"Quân Hi hảo ngoan tâm, thế mà lừa ta lâu như vậy......" thanh âm Ngọc La Sát vang lên, âm âm u u, bình tĩnh khiến Lục Quân Hi trong lòng sợ hãi.
Phản ứng đầu tiên của Lục Quân Hi chính là chạy, hắn cảm giác nếu tiếp tục đối mặt với Ngọc La Sát, sẽ phát sinh sự tình gì đó mà mình không vui nổi.
Kết qảu là Ngọc La Sát nhìn ra được ý đồ của hắn, thân ảnh quỷ dị chợt lóe, ngăn ở trước mặt hắn: "Quân Hi đây là muốn đi đâu?"
Làm một nhân sĩ xuyên việt có năng lực cường đại, Lục Quân Hi tỏ vẻ bản thân nhiều năm như vậy, mặt than đã dày công tôi luyện cho dù vừa rồi có điểm chột dạ cùng kinh ngạc, lại thập phần nhanh chóng khôi phục thái độ như thường.
"Ngươi hiện tại gọi ai?" Lục Quân Hi tâm tư thay đổi thật nhanh, mặt ngoài nhì đạm mạc như thường, tựa hồ giống như Ngọc La Sát thật sự nhận sai người.
"Nguyên lai Quân Hi không biết?" Ngọc La Sát không giận ngược lại cười, chỉ là tiếu ý không tại đáy mắt. Hắn nhẹ nhàng nâng cằm Lục Quân Hi, đột nhiên áp sát lại, mũi hai người cơ hồ sát lại gần nhau: "Quân Hi không thừa nhận cũng không sao, chỉ cần ta biết là được."
......Được em gái mi! Lục Quân Hi dùng lực đẩy hắn ra, trực tiếp sử dụng khinh công đón gió hồi lãng, lui về phía sau.
Ai ngờ Ngọc La Sát gắt gao nắm chặt tay hắn, lực rất mạnh, khiến Lục Quân Hi hoài nghi, nếu thân thể mình không phải bán số liệu có lẽ xương cốt đều bị hắn bóp nát. Thời điểm Lục Quân Hi thi triển khinh công, Ngọc La Sát đã ôm chặt thân thể hắn, chạy cũng không thoát.
"Buông ra!" Lục Quân Hi ngừng lại, lãnh ý hiện rõ ra trên mặt.
Ngọc La Sát ánh mắt u ám, gắt gao ôm Lục Quân Hi, khí tức nóng rực phun phía sau tai, khiến hắn không tự chủ được hơi run rẩy.
"Ngươi biết rõ ta thích ngươi." Ngọc La Sát nhẹ nhàng nói, phảng phất như tự thuật lại một việc bình thường: "Nhưng ngươi lại ngụy trang thành hai người, làm bộ không hề có cảm giác, cũng chỉ trích ta không chuyên tình."
Nguyên bản Lục Quân Hi cố ý không nhìn đến áy náy trong lòng liền xoát độ hảo cảm hiện lên, hắn do dự một chút, vẫn là không chém Ngọc La Sát không phòng bị sau lưng một đao.
Hắn chỉ dao động một chút, liền cho Ngọc La Sát cơ hội tiến thêm một bước.
"Người ta thích vẫn đều là ngươi, chỉ có một mình ngươi." Ngọc La Sát mạt danh thở dài, quay đầu về phía sau, đối mặt với Lục Quân Hi, cơ hồ mỗi chỗ đụng chạm da thịt đều tản ra ấm áp, lại vây hai người vào bầu không khí hường phấn ám muội.
Ngọc La Sát hơi hơi nghiêng đầu, chậm rãi tới gần Lục Quân Hi, chuẩn bị hôn môi thân thiết.
Liền ngay thời khắc khẩn cấp này, trong đầu Lục Quân Hi linh quang chợt lóe: "Ngươi như thế nào phát hiện được?"
Lời này vừa thốt ra, không thể nghi ngờ là chính miệng thừa nhận suy đoán của Ngọc La Sát.
Ngọc La Sát dừng động tác, tựa tiếu phi tiếu nói: "Trước kia cũng không có gì đặc biệt, bị Quân Hi lừa qua. Ngay tại lúc nãy...... ta liền xác định ngươi chính là Quân Hi của ta. Vô luận ngươi biến thành bộ dạng gì, ta cũng sẽ không buông tay."
......Biến hóa gạt người này như thế nào giống như tăng độ hảo cảm vậy? Mụ đản, đều là họa từ cái tay này ra! Không có chuyện gì làm hay sao mà lấy cái gì thề non hẹn biển trong kho hàng ra? Lục Quân Hi nhịn xúc động cào tường xuống, khóc không ra nước mắt. Đã nói nhanh tay là bệnh phải trị, hiện tại muốn chặt cái tay này không kịp rồi /[ToT]/
Bất quá Ngọc La Sát nói "vô luận biến thành dạng gì"? Trong mắt Lục Quân Hi chợt lóe một tia quang mang kỳ lạ.
