Dahlia dạo bước tới thương đoàn Orlando.
Chỉ mất vài phút đi bộ từ thương hội là sẽ tới thương đoàn Orlando.
Nơi đây là một tòa nhà ba tầng tương đối hoành tráng mặc dù chỉ có cấu trúc từ gỗ, trước giờ Dahlia cũng đã không ít lần tới đây.
Sau khi cha của Tobias qua đời được một thời gian, đôi khi cô tới đây nhằm trợ giúp tính toán và kiểm tra sổ sách.
Khi cô vừa tiến vào trong, vô số ánh mắt hướng thẳng về phía cô.
Vào cái khoảnh khắc mà họ trông thấy Dahlia, những ánh mắt ban đầu toát lên vẻ tò mò và đồng cảm trước kia lại đang dần trở thành vẻ nhạo báng.
Cố gắng nén chặt ý muốn bỏ chạy trong lòng lại, Dahlia vẫn hiên ngang đứng thẳng.
Vào cái ngày hôn ước bị hủy đó, cô đã quyết tâm điều này.
Cô không thể lại nhụt chí chỉ vì những thứ như vậy nữa.
「Ara, chào buổi chiều. Rossetti-san」
Người mẹ của Tobias mà mới chỉ vài ngày trước vẫn ngọt ngào gọi cô là Dahlia, giờ đây lại gọi cô với nụ cười sượng trân trên khuôn mặt.
「Ta rất lấy làm tiếc vì mọi chuyện bất chợt xảy tới. Vì Emilia-san có mối quan hệ đối với gia tộc Tử tước nên thân là thương đoàn như chúng ta cũng chẳng thể làm gì khác được…… Mà, dẫu sao thì mối quan hệ với Tobias cũng chỉ là công việc thôi mà, nếu là cháu thì ta tin chắc rằng cháu sẽ tìm được một người tốt hơn đó」[note55786]
Rằng, mặc dù ta cảm thấy tội cho cháu, nhưng vì chuyện này có dính líu tới quý tộc nên rốt cuộc đây không phải lỗi của chúng ta, cô hiểu rất rõ lời bà ta.
Cô gồng lên cố duy trì vẻ mặt bình thường.
「Vâng, mọi chuyện đều đã qua rồi mà. Bỏ qua chuyện đó, cháu có một chuyện liên quan tới thương hội cần xác nhận, liệu bác có thể gọi Tobias-san hộ cháu được không ạ?」
「Liên quan đến thương hội sao? À, vẫn còn chuyện công việc với Tobias nữa nhỉ, để ta gọi ngay cho」
Bà ta nhẹ nhõm khi trông thấy Dahlia vẫn tỏ ra khá bình thản. Sau đó mẹ của Tobias liền kêu nhân viên gọi Tobias ra.
「......Dahlia, gặp tôi có chuyện gì sao?」
Bước từ phía đằng sau ra, Tobias trưng ra vẻ mặt có phần xấu hổ.
Quả nhiên là khi người gọi mình ra lại chính là người mình đã hủy hôn ước, không thể nào anh ta lại trưng ra vẻ mặt tươi cười được.
「Em ghé qua đây để bàn về hợp đồng lợi nhuận liên quan đến bếp ma thuật nhỏ」
「Chuyện đó……!」
Đôi mắt nâu của anh ta đảo loạn lên với gương mặt cắt không còn giọt máu.
「Tôi xin lỗi, về chuyện đó…… chúng ta hãy ghé qua phòng khách chút nhé」
Cô được dẫn sang phòng tiếp tân ở gần đó nhất.
Cùng ngồi xuống bàn ở hai phía đối diện nhau, Tobias sau đó cúi đầu xuống.
「Xin thứ lỗi. Tôi quên chưa giải thích chuyện này, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi」
「Ý anh là sao? Theo lời nhân viên phụ trách hợp đồng cho bếp ma thuật nhỏ, họ bảo rằng anh có nói là đã được em chấp thuận nên đã không xác nhận lại với em mà」
「Chuyện đó, tôi có ý định là cả hai sẽ thành lập một thương đoàn mới sau khi kết hôn. Vậy nên là, nếu để tôi đứng tên thì có lẽ sẽ tốt hơn……」
「Như vậy là, anh định sẽ đứng tên mọi thứ do em làm ra sau khi chúng ta kết hôn đúng không?」
「Ừ, vì được đặt dưới một thương đoàn mới nên anh dự định sẽ đứng tên của anh hoặc tên chung」
Kể từ ngày hủy hôn ước cho tới giờ, cô phải bận tâm quá nhiều thứ tới mức đôi khi cảm thấy bản thân yếu đuối đến thảm hại.
Dẫu vậy, chỉ tới hôm nay, cô mới tức giận với cái đầu lạnh như vậy.
