“Hắt xì.”
“Ồ, cô bị cảm à?”
“Không… Thể trạng tôi vẫn đang tốt lắm…”
“À, kho hàng này có hơi bụi bặm nên chắc tại vậy rồi.”
Hôm nay tôi đang đến chỗ nhà kho thuê thuộc sở hữu của một thương nhân. Bình thường thì chúng tôi phải đi đến thương quán khi muốn bán hàng cho họ, nhưng chỉ cần để trang bị thuộc Ma Giới ở gần cũng sẽ bị người khác dòm ngó nên chúng tôi thường tiến hành trao đổi tại nơi đây.
Đây là lần thứ tư chúng tôi đi đến nơi này. Ban đầu thì tôi suýt bị nuốt chửng bởi bầu không khí đặc thù, cơ mà hiện giờ cũng đã quen rồi.
“Có lẽ là thế… Trước hết thì đặt đồ đã kiểm định tại đây là được nhỉ?”
“Vâng. Cơ mà không ngờ lại có nhiều trang bị chất lượng cao như thế… Rốt cuộc thì cô lấy hàng từ đâu vậy?”
“Để xem nào…”
Tôi lấy ra sổ tay rồi lật từng trang.
Sau khi thấy tôi không thốt nên lời sau khi chứng kiến số trang bị khổng lồ được giấu diếm, Arquas đã giao cuốn sổ tay này cho tôi. Trong trường hợp xảy ra chuyện được viết trong sổ tay này, chỉ cần làm theo chỉ thị thì tôi có thể tránh được tình huống tệ nhất.
Ưm… Trường hợp bị đối phương dò tìm con đường thu thập trang bị sau vài lần thì… A, đây rồi.
“… Cuốn sổ đó là gì vậy?”
“Đây là thứ do chủ hàng giao cho tôi. Khi xảy ra chuyện gì đó thì phải nghe theo chỉ thị trong cuốn sổ này. Để xem nào… Nói rằng ‘Kẻ mong muốn cơn mưa dịu dàng’…?”
“__!? Xin… xin cô hãy quên lời vừa rồi của tôi…”
Khuôn mặt của thương nhân lập tức tái xanh. Có thể khiến những người luôn giả tạo sắc mặt như họ phải lộ ra cảm xúc thì lời vừa rồi phải có ý nghĩa lớn lao nào đó.
“Lời vừa nãy có ý nghĩa gì vậy?”
“Lời vừa rồi là ký hiệu… hay có thể gọi là khẩu hiệu. Nó là tổ hợp của những cụm từ mà chỉ vài tổ chức cụ thể biết và được dùng để chứng minh địa vị của bản thân. Không biết ký hiệu mà tọc mạch sẽ bị xem là hành vi khiêu khích tổ chức ấy, đối với thương nhân thông thường thì nó là lời đe doạ rằng không được phép dính líu.”
“Ra thế. Vậy là tôi không biết không rằng mà bỗng dưng có hậu thuẫn rồi nhỉ.”
“… Để tạ lỗi vì đã cố tình xâm phạm, tôi xin phép nhắc nhở cô một điều. Ở cuối đường dây lưu thông hàng hoá này đang tồn tại người muốn tìm hiểu thân phận quý cô. Trong đó cũng có người đã uỷ thác cho tôi.”
“Ơ?”
“Dù sao đây cũng là trang bị chất lượng cao đến từ Ma Giới. Dĩ nhiên là sẽ có người muốn tìm hiểu xuất xứ của nó. Có kẻ muốn xác định nguồn gốc tội phạm, cũng có kẻ muốn húp chén canh ngon lành này nữa.”
“Vâ… vậy à… Nhưng tại sao ông lại cố tình nhắc nhở tôi?”
Chuyện có kẻ muốn tìm hiểu xuất xứ trang bị từ Ma Giới đã là điều tôi dự đoán được. Tuy nhiên, việc nói ra một cách rõ ràng không hề có lợi ích nào cả. Điều bọn họ đang làm không phải chuộc tội, mà là đang bán nhân tình.