Trong lúc đang nói chuyện, hắn nhanh chóng mở giao diện dịch dung ra, trực tiếp dùng thông bảo còn dư mua thập cửu hào diện, hiện tại vừa lúc thay.
Cái gọi là thập cửu hào diện, đó là so với truyền thuyết ngũ hào diện càng thêm tồn tại một cách truyền kỳ. Một vết sẹo dài từ mắt trái đến bên trái khóe môi kéo xuống, quai hàm còn thêm một đoạn râu, mắt trái chỉ có tròng trắng, nhìn qua cho dù biểu tình nhu hòa cũng lộ ra sắc mặt dữ tợn. Lúc này so với đầu bạch phát kia, càng thêm vài phần lệ khí.
Ngọc La Sát động tác ngừng lại.
Vô luận là ai, dưới tình huống không chuẩn bị, nhìn đến người trong lòng của mình đột nhiên thay đổi sắc mặt, đều sẽ bị dọa nhảy dựng, nhất là loại mặt khiêu chiến thần kinh con người này.
May mà tâm lý Ngọc La Sát cứng cỏi, không có nhảy ra hay hét to lên, hắn chỉ là nghiêng đầu về phía sau, thân thể như cũ gắt gao ôm Lục Quân Hi không có buông tay.
Lục Quân Hi áp chế đắc ý nho nhỏ trong lòng, cảm giác đau lòng số thông bảo kia cũng không còn bao nhiêu, gương mặt này mua có giá trị!
Tâm tình tốt, Lục Quân Hi khí định thần nhàn nói: "Này là tướng mạo sẵn có của ta, còn lại bất quá là dịch dung mà thôi."
Vốn định dùng gương mặt dữ tợn này dọa lui Ngọc La Sát, chung quy sở dĩ Ngọc La Sát quấn hắn, một phần nguyên nhân cũng vì dung mạo thượng đẳng của hắn.
Nghe Lục Quân Hi nói, Ngọc La Sát chẳng những không có buông hắn ra, ngược lại nở nụ cười lên tiếng nói: "Quân Hi, ngươi thật sự càng ngày càng khả ái."
----Khả ái em gái mi!
Lục Quân Hi hung tợn trừng Ngọc La Sát, lại không nghĩ tới Ngọc La Sát trực tiếp hôn môi hắn!
Lục Quân Hi một chút cũng không có chuẩn bị thân thể liền cứng đờ.
Hắn thật là ngây thơ, hoàn toàn không hề nghĩ đến Ngọc La Sát sẽ hôn lên.
Thập cửu hào diện là cái đức hạnh gì hắn biết rõ, khuôn mặt này ngay cả hắn cũng không nhẫn tâm nhìn, liền nhanh chóng tắt giao diện dịch dung, kết quả.....
Lục Quân Hi liền lăng lăng mặc cho Ngọc La Sát hôn môi, thẳng đến lúc đối phương đem hắn ôm vào trong ngực, hắn có thể nghe rõ thanh âm hai người hôn môi.
Thân thể bán số liệu có thể nín thở thời gian rất lâu, cùng với lặn trong trò chơi giống nhau, thời điểm hết hơi, lượng máu sẽ chậm rãi giảm bớt. Nhưng mà thanh máu không hết không chết không hồi doanh địa, hắn cũng tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống hôn mê.
Cho nên Ngọc La Sát thấy người trong lòng hắn tuy rằng không có kháng cự cũng không nhận mình hôn môi, tựa hồ tùy ý mình xử trí. Nhưng khí tức của đối phương một chút cũng không có biến hóa, vẫn như cũ thanh lãnh đạm mạc, này không khỏi khiến Ngọc La Sát sinh ra cảm giác thất bại.
Quân Hi của hắn đối với cái hôn của hắn không có cảm giác?! Ngọc La Sát không hề mềm nhẹ triền miên, mang theo một chút ý tứ bá đạo, hắn dứt khoát tràn ngập ý tứ xâm lược, cường thế chiếm lấy khoang miệng Lục Quân Hi, dục vọng chiếm hữu bộc lộ không che giấu.
Lục Quân Hi tỉnh táo trở lại, hắn trực tiếp ấn kỹ năng lưu quang tù ảnh, nháy mắt xuất hiện phía sau Ngọc La Sát.
Tuy rằng tự vận công thi triển chiêu thức không có thời gian hồi kỹ năng, thế nhưng vận công lại dẫn đến khởi thời gian khởi động kỹ năng, lại ngắn như thế, tại thời điểm tiếp xúc chặt chẽ với Ngọc La Sát, cũng khó tránh khỏi bị phát hiện cái gì.
