Ma vương với Anh hùng lỗi thời hết rồi

prologue 2/3: ma vương và vẻ đẹp của cái ác

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Này, ngươi có hứng thú với việc trở thành kẻ ác không?

Cái ác thực sự là một thế lực tuyệt vời. Không một chút vòng vo hay né tránh, nó sẽ dẫn ta đi thẳng đến đỉnh cao mà ta khát khao, không ngần ngại đạp đổ những chướng ngại để vươn tới vị trí ấy.

Nếu cái ác có lòng kiêu hãnh, tôi sẽ hết lòng theo đuổi nó.

“Sao, cậu thực sự nghĩ cái ác có lòng kiêu hãnh à?”

Tất nhiên là có chứ.

Dù là người muốn chinh phạt cả thế gian thì ít nhất hắn cũng phải làm cho nó tốt đẹp hơn.

Kể cả kẻ đứng sau cánh gà thao túng mọi sự thì được ngắm nhìn thế giới phát triển chẳng phải là điều gì tồi tệ lắm.

Nếu muốn tiền, hãy trở thành kẻ có thể kiếm nhiều tiền hơn tất cả.

Ăn cắp ư? Ngươi có nghĩ trò vặt vãnh đó chỉ dẫn mình đến cái kết sớm hơn không?

Nếu là kẻ háo sắc, sao không bắt đầu từ việc thâu tóm đủ sức mạnh và tiền tài để có thể nắm trong tay bất kỳ ai mình muốn.

Còn nếu ngươi chỉ muốn thoát kiếp trai tân thì nhà thổ sẽ nhanh và tiện hơn nhiều đấy.

Gì nữa? Làm kẻ ác thì sao lại phải nghiêm túc ư?

Không đâu anh bạn ngây thơ của tôi ơi. Cái ác không phải thứ mà ngươi có thể làm một cách nửa vời.

Nếu cứ quanh quẩn làm mấy trò hề mà ngươi nghĩ là xấu xa ấy thì mãi mãi cũng chỉ là thằng côn đồ đầu đường xó chợ rồi chết già trước khi tên tuổi được ai đó biết đến mà thôi.

Nghe cho thủng này. Nếu muốn trở thành ác nhân thì phải thực sự nghiêm túc, ngươi thậm chí phải sẵn sàng hy sinh bản thân để chạm đến cái ác thực sự.

Dù sao thì cái ác.... thật tuyệt vời.

Những tổ chức ngầm của ác nhân trong mấy bộ phim hồi xưa mới thực sự là anh hùng trong lòng tôi. À ở tuổi này thì nên gọi cho đúng là phản diện nhỉ?

Cái ác là lẽ sống, là kim chỉ nam dẫn lối tôi mỗi ngày, là mục tiêu tối thượng cho cuộc sống đầy vô vị của tôi.

Bởi thế, tôi không thể nào từ chối lời mời này được.

Bộ lạ lắm à? Một người như tôi lại tôn thờ cái ác.

“Cậu là một kẻ có tiềm năng đấy. Xin hãy trở thành Ma Vương ở dị giới.”

Chỉ cần câu nói đấy thôi cũng đủ để thuyết phục tôi rồi.

Tôi là một người bình thường mà bạn có thể tìm thấy ở bất kỳ đâu trên Trái Đất. Có thể tôi không có ai cùng chí hướng để chia sẻ sở thích về cái ác nhưng ít ra tôi có một gia đình êm ấm với hai vị phụ huynh tuyệt vời và đứa em gái cũng khá thân thiết.

Về học lực thì tôi khá giỏi và đã thi đỗ vào một trường đại học có tiếng.

Tiếc là việc kiếm một cô bạn gái vẫn là thứ ngoài tầm tay nên đây vẫn chưa phải là cuộc sống tôi mơ ước.

À mà đó là tôi của quá khứ, chứ giờ nhận được một lời mời như thế này thì chả có gì níu kéo được tôi hết!

Vì tôi sẽ trở thành Ma Vương, đỉnh cao của cái ác thống trị.

Nhưng mà thay vì trở thành thứ mà tôi ngưỡng mộ, việc được công nhận là có tiềm năng và người đời gọi là kẻ được chọn mới là thứ làm tôi sung sướng hơn tất thảy. Tuyệt vời quá bản thân ơi!