“Trong lời nói mang ký hiệu sẽ sở hữu nội dung thể hiện quy mô của tổ chức. Chẳng hạn như ký hiệu tại Pafyd sẽ là ‘Bánh gạo đấu trường’”
“À, cái đó ngon thật nhỉ.”
“Khi đạt quy mô cỡ Grancerd thì chúng sẽ biến thành ‘Hoa Nazelia’ hoặc ‘Sông Kralia’”
“Hoa Nazelia là loài hoa sinh trưởng tại địa phương thuộc Grancerd, sông Kralia là tên dòng sông ở gần đó nhỉ. Ra là thế, họ cũng không theo chủ nghĩa hoàn toàn giữ bí mật mà vẫn giới thiệu tương đối… Hửm?”
Vậy thì ký hiệu “Kẻ mong muốn cơn mưa dịu dàng” tôi vừa dùng đang thể hiện cái gì? Cơn mưa dịu dàng không chỉ ra tên địa danh nào cả. Vốn dĩ lời này dễ gây liên tưởng đến một cá nhân hơn.
“Cô đang lộ ra khuôn mặt không thể hiểu được rất rõ ràng đấy. Chuyện nó không chỉ ra một địa danh cụ thể tức đó là tổ chức mang sức ảnh hưởng trên khắp thế giới. Hơn nữa, lời liên tưởng đến một cá nhân chính là ký hiệu dính líu đến người đứng đầu tổ chức ấy.”
“… Ra là thế. Chính vì vậy nên ông mới tái xanh mặt khi chỉ mới bất cẩn xâm phạm thôi nhỉ.”
“Hahaha… Chính là như vậy.”
Một mạo hiểm giả bình thường như Arquas sẽ không thể nào sử dụng ký hiệu của tổ chức như thế trong cuộc sống thường ngày. Như vậy thì chẳng phải đây sẽ là ký hiệu của tổ chức dính dáng đến sư phụ của Arquas, Seif Lowya sao?
Seif Lowya, kẻ lừa đảo khét tiếng bị truy nã ở quy mô toàn thế giới. Một tội phạm như thế sẽ không thể nào hành động chỉ bằng sức mạnh cá nhân. Chuyện tồn tại người hợp tác ở các nơi cũng không phải lạ lùng gì.
Arquas là đệ tử trực hệ của Seif. Chuyện anh ta thản nhiên cho tôi sử dụng mối quan hệ ấy không chừng là vì tôi cũng được tin tưởng khá nhiều ấy chứ.
“Tôi đã được học hỏi nhiều thứ. Trông có vẻ còn nhiều cách đáp lời nên nó phức tạp hơn ký hiệu thông thường nhỉ.”
“___ Xin cô đừng lỡ miệng nói chuyện đó ra ngoài nhé. Tuỳ tổ chức mà nó sẽ trở thành lý do người nói bị nhắm tới mạng sống…”
“Thế à…”
Xét sự dị thường của Arquas thì chuyện anh ta dính líu đến tổ chức nguy hiểm như vậy cũng không phải lạ.
Thế nhưng tôi chỉ mới lưu thông trang bị vào chợ chẳng bao lâu mà đã có người đặt tôi vào tầm ngắm rồi ư?
Tôi đã định ra kế hoạch rằng nếu quá nổi bật thì sẽ đi bán cho thành phố khác, nhưng có lẽ mình nên thận trọng hành động hơn mới được.
“Đám người chuyên cung cấp thông tin cũng đang hành động nên xin hãy cẩn thận.”
“Ơ, thật ư?”
“Đúng vậy. Marya-san nên nghĩ rằng chỗ ở hiện tại của mình cũng đã bị tìm ra thì tốt hơn đó.”
“… Nghiêm trọng như vậy sao?”
“Nhân tiện thì người uỷ thác cho tôi đã giao phần thưởng đặt cọc cỡ này.”
