Ma Quỷ Lộ

chương 24: tiếng người?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cương thi gào thét tức giận xông vào xà yêu, dùng hai trảo của mình cào con rắn.

Con xà yêu đó lạnh nhạt nhìn cương thi, bất kì vết cào nào đều bị nó uốn éo né tránh dễ dàng.

Con xà yêu né liên tục các vết cào của cương thi, nó chờ đợi thời cơ thích hợp nhất để tấn công cương thi.

Vèo vèo.

Lại một cú vồ mồi chuẩn xác nữa của con xà yêu vào ngực con cương thi.

Lần này đòn vồ mồi nặng hơn lần trước rất nhiều, nếu lần trước chỉ là đẩy cương thi lùi vài bước thì lần này phải lùi hơn chục bước.

Cương thi bị đẩy lùi về phía sau, trong lúc đó, xà yêu không cho cương thi ổn định cơ thể, nó lườn lên với tốc độ cực nhanh.

Con cương thi thấy thế thì quơ trảo ra trước tính bức lui con răn, nhưng đột nhiên con rắn bất ngờ chuyển hướng trước khi va vào trảo của cương thi.

Cương thi thấy thế thì tính tiếp tục xông lên cắn xé xà yều, nhưng cương thi mới bước lên được một bước thì nó đã thấy phần đuôi của con rắn mang theo phong bạo gạo thét đi đến.

Vùi vùi vùi... ầm... bụp.

Cương thi hoàn toàn không thể kịp phản ứng trước cú quật đuôi đầy sức mạnh của con rắn, nó hoàn toàn đứng im chịu trận.

Cú quật đuôi đầy sức mạnh của con xà yêu đó đã nện chúng ngay phần ngực của cương thi mà trước đó bị dinh hai cú húc. đẩy bay nó về sau khoảng một mét.

Con cương thi cố gắng gượng dậy, bây giờ ở ngực nó có một vết nhõm khá sâu ở ngực mà vẫn đứng lên được đúng là cương thi có khác, sức chịu đựng thật là kinh tởm.

Xà yêu quay đầu lại, thè ra thụt vào chiếc lượi, tiếp tục dùng đôi mắt sắc lạnh nhìn vào cương thi.

Con cương thi đó tức giận gào thét rồi đột nhiên từ mồn nó phun ra một luồn khí màu đen.

Làn khí đen đó đúng là kịch độc, nó đi đến đâu thì hoa cỏ khô khéo đến đó, đây chắc là thi độc rồi.

Làn khói đen đó không nhanh, với tốc độ của con rắn hoàn toàn có thể né được chiêu đó nhưng nó lại không né, nó vẫn đứng im một chỗ chờ đợi cho làn khói đen bao phủ cả cơ thể nó.

Cương thi thấy thế thì muốn tiến lên thì điều bất ngờ sảy ra, làn khói đen thi độc đó bị con rắn đó hút vào mồn hết.

Cương thi thấy vậy thì dừng lại bước chân của mình, nó gào thét lên, chắc là tỏ vẻ không cam lòng, rồi bỏ đi biến mất trong rừng cây.

Con rắn nhìn cương thi bỏ đi mà không cản, nhưng đột nhiên một giọng nói vang lên.

- con cương thi ngu ngốc, với sức mạnh như thế mà cũng đòi ăn ta...may cho ngươi là ta chưa kịp tu luyện nếu không thì ngươi đã là thức ăn trong bụng ta rồi.

Thật điên khùng, giọng nói lại phát ra từ con xà yêu bất nhập cấp, không phải chỉ yêu thú cấp cao mới có thể nói tiếng người sao?

Con xà yêu đó lại lẩm bẩm nói.bg-ssp-{height:px}

- không nghĩ tới ta chết đi lại có thể cướp xác con xà yêu này mà tiếp tục tồn tại trên đời mà tu luyện, hư cái lũ tự cho là danh môn chính phái chờ đấy ta sẽ quay về xả thù, nếu ta nhờ không nhầm thì Yêu Ma Quỷ Phái cũng thu nhận yêu thú thì phải, ít nữa ta sẽ gia nhập vào môn phái đó để tu luyện chờ đó vân tiên môn, ta sẽ quai lại.

Con rắn đột nhiên phà lên cười một cách điên loạn.

Sau một pha cười như thằng khùng con rắn đó lại lẩm bẩm.

- nếu như có cương thi thì chắc chắn ở gần đây có âm mạch, ta sẽ dựa vào âm mạch đó để chuyển hóa thành âm quỷ, nhưng trước hết phải đợi hồng độc cỏ thành thực đã, chỉ - tháng nữa thôi.

Lẩm bẩm xong con xà yêu đó lại chui vào hang ổ của mình.

....

Ở một nơi nào đó trong khu rừng, Lê Hỏa đang đối đầu với một con lợn rừng yêu.

Con lợn rừng yêu này phải nặng - kg, cao ít nhất phải - cm, thân dài - cm, có bộ lông ngắn màu nâu đen, bốn chân chắc khỏe, cơ thể to lớn, đối mắt màu đỏ chót, mũi vẩn ra, tai nhọn, ở miệng mọc ra hai cái răng nanh nhìn qua rất là dọa người.

Con lợn rừng yêu này đã cùng Lê Hỏa đánh qua vài chiêu, Lê Hỏa cũng đã có chút nhận thức về sức mạnh của nó, con lợn rừng này cực khỏe, khỏe hơn cả Lê Hỏa, tốc độ di kha khá, sức tấn công mạnh.

Hiện tại Lê Hỏa đang ngầm chửi bới bạch hạc vì dám viết trong khu rừng này không có yêu thú, nên rất an toàn thế mà Lê Hỏa đã gặp con yêu thú rồi.

Điều này cũng không thể chửi bạch hạc được vì ông ta đã là chân khí cảnh ngoại phóng đỉnh cao rồi thì thèm gì để ý mấy con thú bất nhập cấp cơ chứ.

Con lợn rừng gào lên, dủ đầu xuống đâu chĩa hai cái nanh vào người Lê Hỏa xông thẳng vào.

Khí thế con lợn này thật là bá đạo à, mỗi bước chân của nó đều làm cho mặt đất rung chuyển nhẹ.

Tốc độ của con lợn này không quá nhanh lên Lê Hỏa có thể dễ dàng né tránh ra.

Ngay khi vừa né tránh Lê Hỏa liền dùng đao chém vào cơ thể nó.

Keng.

Ngay khi Lê Hỏa vừa né ra để chém thì con lợn rừng đã quay đầu lại dùng chiếc răng nanh của nó cản lại đường chém của Lê Hỏa.

Cái răng năng của nó rất cứng, dù cho Lê Hỏa dùng toàn lực chém thì cũng chỉ để lại mội vết nhỏ trên đó mà thôi.

Lực phản chấn đẩy Lê Hỏa ra, vừa bị bật ra Lê Hỏa liền vứt con đao trên tay đi, xông thẳng vào con lợn rừng.

Con lợn thấy thế thì dùng đầu húc lên, Lê Hỏa dùng hai tay sử dụng kim ưng trảo khóa chặt hai cái răng nanh đây vào.

Con lợn rừng thấy thế thì dùng sức đẩy Lê Hỏa đi, con lợn rừng rất khỏe, dù cho co dùng hết sức thì cũng khó mà dữ chân nó được.

Lê Hỏa hết sức đành phải nhảy ra, bỏ con lợn rừng đó đi.

Truyện Chữ Hay