「Trong trường hợp ma cụ do bản thân phát triển bị rơi vào tay kẻ khác, hãy luôn khắc tên con lên chính sản phẩm, không chỉ để có liên đới mà còn là để thấy được những gì sẽ xảy ra về sau――Đó là điều mà cha em đã dạy cho cả hai chúng ta đấy」
Cô hướng đôi mắt màu ngọc lục bảo thẳng tới Tobias.
「Nếu dùng tên chung của cả hai thì chẳng phải sẽ tốt hơn sao. Chứ trong trường hợp xảy ra trục trặc hay tai nạn đối với ma cụ, em sẽ không thể nắm được bất cứ thông tin nào đâu」
「Chuyện đó, tôi nghĩ là sẽ báo lại cho em……」
Tobias cứng họng trước khi kịp nói hết.
Đó là những lời quá dễ nghe đối với hai người đã hủy hôn ước và giờ đây chỉ như người dưng.
「Về hợp đồng lợi nhuận của bếp ma thuật nhỏ, xin anh hãy vui lòng hủy trong ngày hôm nay. Sau đó em sẽ đi đăng ký lại」
「Không, chuyện đó……」
Điều đó cũng đồng nghĩa với việc tự thừa nhận sai phạm của bản thân.
Từ nay về sau, chắc chắn anh ta sẽ trở nên khó tiếp cận thương hội hơn trước.
「Vì nó vẫn nằm trong thời gian đính hôn mà. Vì hợp đồng đã trót được đăng ký dưới tên tôi rồi, liệu em có thể vui lòng để nguyên cái tên đó và bán lại bản quyền đối với bếp ma thuật nhỏ được không? Tất nhiên, chúng tôi sẽ cố gắng chấp thuận đối với mọi mức giá mà Dahlia đưa ra」
「Em xin từ chối. Chắc hẳn anh đang nghĩ rằng sẽ phải nhận đơn khiếu nại và chịu hình phạt từ thương hội nếu hủy hợp đồng phải chứ. Thậm chí họ còn bảo em rằng hoàn toàn có thể khởi kiện anh vì tội vi phạm hợp đồng nếu có nhu cầu nữa đấy」
「Em sẽ không làm chuyện đó đâu mà phải chứ?...... Chắc hẳn em vẫn còn hận tôi vì chuyện hủy hôn ước lắm đúng không?」
Hạ ánh mắt xuống, Dahlia chỉ đơn giản là hít lấy một hơi thật sâu.
「Hơn cả chuyện hủy hôn ước, thân là một ma cụ sư, em thực sự cảm thấy thất vọng vì anh đã tự ý đứng tên đấy. Chằng phải là chúng ta coi nhau như 『Đồng môn』 sao」
「......Ra vậy, ra là em coi tôi giống 『Sư huynh』 hơn là hôn phu nhỉ. Rốt cuộc thì điều đó chẳng hề sai với em, nó vẫn luôn là như vậy mà」
Tobias quay mặt đi và siết chặt nắm tay lại.
「Dẫu sao thì, liệu em có thể bán lại bản quyền bếp ma thuật nhỏ cho tôi được không?」
「Không đâu anh」
「......Ngay cả khi, thương đoàn Orlando sẽ dừng hợp tác với em từ giờ trở đi sao?」
「Vâng」
Dahlia đáp lại ngay lập tức.
Vốn dĩ cô đã chuẩn bị cho chuyện này rồi.
Cô hoàn toàn có thể tìm kiếm mối làm ăn khác, đơn giản là cô chỉ cần trao đổi với thương hội để tiếp cận một thương đoàn khác.
Nếu vẫn thất bại, cô vẫn có thể bán sản phẩm hay thậm chí là chính quy trình chế tạo cho doanh nghiệp chuyên kinh doanh vải chống thấm.
Mặc dù lợi nhuận có thể sẽ hao hụt đáng kể, nhưng vẫn thừa đủ để cô tự nuôi lấy chính bản thân mình.
Đây là những chuyện mà một ma cụ sư chính hiệu như cô không thể được phép cúi đầu.
「Hơn nữa, nếu anh vẫn còn bất kỳ liên hệ nào đối với em thì có thể sẽ gây ảnh hưởng xấu tới hôn thê mới của anh phải chứ?」
Mặc dù không gặp cô ấy ở ngoài văn phòng ban nãy, nhưng Dahlia chắc chắn là hôn thê mới của Tobias hiện đang có mặt tại đây.
Thật tâm cô đang nghĩ rằng không muốn phải trông thấy mặt của cả hai người họ.
「Dahlia……」
「Xin vui lòng nhờ anh ghé qua thương hội để hoàn thành các thủ tục trong ngày nhé」
Dahlia ngưng cuộc trao đổi lại tại đó rồi đứng dậy rời đi.
Mái tóc ngắn ngang vai của cô đang đung đưa không ngừng ngay trước mắt Tobias.
Trông thấy mái tóc đỏ đó rời khỏi căn phòng, Tobias không sao cảm thấy quen thuộc được.