Tất cả mọi người đang phỏng đoán, đấu pháp nghịch thiên này có phải là Trần Thuận lấy từ cung Thần Tuyết không!
Nhưng, lúc này Trần Thuận lại không có để ý bọn họ.
Mà lại nhìn về phía hai người thánh chủ Thanh Sơn cùng điện chủ Hắc Ám Điện Đường bị đánh dưới đất.
“Chết!”
Trong miệng Trần Thuận, lại phun ra được một chữ.
Trong lời nói chứa đầy hàm ý giết chóc.
Đứng đầu Ma giới, nói ra là luật.
Nói muốn bạn chết, bạn phải chết.
Dứt lời, thân hình Trần Thuận đột nhiên cử động.
Trong chớp mắt, Trần Thuận đã xuất hiện trên trời chỗ hai người.
Sau đó cong ngón tay, đột nhiên, hai trong ngón trỏ của Trần Thuận, mỗi ngón phóng ra một loại lực Hỗn Độn.
Giữa loại lực hỗn loại này hàm chứa sức mạnh mạnh mẽ bậc đỉnh của Trần Thuận trong thần giới.
Đến Thông thần cảnh đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa, Trần Thuận sẽ độ kiếp, tiến vào thần Hải cảnh.
Lúc này, đạn Trần Thuận chỉ bắn ra hai lực Hỗn Độn, lại là mang một lực phá vỡ quy tắc trời đất.
Hai lực Hỗn Độn, nhanh như tia chớp, chớp mắt đã tới.
Thanh Sơn thánh chủ cùng với điện chủ Hắc Ám Điện Đường, hai người dù trọng thương, nhưng không chết, cũng không hôn mê.
Lúc này, trong lòng hai người kinh hãi.
Thậm chí còn tuyệt vọng.
Hai người bọn họ bây giờ có thể nói là đã mất đi sức tái chiến.
Nhưng đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, hai người gần như đồng thời cháy lên nguyên thức của mình, cưỡng ép vận chuyển chân nguyên, muốn chặn cú búng tay của Trần Thuận.
Thanh Sơn thánh chủ, đem tất cả lực, ngưng tụ thành, lựa chọn phòng ngự.
Mà điện chủ Hắc Ám Điện Đường, lấy vào vì lui, lấy công làm thủ, lúc này, bạo phát có thể bùng nổ một chiêu mạnh nhất, hướng tới phía khí Hỗn Độn của Trần Thuận.
“Các vị, ai nếu xuất thủ cứu ta, ta sẽ giao toàn bộ Thanh Sơn, coi như báo đáp!”
“Ai nếu cứu ta, ta nguyện ý nhường chức vụ điện chủ Hắc Ám Điện Đường, để người đó đứng đầu!”
Lúc hai người bọn họ chọn hai cách khác nhau, đồng thời muốn tự cứu, hai người đồng thời hét lên.
Bọn họ biết, nếu không phải tỏ ra đủ thành ý, chắc chắn sẽ không ai đến cứu bọn họ.
Đúng như dự đoán.
Sau khi hai người ra điều kiện, các cường giả Xích Huyết Lão Quái, Tam Sinh Đạo Nhân, lúc này, đều có chút động lòng.
Thanh Sơn thánh chủ, hoặc là điện chủ Hắc Ám Điện Đường, thân phận như vậy, bọn họ cũng không để ý tới, nhưng Miến Quốc và Việt Quốc, hai quốc gia, thế lực lớn nhất, nắm giữ tài nguyên nhiều biết bao.
“Ai dám ra tay, ta sẽ giết hết!”
Trần Thuận, cũng quát lạnh một tiếng.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người Xích Huyết Lão Quái.
Thực lực Trần Thuận, vượt qua dự liệu của tất cả mọi người. Trần Thuận quát lạnh một tiếng, dù là Xích Huyết Lão Quái, Tam Sinh Đạo Nhân thần cảnh đỉnh phong, tất cả đều chần chờ một chút.
Không có ai muốn bị Trần Thuận coi là mục tiêu kế tiếp.
Bọn họ mặc dù không sợ, nhưng cũng không muốn làm chim đầu đàn, bị Trần Thuận để mắt tới.
Nhưng mà.
Trong chớp nhoáng bọn họ chần chờ, tình hình đã không thể thay đổi.
Xoẹt!
Ầm!
Gần như hai tiếng khác nhau vang lên cùng một lúc, vang khắp Cung Tuyết Thần.
