Tôi có nên nói rằng mình thực sự rất may mắn khi quyết định đi ngủ thay vì tiến vào Chính điện ngay ngày sừng của bản thân phát triển không nhỉ!?
Lý do là vì việc có sừng trong Xã hội Ma quốc được xem là đã Trưởng thành.
Việc mọc sừng có vẻ mất kha khá thời gian thì phải.
Chính xác hơn, tôi đã được phong tước Chuẩn Hiệp sĩ [Sir Zilbagias... nghe ngầu đúng không] chỉ bằng việc mọc sừng.
Ma quốc có xã hội phân cấp hơi điên một chút, hầu như mọi Quỷ tộc đều có cấp bậc.
TN: chỉ Quỷ tộc thôi nhé, bọn Ma tộc có phân bậc riêng. À thì, vẫn có Ma tộc có chức tước cao, nhưng bọn này phải bán mạng ngoài chiến trường nếu muốn ngang hàng với bọn nhóc vừa mới mọc sừng :v Nói ngang hàng cho sang mồm thôi chứ do bọn này không thể mọc sừng, nên vẫn bị xem như chân sai vặt của Quỷ tộc thôi.
Bạn sẽ được phong tước Chuẩn Hiệp sĩ ngay khi mọc sừng, và sẽ được thăng lên Hiệp sĩ ngay khi vừa tròn mười lăm tuổi
Từ Chuẩn Nam tước, Nam tước, Tử tước trở lên chỉ có thể đạt được thông qua các thành tựu đóng góp được ghi nhận trên chiến trường là thứ điên nhất.
Địa vị xã hội không được ghi nhận theo lãnh thổ hay gia tộc, vẫn có thể đạt được địa vị cao bất kể giới tính, ngay cả con cháu của Ma vương cũng không phải ngoại lệ, chỉ riêng điểm đó thôi đã khiến bọn này hoàn toàn khác với Nhân loại. Và cấp bậc chỉ huy trên chiến trường sẽ được xét theo cấp bậc đó. Không cần phải nói Thống lĩnh của Ma quân sẽ là Ma Vương.
Đối với Quỷ tộc, chủng tộc luôn muốn đứng trên tất cả và rất ghét làm theo lệnh kẻ khác. Thì bọn này sẽ luôn lao đầu ra tiền tuyết để nâng cao địa vị của bản thân.
Nhân tiện, Ma tộc cũng có hệ thống phân cấp riêng.
Night Elf hay Long tộc được ban cho đặc ân Hạng nhất. Bao gồm cả những cá nhân Undead cấp cao đã tuyên thệ trung thành với Ma vương. Cấp lãnh đạo của thú nhân [chẳng hạn như Thú Vương hay trưởng tộc].
Đối với Ác ma, chúng được xem như Quỷ tộc.
Tôi ấy à?
Hiện tại tôi đã là một nam tước.
"Đến giờ học rồi đó ạ."
Sofia nói với tôi như vậy bằng giọng đều đều không một chút hứng thú, trong lúc sửa lỗi bài viết trên tay.
"Cô có vẻ không mấy hứng thú nhỉ."
"Tôi không phải là loại Ác ma cuồng chiến, để mà nói thì, tôi thậm chí còn chả bận tâm đến những danh hiệu đó. Ngài sẽ dễ dàng nhận ra điều đó bằng việc quan sát xung quanh xem tên Ác ma nào chuyên về mảng chiến đấu."
"Nghe hợp lý đấy."
Ác ma có mối liên kết trực tiếp với ma lực. Sau khi sừng của tôi phát triển, tôi đã có thể phân biệt được đại loại như Tên này yếu hơn Sofia hay Tên kia mạnh hơn Sofia.
Do đó, Quỷ tộc những kẻ có thể mọc sừng sẽ được xem như một lẽ hiển nhiên đối với Ác ma. Nghĩa là một tên Tiểu Quỷ có thể nâng cao tước vị lên Tử tước bằng cách tích lũy thêm nhiều công trạng, và tự hào rằng tước vị của bản thân hắn cao hơn Sofia. Không phải là tôi chưa từng nghe đến loại Tiểu Quỷ như vậy đâu.