Uwa, số tiền này có thể thoải mái mua luôn chỗ tôi đang ở trọ này… Trang bị Ma Giới mà tôi đang nắm giữ đúng là không chỉ không hỏng hóc mà còn được chăm chút rất cẩn thận… Nhưng có lẽ đây không chỉ là chuyện liên quan đến vấn đề tiền bạc.
“Vậy người uỷ thác đó là…”
“Tôi chỉ biết đó là đối tượng trả tiền rất hậu hĩnh và tuyệt đối không bao giờ phơi bày thân phận.”
“Thế à…”
Ừm. Mình đang bị để mắt rất kỹ luôn rồi. Có lẽ đấy là người có địa vị cao trong một nước. Bởi vì tôi hành động bằng tên thật nên không chừng họ sẽ đi hỏi chuyện bên Volteria nữa.
Cơ mà tạo phiền toái cho Kecconau-sama không khiến bản thân phải ngại nên không thành vấn đề. Còn với mọi người thuộc hiệp sĩ đoàn Lilynoor thì… không chừng các cô ấy còn cảm thấy mừng rỡ nữa.
“Nếu được nghe ký hiệu sớm hơn thì tôi cũng đã thực hiện những biện pháp ứng phó chuyên dụng rồi.”
“Ứng phó chuyên dụng?”
“Đúng vậy. Dàn xếp để thông tin về khoản này không lọt ra ngoài cũng là nhiệm vụ của thương nhân mà.”
Có cả dịch vụ như thế à… Nhìn phản ứng của ông ấy thì tổ chức dùng ký hiệu này có quy mô rất lớn. Bán nhân tình cho chỗ như vậy cũng là thuật đối nhân xử thế của một thương nhân. Trước hết thì tôi không cần phải lo chuyện thông tin mình lọt ra ngoài từ người này.
Tôi kết thúc việc giao hàng hoá, nhận tiền rồi đi về. Từ trước đến nay thì tôi không quá quan tâm, nhưng giờ để ý thì đúng là tôi có cảm giác mình đang bị nhìn chằm chằm.
Có tay mơ được thuê bằng tiền, cũng có kẻ khéo léo ẩn nấp trong bóng tối. Thậm chí còn có có khả năng tồn tại kẻ tài giỏi hơn mà tôi không nhận ra.
“Làm sao bây giờ…”
Có vẻ tình huống này đã diễn ra từ vài ngày trước, liệu bây giờ tôi còn cần làm gì nữa không?
Về trang bị thì tôi chỉ thu hồi từng phần được phân chia và giấu ở gần Pilit nên không cần lo vị trí bị lộ tẩy. Tiền cũng do tôi giữ trong người nên không sao cả.
Điều đáng chú ý chính là khi giao tiền cho Arquas và khiến anh ta bị người khác nhận ra. Chuyện anh ta đang hoạt động trong thân phận ứng cử viên Ma Vương không phải là thứ nên được thế gian biết đến.
“Có vẻ cô đang gặp rắc rối nhỉ.”
“Giọng nói này là… Nữ Thần Vihyo!?”
Khi tôi quay lại vì giọng nói sau lưng thì Nữ Thần Vilas ở cự ly gần như chạm mũi đang ở đó.
“Vihyo là gì?”
“Xin… xin ngài đừng làm tôi giật mình như thế… À không, hiện tôi___”
“Về chuyện bị ai đó giám sát thì không thành vấn đề. Tôi đã điều chỉnh để không ai ngoài cô nhìn thấy mình lúc này rồi.”
“… Quả nhiên là Nữ Thần.”
“Đúng vậy. Vì vậy nên hiện người khác đang trông thấy cô đột nhiên la lên rồi lẩm bẩm một mình đó.”
“Hoàn toàn không ổn tí nào cả!?”
