Trans: Solomon.
Edit: Shinigami Team.
Nghệ thuật chết chóc (1).
***
Tại một vùng đồng bằng cằn cỗi. Hơn triệu con người đang chiến đấu chống lại hàng triệu undead(Tử thi). Hầu hết họ đều sử dụng kiếm và giáo, một vài người thì sử dụng năng lượng thần thánh và ma thuật loạn xạ trong đám đông.
Tuy nhiên cũng có rất nhiều loại undead. Không, chúng không hẳn là undead vì có nhiều con trông rất kỳ quái.
Có những thây ma có đôi cánh của thiên thần, cốt binh với sừng của Pegasus(Ngựa có cánh một sừng) đâm xuyên qua cả hai tay, ma cà rồng với cơ thể của một con gấu, và ếch đầu Cerberus(Chó 3 đầu canh cổng địa ngục)....
Chúng không đơn giản chỉ khác nhau về ngoại hình mà còn mạnh hơn các undead thông thường. Chúng thậm chí còn có khả năng tuyệt vời để tự suy nghĩ và có khả năng nhận thức.
Mọi người đều cho rằng undead chỉ là các xác chết có chuyển động đơn giản đã bị phân hủy.
Con người đấu tranh để bảo vệ căn cứ của mình nhưng mọi thứ đều vô dụng, hàng đống xác chết chất chồng lên nhau.
Thảm sát, không có từ ngữ nào khác để diễn tả cảnh này. Ở giữa đám undead là một Lich to lớn với chiếc áo choàng đỏ tung bay trong gió.
Thần chết.
Khi Thần chết phất tay, hàng ngàn xác chết chồi lên từ mặt đất và được tái tạo lại hoàn toàn thành dáng hình của một người khổng lồ.
“Cái chết thật là đẹp.”
Gwahhhhhhh!
Người khổng lồ rống lên.
Thần Chết nhìn chằm vào người khổng lồ to lớn, trông dáng vẻ cao chọc trời của nó, hắn gật đầu ưng ý.
Không phải thứ chỉ được tạo bằng cơ thể con người trông rất tuyệt vời sao?Thần Chết đi đến đâu, xác sống trỗi dậy đến đó. Những đồng chí đã chiến đấu cùng họ trong trận chiến giờ đây, đang xé xác và ngấu nghiến lấy quả tim của họ. Thậm chí, chúng vung vũ khí về phía họ, với nỗ lực cắt đứt cổ họng của họ.
Một cảnh tượng quá đỗi kinh dị. Trước sức mạnh áp đảo đó, con người chỉ còn biết bất lực.
“Ta là Vua của Cái chết, hãy tôn thờ cái chết nào!”
Thần Chết, kẻ cai trị cái chết.
*
Cơ thể anh nóng bỏng vì sốt. Sau khi Muyoung bất tỉnh, anh đã liên tục ở trong trạng thái mơ màng cả ngày trước khi anh cuối cùng cũng có thể đứng dậy.
‘Giấc mơ đó… là gì vậy?’
Trong khi bất tỉnh, Muyoung đã có một giấc mơ cảm tưởng như một phần của một bộ phim. Anh cảm thấy như mình đã xem một trận chiến qua một màn hình lớn. Tuy nhiên, nó chân thực một cách kỳ lạ, một giấc mơ, nhưng không hẳn.
Thình thịch!
Anh tự vấp phải chân mình và ngã xuống nền đất.
Muyoung tặc lưỡi.
Có vẻ như bây giờ anh cần quan tâm đến cơ thể mình hơn là nghĩ về giấc mơ đó.
‘Hmm, mình chưa thể bài tiết hết chất độc.’
Muyoung nhớ là đã sử dụng thảo dược ngay trước khi ngất, nhưng có vẻ như chúng chưa thể hồi phục hoàn toàn cho anh.
Muyoung nhìn vào chiếc nhẫn trên ngón tay.
“Paranormal.”
Phần thưởng đầu tiên anh nhận được tại Blue Temple bằng việc giết quái vật. Ngay cả khi nó chỉ có giới hạn 5 lần sử dụng, nó vẫn cho hiệu ứng tăng tất cả chỉ số của anh lên 2 trong 10 phút, sử dụng một Healing Wave hoặc một Fire Bolt.
‘Mình đã sử dụng 2 lần, nhưng mà mình không chắc là 3 lần hồi phục sẽ đủ hồi phục cơ thể mình.’
Muyoung đã sử dụng hai lần để chiến đấu với rắn khổng lồ.
Swaaaa!
Anh chọn kỹ năng Healing Wave trong số những hiệu ứng của Paranormal. Ngay lập tức, một ánh sáng xanh tỏa ra từ chiếc nhẫn, ánh sáng bao trùm quanh Muyoung và hồi phục cơ thể anh.
Sau khi sử dụng 2 lần, Muyoung cuối cùng cũng hồi phục hoàn toàn. Cơ thể anh dường như đã hồi phục và tăng sức đề kháng với độc tốt.
