Ma Thần Máu

chương 478: ta đem đầu của mình đi nhận thưởng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Giết hắn! Giết hắn!"

"Nhanh giết nó đi!"

"Lão Thiết! Ta cược ngươi một ngàn ma thạch!"

Âm thanh hô hoán hỗn loạn vô cùng, vẻ mặt những kẻ vây quanh đều hiện lên vẻ dữ tợn khát máu.

Sắc quỷ cảm thấy việc chen lấn rất phiền phức, quanh thân liền bạo phát uy áp, nắm cổ áo mấy tên trước mặt quẳng ra ngoài.

"Mẹ nó! Ngươi muốn chết!"

"Khốn kiếp!"

Mấy gã xui xẻo bị ngã văng ra đất, chúng lồm cồm bò dậy văng tục chửi thề.

Nhưng đều bị uy áp Độ Kiếp hậu kỳ tu sĩ chấn nhiếp.

Đành phải phủi phủi bụi đất trên người bỏ đi.

Những kẻ khác thấy Ác Quỷ Máu hống hách cũng không dám làm gì, vội vàng né tránh nhường đường cho nó.

Giữa vòng vây của mấy trăm người là hai tên tu sĩ.

Một tên máu me đầy người, mặt mũi hung ác bặm trợn, tay hắn lăm lăm một thanh trọng kiếm bằng xương, trên thân tỏa ra sát khí mạnh mẽ.

Gã còn lại có chút khí tức thư sinh ẻo lả, gương mặt xem như anh tuấn.

Nếu là bình thường nhất định sẽ được nữ nhân yêu thích, nhưng bây giờ hắn ta hai mắt đỏ ngầu, miệng mọc ra răng nanh nhọn hoắt, nơi kẽ răng còn dính mấy mẩu thịt nát khiến hắn giống như là quái vật.

Ngoài hai tên còn sống thì có bảy tám cỗ thi thể nằm la liệt trên mặt đất, máu tươi chảy lênh láng.

Tử trạng của chúng đều rất thê thảm, kẻ thì bị trọng kiếm cắt làm hai, người thì thi thể chia năm xẻ bảy, giống như là bị ác thú xé nát, trong đó có những khối thi thể không còn nguyên vẹn, e là đã bị gã thư sinh kia nuốt vào bụng.

Khí tức bạo ngược khát máu tỏa ra nồng nặc, mùi vị của cái chết phẳng phất khắp nơi.

Những con u linh nhỏ bé cũng bị hơi thở của cái chết hấp dẫn, chúng bu quanh những cỗ thi thể, dùng răng nanh nhỏ xíu xé nát những linh hồn đang tuyệt vọng.

Hai tên tu sĩ điên cuồng chém giết giữa âm thanh hô hào của khán giả.

Cự kiếm trong tay tráng hán phát ra uy năng mạnh mẽ, mỗi lần vung kiếm đều khiến cho không khí xung quanh chấn động, từng đạo kình lực khiến mặt đất rung chuyển.

Tiếc là tất cả những đòn tấn công của hắn ta đều chỉ chém trúng không khí.

Gã thư sinh kia nhìn thì ẻo lả nhưng tốc độ nhanh đến đáng sợ, thoắt ẩn thoắt hiện trong không trung.

Mỗi lần hắn né được cự kiếm liền sẽ phản công ngay lập tức, dùng móng vuốt đâm mạnh vào người tráng hán.

Sau một hồi gã tráng hán rốt cuộc cũng gục xuống đất, cơ thể suy kiệt vì mất máu.

Tên thư sinh nhìn hắn ta một hồi, móng vuốt vươn dài như những lưỡi đao.

"Xoẹt!" - Thủ cấp của tráng hán bị gã thư sinh hái xuống, thi thể không đầu liên tục phun máu.

Tên thư sinh giơ thủ cấp lên cao, dốc máu tươi vào miệng, sau khi uống cạn máu liền quăng cái đầu lăn long lóc, hắn vung tay thị uy với khán giả xung quanh.

