Hiện tại bây giờ Lê Hỏa cũng đã lên đến luyện thể nhị trọng luyện huyết đỉnh cao, bất kì lúc nào cũng có thể lên luyện cốt tam trọng.
Công việc của Lê Hỏa giờ là khuân vác, công việc này đòi hỏi rất nhiều sức lực vì ngày nào cũng có vài ba chuyến hàng đưa dược vật đến để bồi bổ cho con cháu của Mặc gia, có thể hàng hóa không nặng lắm nhưng khổ ở chỗ là con đường vật chuyển rất xa mà lại toàn phải đị bộ, cũng may Lê Hỏa đã tu luyện lên chuyện này vẫn có thể làm tốt được lên rất hay được thưởng tiền có thể nói Lê Hỏa cũng là người có tiền trong đám nô tài, hắn cũng rất hay được nhìn bằng ánh mắt hâm mộ hoặc ghen tỵ của lũ nô tài, nhưng hắn không kiêu ngạo vì điều đó, Lê hỏa vẩn luôn luôn biết mình là nô tài, chỉ là kẻ bị kẻ khác dẫm đạp, lúc nào mà hắn hơi quên thì nhưng tiểu thư, công tử lại đánh đập lũ nô tài để nhắc nhở rằng nếu không thể thành tiên mãi mãi ngươi chỉ là nô lệ cho nhà họ Mặc mà thôi. Điều đó giờ đã khác sâu trong lòng Lê Hỏa, tâm thành tiên càng kiên định hơn trước nhiều lần.
Mà Lê Hỏa đã không còn đi xem trộm huấn luyện gần tháng rồi, vì năm nữa là người của Mặc gia ở tiên môn về lại gia tộc đón người lên thi khảo sát vào tiên môn, lên các đệ tử tài năng của Mặc gia đã được các tiền bối đưa ra ngoài lịch luyện mài dũa bản thân của mình rồi lên giờ khởi tiên viên trống không à. Nhưng Lê hỏa đã học được mọi thứ mình cần, võ học luyện thể man ngưu quyền, võ học tấn công kim ưng trảo, võ học bộ pháp hạc diệp bộ, tất cả đều là võ học từ tiên môn ban cho Mặc gia cả.
Đêm tối Lê Hỏa với những bước đi nhẹ nhàng mà thanh thoát, những bước nhảy cao gần m mà hạ đất gần như không phát ra tiếng động, Lê Hỏa lúc này như là một con hạc tiên nhảy múa trên những cành lá sen vậy, dựa vào hạc diệp bộ cùng bóng đêm ẩn mình Lê Hỏa dễ dàng đi ra khỏi Mặc phủ tiến vào khu rừng gần đó, khi tiến vào rừng hắn liền đi theo một hướng, dù cho đi vào rừng rậm đi chăng nữa những bước đi nhẹ nhàng thanh thoát mà gần như không phát ra tiếng động vẫn tồn tại như đi trên lền gạch ở mạc phủ, Lê Hỏa bước đi trong rừng mà cứ như đi ở những chỗ thoáng váng, chứ không phải là đang bước đi trong rừng rậm toàn cây che chắn.