‘Xong rồi.’
Vì độc tính không mạnh lắm, nên có vẻ như nó chỉ còn đọng lại một chút trong cơ thể nên anh để nó tự phục hồi.
Swoosh!
Sau khi sử dụng đủ số lần của Paranormal, chiếc nhẫn trở về với cát bụi.
Muyoung cảm thấy như mình đã lãng phí nó nhưng trong tình huống này đó là sự lựa chọn tốt nhất nên anh không cảm thấy hối tiếc.
‘Cuối cùng… mình cũng nhớ rõ các tin nhắn hiện lên trước khi ngất.’
Muyoung nhớ là đã nhìn thấy vài từ ngữ trôi nổi trước mặt mình nhưng anh không thể nhớ nó nói về cái gì.
Sau khi uống một chút nước từ vật phẩm ma thuật tạo nước, anh nhìn xuống chiếc đồng hồ xem có thay đổi gì không.
Đầu tiên, anh nhìn vào các khả năng của mình.
Hiệu ứng thành tựu –> Gremory Anguish (A, +3 tất cả chỉ số)
Hiệu ứng lớp nghề –> Tử Thần (Lớp nghề Chúa Tể, Kẻ thống trị cái chết)
Các khả năng –>
Sức mạnh 44 (33+11) Nhanh nhẹn 37 (34+3)
Thể lực 35 (32+3) Thông minh 17 (14+3)
Thông Thái 16 (13+3) Hào Quang Chiến Đấu 19 (16+3)
Lưu ý đặc biệt: Hào Quang Chiến đấu đã được thức tỉnh.
Trang bị bạn đang đeo hoặc sử dụng: Anguish (Sức mạnh +5) và Giáp da sức mạnh của Hercules (Sức mạnh +3)
Khả năng của anh không thay đổi gì. Chỉ số sức mạnh của anh là cao nhất, trông thì thấy rất cao nhưng chỉ số thật của nó là 33 và được cộng thêm 11.
Tuy nhiên… Có một thứ anh chưa từng nhìn thấy trước đây được viết dưới hiệu ứng lớp nghề.
‘Thần Chết.’
Kẻ thống trị cái chết! Đây là lần đầu Muyoung nghe thấy cái tên này.
Và cũng có một thứ lạ hoắc.
‘Lớp nghề Chúa Tể?’
Nó không chỉ là một lớp nghề ẩn mà còn là lớp nghề chúa tể? Trong quá khứ, Muyoung chưa từng giết ai có lớp nghề chúa tể. Dù anh biết rất khá nhiều thông tin mật cũng hoàn toàn không biết gì.
‘Đây không phải là nơi thằng mất trí nhận được lớp nghề ẩn Necromancer sao?’
Muyoung gật gù cái đầu.
Chắc chắn là nơi này, vì các thử thách anh hoàn thành cũng y hệt. Rồi, anh cũng có thể nhận ra nguyên nhân là do thời gian mình dành để hoàn thành thử thách.
‘Nó nói rằng Chủ nhân của bóng tối đang kiểm tra mình. Không rõ những điều này có ý nghĩa gì nữa.’
Chủ nhân của bóng tối và lớp nghề chúa tể, chúng hoàn toàn là những thứ xa lạ với anh.
Muyoung chợt nhíu mày.
Lý do anh muốn nhận lớp nghề Necromancer là vì nó là lớp nghề chuyên chống lại một lượng lớn kẻ địch nên Thần Chết là lớp nghề chuyên chỉ chống lại một số ít kẻ địch, do vậy Muyoung không thể nói là mình đã đạt được mục đích.
Anh cần xem xét cẩn thận lớp nghề này để có thể vạch ra kế hoạch để kiếm chác trong tương lai.
‘Kỹ năng.’
Muyoung xoay ngôi sao 5 cánh trên chiếc đồng hồ để xem kỹ năng. Có một kỹ năng được thêm vào bên cạnh kỹ năng Vua Quỷ của quân đoàn 27.
Tiêu đề kỹ năng: Nghệ thuật chết chóc (F).
Mô tả - Tái tạo và tái cấu trúc cái chết thành nghệ thuật. Với mỗi undead được tạo ra, nó sẽ được phân loại. Khả năng của nó sẽ được xác định bởi phân loại này.
“Cái chết thật là đẹp đẽ.” #Thần Chết.
Dù chỉ duy nhất một kỹ năng, nhưng Muyoung cảm giác như mình biết nó có thể làm được những gì.
‘Đây không chỉ là một giấc mơ.’
Những undead dị dạng trong giấc mơ của anh, nó có lẽ là kỹ năng để tạo ra những loại sinh vật đó. Nếu nó mạnh mẽ như vậy thì nó có lẽ đủ để chiến đấu với đội quân của các Chúa Quỷ và quân đoàn của các Quỷ Vương.
‘Trước hết, nó là một dạng của lớp nghề Necromancer.’