Thanh Sơn thánh chủ, ngưng tụ tất cả lực để phòng ngự, nhưng đối ứng với lực lượng hỗn độn chưa quy tắc trời đất của Thần Thông Cảnh, giống như một miếng đậu hũ non, dễ dàng bị cắt vỡ.
Sau đó, ở phía Thanh Sơn thánh chủ, con ngươi kinh hãi bắn vào trong đầu ông ta.
Bỗng nhiên, Thanh Sơn thánh chủ, đầu nổ tung.
Một bên khác, điện chủ Hắc Ám Điện Đường, đánh ra tất cả lực, muốn làm lực của Trần Thuận nổ tung, cũng tuyên cáo thất bại.
Ông ta dùng sức mạnh thiêu đốt căn nguyên, đánh ra toàn bộ lực, chưa nói đến làm nổ lực của Trần Thuận, kể cả phòng ngự cũng chẳng được bao nhiêu, bị khí Hỗn Độn của Trần Thuận đâm thủng.
Sau đó, trong ánh mắt hoảng sợ của điện chủ Hắc Ám Điện Đường, đầu ông ta nổ tung.
Giờ phút này.
Thanh Sơn thánh chủ Miến Quốc, chết.
Điện chủ Hắc Ám Điện Đường Việt Quốc, toi mạng!
Một ngày này.
Miến Quốc Thanh Sơn, không còn thần cảnh.
Một ngày này.
Hắc Ám Điện Đường, không còn cường giả!
…
…
Bên trong Cung Tuyết Thần, yên lặng tới cực điểm.
Nghe được cả tiếng kim rơi!
Shakun, ngơ ngác nhìn một màn này.
Trần Thuận, giết thần!
Giết chết hai thần cảnh đỉnh phong.
thần cảnh đỉnh phong đó.
Đó là cảnh giới ông ta vẫn còn khao khát.
Trên đời hiện nay, thần cảnh cường giả, vốn đã ít.
Cả thế giới hơn tỷ người, số lượng thần cảnh đứng chung một chỗ, cũng không quá ngàn người.
Mà đỉnh thần cảnh, lại ít đến đáng thương.
Cả thế giới đứng chung vào một chỗ, chắc cũng không quá trăm người.
Nhưng bây giờ, thì có hai người, chết ở trong tay Trần Thuận.
Chết ở trước mặt ông ta.
Chết ở trong tay cùng một người.
Nếu như ở quá khứ đây là chuyện mà Shakun nghĩ cũng không dám nghĩ.
Không chỉ là Shakun, lối vào Cung Tuyết Thần, xấp xỉ trăm người đạt thần cảnh, lúc này cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Một người cường giả thần cảnh không có danh tiếng gì, lại có thực lực chém chết hai người đỉnh thần cảnh.
Giờ khắc này, mọi người ngoài kinh hãi.
Lại cảm thấy hưng phấn.
Cảm giác hưng phấn chưa từng có.
Nhất là Xích Huyết Lão Quái những người thuộc thần cảnh đỉnh phong.
Ở trong mắt bọn họ, Trần Thuận như một đứa hai mươi tuổi vắt mũi chưa sạch, lại mạnh như vậy, chắc chắn là bởi vì hắn trước vào Cung Tuyết Thần, lấy được gì đó ở trong Cung Tuyết Thần.
Mà Cung Tuyết Thần, lại để cho một tên nhóc chưa vắt sạch mũi trở thành cường giả ở đỉnh chóp.
Điều này càng xác nhận cho phỏng đoán của bọn họ.
Hơn nửa kho báu hoặc bí kíp ở cung Thần Tuyết đều có thể để cho người ta bước vào thần cảnh.
Mà Trần Thuận, rất có thể đã lấy được, nếu không vốn không có cách nào giải thích chuyện Trần Thuận có thể tùy tiện chém chết hai người thần cảnh đỉnh.
Chỉ có một khả năng.
Trần Thuận, đã bước ra một bước.
Lúc này, Xích Huyết Lão Quái, nhìn chằm chằm Trần Thuận, trong mắt, tinh quang lóe lên, tràn đầy tham lam.
Ông ta sắp thọ nguyên, đã sắp đến cuối.
Nếu như, không tìm được cách đột phá nữa, vậy ông ta thực sự không thể sống thêm mấy năm.
“Tiểu tử, giao ra bảo vật Thoặc cách vào được Lục địa thần tiên cảnh, nếu không, hôm nay dù cậu mạnh đến đâu cũng phải ôm hận!”
