Tô Tử Duyệt dựa theo Mẫn Mặc nói, vươn căn ngón tay, kẹp lấy nụ hoa đã muốn đứng thẳng ở tro ko khí của mình, rồi mới hơi dùng chút lực, liền cảm thấy cỗ điện lưu thuận trước ngực kéo dài đến dưới thân. Nàng nhịn ko được cao giọng hét- Ta… a… ko, ko được chạm… đừng chơi đùa nó như thế… ngô…
_ Ngươi nói ko được chạm, ta chỉ có thể gọi là đó vật nhỏ giúp ngươi … ha ha…- Mẫn Mặc tiếng nói vừa dứt, là đó dây vốn đã tán đi liền lại lần tụ tập lại. Có căn dây cuốn lấy tiêu nhũ Tô Tử Duyệt, dùng đỉnh bát làm nhũ thủ của nàng. Cũng có mấy căn thân dây lớn, tắc buộc đến hạ thể của nàng, bát làm chỗ tiểu hạch dưới thân nàng.
_ A… đừng… a… Mẫn Mặc… a… đừng…- Vậy mãnh liệt khoái cảm liền như hồng thủy thổi quét toàn thân Tô Tử Duyệt, nhưng là đó dây vẫn như cũ ko có đình chỉ giây, ngược lại càng thêm ra sức đùa bỡn mấy chỗ mẫn cảm trên thân nàng. Thậm chí có sợi dây chen chúc đến thân sau của nàng, ý đồ tiến vào hậu huyệt của nàng.
Mẫn Mặc nghe được Tô Tử Duyệt gọi tên của hắn, gậy tht dưới thân lại vừa cứng thêm mấy phần, hắn khàn khàn tiếng nói- Gọi ta… ân… ta muốn nghe ngươi gọi tên của ta…
_ Mẫn Mặc… ân… a… Mẫn Mặc…- Bàn tay Tô Tử Duyệt giơ lên, kéo cổ Mẫn Mặc xuống. Mẫn Mặc tựa đầu tiến đến bên miệng Tô Tử Duyệt, há miệng ngậm môi của nàng. Tô Tử Duyệt vươn đầu lưỡi, có chút khẩn cấp muốn tiến vào tro miệng Mẫn Mặc- Mẫn Mặc… ân… hôn ta…
Mẫn Mặc lại như là cố ý đậu nàng, há miệng ngậm ở đầu lưỡi của nàng, lại rất nhanh buông ra. Hắn khóe môi mỉm cười nói- Xin ta…
_ Ngươi… lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn… a…- Tô Tử Duyệt còn chưa nói xong liền cảm thấy dưới thân vậy căn gậy tht cực nóng càng thêm mãnh liệt va chạm- Ta mắc gì… a… xin ngươi… ân…
_ Ko xin sao, ân?- Mẫn Mặc dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm môi Tô Tử Duyệt, lại ở thời điểm nàng tính há miệng muốn ngậm đầu lưỡi của mình linh hoạt tránh đi.
Tô Tử Duyệt há mồm ngậm vài lần đều hụt, liền nổi khí. Nàng đẩy Mẫn Mặc ra, Mẫn Mặc hơi sửng sốt, cho rằng Tô Tử Duyệt tức giận. Ngay tại hắn tự hỏi phải làm sao lừa Tô Tử Duyệt thời điểm, Tô Tử Duyệt đã đem hắn lật người lại. Mẫn Mặc chỉ sửng sốt vài giây, liền nhịn ko được cười nói- Phu nhân hôm nay muốn chơi kiểu gì đây?
Tô Tử Duyệt chớp đôi mắt nói- Ta muốn chơi cũng phải nhờ Ma vương đại nhân ngài phối hợp mới được.
_ Ngươi cứ chơi của ngươi ta sẽ nằm bất động- Mẫn Mặc lúc này có vẻ tâm tình tốt lắm, tràn đầy chờ mong đối Tô Tử Duyệt nói.
Tô Tử Duyệt hướng Mẫn Mặc ngọt ngào cười, khiến Mẫn Mặc nhìn cơ hồ thất thần. Chợt nghe Tô Tử Duyệt đối là đó dây phất phất tay nói- Trói lại cho ta, trói chắc chút- Tô Tử Duyệt tiếng nói vừa dứt, là đó dây thực sự đã đem tay chân Mẫn Mặc trói thật chắc.
Mẫn Mặc nhất thời mặt liền tái đi, cười gượng vài tiếng nói- Ta còn thật ko biết nguyên lai phu nhân thích kiểu này- Kỳ thật nếu Mẫn Mặc dùng sức tránh thoát, là đó dây làm sao vây được hắn? Chỉ là thực vật chính mình dưỡng như vậy nhiều năm, hắn thật sự ko đành lòng phá hư.
Tô Tử Duyệt ghé vào trên thân Mẫn Mặc, lấy tay kháp vuốt cằm của hắn rồi mới cúi đầu hôn ở môi của hắn. Giống như là muốn trả thù hắn lúc nãy ko cho chính mình, Tô Tử Duyệt dùng sức cắn cánh môi của hắn, câu đầu lưỡi của hắn cùng chính mình dây dưa cùng chỗ, lẫn nhau vuốt phẳng . Đợi cho Tô Tử Duyệt vừa lòng rời khỏi môi của hắn thời điểm, cánh môi Mẫn Mặc đã muốn hơi chút sưng đỏ. Tô Tử Duyệt nhìn môi hắn có chút sung huyết, vừa lòng gật gật đầu.