Không được không được. Trước hết thì phải bình tĩnh lại đã. Tôi cũng vừa mới mua đồ ăn tối nên trước hết hãy về nhà trọ rồi nói chuyện. Cơ mà không nói năng thì phải dùng cử chỉ gì để mời ngài ấy tới nhà đây.
“A, tôi có thể dùng niệm thoại đó.”
“Ể…”
Và vì thế, tôi đã đưa ngài ấy tới nhà trọ của mình. Sau khi kiểm tra sơ trong nhà thì không có dấu hiệu bị lục lọi gì cả.
“Trông tốt hơn nhà của Arquas nhỉ.”
“Nhưng mà giá lại cao hơn gấp mấy lần cơ. À không, giá nhà kia mới là dị thường.”
Tôi từng nghe giá thuê nhà của Arquas, thậm chí là cả vùng quê biên giới cũng không chắc rẻ được như vậy nữa. Về chuyện có người chết thì rốt cuộc phải có cái gì mới khiến giá nhà rẻ được như thế nhỉ.
Nữ Thần Vilas đang dạo quanh ngôi nhà mà khắc ma pháp trận đơn giản. Tôi vừa ngắm nhìn động tác ấy vừa chuẩn bị trà cùng bánh kẹo.
“___ Được rồi. Trước hết thì tôi đã giăng kết giới để tiếng nói không bị lọt ra ngoài.”
“Xin cảm ơn… Cơ mà ngài tự dưng lại xuất hiện nhỉ.”
“Arquas đã nhờ tôi trông chừng cô. Cậu ta cho rằng có lẽ cũng sắp tới lúc cô nhận ra chuyện bị giám sát và bám đuôi rồi.”
“Anh ta biết chuyện sẽ trở nên thế này sao…”
“Người không biết chỉ có mỗi cô thôi đấy?”
Tôi không thể phản bác được gì. Tôi thật muốn mắng bản thân đã vui mừng vì có một công việc khá là ngon lành này.
Tuy nhiên, chẳng phải Arquas cũng biết rõ tình huống ấy mà đưa ra đề nghị này sao?
… Không, có lẽ tôi nên cảm tạ vì được anh ta giúp đỡ như vậy. Thú thật là mỗi chuyện không để lọt âm thanh ra ngoài cũng tốt lắm rồi.
“Cô là kiểu phụ nữ bị dồn vào hoàn cảnh tệ hại nhưng thỉnh thoảng được đối xử dịu dàng nên không thể cắt đứt quan hệ nhỉ.”
“Ngài nói hay đấy… Cơ mà dường như tôi đã băng qua nhiều phương diện mà trở nên nổi bật rồi…”
“Để xem nào. Về tầm ảnh hưởng lớn thì chính Grancerd đang bắt đầu tìm kiếm rồi đấy.”
“Dù gì thì một đoàn trưởng hiệp sĩ của nước khác lại đang lưu thông trang bị Ma Giới tại nước mình mà…”
Chuyện này cũng đành chịu. Khi tồn tại người lưu thông trang bị Ma Giới tại nước mình thì chắc hẳn họ có khả năng đề nghị Kecconau-sama rằng nên điều tra tôi.
Thế nhưng chuyện vẫn đến nhanh hơn dự kiến. Thậm chí tôi còn có cảm giác việc lưu thông trang bị đã luôn bị giám sát vậy.
“Ngoài ra còn có chủ nhân vốn có của mấy trang bị ấy nữa.”
“Hở?”
“Tên của cô cũng đã được Yodoin Gorwen, Lãnh Chúa tộc Hắc Chú biết đến. Tốt rồi nhỉ. Cô đã trở thành người nổi tiếng đó.”
Một trong các Lãnh Chúa Ma Giới, Yodoin Gorwen. Tôi đã xác nhận cái tên ấy trong danh sách được giao cho. Hiện tại thì có vẻ đó là nhân vật có quan hệ hợp tác với Arquas… à không, với Karquas trong thân phận cùng phe phái…
“… Đây là việc lưu thông hàng hoá ở Nhân Giới đó!? Không phải hơi sớm quá sao!?”
