Nụ hôn của Tá Dịch quá mức vội vã, không hề có một chút thành thạo nào có thể kể tới, hắn chỉ mãi dùng sức cắn mút cánh môi ngọt ngào của Tô Linh Phong, nhưng đôi môi của Tô Linh Phong tối hôm qua vừa bị Mạc Vấn Trần hôn vẫn còn đang sưng tấy, sao có thể chịu đựng được trận cắn mút này của Tá Dịch chứ, cảm giác được có vị tanh mằn mặn lan ra khắp trong miệng, Tô Linh Phong mới chợt khôi phục từ trạng thái ngây ngốc mà bình tĩnh trở lại, hai tay nàng đặt ở trên lồng ngực của Tá Dịch, dùng sức cố đẩy hắn ra!
Tá Dịch vẫn còn đang chìm đắm trong cảm giác đẹp đẽ xa lạ mà hắn chưa bao giờ cảm nhận được trước đó, cho nên hắn không hề phòng bị lực đẩy của Tô Linh Phong, thoáng chốc rời khỏi nàng khiến hắn mê luyến không dứt cánh môi anh đào của nàng, hắn lùi về sau một bước, vừa mới ổn định lại cơ thể.
Tô Linh Phong tỏ ra tức giận, hai hàng chân mày nhướng lên, trong đôi mắt hạnh rực lửa, nàng nâng tay tát một cái “bốp” hết sức mạnh mẽ lên trên gương mặt anh tuấn của Tá Dịch!
Trên đường đầy bóng râm mát vào buổi trưa yên ả, một tiếng tát giòn giã vang lên hết sức vang dội và đột ngột.
Thoáng chốc, trên mặt trái của Tá Dịch đã hằn lên một dấu bàn tay đỏ bừng, hình dáng nhỏ nhắn, hết sức rõ ràng!
Tá Dịch cũng không bất ngờ trước cái tát của Tô Linh Phong, hắn đứng trước mặt nàng, cánh môi mỏng mím chặt lại thành một đường thẳng, hắn lẳng lặng nhìn nữ nhân đang giận dữ trước mặt mình, trong đôi mắt hắn hiện lên đủ loại cảm xúc phức tạp từ áy náy, hối hận rồi đến bất an…
Mới vừa nãy, trong khoảnh khắc Tá Dịch cưỡng hôn Tô Linh Phong, hắn bỗng nhiên hiểu ra, trước đây hắn không hiểu cho lắm cái cảm giác rất kỳ diệu từ đáy lòng của hắn đối với Tô Linh Phong là như thế nào, thì ra trong lúc bất tri bất giác, hắn đã bị thu hút bởi nàng, thì ra chẳng biết từ lúc nào, hắn đã thích nữ nhân trước mặt mình rồi …
Đồng thời hắn cũng hiểu được, vì sao hắn lại không hy vọng Thương Ngô gần gũi thân thiết với Tô Linh Phong, thì ra đó không phải đơn giản chỉ vì mối quan hệ sư đồ giữa Thương Ngô và Tô Linh Phong, mà là bởi vì hắn đang ghen tỵ! Hắn đang nổi máu ghen! Từ lâu hắn đã coi Thương Ngô trở thành tình địch của mình rồi!
Cũng chính là vừa nãy, khi hắn nhìn thấy cánh môi đang sưng nhẹ của Tô Linh Phong, còn có những vết hồng mập mờ trên người nàng, cả trái tim của hắn đã bị lòng đố kỵ châm lên ngọn lửa giận! Hắn muốn lau đi tất cả những vết tích mà người khác lưu lại trên người nàng, hắn muốn ôm nàng vào trong lòng mình, muốn khắc dấu ấn của mình trên người nàng, hắn còn muốn ném người đã dám cả gan tạo ra những dấu vết chướng mắt này vào trong tầng thấp nhất của U Minh Trì, vĩnh viễn cũng không được đầu thai chuyển kiếp!
Tá Dịch bị những suy nghĩ tuôn ra từ trong đầu mình làm cho kinh sợ! Đây thật sự là những suy nghĩ của hắn sao? Hắn… Từ lúc nào mà hắn trở nên độc ác nham hiểm đến vậy rồi …
Tô Linh Phong buông bàn tay có chút tê dại của mình xuống, nàng dùng tay áo lau đôi môi vừa đỏ vừa sưng của mình, ánh mắt híp lại tỏ vẻ nguy hiểm, giọng điệu có phần châm biếm nói: “Tá Dịch, ngươi thật sự càng ngày càng có tiền đồ, thật sự là làm cho ta thấy bất ngờ…”
Tá Dịch nghe vậy, gương mặt tuấn tú của hắn bỗng chốc đỏ bừng, hắn khẽ cúi đầu xuống thấp, không dám trực tiếp nhìn thẳng vào Tô Linh Phong, giọng điệu tỏ ra áy náy lên tiếng: “Xin lỗi, vừa nãy ta… Đã quá kích động…”
“Ngươi đi đi, trở về xối nước lạnh, từ từ bình tĩnh trở lại, ta không muốn lặp lại việc này một lần nào nữa!” Tô Linh Phong thu lại giọng điệu châm chọc kia, khuôn mặt thanh tú bình tĩnh, lạnh lùng lên tiếng.
Con mẹ nó, hết người này đến người khác, đều là đám thối tha gì không biết! Vậy mà lại đều chơi cái trò cưỡng hôn nàng! Tô Linh Phong có chút không hiểu nổi, chẳng lẽ nàng có khuôn mặt loli đáng yêu khiến nam nhân vừa gặp đã không kìm được mà muốn ăn hiếp sao?