"Dù ít hay nhiều, nếu mọi kẻ trong Quỷ tộc đều có thể nâng cao tước vị của bản thân, thì điều đó chẳng phải sẽ gây ra vấn đề liên quan đến việc thừa kế Tước vị Ma vương hay sao?"
"Ừm? Ngài có thể nhắc lại câu hỏi đó một cách chi tiết hơn được không?"
"Giả sử nếu có ai đó đạt đến tước vị Đại công tước, tước vị chỉ xếp sau Ma vương, thì không phải mọi người đều có cơ hội đoạt lấy Ngai vị hay sao? Cuộc chiến tranh đoạt Ngai vị hẳn sẽ phải rất hỗn loạn đây."
"Có vẻ như ngài vẫn chưa hiểu nhỉ. Bây giờ để tôi hỏi ngài điều này nhé. Thế việc đó thì có vấn đề gì không?"
"Tay tôi chợt ngừng di chuyển ngay khi Sofia hỏi câu đó."
"Ra vậy, Vương Vị không liên quan gì đến huyết thống nhỉ."
Tóm lại, bất kỳ ai có đủ sức mạnh đều có thể trở thành Ma Vương. Bọn họ không bận tâm đến việc đó sẽ gây ra bao nhiêu hỗn loạn. Theo quan điểm của một gã từng là Nhân tộc, thì cái thể chế này điên hết sức.
"Ngay cả vị Ma Vương tại vị, Phụ thân của ngài, ngoại trừ những người đã thề nguyện trung thành tuyệt đối với ngài ấy ra, thì Ngài ta đã xử tử hết tất cả những kẻ đến từ các phe phái khác, dựng nên Ngai Vàng từ máu thịt của những kẻ ngáng đường bao gồm cả anh chị em ruột của mình."
Sofia nói ra những lời đó như thể nó chỉ là một vấn đề tầm thường.
"Ý tôi là, chỉ có kẻ sống sót sau cuộc tranh đấu khốc liệt như thế mới có thể giành được quyền kiểm soát hoàn toàn Ma tộc đó, Zilbagias-sama."
"Ta hiểu rồi, không ai muốn nghe theo kẻ yếu nhỉ?"
"Đúng vậy ạ. Không kẻ nào có thể xưng Vương nếu không có thứ minh chứng cho việc đó cả, và thứ [Minh chứng] ở đây chính là [Ngọn thương của Ma vương]."
Ngọn thương đó huh.
Tôi nhớ lại trận chiến của mình với Ma Vương.
Thứ đó trông giống như một ngọn thương thô sơ được làm từ đá vỏ trai. Không lầm vào đâu được, thứ đó là một loại ma cụ cực kỳ đáng sợ. Nó có thể dễ dàng đục một lỗ trên chiếc khiên được cường hoá bằng nhiều lớp ma pháp lẫn chúc phúc như thể đâm xuyên một tờ giấy. Ngay cả một đòn tấn công toàn lực bằng thánh kiếm của tôi cũng không thể để lại lấy một vết xước.
"Thứ đó là gì thế, Ngọn thương của Ma vương ấy?
Tôi cố truy hỏi con Ác ma tri thức trước mặt về chân dạng của thứ binh khí đáng sợ đó.
"À, nghĩ lại thì, tôi vẫn chưa giải thích phần đó cho ngài nhỉ. Chẳng trách Jilbagias-sama cũng muốn biết về nó, dù sao thì đối với Quỷ tộc thì nó cũng là lẽ tự nhiên mà."
Sofia vỗ tay ra chiều nhận ra điều gì đó rồi bắt đầu vui vẻ giải thích về nó.
"Ngọn thương mà Bệ hạ đang sử dụng, thực chất được truyền lại từ Đại Quỷ Vương Raohgias. Nói cách khác, ngọn ma thương đó được tạo ra bằng chính tính mạng của Ông nội ngài."