Trước cả khi bất kỳ sự nghi ngờ nào nảy sinh trong đầu thì bàn tay tôi đã nhấn thẳng vào phím “Có” ngay sau khi nhìn thấy cái cửa sổ lơ lửng với hai lựa chọn “Có” và “Không”.

◇◇◇

Điều đầu tiên tôi nhận ra là mình đang lơ lửng trong một không gian đen kịt.

“Hãy chỉnh sửa chỉ số kỹ năng của bạn.”

Một giọng nói của người phụ nữ nào đó từ đâu cất lên. Diễn viên lồng tiếng à? Tôi chợt nghĩ.

Giá mà thư ký của mình cũng có âm giọng như thế thì hay quá nhỉ.

Trong lúc tôi bận nghĩ ngợi, một cửa sổ mới lại hiện ra.

À, chắc là tôi nên chỉnh chỉ số kỹ năng cho tương xứng với danh hiệu Ma Vương.

≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈

Tên: Igusa [Igusa Sanada]

Chủng tộc: Con người từ Trái Đất

Nghề nghiệp: Ma Vương

Cấp độ: 1

EXP: 0/100

〈Stats〉

Điểm chỉ số: 65535

Strength (STR): 5 [note59317]

Vitality (VIT): 7 [note59318]

Agility (AGI): 12 [note59319]

Intelligence (INT): 15 [note59320]

Mind (MND): 9 [note59321]

Charisma (CHA): 12 [note59322]

Life Force (LFE): 7 [note59323]

Magic Power (MAG): 38 [note59324]

〈Skills〉

Điểm kỹ năng: 1048575

≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈

Giờ thì nên bắt đầu chỉnh từ đâu đây?

Đúng như mong đợi, số điểm kỹ năng của Ma Vương cao một cách lố bịch. Nhưng có thể sức mạnh của con người cũng được tăng lên nên tôi muốn biết chỉ số trung bình của một người dân bình thường.

“Trả lời: Chỉ số trung bình của một người bình thường là 10. Trung bình số điểm kỹ năng nhận được lúc mới được sinh ra là 5.”

Cảm ơn nhé. Tiện lợi thật.

Hiểu rồi, rõ ràng là Ma Vương có thể nhận được những kỹ năng vượt xa người bình thường.

Chỉ số đang hiện trên màn hình chắc là chỉ số gốc của mình. Rồi rồi, tôi biết là tôi yếu. Có lẽ lúc còn ở thế giới cũ tôi nên tập thể dục thêm.

Về kỹ năng… Có cả hệ thống level à? Không biết điểm kỹ năng sẽ tăng thế nào nhỉ.

“Trả lời: Mỗi kỹ năng sẽ được xếp vào một cấp độ từ 1 đến 10. Số điểm để học một kỹ năng tương đương bình phương cấp độ của kỹ năng đó. Mỗi khi lên cấp sẽ nhận 1 điểm kỹ năng.”

Vậy là với kỹ năng cấp 1, tôi chỉ tốn 1 điểm còn ở cấp 5 thì tốn 25 điểm, cao nhất là cấp 10 thì phải bỏ 100 điểm.

Liệu có người bình thường nào có thể lấy được kỹ năng cấp 10 chỉ từ nỗ lực đơn thuần không?

Cũng câu hỏi đó nhưng với cấp 1 và cấp 3 thì sao?

“Trả lời: Cấp 1 được xem là thành thạo một kỹ năng. Cấp 2 tương đương với trở thành bậc thầy của kỹ năng đấy. Cấp 3 trở lên chỉ có ở những thiên tài đạt được nhờ cả tài năng thiên phú và sự nỗ lực không ngừng nghỉ từ đó để lại những dấu ấn trong lịch sử. Chạm đến cấp 4 trở lên gần như là bất khả thi đối với loài người.”

Vậy kể cả những thợ thủ công đạt đến danh hiệu Bảo vật Quốc gia trong giới chế tác hay những kỹ sư rô bốt tài năng nhất cũng chỉ đến được cấp 3. Nếu mơ đến cấp 4 và cao hơn sẽ cần đến những khả năng thuộc phạm trù phi nhân loại.

Giờ thì đến danh sách kỹ năng… Trời ạ.

Khi tôi xem danh sách kỹ năng, dù kéo xuống mãi đến đâu thì vẫn không lướt hết được đống kỹ năng nhiều vô số kể.

Nó trông như thể một cuốn bách khoa toàn thư dày như danh bạ điện thoại viết chi chít những dòng chữ li ti.