“Cả Arquas cũng bất ngờ lắm đấy. Cậu ta bảo là ‘Có khả năng Ma Tộc đang lẫn vào trong thương nhân của các nước’ nữa.”
Vậy là tương tự chuyện Arquas đang hoạt động trong thân phận Ma Tộc, bên này cũng có Ma Tộc đang giả làm con người mà hoạt động tình báo ư? Cơ mà nếu trà trộn trong các thương nhân thì thông tin về Nhân Giới sẽ bị phơi bày đến mức nào đây…
Không không, hiện tôi nên suy nghĩ về bản thân hơn. Kể cả khi ở Nhân Giới mà tôi vẫn đang bị một Lãnh Chúa của Ma Giới để mắt đến.
“Arquas còn nói gì không?”
“Hãy chú ý cẩn thận và bán số trang bị còn lại.”
“Tiếp tục ư!? Không phải là ẩn nấp hả!?”
“Đúng vậy. Nếu cô ẩn mình ngay sau khi cái tên Marya lộ ra tại Ma Giới thì mối quan hệ của hai người sẽ bị nghi ngờ. Ít nhất thì cô cần phải tẩu tán khoảng tám phần trang bị đã.”
“… Không không, hiện tại tôi vẫn đang bị giám sát đó!? Trong đó còn xen lẫn Ma Tộc thì đây đâu phải trường hợp để trì hoãn đâu!?”
“Về phía Ma Tộc thì cô không cần phải lo. Sau khi chứng minh được cô thực sự là Marya Hopuffy thì đối phương sẽ không ra tay nữa.”
“Chuyện đó___”
Không, nghe cũng hợp lý. Trang bị mà Arquas đạt được là do anh ta cải trang mà tập kích đội Yodoin rồi đoạt lấy. Tôi nghe bảo rằng anh ta đã chuyển đổi ma lực bản thân thành thuộc tính Quang trong lúc cải trang.
Nhân vật có thể sở hữu ma lực thuộc tính Quang đều là tồn tại nhận ân huệ từ Nữ Thần Vilas giống như Dũng Sĩ. Khi họ biết Marya Hopuffy, đoàn trưởng hiệp sĩ đoàn tại Volteria là người hợp tác thì đối phương sẽ muốn nắm giữ thông tin ở khoản đó. Tuy nhiên___
“Cơ mà nếu cô sơ suất để bị bắt thì không chừng sẽ phải chịu tra khảo đấy.”
“Đúng rồi ha!?”
“Nhưng tôi cũng nghĩ là không sao đâu. Yodoin đã bị Arquas gieo xuống sang chấn tâm lý không hề nhẹ. Dường như đối phương đang thận trọng vì cho rằng hành động bất cẩn sẽ khiến bản thân tự diệt đó.”
Rốt cuộc anh ta đã dùng cách tập kích gì để gieo sang chấn tâm lý cho Lãnh Chúa Ma Giới vậy? Tôi vừa muốn biết vừa không muốn nghe chuyện đó lắm.
Tôi đưa trà và bánh kẹo lên miệng nhằm thay đổi tâm trạng. Những lúc thế này thì không suy nghĩ nhiều sẽ tốt hơn.
“Chỉ cần không sơ suất à…”
“Đúng thế. Chỉ cần cô không vì có thu nhập tạm thời mà vừa huýt sáo vừa cầm bánh ngọt trong tay rồi đi tắt qua mấy con hẻm không thường dùng là ổn thôi.”
“Phụt!? Ng… ngài đã thấy rồi sao!?”
“Cả tôi lẫn Arquas đều nhìn thấy đó. Vì cô trong rất cao hứng nên chúng tôi xem như không thấy gì cả.”