Bằng chính tính mạng của hắn ta ư.
"Nghe cứ như những thứ mà tộc người lùn đã làm ra nhỉ."
Cứ như bí kỹ của người Lùn ấy, kỹ năng rèn đúc đó của bọn họ được ví như ma thuật. Duy chỉ một lần trong đời, bọn họ có thể tạo ra một [Ma khí] cực kỳ đáng sợ bằng cách tôi luyện chính linh hồn mình.
"Đúng vậy! Nhưng, làm sao mà ngài biết về nó thế?"
Sofia trả lời ngay khi nghe thấy tôi lẩm bẩm như thế, và sau đó liền cảm thấy bối rối.
Bỏ mẹ, đáng lý ra mình phải hành xử như thể không biết gì về những thứ mà cô ta chưa dạy tới mới phải! Hơn nữa, cái con Ác ma này lại còn đang kiểm soát toàn bộ giáo trình của tôi nữa chứ!!
"Ta có đọc được nó trong một quyển sách."
Trong cơn tuyệt vọng, tôi buộc miệng nói ra thứ mình đang nghĩ trong đầu.
Khác với tôi khi xưa.
Tôi hiện tại đã học được chữ viết của Ma ngữ, cũng như chữ viết của Nhân tộc và hiện đang học thêm về chữ viết của tộc Elf.
Tôi thậm chí còn hay đọc sách nữa, cho tới thời điểm hiện tại ai mà biết được bản thân tôi đã đọc được bao nhiêu quyển rồi chứ. Nhờ cái cơ thể của một đứa nhóc đang phát triển này, tôi có thể tiếp thu gần như tất cả mọi thứ một cách dễ dàng.
Trớ trêu thay, chính nhờ cách giáo dục của con Ác ma này mà tôi đã từ một gã ghét học hành thành một tên mọt sách.
"À, cuốn sử học mà ngài đã từng đọc cách đây 371 ngày có mô tả về tộc người lùn. Việc đó vốn không được giải thích chi tiết cụ thể nhưng, có vẻ như ngài đã đọc cuốn sách đó một cách chỉnh chu nhỉ."
Sofia nhìn ra khoảng không với vẻ suy ngẫm, sau đó thì gật đầu như thể đã ngộ ra.
An toàn rồi.
Thật luôn đấy à, cô thậm chí còn nhớ rõ những thứ tôi đã đọc luôn ư!
Lần này tôi có thể sẽ bị bại lộ nếu như trong quyển sách kia không có dòng mô tả về tộc người Lùn!!
Từ rày, ngừng nghĩ gì nói đó thôi.
"Chà, lạc đề mất rồi. Thế, chúng ta tiếp tục chứ?"
"Vâng... Ngài nói phải. Jilbagias-sama, Ngọn thương của Ma vương là một Ma khí. Đại Quỷ vương khi ấy đã nhận thứ sức mạnh được gọi là [Thực Hồn] sau khi lập kế ước với một Ác ma."
Vậy ra đó là nguồn cội của thứ sức mạnh kinh hồn mà Ma Vương đang sở hữu, [Thực hồn] thứ ma thuật Dị giáo.
Liên minh Nhân loại có biết đến cái tên đó nhưng năng lực thật sự của thứ đó thì vẫn còn là một bí ẩn. Nhân tộc không có cách nào đột nhập vào Ma quốc để tiến hành thu thập thông tin, do đó hầu như không biết chút gì về nơi đây.
Tôi giục Sofia tiếp tục trong khi cố nén nhịp tim đang mạnh lên tùng hồi của mình.
"[Thực hồn] là quyền năng của Ma thần Phàm ăn, thứ ma thuật này cho phép hấp thụ linh hồn của kẻ xấu số sau đó chuyển hoá chúng thành ma lực cho bản thân. Sau cùng với thứ ma thuật này, Đại Quỷ Vương đã sử dụng gần như toàn bộ ma lực của bản thân để tạo ra Ngọn thương của Ma vương để kẻ nắm giữ nó có thể kế thừa khả năng đó."