Có vẻ tôi vẫn có thể mở ra xem kỹ hơn nếu còn điểm, thôi thì sửa sau vậy…

Dù gì thì khoảng thời gian này cũng là sự chuẩn bị cho cuộc sống sắp tới với danh nghĩa Ma Vương nên tôi khá tận hưởng.

Cuộc sống Ma Vương ở dị giới vạn tuế, vạn vạn tuế!

───Khoảng một tuần sau khi bắt đầu chỉnh sửa trạng thái───

Phù, cuối cùng cũng xong.

Mỗi khi nâng chỉ số đến mức nào đó thì kỹ năng yêu cầu chỉ số đó cũng được mở khóa và từ kỹ năng đó lại mở ra một mớ kỹ năng liên quan nữa. Việc này khiến tôi không khỏi nghĩ đến cảm giác ngồi vọc vạch sơ đồ tàu điện ngầm Tokyo.

Thú thực nhiều khi tôi muốn từ bỏ. Có vài lần tôi còn bỏ một lúc thật.

Nhưng công nhận rằng đây có lẽ sẽ trở thành những ký ức tuyệt vời nhất tôi từng có.

Sau khi xác nhận lại chỉ số và kỹ năng…

Thời khắc đã điểm, cuộc đời mơ ước với vai trò Ma Vương xin được phép bắt đầu───

Khi ý thức của tôi trở lại, tôi nhận ra mình đang đứng ở một nơi bao quanh bởi những hàng bia đá.

Nơi này là một hố trũng giữa vùng đất hoang trơ trọi độc toàn một màu rỉ sét đỏ đen trải ngút tầm mắt.

Nhìn lên bầu trời đầy sao thì giờ chắc hẳn đang là ban đêm, hai mặt trăng một đỏ một xanh dương lơ lửng khẳng định đây không phải Trái Đất.

Nhưng tôi không có thời gian để mà ngắm nghía.

“Ặc, đau quá… Khụ, khụ!”

Cảm giác như có ai đó cầm hai lá phổi của tôi mà xoắn lại.

Cả mắt, mũi, miệng và tất cả những bộ phận có niêm mạc cũng đều hứng chịu cơn đau khủng khiếp.

“Kích hoạt Ma thuật Quy luật: Thích nghi môi trường V.”

--Hú hồn, tí thì tôi lăn đùng ra chết mà chưa kịp làm gì.

Tôi không cảm thấy dấu hiệu của bất kỳ cuộc tấn công nào nên tôi kích hoạt ma thuật giúp cơ thể thích nghi với môi trường, nhờ thế mà giải quyết được cơn đau lúc nãy.

Thậm chí tôi đã tăng khả năng kháng độc lên tối đa rồi mà… Tại sao?

Tôi triển khai một ma thuật phân tích vùng đất xung quanh.

“Kích thuật Ma thuật Quy tắc: Phân tích mục tiêu VI.”

À, quả là đúng đắn khi lấy kỹ năng “Vô niệm” mở rộng từ “Rút ngắn niệm phép X” và “Lược bỏ niệm phép X”. Chỉ cần búng tay là có thể thi triển ma thuật đúng là đặc trưng của một Ma Vương, nhưng vừa rồi nếu phải niệm chú, có lẽ tôi đã không thể dùng ma thuật thích ứng với rồi.

Chết dở, mãi nghĩ quá tí thì quên kiểm tra kết quả phân tích.

“Cát rỉ sét đỏ: Đất ô nhiễm VII, giải phóng ô nhiễm VI.”

Trời… bị ô nhiễm hả? Mà chịu thôi chứ biết sao giờ, chỗ bị Ma Vương hạ cánh thì thế cũng đúng.

Nhưng kỹ năng ô nhiễm có trong danh sách kỹ năng hả?

“Đã thêm kỹ năng: “Kháng ô nhiễm” và “Ma thuật ô nhiễm”.”

Có vẻ như trường hợp này là bất thường thật.

Tôi mở cửa sổ kỹ năng lên và lấy Kháng ô nhiễm X để đề phòng.

Tôi không biết cái gì gây ô nhiễm nhưng nếu là do Ma Vương giáng thế thì nó có thể dẫn tới viễn cảnh Ma Vương ngủm ngay lập tức vì đất ô nhiễm. Nói trước là không vui chút nào đâu nha.