Vào đợt mua bán lần thứ hai, do tiền bạc có chút thoải mái hơn nên tôi đã an tâm mà dạo phố với tâm trạng lâng lâng. Những lúc có tâm trạng như thế thì tôi thường sẽ muốn rẽ ngang hoặc đi qua mấy con đường ít khi dùng tới…
“Xin ngài hãy quên đi ạ…”
“Tôi sẽ cố gắng. Ngoài ra thì cậu ta còn bảo ‘Bên phía Nhân Giới chắc cũng sắp tới lúc dùng ký hiệu nên cứ dùng nó là được’”
“Ưm… À. Hôm nay tôi vừa sử dụng ký hiệu ấy và có hiệu quả rất tốt với thương nhân đó.”
“Tại sao một mạo hiểm giả bình thường lại biết ký hiệu có tác dụng với các thương nhân nhỉ.”
“Không phải đó là ký hiệu liên quan đến Seif Lowya, sư phụ của anh ta ư?”
“Ra là thế. Nhân tiện thì cô đã dùng ký hiệu nào vậy?”
“Ưm… Là ‘Kẻ mong muốn cơn mưa dịu dàng’”
Khi nghe thấy ký hiệu đó thì chuyển động của Nữ Thần Vilas chợt ngừng lại. Khuôn mặt của ngài ấy rất ít khi thay đổi cảm xúc, nhưng nó đang lộ ra phản ứng rất rõ ràng.
Tuy nhiên, nó không giống kiểu dao động hay sợ hãi như thương nhân. Nói rõ ràng hơn thì giống kiểu liên tưởng tới một người quen nào đó vậy.
“Nữ Thần Vilas? Ngài có nghĩ tới gì không?”
“___ Không, tôi chỉ vừa nhớ ra một người thích mưa thôi.”
“Vâ… vậy à. Ra là một người thích tận hưởng phong cảnh…”
Tôi suy nghĩ mình có nên lần mò nhiều hơn hay không, nhưng tôi đã lập tức đưa ra kết luận. Đứng trước đối tượng chỉ cần tồn tại cũng lộ ra những sự việc không thể nào chịu nổi thì cố tìm hiểu cũng chỉ khiến bản thân mất đi bình an trong lòng mà thôi.
Cho dù Arquas hay Nữ Thần Vilas lộ ra hành động thế nào thì tôi cũng tuyệt đối không được để ý. Đây chính là kết luận mà tôi đưa ra trong lòng.
“Cô phân biệt rạch ròi một cách thoải mái nhỉ.”
“Tôi không muốn gánh vác thêm bằng ý chí của mình mình đâu…”
“Cả Nữ Thần như tôi cũng phải cảm thấy đáng thương cho tấm lưng ấy đấy.”
Phải gánh vác nhiều thứ có lẽ là định mệnh của tôi rồi. Chỉ là nếu đã buộc phải gánh vác thì tôi không muốn khiến mình phải tự trách móc bản thân.
“Tạm thời thì tôi chỉ cần chú ý khi đi đường buổi đêm rồi tiếp tục bán trang bị là được nhỉ?”
“Đúng vậy. Việc thu tiền sẽ do tôi thực hiện nên cô không cần phải đến chỗ Arquas đâu.”
“Thế thì tốt quá. Không phải tôi ngại gặp Arquas, nhưng vì có lời hứa với Immuryerl nên tôi không muốn ra vào nhà anh ta cho lắm.”
“Đúng rồi nhỉ. Immuryerl cũng đã chạy ra khỏi Lyraxia để gặp mặt Arquas nên cũng không thể biết cô sẽ gặp phải cô ta vào lúc nào đâu.”
“… Ơ?”
Luồng suy nghĩ chợt ngừng lại. Dù lý giải được ý nghĩa trong lời nói, đầu tôi vẫn đang từ chối tiếp nhận sự thật ấy.
A ưm… A ưm… Đúng rồi. Mình hiện đang ăn bánh kẹo mà. Ừm, ăn bánh cùng uống trà thật ngon quá đi…
“Có thể vừa cười vừa khóc thì cô khéo thật đấy.”