Chả mấy chốc Lê Hỏa đã đến được nơi cần đến, đó là một khu vực thoáng đãng, phía trước nó là một vách núi khá cao, từ bên trên vách núi đổ xuống một thác nước bé tạo thành một cái hồ nước. Đây chính là khu vực bí mật của Lê Hỏa dùng để luyện võ chui, hắn cởi áo ra để ở một tảng đá sạch gần đó, xoay cổ tay cổ chân cho thoải mái cơ thể chuẩn bị luyện tập, hắn đứng tấn, hai tay chấp cào eo, hít thở đều, đột nhiên một đấm phát ra mang theo chân phong rít gào, Lê Hỏa liên tiếp đấm ra các cú đấm mạnh mẽ, mỗi cú đấm đều mang theo chân phong gào thét, khuấy động chân khí xung quanh, mỗi cú đấm này đều được kết hợp sức mạnh ở hông, lườn, bắp tay cho đến cổ tay, bất ngờ thay chỉ với hai năm mà hắn đã có thể làm được điều mà mấy tên đệ tử họ Mặc kia phải mất - năm mới làm được, Lê Hỏa cũng không lấy đó làm kiêu vì khoảng cách giữa bên là rât lớn, cũng không phải là tư chất của Lê Hỏa cao hơn hay kém hơn lũ đệ tử thế gia kia mà là Lê Hỏa lúc này luyện võ công cao hơn nhiều lũ kia lúc luyện võ ở giai đoạn này , đừng quên một bên là tiên môn công pháp, một bên dù là công pháp cao cấp ở phàm tục nhưng vẫn kém tiên gia công pháp, công pháp tiên gia chỉ có cao tầng và những người được chọn mới được phép tu luyện chứ có phải ai cũng được học đâu. Nhưng Lê Hỏa lại kém lũ đó ở bữa ăn, luyện thể thế này cực kì tốn kém năng lượng, đệ tử của Mặc gia từ bé đã được ăn những món ăn bổ dương như thịt bò thịt trâu, tổ yến... toàn những món ăn giàu dinh dưỡng, dù cho là Mặc gia bao ăn cho nô lệ cả đời nhưng thức ăn đó chỉ là cơm canh rau cùng vài miếng thịt lơn, dù cho cộng thêm tiền lương của Lê Hỏa là bạc một tháng thêm thỉnh thoảng cũng được thưởng vài đồng thì cứ cho là bạc một tháng đi, một lạng thịt bò là đồng, đồng thì là bạc vậy thì bạc được lạng thịt bò tương đương với cân hai lạng, nói đùa chứ cân thịt bò Lê Hỏa còn ăn hết chứ nói gì đến cân, mà vẫn phải tích trữ ít tiền cho mai sau có việc cần dùng nữa chứ lên một tháng Lê Hỏa ăn chưa quá lạng thịt bò. Mà còn chưa kể các đệ tử Mặc gia tiềm năng còn được dùng dược vật bồi bổ thân thể như nhân sâm, ô kê, nhung hươu, mật rắn ... nữa chứ, cho lên tư chất của hai bên ngang ngang nhau mà thồi.bg-ssp-{height:px}
Ngoài việc luyện thể Lê Hỏa cũng luyện thêm cái khác nữa như hạc diệp bộ, từ lúc nhìn trộm đến giờ Lê Hỏa liền luyện tập luôn bộ pháp này, vì bộ pháp là thứ quan trọng để Lê Hỏa có thể ra vào Mặc phủ mà không bị phát hiện chưa kể nếu bị bắt gặp luyện trộm võ học Lê Hỏa còn có thứ mà chạy trốn , cũng phải năm rưỡi Lê Hỏa luyện được bộ pháp này, hắn đã luyện nó đến múc thần phục, còn kim ưng trảo Lê Hỏa cũng chỉ hơi luyện qua thôi chư sức đâu mà luyện tập thêm một môn nữa.
Lê Hỏa liên tục vung quyền, lần vung quyền, , , , ,, hơn lần sư dụng man ngưu quyền luyện thể Lê Hỏa cảm nhận được cơ thể đang bị đẩy đến giới hạn, cữ mỗi lần vung quyền ra Lê Hỏa càng cảm nhận được cái trái tim của mình đang hoạt động hết công suất, cả cơ thể mệt mỏi, người tràn đầy mồi hôi, da thịt cảm giác như sắp rách toạt, hơi thở gấp gáp, trái tim cảm tưởng như sắp nổ, nhưng Lê Hỏa vẫn tiếp tục sử dụng man ngưu quyền luyện thể, và rồi "đùng" một dòng nước ấm từ trái tim lan tràn khắp cơ thể, làm giảm bớt phần nào đó sự mệt mỏi.
" luyện thể tam trọng luyện cốt" ầm , Lê hỏa đổ gục xuống nền đất.