Mưu kế của Lê Văn Toản có hiệu quả, chỉ sau không quá lâu thì đám quan viên đã được thả ra.
Nhưng kèm theo đó chính là lệnh triệu tập họp bàn phương án đối phó “tình hình khẩn cấp” vào sáng ngày hôm sau.
Bố Chính tuyên bố chính thức quan viên, sĩ quan, binh sĩ chính thức chấm dứt kỳ nghỉ tết.
Số lượng ngày nghỉ sẽ được bù sau đó vào thời gian thích hợp trong năm.
Dân thường thì vẫn tự do thoải mái.
Tại nói này nơi duy nhất trên cõi Á Châu có những tin đồn thất thiệt, Quan khổ hơn dân, đây là chính mồm các vị quan ở nơi này thổ lộ.
Dân chúng cũng khá đồng tình… làm quan nơi này khá khổ.
Ngày tháng giêng, không khí Bố Chính quân doanh tỏ ra khá căng thẳng, từ sớm thân binh đã được tập hợp lại đây.
Nhưng lần này một nửa trong số họ dùng chiến giáp thường của sương binh để nai nịt gọn gàng.
Ngô Khảo Ký không muốn để lộ quá nhiều tình hình của Bố Chính.
Chiến giáp Lorica Segmentata quá đặc biệt và bắt mắt, chỉ có bản thân Ngô Khảo Ký và cận vệ quân cùng một số sĩ quan trang bị loại giáp này mà thôi.
Dù sao nếu xảy ra xung đột có chiến giáp Lorica Segmentata độ an toàn sẽ cao hơn.
Ngàn hai thân binh nhóm của Ngô Khảo Ký đã chuẩn bị sẵn sàng đàn áp trước mọi hành vi bạo động nào.
Đừng nói rằng Bố Chính đang chuyện bé xé ra to.
Họ đang đối mặt cùng chiến binh có sức chiến đấu mạnh mẽ cùng trang bị tốt, tay chèo thuyền nếu được trang bị cũng là lực lượng hỗ trợ không tệ.
Điểm chết người là nhóm này lại nằm dưới sự chỉ huy của một người điên.
Do đó cẩn thận không bao giờ thừa.
Thông tin tình báo đã nhanh chóng đưa về, kể cả hỏa luân đài dọc bờ biển cũng như các chiến thuyền nhỏ và nhanh tuần dương của Bố Chính đã báo lại.
Đoàn thuyền của Công chúa Từ Huy đã đến Nghệ An vào hôm qua và nghỉ ngơi chỉnh đốn ở đó một ngày.
Sáng nay ngay khi đội chiến hạm này bước vào địa phận Bố Chính thì họ đã bị kiểm tra liên tục trên đường đi bởi các nhóm tuần canh đường thủy của Bố Chính.
Từ Huy rất nóng mắt nhưng chưa có thể phát tác, đơn giản những binh sĩ này chỉ làm theo mệnh lệnh cho nên nàng có cáu giận với họ cũng không giả quyết gì.
Món này khó chịu Từ Huy ghi nợ lên đầu ai đó.
giời chiều, khói báo động đã được đốt lên từ phía cửa biển Linh Giang.
Tức là chỉ còn cách dặm đoàn đoàn chiến hạm của Từ Huy sẽ tiến vào Bố Chính.
Ngô Khảo Ký cũng động thân, hắn không quá vội, moi việc đã chuẩn bị gọn gàng đến không sơ sót cho nên hắn rất bình tĩnh.
Kế hoạch của Lê Văn Toản rất bá đạo và cũng rất trực tiếp.
Gồm bước, bước một đàm phán, mục tiêu đàm phán đó là mời Lý Từ Huy đến Huyện Chính Hòa bên kia sông Linh Giang ở cưới xin chỉ là danh nghĩa, mạnh ai nấy sống.
Ngô Khảo Ký để cho Lý Từ Huy muốn làm gì ở Chính Hòa thì làm hắn không can thiệp.
Nội thành mặt quân sự do Lý Từ Huy và thân binh của cô làm chủ, ngoại thành sẽ là sương binh thuộc quyền quản lý của Bố Chính.
