Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!Beta Quỳnh Trang, Miêu Tử“Nếu các vị tiểu thư đã đồng ý đề nghị của chúng ta, vậy thì mời đến chỗ chúng ta ngồi đi… “Vũ Diên dừng một chút, sau đó tiếp tục nói thêm: “Bàn nơi này quá nhỏ, hay chúng ta bao trọn nơi này cho rộng rãi, mọi người thấy thế nào?”
Copy nội dung từ truyện
Lời của Vũ Diên khiến người xem náo nhiệt xung quanh kêu gào:
“Muốn bao trọn gì chứ! Hồi nãy vị tiểu thư kia muốn chúng ta ở đây làm chứng, sao giờ lại nói vậy?”
“Đúng vậy, bao trọn nơi này rồi thì làm sao chúng ta làm chứng được hả?”
“Không phải là muốn chơi ăn gian đó chứ?”
Copy nội dung từ truyện
“Nhỡ đâu các ngươi lừa gạt các vị tiểu thư này, sao chúng ta có thể an tâm được!”
“Không yên lòng được.”
“…”
Vũ Diên đổ mồ hôi: “Chúng ta thật sự không có ý đó đâu mà!”.
Copy nội dung từ truyện
“Vậy các người nói xem rốt cuộc là các người có ý gì?” An Tri Hiểu đập bàn.
Trình An gõ bàn, lưu manh nheo mắt lại, cao giọng nói: “Mọi người không cần nói như vậy, chúng tôi nào có ý kia chứ! Đa số mọi người ở đây đều là đệ tử học viện Thanh Kiều Linh Vũ, chúng ta là bạn học, chắc hẳn cũng biết cách làm người của chúng ta, cho dù bình thường có hơi phong lưu nhưng không đến mức hạ lưu như vậy.”
Vũ Diên cười khổ nói: “Mọi người cũng nhìn thấy, hai bên đều có không ít người, dĩ nhiên một cái bàn này không đủ chỗ, ta mới nói đề nghị này ra, thật sự không hề có ý gì khác.”
“Giải thích với bọn họ làm gì? Chúng ta thích bao trọn nơi này đấy, ai quản được sao?” George ngạo mạn nói.
Copy nội dung từ truyện
Thịnh Vũ Uy một tay vòng qua ôm lấy vòng eo thon nhỏ của Sở Sở, một tay nâng ly rượu nho nhẹ nhàng lắc lư, ánh mắt tập trung nhìn Tô Linh phong, không nói lấy một lời.
“Bao trọn thì không cần.” Tô Linh phong vẫy tay với tiểu nhị.
“Tiểu thư có gì sai bảo ạ?” Tiểu nhị đi tới, khom lưng mỉm cười.
“Phiền huynh mang mấy cái bàn lớn đến đây, đặt hết rượu lên đó.” Tô Linh Phong nói.
Copy nội dung từ truyện
“Được, tiểu thư chờ một lát.” Tiểu nhị gật đầu đáp.
Ý kiến hay! Mọi người chung quanh bắt đầu tự giác lấy mấy bàn xung quanh ra chỗ khác, để một khoảng trống lớn ở giữa, tiểu nhị lanh lẹ đặt bàn lớn ở khoảng trống, xếp cùng một chỗ, sau đó đưa hết toàn bộ rượu của tửu quán, khách điếm đã đưa tới đặt lên bàn.
“Cậu đi ra trước đi, cần gì chúng ta sẽ gọi, không cần chân sai vặt đứng cạnh gác.” Tô Linh Phong nói với nhóm người Vũ Diên đang đứng cạnh mình.
Copy nội dung từ truyện
“Phì.”
“Ha Ha…. “
Nghe xong lời này của Tô Linh Phong, có người không nhịn được cười ra tiếng.
Tất cả mọi người cảm thấy vị tiểu thư này không chỉ xinh đẹp mà còn rất thú vị, còn chưa bắt đầu tỷ thí đã công kích tâm trạng của đối thủ, ám chỉ bọn họ thất bại rồi.
Copy nội dung từ truyện
“… ” Khóe miệng Vũ Diên hơi giật, cuối cùng xoay người đi tới chỗ bạn mình.
Một lát sau, rượu cũng đã được mang đến đầy đủ.
Dưới ánh mắt soi mói của mọi người, Tô Linh Phong đứng lên đi đến bàn rượu.
Hoa Nhược Hề, An Tri Hiểu, Thủy Thanh Thanh và Hứa Nặc cũng đứng lên, theo sát sau lưng Tô Linh Phong.
Copy nội dung từ truyện
Tô Linh Phong đi đến bàn thì đứng lại, ngoắc tay với đám Thịnh Vũ Uy: “Thế nào, còn định để chúng ta mời các người lên sao?”
Mọi người xung quanh: động tác của tiểu cô nương này cũng thật là chọc người mà.