Tô Tử Duyệt lại thuận vuốt cằm của hắn, đường cắn chỗ xương quai xanh của hắn, để lại liên tiếp vết hôn. Lúc này, Mẫn Mặc hô hấp càng phát ra ồ ồ, hắn nhịn ko được từ dưới nâng khởi cái mông, làm cho gậy tht đang sưng của mình ma sát đùi Tô Tử Duyệt. Rồi mới thúc giục- Nhanh chóng chút… phía dưới đều muốn căng bạo … ân…
Tô Tử Duyệt đắc ý khẽ run lông mi, nói- Ngươi xin ta đi, ta liền cho ngươi- Nói xong tay nàng mò xuống phần dưới, cầm tiểu vận mệnh của Mẫn Mặc. Nàng lấy tay thuần thục vuốt ve, chính là ko muốn cho hắn được thoải mái.
_ Ngươi tiểu yêu tinh này, ân… làm việc ko bao giờ để ý hậu quả… a… để xem chút nữa ngươi làm sao cầu ta? Cẩn thận ta hồi thu thập ngươi… ngô…- Mẫn Mặc bên vừa thô thở, vừa nói.
Tô Tử Duyệt đối Mẫn Mặc vẫn là có mấy phần kiêng kị, nàng vội vàng nói- Ngươi đúng là thứ keo kiệt, vừa mới nói hảo theo ta đùa mà.
_ Ngươi…- Mẫn Mặc nổi khí cơ hồ ko nói ra lời.
_ Uổng công ngươi là Ma vương, nói ko giữ lời. Ko vui gì hết, ta ko chơi nữa- Tô Tử Duyệt nói xong, làm bộ từ trên thân Mẫn Mặc đứng lên.
Mẫn Mặc vội vàng ngăn lại nói- Đừng, hiếm khi có dịp chơi được kiểu này, sao có thể ko cho phu nhân tận hứng?- Mẫn Mặc sau khi dừng chút, ko được tự nhiên nói- Cầu ngươi …
_ Cầu ta cái gì?- Tô Tử Duyệt thừa cơ hỏi.
_ Cầu ngươi thượng ta…- Mẫn Mặc nói xong, liền cảm thấy má như là có đoàn hỏa đang thiêu, hắn cuộc đời này là lần đầu có được bộ mặt ngốc như thế. Bất quá đối phương là lão bà của mình, cũng ko sao cả.
Tô Tử Duyệt cười tủm tỉm cưỡi trên bụng Mẫn Mặc, nói- Ngươi đúng là tiểu yêu tinh, nếu đã cầu xin như thế, đành cho ngươi vậy : Nói nàng liền đỡ gậy tht thô to có chút khủng bố của Mẫn Mặc, thật cẩn thận nâng lên. Bởi vì là ngồi, cho nên vậy gậy tht thâm trầm cắm vào tro tiểu huyệt của nàng, thẳng đụng đến tử cung- Trời ơi… hảo sâu… a… ngươi đừng động… ngô… còn chưa được… a… a… a, ai cho phép ngươi tự tiện… a… ngươi muốn giết chết ta … ta ko chơi nữa… a…
Tô Tử Duyệt mới nuốt vào gậy tht Mẫn Mặc, hắn liền khẩn cấp từ dưới đỉnh lên. Mỗi hạ đều ko lưu tình chút nào dùng sức đụng tiến chỗ sâu tro tử cung Tô Tử Duyệt, tựa hồ chỉ có như vậy mới có thể vãn hồi sĩ diện chính mình vừa mới vứt bỏ- Ân… ngươi ko phải rất muốn chơi sao? A… Sao giờ lại hội cầu xin tha thứ?- Mẫn Mặc bên ko ngừng đỉnh Tô Tử Duyệt, bên nói.
_ A… ai nói ta… ngô… cầu xin tha thứ … ta mắc gì phải sợ ngươi? Ân…- Tô Tử Duyệt ko chịu thua nói, rồi cũng bắt đầu đón ý nói hùa Mẫn Mặc làm động tác blowjob gậy tht của hắn. Nàng còn cố ý dùng sức kẹp lấy căn gậy tht tro thân thể vậy, rất có ý tứ phải xoắn đoạn nó.
Tô Tử Duyệt kẹp Mẫn Mặc da đầu ma, nếu ko phải vừa mới bắn qua lần, giờ phút này sợ là đã sớm bắn tơi bời. Hắn cắn chặt răng, càng thêm ra sức va chạm, bên nói- Không hổ là nữ nhân của Mẫn Mặc ta… có cốt khí, ân? Ngô… hôm nay ko ép ngươi xin khoan dung là ko được rồi…
_ A… đời nào… nơi đó ko có… ngô… ngươi cứ mơ…- Tô Tử Duyệt thân thủ kháp hạt đậu nhỏ ở trước ngực Mẫn Mặc, dùng sức kháp, nói- Ngươi ko phải nói… a… muốn chơi như thế sao?
_ A ── : Mẫn Mặc bị nàng kháp nhịn ko được cao giọng hét ra, oán hận nói- Xem ta hôm nay thế nào đùa chết ngươi… ân…