Những lo lắng ban đầu của Muyoung đã biến mất. Có vẻ như nó là lớp nghề cao cấp hơn Necromancer thông thường. Nếu anh chỉ chú tâm nâng cấp kỹ năng này, Muyoung tin mình có thể nhìn lại cảnh tượng đã thấy trong giấc mơ.
Ngoài ra, mỗi khi Muyoung tăng thứ hạng của mình thì anh sẽ càng nhiều kỹ năng được thêm vào.
Muyoung tiến đến chỗ con rắn khổng lồ chết. Trong số 5 Thủ hộ giả, nó là con quái vật gây khó khăn nhiều nhất cho anh vì nó đã khiến anh một phen thập tử nhất sinh.
“Nghệ thuật chết chóc.”
Nếu bạn không biết cách sử dụng kỹ năng, thì bạn chỉ cần đọc tên kỹ năng, thường thì nó sẽ hoạt động.
Ngay sau đó, một hào quang bóng tối tỏa ra từ đầu ngón tay Muyoung rồi nó bao trùm toàn bộ con rắn khổng lồ.
<Điểm nghệ thuật là 0.>
Swish.
Con rắn khổng lồ bắt đầu chậm rãi chuyển động.
‘Nếu điểm nghệ thuật là 0 thì sẽ giảm sức mạnh của undead?’
Lúc đầu, trông có vẻ như nó không khác gì so với lúc còn sống.
Chuyển động chậm chạp và bề ngoài bình thường. Tuy nhiên Muyoung liền nhận ra nó chắc chắn yếu hơn trước.
Nó chỉ trông giống một undead rắn khổng lồ cực lớn. Đó là tất cả những gì Muyoung có thể mô tả.
Những undead trong giấc mơ của anh có thể tự di chuyển, có thể tự suy nghĩ mà không cần ra lệnh và áp đảo con người nên con rắn này không là gì so với chúng.
Loạng choạng!
Muyoung không thể phụ thuộc vào con rắn để ở lại đây. Có lẽ vì anh đã sử dụng kỹ năng nên Muyoung cảm thấy cực kỳ kiệt sức.
‘Cảm tưởng nó hút hết thể lực của mình vậy.’
Đó chắc chắn là kỹ năng mà anh không thể lạm dụng liên tục được.
Trông vào tình trạng hiện tại của anh, thì có vẻ như Muyoung chỉ có thể sử dụng nhiều nhất 3 lần một ngày nên anh cần phải sử dụng nó một cách khôn ngoan.
Để tăng điểm nghệ thuật, thường thì cần phải sử dụng các vật liệu khác nhau. Nếu Muyoung sử dụng xác của con boss tấn công ngôi đền mỗi 10 ngày, anh nghĩ mình có thể kiếm được nhiều điểm hơn.
‘Xuống núi thôi nào.’
Sau khi kiểm tra kỹ càng lớp nghề Thần Chết, Muyoung bắt đầu tìm đường trở lại. Vì anh đã bất tỉnh khá lâu nên không thể lãng phí thêm chút thời gian nào nữa.
*
Dù con rắn khổng lồ đã mất 50% khả năng thì nó vẫn khá hữu dụng. Lớp da dày của nó là một lá chắn khá tốt khi Muyoung leo xuống vách đá. Nhờ con rắn, Muyoung đã có thể xuống núi an toàn.
Người hướng dẫn đang đợi Muyoung bên dưới vách đá nhìn anh với sự ngưỡng mộ.
“Huk. Huk. Tôi không thể nghĩ rằng cậu thực sự sẽ làm được.”
Dù người hướng dẫn không có bất kỳ ý xấu nào nhưng những từ đó có thể gây ra sự hiểu lầm tùy vào người tiếp nhận.
Muyoung chỉ nhún vai và nói,
“Anh đang mong tôi chết à?”
“Không, không, nhưng tôi khó có thể tin được điều này là thật, và hào quang tỏa từ cậu thật không bình thường. Hẳn là cậu đã kiếm được một món hời…”
Muyoung gật đầu đồng ý.
Người hướng dẫn là một nhân cách khác của pháp sư tối cao.
Dù Muyoung không cố tình che giấu sự đổi thay của bản thân, nhưng cũng chẳng có vấn đề gì khi người hướng dẫn để ý đến.
‘Thời điểm hoàn hảo đây rồi.’
Muyoung hỏi một câu về lớp nghề Thần Chết.
“Anh có biết Chủ nhân bóng tối là ai không?”
Như thể đó chỉ là chuyện nhỏ, người hướng dẫn trả lời.
“Họ là những người không thể trở thành Thần và nhờ những điều luật của Solomon, họ trở thành người quản lý bóng tối. Nhưng làm sao mà cậu biết được… ah, không, không phải cậu?”
“Họ nói một trong những Chủ nhân bóng tối đã chọn tôi.”
“...!”
Người hướng dẫn mở to mắt ngạc nhiên.