Ma Cà Rồng Cũng Biết Yêu

chương 95

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đặt chân vào bộ phận cuối cùng nhóm HA và TM bỗng rưng, nơi này là tổng hợp các đặc điểm của những bộ phận trên, sự lạnh lẽo của rừng tuyết, cảm giác khó thở âm u của xa mạc, những thân cây phủ đầy là màu đen rậm rạp, con đom đóm màu đó bám víu lấy thân cây, những con bươm bướm ma trắng đen bay lượn khắp lại, đôi mắt sáng của cú, rơi ẩn hiện trong những bóng cây, dưới mặt đất đầy rẫy bạch cốt, trắng xóa bay khắp nơi, thỉnh thoảng còn có những chiếc hố không rộng không sâu màu nước là màu đỏ trong, bên dưới chính là xương cốt, nhiệt độ của nước cực nóng như lò lửa.

Không gian yên tĩnh, u ám, những ngọn ma chơi lởn vởn khắp nơi.

'Đáng sợ thật!' DA đi cạnh HN phá vỡ không khí yên tĩnh.

'Em không sợ sao?' Hao Nam hỏi.

'Không hề!' Kiên Đinh không nao núng trả lời.

'Ở đây có rất nhiều sinh mạng chưa siêu thoát.' Tiếp tục dọa

'Sinh mạng bị em cướp đi cũng chưa siêu thoát'. Vẫn chẳng sợ

Ngược lại với tên bạo gan này HN và HA đã bắt đầu sởn gai ốc với cách nói chuyện kinh dị của tên kia.

'Thôi mấy nhóc. giờ phải bàn lại chiến thuật rồi.' Minh Châu xen ngang cuộc nói chuyện không có hồi kết kia.

'Đúng ra từ khi bắt đầu chúng ta đều chưa mất sử dụng nhiều ma lực mấy nên vẫn còn dư sức để đối mặt với những nhóm khác nhưng sang vòng thì chưa chắc chúng ta đã có sức để chiến đấu tiếp đến lúc đó chắc chắn sẽ cản đường hai người kia.' Minh Châu nói.

'Chính vì vậy. Anh muốn tất cả chúng ta sẽ án binh bất động đi theo tuyến đường bí mật mà người bọn họ đã vạch ra cho chúng ta đúng không?' Hoàng Anh nhanh chóng tiếp lời.

'Không sai'.

'Nhưng chẳng phải tuyến đường đó có rất nhiều vong hồn trú ngụ sao?' Thoại My có chút lo sợ.

'Vậy thì thanh trừ cho bọn chúng là xong thôi mà.' Thiên Vũ đưa ý kiến

'Anh biết thanh trừ sao?' Hoàng Anh hỏi

'Ừ'

'Nhờ anh chuyện này vậy.'

'Nhưng sẽ tốn rất nhiều ma lực mà.' Thùy An lên tiếng

'Em sẽ cuồng hóa ma lực của anh ấy. Ma lực sẽ không thể cạn nếu như thời gian cường hóa vẫn chưa kết thúc.' Hao Nam nói.

'Chúng ta không thấy được vong hồn.' Thoại My lại thắc mắc.

'Em thấy được chúng chỉ cần khi đi mọi người phải nằm trong phạm vi tuyến ma lực của em.' H Ngọc

'Nhưng đâu thể thanh trừ bừa bãi, có rất nhiều vong hồn mà lượng hắc tâm của chúng đâu phải cũng giống nhau.' Thiên Vũ cũng tham gia thảo luận.

'Em có thể cảm nhận được sức mạnh và hắc tâm của bọn chúng.' DA không ngần ngại nói.

'Vậy thống nhất rồi chứ, chỉ có điều nếu chỉ có Thánh Si rất khó để có thể bảo toàn thính mạng khi thanh trừ.' HA nói.

'Chi từng tham gia khóa đào tạo Thanh Si.' Thùy An nói.

'Tốt rồi. Tôi và HA nhớ đường, chúng tôi sẽ chỉ đường đi trong khí dó HN sẽ giúp mọi người nhìn thấy vong hồn, DA sẽ làm cân bằng lượng hắc tâm của vong hồn, Thiên Vũ và Thùy An sẽ thanh trừ vong hồn, còn Thoại My tính mạng này của tôi nhờ cậu vậy. Thống nhất vậy nhé.'

Tất cả cười: 'Được.'

Tất cả lập đội hình bắt tay thực hiện nhiệm vụ trên con đường bí mật. Mặt HN sáng lên nhũng vong hồn mỏng manh bay khắp nơi trên trời dưới đất, Hạo Nam cả ảnh đỏ cường hóa ma lực cho Thánh Si kia, cả người DA tỏa ra những màng khói trắng bay đi khắp nơi trên tay TA và TV cầm con dao có ánh sáng màu xanh dương dùng để thanh trừ vong hồn. TM cảnh giác nhìn khắp nơi. HA và MQ ở giữa chỉ đường cho những người khác, do đường bởi tôi HA đã tạo ra đốm sáng dẫn đường, trong phút chốc phong ấn của người kia sáng lên, biết nó vẫn sống tất cả đều có động lực đi tiếp.