Hứa Nặc nhìn động tác của tiểu thư nhà mình mà đần người ra. Nàng buồn bực, sao trên người tiểu thư lại lơ đãng lộ ra nét phong tình kiều mị thế này, cuối cùng là đang có chuyện gì thế?
bg-ssp-{height:px}
Copy nội dung từ truyện
Thật ra Tô Linh Phong cũng không cố ý làm như vậy, chỉ tại…. Gần đây buổi tối Mạc Vấn Trần tìm nàng rất nhiều lần…..
Có nhiều lúc, phụ nữ là thầy của đàn ông, đàn ông cũng là lớp học của phụ nữ…
Thịnh Vũ Uy nhìn Tô Linh Phong chằm chằm, khóe miệng mỉm cười, đứng lên đi về bàn rượu, bạn của hắn ta cũng đứng lên theo sau hắn ta tới bàn rượu.
Sở Sở cong môi lên, cũng theo sát sau lưng Thịnh Vũ Uy.
Copy nội dung từ truyện
Mọi người chung quanh đều ngừng thở, rướn cổ, trừng to mắt, nhìn chằm chằm động tác của bọn họ.
“Không bằng chuyển những bình rượu này đi, thêm một ít thức ăn nữa, coi như chúng ta mời khách, thế nào?” George mở miệng.
“Không cần, đâu có ai rảnh ăn uống tán dóc cùng các người chứ?” An Tri Hiểu bĩu môi, không kiên nhẫn nói.
“Vẫn nên tốc chiến tốc thắng.”Tô Linh Phong nhàn nhạt nói.
Copy nội dung từ truyện
“Đúng đó, có ai rảnh ăn uống tán dóc với các người chứ?”
“Vẫn là con gái sảng khoái hơn.”
Người chung quanh bắt đầu ồn ào nói.
Thịnh Vũ Uy đưa một tay lên ra hiệu im lặng, sau đó nhìn chằm chằm Tô Linh Phong mỉm cười: “Được! Nghe lời nàng, tốc chiến tốc thắng.”
Copy nội dung từ truyện
“Các người ai tới trước?” Tô Linh Phong hỏi.
Bên Tô Linh Phong năm người, đối phương nhiều người hơn, theo lý, bọn họ nên chỉ định ra năm người nhưng Tô Linh Phong cảm thấy không cần, rất lãng phí thời gian.
“Ta, ta trước.” George hất cằm, kiêu ngạo đi về phía trước, quét mắt nhìn Tô Linh Phong, cười nói: “Tiểu muội muội, trong mấy người các muội, muội muốn lên trước sao?”
Copy nội dung từ truyện
“Đương nhiên, trong chúng ta thì ta yếu nhất, đương nhiên tới trước, người có thực lực tốt xuất hiện sau thì mới tạo đủ áp lực cho các người!”
“… ” Bốn người An Tri Hiểu, Hoa Nhược Hề, Thủy Thanh Thanh và Hứa Nặc xấu hổ nghĩ thầm: Tô tiểu thư, khiêm tốn một chút đi.
Thật ra bọn họ suy nghĩ nhiều rồi, nàng cũng chỉ dọa đối thủ, ly gián bọn họ mà thôi.
Quả nhiên, George nghe xong lời của Tô Linh Phong, trong lòng không biết là cảm giác gì, đây không phải là ám chỉ thực lực hắn ta thấp nhất hay sao?
Copy nội dung từ truyện
Tuy nhiên, không tính Sở Sở và hai người tùy tùng, thực lực của hắn đích thực là thấp nhất, nhưng mà có ai chịu thừa nhận tửu lượng mình kém bao giờ chứ.
Thật ra, Tô Linh Phong không dùng hai chữ “tửu lượng” mà hết lần này tới lần khác dùng hai chữ “thực lực” cho nên George tự bổ não rằng đó là phương diện “giá trị vũ lực”.
Cũng không biết Tô Linh Phong có̀ cố ý hay không nữa…
“Được rồi, chúng ta bắt đầu đi!” Sắc mặt George không tốt lắm sai tiểu nhị: “Rót rượu.”
Copy nội dung từ truyện
“Chờ một chút.” Tô Linh Phong bỗng nhiên nói.
“Thế nào? Sợ à? Nàng có thể trực tiếp nhận thua, ta sẽ không làm khó đâu.”. George nói
Tô Linh Phong cầm lấy chén rượu mà tiểu nhị đã rót, vuốt ve rồi nói: “Ta chỉ là cảm thấy chén rượu này quá nhỏ thôi, không bằng chúng ta đổi chén khác đi”.
“Được, như muội nói, đổi thì đổi!”
Copy nội dung từ truyện
Tô Linh Phong nói với tiểu nhị: “Phiền cậu lấy bát to tới đây.”
Tô Linh Phong vừa dứt lời, chung quanh lập tức vang lên nhiều tiếng huýt sáo.
“Các vị chờ một lát.” Tiểu nhị quay người đi lấy.
Tiểu nhị nhanh chóng mang bát lớn tới, đặt hai cái ở trước mặt Tô Linh Phong và Kiều Trị, mấy cái khác để ở một bên.
Copy nội dung từ truyện