Sau khi bình tĩnh lại và nhìn ngó xung quanh lần nữa, tôi nhận ra một chùm sáng xanh nhạt lờ mờ từ một nơi rất xa. Với tầm nhìn được tăng cường, những đốm xanh đó hiện lên là các bia đá như những cái ở chỗ tôi được triệu hồi.

Những bia đá tỏa ra thứ ánh sáng xanh nhạt, có lẽ đó là nơi cận thần Ma Vương được triệu hồi.

Sau khi vật lộn đi bộ vài cây số qua vùng đất hoang toàn thứ cát cứng đỏ thì cuối cùng tôi cũng đến chỗ mấy cái bia đá.

Rải rác xung quanh là vài phế tích. Ở giữa là khoảng không gian rộng rãi khác hẳn cái hố mà tôi hạ cánh. Nơi này chắc từng là một công viên hay công trình gì đó tương tự.

Mới nãy nó mới chỉ là ánh sáng xanh nhạt le lói mà khi tôi đến thì nó đã tỏa sáng rực rỡ đến lóa cả mắt.

Cuối cùng thì tôi đã đến được nơi có thể nhìn xuống trung tâm khu bia đá.

“Khụ… khụ… khụ khụ!”

Một bóng hình khác ngồi trên nền đất, ho một cách mệt nhọc.

Người đó trông hơi thấp, chắc tầm tuổi học sinh sơ trung. Khó mà chắc liệu đó là học sinh sơ trung hay tiểu học nữa.

Tình hình không ổn! Có vẻ người đó không có kháng ô nhiễm. Vùng đất này ô nhiễm quá rồi đấy!

Tôi lao nhanh xuống rồi quỳ gối một bên đứa nhóc đang ho trên nền đất, tiếp đó đặt bàn tay lên trán nhóc và niệm phép.

“Kích hoạt Ma thuật Quy luật: Thích nghi môi trường V.”

Ánh sáng xanh nhạt bao phủ lấy cơ thể nhỏ bé đó, hơi thở của cô ấy dần trở lại bình thường.

“Tôi vừa niệm phép thích nghi cho cô. Ổn rồi chứ?”

“...Vâng, cảm ơn anh.”

Cô gái xinh xắn với vẻ ngoài dễ thương nhận lấy chiếc khăn tay tôi đưa rồi lau đi thứ chất lỏng chảy ra do nhiễm bẩn. Xong xuôi, cổ ngước lên nhìn và cảm ơn tôi. Thật tốt khi cô ấy vẫn có thể nói lời cảm ơn một cách tử tế.

Trông khá kỳ cục khi người con gái trước mặt tôi lại đang mặc một bộ đồ ngủ nhạt màu của bệnh viện.

Dựa vào ngoại hình thì… Cô ta sẽ giữ chức gì trong quân đoàn Ma Vương nhỉ?

Bề ngoài trông khá trẻ và có vẻ sẽ trở thành tay chân thân cận của Ma Vương… hoặc không.

Nếu cô ta là một phù thủy loli bà bà thì có khi sẽ đóng vai trò cố vấn hoặc phụ tá, ít ra trông không giống succubus. Yêu cầu một succubus với vẻ ngoài dành riêng cho đám lolicon thì có hơi vô lý trong trường hợp của tôi, và giả sử là một phụ tá thân cận của Ma Vương... lẽ nào cô ta là thú cưng?

“Ừm, xin hỏi anh là một pháp sư à?”

Cô gái ngập ngừng cất lời. Rõ ràng là cô ta dùng được phép thuật.

“Tôi có thể dùng phép thuật nhưng không phải quá cao siêu gì đâu. Mà tôi hỏi điều này được không? Cô không cần trả lời nếu không rõ nhưng cô là người Nhật à?”

Mái tóc bạc với đôi mắt màu lục. Cô ta mang vẻ đẹp đáng kinh ngạc với từng đường nét không chê vào đâu được. Nhưng từ cô ta có một điều gì đó quen thuộc, nếu bỏ qua màu tóc hay màu mắt thì cổ trông hệt như một người Nhật.

“Ể… vâng. Tôi là người Nhật. Anh cũng được triệu hồi à?”

Trông cổ có vẻ ngạc nhiên nhưng nắm bắt vấn đề nhanh đấy.

Đúng là người có đầu óc sắc sảo.

“Ừ. Tôi là người Nhật và cũng được triệu hồi đến đây. Chắc không phải trùng hợp đâu… nhỉ?”

“Tôi không nghĩ là trùng hợp. Chắc do chủ đích của ai đó.”

