Sau một hồi tận hưởng sự tuyệt vời tư thanh linh hạt sen mang lại, Lê Hỏa mới lấy hỏa linh chi , năm ra, linh chi to bằng một ban tay, thân thể màu đen có chằng chịt các vết vân đỏ sẩm như lửa cháy, từ linh chi ta có thể cảm nhận được một luồn hơi ấm phả vào mặt, ta cũng ngửi được một mùi thơm rất nồng từ linh chi, khác hẳn với mùi nhè nhẹ thoải mái từ hạt sen thì mùi hương từ hỏa linh chi là làm ta có cảm giác ấm nóng như đăng đứng cạnh một ngọn lửa vậy, Lê Hỏa ngắm nhìn nó thật kĩ rồi cắn vài miếng ăn sạch hỏa linh chi vào mồn, nóng rất nóng, cực nóng, bỏng rát như đang ăn lửa vậy, đó là cảm giác bây giờ của Lê Hỏa khi ăn hỏa linh chi.
Khi vừa ăn vào hỏa linh chi thì Lê Hỏa cảm thấy vô cùng liệt diễm thiêu đốt miệng mình, cậu cố gắng nhai nát hỏa linh chi ra để nuốt xuống, mỗi một lần nhai là một lần đau, cả cơ thể toàn mồi hôi ướt cả áo, khuôn mặt nhăn nhó vì đau, sau khi nhai vài lần Lê Hỏa nuốt xuống, thiêu đốt, cậu có cảm giác như cổ họng của mình bị thiêu đốt, đau hơn nhiều ở trên miệng, dù rất muốn hét lên nhưng Lê Hỏa không dám vì sợ có người phát hiện, bây giờ mà có người phát hiện thì chỉ có chết, khi nó trôi xuống ruột thì bùm, như có một vụ nổ trong ruột Lê Hỏa vậy, nó thiêu cháy hết lục phủ ngũ tạng, nó đốt cháy xương cốt, nó làm sôu sục huyết tương trong cơ thể, nó hấp nóng từng khúc cơ của Lê Hỏa, quá đau đớn cậu chỉ có thể cắn răng chịu đau, làn da bên ngoài đã đỏ rục lên, quá đau đớn Lê Hỏa có cảm giác như đang bị thiêu cháy thàng tro vậy, tùng khúc thịt, mọi khúc xương, ngũ tạng lục phủ đều bị lửa đỏ thiêu đốt, đến cả làn da bên ngoài Lê Hỏa vẫn còn có cảm giác bỏng rát vì nóng, cứ như thế kéo dài tận hai tiếng mới từ từ chấm dứt, hai tiếng này là hai tiếng đau đớn dài nhất của Lê Hỏa từ trước đến nay, ngay khi cơn đau chấm dứt thì Lê Hỏa mới biết tất cả đó chỉ là ảo giác vì trên cơ thể không có bất kì vết bỏng nào nhưng cơn đau đó là thật vì đến giờ Lê Hỏa vẫn còn ê ẩm.
Ngay khi vừa kết thúc Lê Hỏa liền vô lực ngã xuống đất thở hồng hộc như một con trâu, nghỉ ngơi hơn nửa tiếng thì cũng khồi phục lại bảy tám phần rồi, sau khi ngồi dậy Lê Hỏa mới cảm thấy người mình cực kì nhớp nháp, lại còn có mùi tanh hôi nữa chứ, quá khó chịu Lê Hỏa cởi hết quần áo nhảy xuống ao tắm.
Bơi vài vòng thoải mái cơ thể thì Lê Hỏa mới nhìn kĩ lại cơ thể mình, sức mạnh chằn đầy, cơ bắp rắn chắc, khí huyết lưu thông, xương cốt cứng rắn, lục phủ ngũ tạng đều dẻo dai, nói chung là tất cả mọi thứ đều được tăng cường một cách hoàn thiện, Lê Hỏa phải bất ngờ lớn về cơ thể này, chỉ riêng thế này đã hơn hăn luyện thể tứ trọng trong khi bây giờ Lê Hỏa mới luyện thể tam trọng coi như đây là một bất ngờ lớn đi, tắm xong một lúc Lê Hỏa liền lên bờ giặt quần áo phơi trên cái cây gần đó, vì vừa nãy dính đầy chất bẩn từ cơ thể chảy ra, thế là Lê Hỏa đành phải cởi chuồng cởi trần đợi quần áo khô thôi.