Cách đó chừng năm mươi mét là một cái bàn bằng đá, ba gã chấp sự trưởng lão của Sát Lục Minh đang ngồi ở đó.

Bọn họ khẽ gật đầu, liếc mắt trao đổi với nhau.

"Chúc Dung đạo hữu là người chiến thắng, một vạn ma thạch này và toàn bộ túi trữ trên sân đấu thuộc về đạo hữu." - Một trong ba gã trưởng lão hô to.

Ông ta sau đó phất phất tay với thủ hạ sau lưng, mấy tên đệ tử của Sát Lục Minh liền tiến lên phía trước thu lượm thi thể, còn túi trữ vật đều để lại.

Gã thư sinh nhanh chóng thu lượm túi trữ vật, sau đó quay người rời đi.

Khán giả bốn phía cũng nhanh chóng giải tán, chỉ có Ác Quỷ Máu là ở lại.

"Hình như Sát Lục Minh đang thu thập thi thể, chỉ là không biết chúng dùng để làm gì."

"Mà mình quan tâm làm gì nhỉ? Đằng nào tối nay chúng chẳng chết sạch."

Ác Quỷ Máu khịt khịt mũi, nó không thích tòa thành này, mùi vị tanh tưởi, tu sĩ toàn kẻ xấu, lại chẳng có nữ nhân nào khiến nó chú ý.

Dù Long Nữ có đem cả thành đồ sát thì nó cũng không lấn cấn.

"Long Nữ thân yêu, tối nay ta cho nàng ăn no bụng." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười tàn nhẫn, dẫn theo hai nữ đi về phía cổng thành.

Hoàng hôn ở Đồ Lục Thành vô cùng kỳ quái, từng đoàn gió đen cuồn cuộn trên bầu trời, ánh chiều tà chiếu qua làn sương dày đặc liền biến thành lạnh lẽo, thỉnh thoảng từ trong sương mù phát ra âm thanh quỷ khóc nỉ non.

Càng về chiều tối gió thổi càng mạnh, những đám mây đỏ như máu từ phương xa tụ tập về phía trên Đồ Lục Thành, mây mỗi lúc càng dày đặc, đến nỗi trăng sao đều bị khe khuất.

"Thời tiết hôm nay thật lạ, không phải tháng bảy sao lại có huyết vân hội tụ?" - Một gã trưởng lão Sát Lục Minh ngồi trên lầu cao, vừa uống trà vừa cảm thán.

Ông ta mặc đạo bào màu đen, gương mặt hốc hác hai mắt hõm sâu, nhìn giống như kẻ nhiều năm mất ngủ.

"Có gì mà lạ, mấy năm nay phong vân thay đổi, Thiên Đạo mất linh.

Độ Kiếp kỳ cao thủ vì nhiều nguyên do khác nhau mà tử trận, đặc biệt là cuộc chiến với Hải Tộc càng ngày càng thảm khốc, có năm sáu tên lão tổ Độ Kiếp hậu kỳ của Linh Tộc đã táng thân trong biển."

"Giờ trên bầu trời xuất hiện huyết vân thì có gì là lạ." - Một vị trưởng lão khác vuốt vuốt chòm râu, tỏ vẻ hiểu biết nói.

Người này gầy như que củi, da thịt hầu như không có, bộ dạng thê thảm giống như cỗ xương trắng mới chui lên từ trong nấm mồ.

Hai lão giả này là Bạch Cốt lão tổ của Luyện Cốt Môn và U Huyền lão tổ của Ám Dạ Môn, cả hai đều có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ.

Hiện tại là do hai người này nhận nhiệm vụ trấn giữ tổng đàn của Sát Lục Minh, những vị trưởng lão và đường chủ khác hoặc là bế quan tu luyện hoặc là có việc riêng nên không ở trong thành.

Bỗng từ dưới lầu vang lên tiếng bước chân dồn dập, một gã chấp sự trưởng lão mặc y phục màu xám hấp tấp chạy lên lầu.