Tôi cũng đoán thế. Dựa vào vị trí triệu hồi khá gần nhau cũng như cả hai cùng đến từ Nhật Bản.

“Tôi muốn nhờ anh một việc. Việc sinh tồn ở đây có vẻ khá khó khăn nếu không có phép thuật nên cho phép tôi đi cùng với anh một đoạn được không?”

“Được thôi. Tôi cũng đang gặp chút rắc rối khi cố tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.”

Ma Vương đã giáng thế nên dù không được chào đón nồng nhiệt thì tôi cũng muốn ít ra có ai đó chỉ ra nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra chứ.

“Ma thuật thích ứng của tôi chỉ tồn tại trong khoảng hai giờ nên hãy để tôi đi cùng cô. Tôi cũng thấy áy náy nếu bỏ rơi đồng hương ở cái chốn khỉ ho cò gáy này.”

Nghe thì hợi lạ nhưng những ác nhân và kẻ xấu bẩm sinh thường tốt bụng với những người lạ mặt.

Những người bạn đối xử tốt biết đâu sẽ có ngày trở thành thuộc hạ hoặc con tốt của bạn nên tốt nhất là nên tỏ ra lịch thiệp trước đã.

Dùng bạo lực mà không có lý do để rồi tăng số kẻ thù thì không phải ác nhân, đó chỉ là hành động của mấy thằng rác rưởi ngu xuẩn mà thôi.

Ma Vương và những kẻ thống trị xấu xa luôn ngồi ở vị trí đòi hỏi sự khoan dung, đến mức sẵn sàng hỏi những anh hùng hay chiến binh quả cảm liệu họ có muốn trở thành tay sai dù kẻ đó vừa hành cấp dưới của họ ra bã.

“Cảm ơn. Tôi là Anh hùng được triệu hồi đến đây. Tôi cứ nghĩ là mình sẽ có những chiến hữu đồng hành… nhưng không ngờ lại phải làm một anh hùng cô độc. Nếu anh là hiền nhân, có khi anh có thể trở thành bạn đồng hành của tôi.”

“S-sao? Cô là anh hùng hả?”

Là Anh hùng đó ư?

Từ đã. Nếu nhắc đến những nữ anh hùng thì ý bạn là những cô gái xinh đẹp được nuôi dạy như tiểu thư này hả.

Này, này! Tôi cũng mong chờ kiểu diễn biến này lắm đấy!

Chẳng phải một trong những đặc quyền của Ma Vương là sẽ có cảnh bắt nữ anh hùng và làm những điều xấu xa với cổ ư!

Nghĩ mà xem, kiểu sự kiện thường thấy khi mà Ma Vương bắt được nữ anh hùng cứng đầu, uốn nắn dần để rồi cô ta phải kêu lên “Ta ghét nó… nhưng…” Tôi sẽ không phàn nàn nếu kiểu diễn biến đó xảy ra đâu!

À nhưng nếu tôi mà làm thế với cô gái này, nó sẽ là phạm tội và nói cách khác thì sẽ khiến câu chuyện này phải đổi thể loại. Ai phụ trách kịch bản vậy? Bước ra đây, tôi muốn phàn nàn!!

“Sao vậy? Anh thực sự là hiền nhân à?”

Biểu cảm bối rối của cô ấy trông cũng khá đáng yêu. Cơ mà vẻ dễ thương đó không phải kiểu gợi cảm mà tôi muốn.

Ánh mắt ngây thơ vô tội đó mang sức sát thương khiến tim tôi như rỉ máu.

“...À không. Tôi không phải hiền nhân.... mà là Ma Vương.”

Tôi thú nhận với cô ấy, dù có cảm giác khó chịu và hơi thất vọng.

“Hả...?”

Ngay khoảnh khắc cô gái đơ ra vì lời thú nhận của tôi, hàng ngàn tia sáng cắt xuyên qua bầu trời, nhấn chìm màn đêm trong cơn mưa rực rỡ.

“Số người chết đã vượt quá 100 000. Anh hùng đã thất bại trong việc bảo vệ nhân loại, Ma Vương đã chiến thắng.”

“Xác nhận Anh hùng còn sống. Với chiến thắng của Ma Vương, anh hùng sẽ trở thành nô lệ của Ma Vương.” [note59325]

“Hảaaa!?”

Hai người bọn tôi không thể kiềm được mà đồng thanh hét lên khi nghe thấy thông báo đó.

-----------------------------

Truyện Chữ Hay