Vặn cổ tay cổ chân, khởi động cơ để chuẩn bị luyện tập, Lê Hỏa vác tảng đá năng hơn cân ở gần đó lên nhấc qua đầu sáu đó cậu liên tục đứng lên ngồi xuống, phương pháp này là phương pháp luyện tập cơ bản của Mặc gia, nó áp dụng được cho mọi cảnh giới, lên càng cao vác càng nặng, lúc trước không phải Lê Hỏa không vác được tảng đá năng hơn cân mà là không dữ sức được lâu nên cậu chủ yếu luyện tập với cân năng vào khoảng - cân vận năng, nhưng bây giờ có hỏa linh chi , năm cài tạo cơ thể thoát thai hoàn cốt nên mới có thể luyện tập cường độ lớn như thế này.
Lê Hỏa tiệp tục cho đến khi cơ thể dã rời cậu mới bỏ tảng đá xuống nằm nghỉ, quá tuyệt vời, đó là những gì cậu nghĩ lúc này vĩ những lần trước luyện tập không thể cảm nhận dõ dàng được sực tiến bộ của mình nhưng lần này hoàn toàn có thể cảm nhận được sự rắn chắc của cơ nhục, trái tim bơm máu mãnh liệt ra khắp cớ thể, xương cốt rắn chắc hơn sau mỗi lần đứng lên ngồi xuống.bg-ssp-{height:px}
Hỏa linh chi cũng gia tăng sức chịu đựng cùng tốc độ hồi phục của cơ thể, nếu mỗi lần trước đều cần cả tiếng để hồi phục sau mỗi lần luyện tập thì lần này chưa mất đến nửa tiếng cơ thể lại chàn đầy sức lực.
Lê Hỏa đứng lên, đi lại gần một gốc cây gần đó, dùng đao chém hết sạch cành lá đi, chỉ để lại cái gốc to hơn cái bắp đù cao ngang đầu, cậu vứt thanh đao sang một bên, đứng tấn chấp tay giữa lườn, hít một hơi dài rồi đấm.
Ầm ầm ầm.
Những cú đấm mạnh mẽ liên tiếp được tung ra vào cái thân cây trơ trụi, những cú đấm mạnh mẽ đến nỗi mỗi lần va chạm vào đều để lại một ấn quyền trên đó, đấm liên tục, đấm cho đến kiệt sức, đấm cho đôi tay tê dần mất cảm giác, toét máu mời dừng lại, cậu lại tiếp tục chạy, dùng hạc diệp bộ chạy khắp khu rừng, chạy cho đến khi đôi chân dã rời vô lực, ngã xuống đất lằm nghỉ, hít thở dồn dập, cơ thể đau đớn do các khúc cơ rách ra, các khúc xương như bị rạn nứt ra cực kì thống khổ nhưng từ trái tim tuôn ra nhừng làn nước ấm dễ chịu xoa dịu mọi cơn đau trong cơ thể, đợi bao giờ hồi phục Lê Hỏa lại đứng lên hai tay giơ ra cong vào thành trảo, vung vẩy vào không khí, cậu đang luyện kim ưng trảo với thức cơ bản bao gồm chụp, khóa, bẻ, phách, đâm.
Kim ưng trao nếu nhìn qua chiêu thức thì ta sẽ thấy nó giống chiêu bắt giữ cùng khóa hơn là tấn công nhưng bản chất chính của tuyệt chiêu này là sát thương lớn, mỗi lần chup vào cơ thể địch thủ đều phải lấy đi một mảng thịt của hắn, khóa địch thủ lại rồi bẻ xương của hắn, đã phách chưởng là phải để lại những dấu cào sâu vào da thịt đối thủ, đã đâm là phải một pháp xuyên tâm, toàn chiêu truy cầu sát thương cao không à , đặc tính của tuyệt chiêu kim ưng trảo bao gồm cứng rắn, sắc nhọn và độc ác Lê Hỏa luyện tập đến đên muộn mới mặc quần áo hơi ẩm đi về ngủ.