Đi trong đường hầm nó ôm cái bụng chống rỗng của mình bình thản đi.

Cảm thấy khác lạ. anh hỏi: 'Có chuyện gì sao?'

Hỏi khó khăn nó trả lời: 'Không có'

'Em đói sao?'

'....' chẳng nói câu.

'Cố gắng đi, tôi biết em nhịn được nên đừng làm bộ mặt đỏ với tôi.'

'Trứng kìa'. Nó không thèm để ý đến lời của anh, đôi mắt sáng rực nhìn quả trứng to hơn đầu ngưởi ở góc trong tâm hồn, rời chảy thảng ra đó.

'Này đừng nói em định ăn nó đấy.' Hốt hoảng anh hỏi nó.

'Không có, anh mau lại đây xem đi, dễ thương ghê.' Quên luôn cảm giác đang đói của mình nó chạm tay vào quả trứng vẫn còn hơi ấm của người mẹ ủ trứng. DD cũng lại gần đó ngồi xổm xuống lặng nhìn quả trứng, thắc mắc nói:

'Sao lại có quả trứng to trong này chứ?'

'Chắc nó là loại đột biến hay là con khủng long hoặc có thể là rồng cũng nên.' Nó háo hức nói.

'Rồng?' Nói mỏi để ý, đường hầm này to một cách bất thường, không lẽ là rồng thật.'

'Có sao đâu. Này DD, tôi muốn mang quả trứng này theo.'

'Tùy em, nhưng ta phải đi thôi.' Anh gấp gáp kéo tay nó đ, bất ngờ nhưng vẫn kịp ôm quả trứng vào lòng chạy theo anh, thắc mắc hỏi:'Sao phải chạy chứ?'

'Theo những gì tôi biết trong hang động này có con...'

Nó ngắt lời anh:'Hắc long.' Mắt nó đen láy nhìn về phía trước, ánh sáng màu vàng, thân hình và đôi cánh to đang bay về phía nó và anh, giọng nói gấp gáp vang lên:'Rẽ bên phải mau lên.' Nghe lời nó anh kéo theo cả nó và quả trứng rẽ về phía tay phải.

Con rồng vẫn cố chấp đuổi theo.

'Con rồng bị phong ấn trong này sao?' Nó hỏi

'Ờ'

'Tôi thu phục nó được không?'

'Được, nhưng phải ra xa ngoài kia hang động này không chịu nổi đòn tấn công nào đâu.' Vừa hay anh ngắt lời thì cơn lốc lửa đuổi theo, thaays mình không chạy thoát nổi đám lửa phía dưới vuwafthaays vách tường bị lõm xuống, không ngần ngại ôm lấy nó rồi áp sát lưng nó vào vách tường bị lõm, dùng lưng mình để chắn lửa cho nó.

Khinh hoàng, nó nhìn anh

Đây là cảm giác gì? Mắt nó vẫn ngước lên nhìn anh đầy lo lắng, hơi thở nặng nề phả vào mắt nó, lo lắng, không gì khác ngoài lo cho anh. Đốm lửa đi qua hết, lúc này anh buông tay ra dựa vào bức tường rồi ngồi bịch xuống, nó cũng vội vàng hỏi thăm anh.

'Dương, anh có bị sao không?' Này, sao anh lại chắn lửa cho tôi làm gì. Anh có bị thương không?

Anh liếc mắt nhìn cô gái bên cạnh, vẻ mặt đẹp như tiên nữa đó đang nhăn nhó vì lo lắng cho anh sao? Mồ hôi nhễ nhại, hơi thở nặng nề, hai mi mắt cứ dính lấy nhau, anh cố gắng mở thật to mắt mình nhưng đã không thể nữa.

'Rầm rầm'. Tiếng chân con rồng chạy càng lúc càng gần hơn, thấy anh đã ngất nó không còn cách nào khác ngoài việc đỡ lấy anh, nặng nề lại thêm chậm chạp rất khó để thoát khỏi nơi này lại thêm đợt tấn công vừa rồi tầng hầm đã bắt đầu chống đỡ yếu ớt.

'Tử Lục. Bạch Tinh'. Nhờ người cầm chân em rồng lại giúp tôi.

'Tuân lệnh.' người xuất hiện cản đường con rồng, bên tấn công kịch liệt, bụi cát trên trần rơi mỗi lúc một nhiều.

'Tô Thanh Vân, cô quay lại chưa'.

'Quay về rồi'. Giongj bà ta có vẻ như đang khiển trách vì nó bỏ bà bên ngoài tầng hầm không gọi bà ta về.

'Chuyện đó để sau đi, giúp con cường hóa cơ thể mau lên'.

'Rồi rồi'. Nghe lệnh bà Tô Thanh Vân truyền ma lực cho nó rồi bắt đầu cường hóa. Cảm nhận được sức lực tăng đột biến lại nhanh nhẹn hơn, đưa tay mình, vòng qua eo DD chạy với vận tốc rất nhanh. Chẳng mấy chốc ra khỏi hang, hơi thở ngắt quãng nói:

Truyện Chữ Hay