Nét mặt hắn ta tràn ngập vẻ hoảng hốt, miệng thở hồng hộc ra khói, nói không nên lời.

"Trưởng lão! Trưởng lão! Có tân tấn đường chủ xuất hiện!" - Gã ta lắp bắp nói, bộ dạng giống như là gặp quỷ.

"Hả? Tân đường chủ xuất hiện? Ngươi không phải là ngủ mơ đấy chứ?" - Bạch Cốt lão tổ sửng sốt hỏi.

"Thất lão đệ, bản tôn đã nói ngươi bao nhiêu lần.

Hắc Vân Thảo tuy tốt, nhưng sử dụng nhiều thần trí sẽ bị ăn mòn, ngươi về sau hạn chế sử dụng, đừng nói mấy chuyện hoang đường này nữa." - U Huyền lão tổ cũng không tin tưởng, chỉ cho là gã kia dùng thuốc quá liều sinh ra ảo giác.

Muốn trở thành đường chủ của Sát Lục Minh rất đơn giản, chỉ cần giết chết một gã đường chủ, cướp đoạt lệnh bài của hắn là xong.

Nhưng từ khi thành lập đến nay chức vị đường chủ chưa bao giờ bị người đoạt qua.

Phải biết Minh Chủ của Sát Lục Minh chính là Ma Chủ của Thất Sát Tông, năm vị trí đường chủ do năm vị tông chủ của năm siêu cấp tông môn nắm giữ.

Ngay cả các danh ngạch trưởng lão cũng đều là do các vị môn chủ của các nhất lưu môn phái chiếm cứ.bg-ssp-{height:px}

Nếu quả thực có tân đường chủ xuất hiện, thì tức là một trong năm vị tông chủ đã bị người giết chết.

"Hai vị trưởng lão! Lệnh bài kia thực sự là đường chủ lệnh, thuộc hạ tuyệt đối không nhìn lầm."

"Việc này quan hệ trọng đại, xin mời hai vị đứng ra xử lý." - Gã chấp sự toát mồ hôi hột trả lời.

Hai lão giả thấy gã chấp sự nghiêm túc liền biết chuyện này không bình thường, sắc mặt biến thành cẩn trọng.

"Đi! Nhanh đi xem thử, nếu thực sự là tân tấn đường chủ thì phải đối đãi cẩn thận."

"Nếu thực sự là có tân đường chủ, chúng ta cần cấp báo cho Ma Chủ đại nhân."

Hai vị trưởng lão vừa đi vừa bàn tính với nhau, bởi vì trong lòng bất an nên bước chân lảo đảo không đều.

Nghị sự phòng của Sát Lục Minh là một đại sảnh rất lớn, đủ để chứa cùng lúc hơn ngàn người.

Nhưng lúc này trong đại sảnh vắng lặng như tờ, chỉ có một bóng người ngồi ở vị trí đường chủ.

Gã này mặc áo choàng màu đen che kín người, trên đầu đeo mặt nạ Huyết Ma nhe nanh.

Quanh thân hắn huyết khí lượn lờ, tản mát ra một cỗ ý niệm tà ác.

Trên tay hắn cầm một cái lệnh bài màu đen, phía trên ghi ba chữ Dương Sát Đường.

Ba chữ này kỳ quái vô cùng, cong queo giống như là giun bò, lại giống như là bị cái gì cào lên mà thành.

Gã thần bí nhân này là do Ác Quỷ Máu cải trang thành, lệnh bài đường chủ vốn dĩ là của tông chủ Âm Dương Tông, hiện tại bị nó lấy ra sử dụng.

"Mấy tên này thật là quá sơ suất, kẻ thù đến tận cửa mà chúng còn bế quan tu luyện.

Đến khi tổng đàn bị diệt có khi chúng cũng không hay biết." - Ác Quỷ Máu chép miệng.