Về hành động của Tá Dịch ngày hôm nay, Tô Linh Phong thật sự rất bất ngờ, nàng không ngờ tới Tá Dịch vậy mà cũng nảy sinh ra cái loại cảm giác nam nữ kia với nàng, chuyện này bắt đầu từ khi nào? Sao trước đây nàng lại không phát giác một chút dấu hiệu nào vậy chứ? Chẳng lẽ thật sự là thần kinh của nàng quá căng thẳng cho nên chỉ số cảm xúc mới không phát triển sao?
“Linh Phong…” Thấy thái độ của Tô Linh Phong như vậy khiến trong lòng Tá Dịch khẽ run lên, hắn ngẩng đầu nhìn nét mặt lạnh lùng của nữ nhân, nhỏ giọng hô lên tên nàng một tiếng, tiếp đó hắn có vẻ căng thẳng mà cất lời hỏi: “Nàng… Rất ghét ta sao?”
Tô Linh Phong nhìn ánh mắt của Tá Dịch, ánh mắt nàng lạnh lùng sắc bén, cất lời nói rõ từng chữ một: “Trước đây không ghét, nhưng nếu như ngươi lại hành động với ta giống như ngày hôm nay, ta nghĩ chúng ta ngay cả việc làm bằng hữu cũng không được!”
“Tại sao?” Tá Dịch nghe thấy những lời vô tình của Tô Linh Phong thì bị kích động, hắn lập tức buộc miệng lên tiếng chất vấn nàng: “Vậy người lưu lại những dấu vết trên cơ thể nàng thì sao? Nàng cũng ghét hắn sao? Hai người… Là nàng tự nguyện sao?”
Tô Linh Phong nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp bỗng tối sầm lại, nàng trừng mắt nhìn Tá Dịch, lạnh giọng hỏi ngược lại: “Ngươi là gì của ta? Ngươi lấy tư cách gì mà chất vấn ta?”
“Xin lỗi…” Tá Dịch cười gượng, hắn thực sự không có tư cách chất vấn nàng, hiện tại hắn chẳng qua chỉ là một khách nhân đến làm khách trong nhà nàng mà thôi, mà ở trước kia, lúc hắn đi theo bên người nàng, chẳng qua cũng chỉ là sắm vai một hộ vệ, hắn chắc hẳn… Chưa bao giờ đi vào trong lòng nàng đâu…
Vậy thì, vị trí kia trong lòng nàng, rốt cuộc là đã có người trong đó hay chưa? Hắn rất muốn biết…
“Ngươi trở về đi, ta đi đây.
” Tô Linh Phong không muốn để ý đến vẻ mặt hối hận và mất mát của Tá Dịch, nàng cất bước đi trở về.
“Linh Phong!” Ngay tại lúc Tô Linh Phong sắp đi lướt qua bên cạnh Tá Dịch, Tá Dịch bỗng nhiên đưa tay ra nắm giữ cánh tay của nàng lại, trong giọng nói có chút căng thẳng, cũng có chút mong đợi: “Ta… Ta còn có cơ hội không?”
Tô Linh Phong dừng lại, nàng không hề quay đầu mà lạnh lùng đáp lại: “Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy, với độ tuổi của ta bây giờ, suy xét đến vấn đề này vẫn còn quá sớm sao?”
“…” Tá Dịch rất muốn nói, thực ra cũng không coi là quá sớm, cũng có người mười bốn tuổi đã thành hôn, ở hai đại lục Đông Tây, chỉ có người có thực lực chuyên tu mới thành hôn tương đối muộn.
Thế nhưng khi nghe Tô Linh Phong nói như vậy, trong lòng Tá Dịch bỗng dưng thở phào nhẹ nhõm, ý tứ của nàng hẳn là nàng vẫn chưa có người trong lòng sao? Vậy thì… Những vết tích kia trên người nàng… Tá Dịch nghĩ đến những vết tích trên người nàng, những thứ khiến hắn gần như mất đi lý trí, trái tim hắn bỗng nhiên đập loạn xạ hẳn lên! Nếu như nàng không tự nguyện, vậy thì nàng bị ép buộc sao? Là ai? Là ai dám ép buộc nàng làm chuyện này? Là Thương Ngô sao?
Tuy rằng thực lực của Tô Linh Phong không coi là quá mạnh so với cao thủ chân chính, nhưng người bình thường muốn tới gần người nàng là chuyện không thể nào, mà thực lực của Thương Ngô cũng cao hơn nàng không chỉ là một chút, với lại hắn rất hiểu rõ Thương Ngô đối với Tô Linh Phong là tâm tư gì, còn nữa… Tối hôm qua lúc Tô Linh Phong đi ra đại sảnh yến hội, Thương Ngô cũng đi theo ra ngoài…
“Tên khốn kiếp đó rốt cuộc có phải là Thương Ngô hay không!” Hai mắt Tá Dịch rực lửa, hắn cất tiếng hỏi.
“Không biết!” Tô Linh Phong dùng sức hất tay của Tá Dịch ra, rút cánh tay mình lại, nàng quay đầu lại lạnh lùng liếc mắt nhìn Tá Dịch một cái.
“Ngươi quản quá nhiều rồi đó!” Nàng khựng lại một chút, sau đó lại cất giọng như đang cảnh cáo: “Không được đi theo ta!” Nói xong, nàng vội bước đi mà không hề quay đầu nhìn lại.
Tá Dịch đưa mắt nhìn theo bóng lưng Tô Linh Phong rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy nữa, mới thu ánh mắt lại, hắn nắm chặt hai tay thành quyền, hung hăng đấm vào thân cây thô ráp bên cạnh như đang trút giận, thoáng chốc đã khiến cho thân cây bị lõm vào trong tạo một hố sâu, lá cây trên cành dần tung bay tán loạn rồi rơi xuống….