Xích Huyết Lão Quái, lúc này nói thẳng.
Trần Thuận tuy mạnh, khiến ông ta kinh hãi, nhưng chưa đến mức khiến ông ta sợ hãi.
Huống chi, ở đây cũng không chỉ có mình ông ta.
Có Tam Sinh Đạo Nhân như vậy, cùng với các các vị thần cảnh đỉnh phong khác.
Cũng có Hạ Hầu Vân, Takashi Inoue, Thiên Mệnh Thượng Nhân các loại, xấp xỉ mười vị cường giả thần cảnh đỉnh ở chỗ này.
Hai vị thần cảnh đỉnh, Trần Thuận có thể thắng mà giết.
Còn ba và năm thì sao?
Mười thì thế nào?
Chưa nhắc tới, còn có mười mấy người đạt thần cảnh, dưới sự liên thủ, thực lực cũng tương đương với mấy người thần cảnh đỉnh.
Lúc này, bọn Trần Thuận và Shakun, ba người không biết đã đi vào Cung Tuyết Thần đã bao lâu, chính là đối tượng công kích.
Với ba người bọn họ, gần trăm người gần thần cảnh sẽ đặt mục tiêu hết lên người họ.
Trần Thuận, nếu không phối hợp, cũng chỉ có thể nuốt hận.
“Ai ai cũng muốn thành đạo, người người cũng muốn thành tiên, lục địa thần tiên, đã biến mất mấy trăm năm. Cậu nhóc, nếu có phương pháp đột phá xin hãy chia sẻ!”
Tam Sinh Đạo Nhân, lúc này cũng nói.
Trên mặt nở nụ cười như tiên cảnh.
Chẳng trong qua nụ cười, cũng là mang một tia sát ý.
“Nếu như ta nói, trong Cung Tuyết Thần không có gì đột phá thần cảnh, bước vào cái gọi là cảnh giới lục địa thần tiên. Ngược lại, Tuyết Thần để lại lời trăn trối, cảnh cáo đời sau, không được phá vào lục địa thần tiên, các người tin không?”
Giết Thanh Sơn thánh chủ cùng điện chủ Hắc Ám Điện Đường, làm mọi người kinh hãi, Trần Thuận đứng chắp tay, nhìn về phía bọn họ, hơi mỉm cười nói.
“Tiểu tử, ngươi đừng có tự kiêu!”
Xích Huyết Lão Quái, cười ác độc nói.
Giọng nói, khó nghe cực kỳ.
Đừng nói ông ta không tin, Trần Thuận vừa nói ra, không có bất kỳ một người nào tin tưởng.
Chính Hạ Hầu Vân cùng Dung Thanh Từ, bây giờ đã hạ quyết tâm, tuyệt không dễ dàng động thủ với hai người Trần Thuận, trên mặt, cũng là dáng vẻ không tin.
“Nếu các người không tin, vậy thì tới đi, nhưng mà, trước khi động thủ thì suy nghĩ kỹ càng, một khi động thủ, ta giết hết!”
Trần Thuận hừ lạnh một tiếng.
Đối mặt với hơn trăm người thần cảnh, trong đó lại là gần mười người đạt thần cảnh đỉnh phong, Trần Thuận, cũng không sợ hãi chút nào!
“Nói lời ngông cuồng, tự tìm cái chết, bắt hắn trước!”
Xích Huyết Lão Quái cùng Tam Sinh Đạo Nhân, nhìn nhau một cái, sau đó, hai người một người một ngựa, dẫn đầu xuất thủ.
Đám Takashi Inoue, Thiên Mệnh Thượng Nhân, cũng là theo chân mà hành động.
Thực lực Trần Thuận, từ việc hắn chém chết Thanh Sơn thánh chủ cùng điện chủ Hắc Ám Điện Đường, mọi người đã biết rõ ràng.
Lúc này, không có ai khinh thường, cũng không suy nghĩ nữa, tọa sơn quan hổ đấu, Trần Thuận kì lạ như vậy, nên thắng trước thì hơn, tránh cho tọa sơn quan hổ đấu, ngược lại là biến thành dưỡng hổ di họa, trực tiếp là chuẩn bị đồng thời công kích, bắt hắn lại.
“Đã như vậy, vậy hôm nay, giết hết toàn bộ các người.”
Đối mặt các vị thần cảnh đỉnh, liên thủ tiến công.
Trần Thuận, vẫn đứng chắp tay, lạnh giọng quát lên.