Vậy ra thứ đó là cội nguồn sức mạnh của Ma Vương.
Và cả [Thực hồn] thứ ma thuật Dị giáo đó nữa.
Mọi thứ đều là do Ngọn thương đó à!
"Vậy nên, cuộc chiến tranh đoạt Vương vị nếu hiểu theo đúng nghĩa đen thì sẽ là cuộc chiến nhằm chiếm hữu Ngọn thương, giữ nó trong tay thôi là chưa đủ. Chỉ có kẻ sống sót sau cùng, mới được quyền sở hữu Ngọn thương và Thống lĩnh Ma tộc."
Thú thật, hiện tại khoang miệng của tôi đã khô khốc cả rồi.
"Tóm lại là vậy đấy ạ."
"Sau đó thì sao?"
Mặc dù một lúc trước tôi có thề rằng sẽ không nói quá nhiều, nhưng tôi lại không thể cưỡng lại mà hỏi thêm một câu nữa.
"Nếu như bằng một cách nào đó mà Ngọn thương kia biến mất, thì mọi thứ có thể sẽ trở nên cực kỳ phiền phức, phải không?"
"Đúng vậy."
Sofia gật đầu.
"Trong trường hợp Ngọn thương đó biến mất và không có một vị Vua nắm giữ sức mạnh tuyệt đối đứng ra thống nhất Quỷ tộc. Thì việc Quỷ tộc quy về một mối gần như là một giấc mơ viễn vong."
Tôi nhận thấy có một chút mỉa mai khi cô ta nói ra những lời đó.
"Nhưng mà, tôi nghĩ trên thế gian này không có kẻ nào đủ mạnh để phá hủy Ngọn thương đó đâu. Sau cùng thì thứ đó được yểm thêm quyền năng của Ma thần Phàm ăn và được tôi luyện nên từ chính linh hồn của vị Đại Quỷ Vương đó, ngài hiểu chứ? Hơn nữa ngay từ đầu, Ma vương Bệ hạ luôn mang theo nó bên mình, việc phá hủy Ngọn thương đó gần như là điều không thể vào thời điểm hiện tại."
Tôi không quan tâm đến điều đó.
Đúng vậy, tôi dí *** quan tâm.
Kể cả khi điều đó là không thể, thì tôi vẫn chắc chắn sẽ phá hủy Ngọn thương đó.
Tôi đã mò ra điểm yếu của Ma quốc rồi.
Ở thời điểm hiện tại, như thế là quá đủ với tôi rồi.
"Đúng rồi! Có một cuốn sách thuật lại chi tiết về chuyện này. Nó được chắp bút bởi chính Đại Quỷ Vương Bệ hạ đó ạ."
Sofia đột nhiên nới lỏng nút áo ở phần ngực của bộ trang phục quản gia mà cổ đang mặc và lôi ra một quyển sách lớn giống như một cuốn Bách khoa toàn thư.
"CÔ MOI QUYỂN SÁCH ĐÓ RA TỪ CHỖ QUÁI NÀO THẾ HẢ!?"
"Ngài biết đấy, cơ thể tôi vốn là một cái thư viện mà."
"THƯ VIỆN ẤY HẢ!?"
TÔI BIẾT BỌN NÀY KHÔNG HỀ CÓ CƠ THỂ VẬT LÝ NHƯNG, NHƯ NÀY THÌ QUÁ ĐÁNG LẮM RỒI!!"
Tôi nhận lấy quyển sách trong khi vẫn còn hơi choáng váng sau cái động tác ... đó của Sofia.
Đó là một quyển sách bìa cứng có phần giản đơn, không hề có lấy bất kỳ hoạ tiết trang trí nào.
Tiêu đề của nó cũng đơn giản không kém.
[Quỷ vương kiến quốc ký]