Không sai!
Hiện tại Hoàn hồn đan đã được lên kệ, theo thông thường mà nói, Tề Tư Viễn chỉ cần không ngốc thì tuyệt đối sẽ không mua cái giấy làm thuốc này.
Mà dự định thật sự của hắn là mua phương pháp luyện thuốc rồi bắt đầu nghiên cứu chế tạo.
Sau này, sẽ lợi dụng tất cả thủ đoạn để phá hủy tiêu thụ Hoàn hồn đan của Bạch thị.
Thậm chí là khiến cho Tập đoàn Bạch thị xong đời.
Đến lúc này, mỏ vàng Hoàn hồn đan này nằm gọn trong tay hắn, nếu tính mỗi viên Hoàn hồn đan mười vạn, hai mươi vạn, thậm chí là vạn!
Thế thì những bệnh tật đó cho dù là tan gia bại sản cũng phải chạy theo như vịt.
Có điều hắn không nghĩ ra, Bạch Tố Y chỉ liếc một cái là nhìn ra ý đồ của hắn, thậm chí còn có thể trực tiếp nói phá.
Trong khoảnh khắc, không khí có chút áp lực nặng nề.
Mà Tề Tư Viễn lại lắc đầu cười một cái, ánh mắt hướng đến Bạch Tố Y, lại phát ra lược tính.
Loại ánh mắt đó như hận không nuốt sống được Bạch Tố Y:
“Nếu như Bạch tổng không bán, thế thì tôi cũng không cưỡng ép.”
“Có điều, bây giờ chúng ta nói tiếp về việc làm ăn thứ hai!”
Việc thứ hai!
Bạch Tố Y sững sờ, Tề Tư Viễn sau vụ thứ nhất thế mà lại không thấy nhục, còn muốn tiếp tục bàn bạc.
Bây giờ, Bạch Tố Y chỉ có một câu hỏi:
“Không biết vụ làm ăn thứ hai của Tề thiếu là gì?”
“Là cô!”
Tề Tư Viễn nhìn chằm chằm vào Bạch tố Y, trực tiếp nói ra:
“Đêm nay, cô ở cùng tôi.
Vẫn vậy, tôi trả cô tỉ.”
Phỉ!
Lời này nói ra trong tức khắc đều đả kích Bạch Tố Y và Lâm Thiệu Huy.
Bọn họ không nghĩ tới, Tề Tư Viễn có thể nói trắng như thế, như là bá đạo, muốn dùng năm tỉ để đổi lấy một đêm cùng Bạch Tố Y.
Đặc biệt, đây còn là nói trực tiếp trước mặt Lâm Thiệu Huy, thật sự là chà đạp lên tôn nghiêm của anh.
Không chỉ có bọn họ, mà thậm chí đến Thẩm Kiệt cũng không nghĩ tới Tề Tư Viễn lại nói ra những lời này.
Chỉ là, Tề Tư Viễn căn bản không để ý đến sự tức giận của Bạch Tố Y mấy người họ, ngược lại một mặt nhất định phải có, trực tiếp nói ra:
“Bạch Tố Y, trước khi tôi đến đã nghe nói cô là đệ nhất mỹ nữ tổng tài của Giang thị, hôm nay gặp mặt, quả nhiên lời đồn không sai”
“Chỉ cần cô đáp ứng tôi, cùng tôi qua đêm là được, tôi có thể thẳng tay tặng cô tỉ.”
Nói rồi, ánh mắt của Tề Tư Viễn quét vài lượt trên cơ thể của Bạch Tố Y:
“Cô tuy là tổng tài của của Bạch thị nhưng căn bản là không có bao nhiêu cổ phần.
Cứ cho là cô làm tổng tài cả đời cũng không kiếm đủ tỉ!”
“Mà bây giờ, cơ hội đang ở trước mắt cô, chắc hẳn chồng cô cũng không từ chối đâu nhỉ?”
Nói xong Tề Tư Viễn nhìn Lâm Thiệu Huy,tỏ ra rất vui sướng.
Dùng tiền ép người.
Ép đến nam nhân phải quỳ xuống, ép đến làm nữ nhân phải nằm xuống.
Đây là chuyện Tề Tư Viễn thích làm nhất, cũng là chuyện am hiểu nhất.
Trước đó hắn đã từng làm như vậy trước mặt rất nhiều cặp vợ chồng, dùng một khoản tiền lớn để làm cho vợ của bọn họ phải ngủ cùng mình.
Thậm chí rất nhiều người vợ không muốn bị hạ nhục, nhưng người chồng lại vì cám dỗ của khoản tiền kia mà khuyên bảo vợ mình làm theo.
Mà hiện tại, tỉ!
Hắn tin rằng, với khoản tiền này, vừa đủ để khiến cho Lâm Thiệu Huy quỳ xuống, vừa khiến Bạch Tố Y nằm xuống.
Chỉ là, khi Tề Tư Viễn nhìn tới Lâm Thiệu Huy thì Lâm Thiệu Huy cũng đang nhìn hắn.
Đặc biệt.
Lâm Thiệu huy dường như không có bất kì sự tức giận nào, ngược lại còn tủm tỉm cười mà nói:
“Tề thiếu quả nhiên ra tay hào phóng, một phát liền ra tỉ.”
Lời của Lâm Thiệu Huy không hề mang chút hỷ nộ, nhưng mà rơi vào tai Tề Tư Viễn, hắn hiện tại nghĩ rằng, Lâm Thiệu Huy lung lay rồi, tiếp theo tên này nhất định sẽ khuyên nhủ Bạch Tố Y để ngủ cùng mình một đêm, có được tài sản trước nay chưa bao giờ có.
Không chỉ có hắn.
Khi thấy Lâm Thiệu Huy không chút phẫn nộ như thế, lại còn khen ngợi Tề Tư Viễn hào phóng, Bạch Tố Y và Thẩm Kiệt ngồi bên cạnh chỉ biết lắc đầu.
Tâm đầu của hai người trong tức khắc đối với Lâm Thiệu Huy thất vọng cực điểm.