Nó vừa nói xong thì phía bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Bạch Cốt U Huyền hai vị trưởng lão cẩn thận tiến vào.

Hai người này đã sống bảy tám vạn năm, đều là cáo già thành tinh.

Vừa nhìn thấy Ác Quỷ Máu Bạch Cốt lão tổ liền giả lả chào hỏi.

"Ma Tôn đại nhân, ngài đột xuất đến khiến thuộc hạ không kịp chuẩn bị, nghênh tiếp chậm trễ xin ngài thứ lỗi."

"Đại nhân tự mình ghé thăm, là muốn treo thưởng gã phản đồ nào sao? Xin ngài cứ việc phân phó, thuộc hạ lập tức cho người truy nã."

U Huyền cũng gượng cười, chỉ là gương mặt của ông ta quá xấu xí, khiến nụ cười trở nên dữ tợn.

"Hai ngươi quen biết ta?" - Ác Quỷ Máu nghi hoặc hỏi.

"Ngài không phải là phân thân của Ma Tôn đại nhân?" - Bạch Cốt trưởng lão trầm mặt xuống.

Lão là dựa vào y phục và huyết quang trên người Ác Quỷ Máu để đoán.

Trong số các cao thủ Độ Kiếp kỳ đỉnh phong của Linh Ma Giới, chỉ có Ma Tôn của Ngũ Ma Tông là tu luyện Huyết Hà Đại Pháp.

"Các ngươi nhận nhầm người!Ta không phải là Ma Chủ, tới đây cũng không phải để treo thưởng mà để trả nhiệm vụ." - Ác Quỷ Máu khẽ lắc đầu, trả lời với giọng từ tốn.

Hai trưởng lão thấy Ác Quỷ Máu từ tốn nho nhã thì thở phào một hơi, ngầm nhận định kẻ này không phải đến gây sự.

"Vậy không biết đạo hữu là cường giả phương nào? Vì sao lại sở hữu đường chủ lệnh của Sát Lục Minh chúng ta?" - Bạch Cốt lão tổ cẩn thận dò hỏi, trên thân tản mát ra uy áp của Độ Kiếp hậu kỳ tu sĩ.

"Người sở hữu lệnh này có thể gia nhập Sát Lục Minh trở thành một trong năm vị đường chủ, còn nếu như không muốn gia nhập bản minh thì xin đạo hữu trả lại lệnh bài cho bọn ta.

Sát Lục Minh chúng ta cơ cấu đặc thù, ân oán giữa đạo hữu và cựu đường chủ chúng ta sẽ không truy cứu." - U Huyền cũng nói chen vào.

Ánh mắt hai lão nhìn lệnh bài nơi thắt lưng Ác Quỷ Máu chằm chằm, lộ rõ vẻ tham lam.

Chức vị đường chủ của Sát Lục Minh cao quý vô cùng, quyền lực ngập trời.

Kẻ nắm giữ lệnh này có thể tùy ý sai bảo các thành viên khác, ghét ai thì treo thưởng kẻ đó, để cho ngàn vạn người truy sát hắn.

Ngoài ra hàng năm đều được cung phụng một ngàn cực phẩm ma thạch.

Số tiền này nghe thì không nhiều, nhưng mười năm là một vạn, trăm năm là mười vạn.

Tích lũy một vạn năm chính là ngàn vạn ma thạch, một số tiền của khổng lồ đủ để mua cả trăm món cực phẩm pháp bảo.

Ác Quỷ Máu cười lạnh phía sau tấm mặt nạ, nó có thể cảm nhận được ác niệm đang nhắm vào mình.

Lần này nó đến tổng đàn của Sát Lục Minh là để do thám lần cuối xem trong thành có người quen hay mỹ nữ nào không.

Nó đã dùng ma trận máu bao vây tòa thành, một khi khởi động sẽ đem toàn bộ sinh linh trong thành giết chết, loại ma thuật này uy năng mạnh đến điên rồ, nhưng không biết phân biệt địch ta, sau khi khởi động liền mất khống chế, vậy nên để tránh giết lầm người thì nó phải dò xét thật kỹ.