Sự thật chứng minh, kỹ năng trò chơi này không có khống chế mặt khác cùng giải khống kỹ năng ứng đối, giống như đã tiến hóa thành bug.
Ngọc La Sát căn bản không kịp phản ứng, hắn đang hôn kịch liệt Lục Quân Hi trong lòng đã không thấy tăm hơi, nói đúng hơn là đột nhiên xuất hiện phía sau lưng hắn.
Trước khi Ngọc La Sát xoay người, Lục Quân Hi nhanh chóng nhấn mở tiểu khinh công Nhiếp Vân trục nguyệt, nhanh chóng tránh khỏi đối phương.
.......Ngươi đến cùng là hôn trong bao lâu vậy?! Lục Quân Hi nhìn đến thanh máu của mình thiếu mất một phần mười, nhất thời cảm giác máu phun đầy mặt, lượng máu nhiều đến cô đọng thành một khối huyết.
Kỳ thật bị Ngọc La Sát hôn cũng không có gì, không xong là, nơi này tuy rằng hoang vu nhưng không phải không có người đi qua, tỷ như vây xem không biết trong thời gian bao lâu xuất hiện vài người qua đường.
Lục Quân Hi cảm thấy mặt mình có chút nóng, hắn tuyệt không thừa nhận đây là vì mới vừa cùng Ngọc La Sát hôn xong nên thế. Nhìn kỹ lại, hắn có thể rõ ràng ý tứ trong ánh mắt của người qua đường..... nam nhân xinh đẹp kia khẩu vị hảo kì lạ!
......Ha ha.
Duy nhất đáng an ủi là, hắn có dự kiến trước dịch dung thành cái dạng này, không thì rõ đang ban ngày ban mặt đứng trên đường hôn, Minh Giáo giáo chủ hắn đây thật sự là dạo chết người.
Bất quá.... tổng là cảm giác không đúng chỗ nào!
Lục Quân Hi liếc mắt xem xét người qua đường, lại xem xét Ngọc La Sát, đột nhiên nghĩ tới một chuyện--- trong mắt người khác, Ngọc La Sát là tình nhân của Minh Giáo giáo chủ hắn, như vậy Ngọc La Sát cùng "người khác" trước mặt mọi người hôn nồng nhiệt, không phải là xuất quỹ sao?
...... Này không phải là tự cấp hắn đội nón xanh sao?!
Mụ đản, chính mình đào góc tường của mình, cho đỉnh đầu mình đội nón xanh thập phần sáng rõ xanh mượt, loại tư vị này thật sự là....
Cho nên nói, dịch dung này không thể dùng lại. Lại nghĩ tới vị sổ thông bảo đáng thương, Lục Quân Hi cảm giác dịch dung này mua một điểm giá trị cũng không có, không chỉ không dọa chạy Ngọc La Sát, còn đem nụ hôn đầu tiên cho không (┳_┳)
Ngọc La Sát quả thật không hề đem tinh lực phân tán trên người khác, hắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Lục Quân Hi, tươi cười cực sáng lạn.
Lục Quân Hi trong lòng liền động. Nhiều năm ở chung như vậy, hắn cũng tương đối lý giải Ngọc La Sát. Người này thời điểm chân chính sinh khí, ngược lại không đem cảm xúc bản thân thể hiện ra bên ngoài, cho nên Ngọc La Sát càng giống như người không có việc gì, như vậy liền đại biểu cho hắn đã quyết định đối đãi ngươi như thế nào.
Không dấu vết lui bước một bước nhỏ về phía sau, Lục Quân Hi tiên phát chế nhân, hừ lạnh một tiếng nói: "Khuôn mặt này mà ngươi cũng hạ khẩu được?"
Ngọc La Sát tươi cười càng thêm sáng lạn: "Bởi vì là ngươi." Thanh âm nhẹ nhàng nhu nhu, lập tức liền động lòng người.
"Quân Hi thẹn thùng?" Ngọc La Sát thực tùy ý phất ống tay áo: "Hiện tại không có người quấy rầy chúng ta, Quân Hi có cao hứng không?"'
Nhìn đến vài người qua đường vô tội kia ngã xuống đất, Lục Quân Hi nhìn khoảng cách của hai người, sau đó nhanh chóng xoay người, chạy như bay.
Ngọc La Sát không có đuổi theo, hắn hơi cúi đầu, trầm mặc một lúc lâu mới phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.
"Quá tốt...."
=================================
Editor có lời muốn nói: Tự bản thân ăn dấm chua của mình thấy thế nào Lục giáo chủ? =))))))))