Trans: Solomon.
Edit: Roan.
***
Gào rú!
Bên trong khu rừng đang cháy là căn cứ của tổ chức Tử Lâm, nơi bất cứ ai cũng có thể tàn sát lẫn nhau.
Khụ.
Một người đàn ông mất nửa thân dưới đang vật lộn bên bìa rừng. Trong khi ho ra máu, hắn nắm lấy mắt cá chân Muyoung và hét lên,
“Vì, vì sao mà ngươi phá hủy Tử Lâm? Suốt 40 năm qua, mi đã sát cánh cùng chúng ta hạ sát hàng ngàn người, vậy tại sao bây giờ mi!”
Muyoung đang khoác trên mình tấm áo choàng đen đẫm máu, lặng lẽ nhìn xuống hắn và nói, “Chẳng phải chúng ta chưa từng tồn tại sao?”
Tử Lâm, đây là nhóm người sống ở nơi tận cùng của thế giới.
Vì họ không bao giờ có thể bước ra ngoài ánh sáng, nên họ được cho là không tồn tại, sự kiện này chỉ là việc biến mất của những kẻ chưa từng tồn tại. Nên không một ai, thấy lạ về điều đó.
Cuối cùng, mọi thứ đều yên ắng.
Đó là vì kẻ nắm mắt cá chân Muyoung, thủ lĩnh của Tử Lâm, đã trút hơi thở cuối cùng.
Trong khi nhìn đăm chiêu vào vô số thi thể xung quanh, Muyong nghĩ,
‘Nếu mình được cho một cơ hội… mình sẽ sống một cuộc đời khác.’
Quá nhiều người đã chết, thậm chí máu của những kẻ vô tội cũng nhuốm đầy tay cậu. Sống một cuộc đời khác ư, điều đó gần như là không thể. Thật khó mà tưởng tượng rằng khi sống với một người sặc mùi máu tanh như mình sẽ ra sao.
Bụp!
Muyoung quỵ gối, với hàng tá lỗ trên người nhưng ngạc nhiên thay cậu vẫn chưa chết sau khi mất nhiều máu như vậy.
Dù anh đã được huấn luyện tốt trong Tử Lâm, nhưng vẫn quá khó để một mình cậu hạ sát hàng trăm chiến binh giàu kinh nghiệm cùng gã thủ lĩnh.
“Thật là một con đường dài.”
Muyoung cố gắng nhấc khóe môi lên, cậu thậm chí không nhớ tên thật của mình hay là cách để cười nữa.
40 năm trước, Muyoung từng chỉ là một sinh viên đại học bình thường trên trái đất nhưng từ khi cậu bị triệu tập đến Địa Ngục, mọi thứ đã thay đổi.
Địa Ngục - Đây chính là thế giới được 72 Chúa Quỷ cai trị, một nơi không khác gì địa phủ.
Trong một thời gian dài, loài người dần bị triệu tập đến Địa Ngục, điều đó cũng tương tự với Muyoung. Chưa kịp định thần, cậu đã phải tự bảo vệ bản thân khỏi đám quái vật trong khi bản thân thậm chí không thể tin những kẻ khác.
Con người đã tồn tại trong thế giới này trong nhiều thập kỷ, họ chỉ coi những sinh mệnh sống khác tựa như cỏ rác. Như để bảo vệ quan điểm này, các tổ chức và các căn cứ nhỏ như Tử Lâm thậm chí được thành lập.
Muyoung đã bị Tử Lâm bắt cóc ngay khi đến Địa Ngục. Từ đó, cậu đã bị đầu độc bằng ma túy và bị tẩy não nhằm phục vụ việc hạ sát những người khác.
Những người là hy vọng của nhân loại đã bị giết theo cách này.
Ngay cả khi Muyoung đã thoát ra khỏi tình trạng đó, cậu đã mất cảm giác tội lỗi khi giết người, Muyoung đã đi quá xa để có thể hòa nhập với những người khác. Nhưng ngay cả con đường này của cậu bây giờ cũng kết thúc.
Muyoung ngẩng đầu lên trời.(Hận đời vô đối :v)
“Có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng mình được thấy bầu trời như thế này.”
Bầu trời phía trên thật trong xanh làm sao.