Ác Quỷ Máu lấy ra một tờ giấy, ngón tay điểm một đạo huyết quang.

Tờ giấy lập tức bay lơ lửng giữa phòng, bên trên in lại hình ảnh của Ác Quỷ Máu.

"Có phải là các ngươi đang truy sát tên Huyết Họa Giả này? Bất cứ ai đem thủ cấp của hắn đến đây đều có thể nhận một ngàn vạn cực phẩm ma thạch đúng không?" - Ác Quỷ Máu rung đùi hỏi, không hề đả động đến chuyện lệnh bài.

Bạch Cốt trưởng lão nhìn thấy bức tranh thì kinh ngạc vô cùng, bởi vì bức tranh này là dùng ảnh thật in ra chứ không phải là tranh vẽ.

Còn lệnh truy sát của Sát Lục Minh đối với Huyết Họa Giả chỉ là tranh vẽ.

Rõ ràng là kẻ trước mắt đã nhìn thấy Huyết Họa Giả, thậm chí là đem hắn giết chết.

"Kẻ này vừa nãy nói đến nhận thưởng, không lẽ thực sự đã giết được Huyết Họa Giả rồi sao? Tốc độ này cũng nhanh quá đi chứ." - Lão ta nghĩ thầm trong lòng, cùng U Huyền trao đổi.

"Không biết là đạo hữu đã phát hiện ra hành tung của Huyết Họa Giả hay là đã giết chết hắn? Sát Lục Minh chúng ta đối với người cung cấp tin tức thưởng một vạn ma thạch, đem thủ cấp đến thì thưởng ngàn vạn."

"Tất nhiên tin tức nhất định phải là thật, nếu dám báo tin giả thì sẽ bị Sát Lục Minh chúng ta treo thưởng." - U Huyền gằn giọng nói.

"Hắc hắc, giết thì ta chưa giết, nhưng thủ cấp ta đã đem đến, các ngươi chuẩn bị nhìn cho thật kỹ rồi đem tiền ra đây đi." - Ác Quỷ Máu cười lớn, bộ dạng trông vô cùng kỳ quái.

Hai gã trưởng lão chẳng thể nào hiểu được ý nghĩ trong đầu nó.

"Đầu đã bị cắt xuống còn có thể sống sao? Nếu như chưa giết thì lấy đầu kiểu gì?" - Bạch Cốt nghi hoặc truyền âm.

"Mặc kệ hắn ta nói cái gì, cứ kêu hắn lấy thủ cấp ra cho chúng ta xem trước đi." - U Huyền cũng cảm thấy hết sức nghi hoặc.

"Đạo hữu thực biết nói đùa, thủ cấp đã đem tới thì mau lấy ra đi, chỉ cần chúng ta kiểm tra đúng là Huyết Họa Giả, lập tức sẽ cho người mở ngân khố chi trả thù lao." - Bạch Cốt liền hắng giọng nói.

"Tốt lắm! Các ngươi tốt nhất là chuẩn bị sẵn ma thạch đi! Nếu dám quỵt nợ thì đừng trách ta ra tay độc ác." - Sắc quỷ mở miệng đe dọa.

Nó chậm rãi tháo tấm mặt nạ xuống, để lộ gương mặt của mình ra ngoài cho hai tên trưởng lão nhìn thật kỹ.

"Đầu đây này! Nguyên đai nguyên kiện, đảm bảo là hàng thật.

Vậy ta nhận thù lao được chưa?" - Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi, còn cố tình dùng tay véo véo da mặt để khẳng định không phải là lớp hóa trang.

Hai tên trưởng lão gần như đứng hình, kinh ngạc không nói lên lời.

Có chết họ cũng không thể nghĩ ra việc gã trước mắt lại chính là Huyết Họa Giả đang bị truy nã.

Truyện Chữ Hay