Còn về tiêng bạc cung cấp cho nhu cầu của Lý Từ Huy và quân sĩ của cô ta do Ngô Khảo Ký bao tất.
Thỏa thuận được là tốt nhất và có lợi cho cả đôi bên.
Ngô Khảo Ký có thể thoải mái bên Bố Chính thành mà không sợ bị phát hiện những bí mật của hắn.
Vậy nên Ngô Khảo Ký đồng ý ngay với kế hoạch này.
Thật ra trong thâm tâm Ngô Khảo Ký còn có kế hoạch độc địa hơn, hắn hiểu rõ người Chiêm Thành sẽ tấn công Bố Chinh , Ma Linh , Địa Lý vào cuối năm nay.
Chính vì thế hắn nguyện để vị công chúa này ở Chính Hòa vài tháng.
Nếu quân Chiêm có đến thì hắn… chập chễ cứu viện.
Đến lúc đó mọi chuyện dễ thở, chỉ cần cố gắng vài tháng mà thôi Ngô Khảo Ký thầm nhủ.
Nếu đàm phán thất bại thì đó chính là trấn áp tại chỗ, và cũng nhốt trong thành Chính Hòa.
Theo ý kiến của Lê Văn Toản đó chính là hâp diêm, trinh phục dưới khố sau đó thế giới yên bình.
Nhưng Ngô Khảo Ký không nghĩ đó là hay, hắn chỉ gật gù coi như đồng ý.
Nhưng kế hoạch của hắn vẫn như cũ, nhốt người này ở Chính Hòa cho đến khi Chiêm quân tới.
Còn hậu quả đến đâu Ngô Khảo Ký chưa tính, còn chuyện dùng bạo lực abc với một người con gái Ngô Khảo Ký không hứng thú, và theo hắn nghĩ, một người điên thì không thể nào dùng cách đó khuất phục.
Chỉ cần một giây phút nổi điên thì mạng sống của người bên cạch luôn bị đe dọa.
Ngô Khảo Ký khoác bên ngoài Lorica Segmentata một lớp áo gấm, kiểu áo mặc ngoài của Quang Minh Khải giáp.
Nó có hai tác dụng một là để làm đẹp hai là tránh nóng, vì kim loại rất bắt nhiệt.
Phủ một lớp vải bên ngoài chiến giáp luôn sẽ cảm thấy thoải mái hơn.
Trùng trùng điệp điệp đoàn chiến hạm của Từ Huy tiến vào quân cảng Bố Chính, nơi này quân tướng cùng thân binh đã đứng chờ.
Nhưng thực tế cả ngàn thân binh đã khôi mão chỉnh tề vũ khí trong tay chờ đợi trong lều trại gần đó.
Chỉ cần có tín hiệu thì trong chốc lát họ sẽ xông ra.
Đem quá nhiều người nghênh đón ngược lại rơi vào thế hạ phong, làm yếu đi nhuệ khí bản thân.
Chiến hạm của Từ Huy gồm thuần một màu Mông Đồng thuyền chiến cỡ trung cùng vài chiếc Du Đỉnh thuyền.
Như đã nói Mông Đồng thuyền chiến là chiến thuyền chủ lực của người Đại Việt trong khoàng thời gian từ thời Tiền Lê cho đến thế kỉ .
Thuyền này thường dài – m hai đầu vú cao và từ đầu đến thân kéo gài là những tấm ván có độ tương tự như vậy.
Tức là loại này ghép bằng niều tấm ván dọc từ đầu đến chân với các xương ngang đỡ nằm phía trong lòng thuyền.
Chính vì kết cấu một tấm ván đài từ đầu đến chân duy nhất nên đòi hỏi về nguyên liệu là cực cao và giá thành không rẻ.
Nhưng đổi lại thì loại này chịu va chạm rất tốt vì toàn thân là liền thới nên không có điểm yếu rõ ràng.
Nhưn đổi lại đó là kích cỡ của Mông Đồng lại bị giới hạn bỏi độ dài của tấm ván, cho nên thuyền loại này có kích cỡ lớn hơn là trất hiếm.
Có lẽ thủy quân triều đình có vài chiếc.
Mông đồng có mái che phía trên tránh tên đạn, hai bên thân có thể lắp cửa khi chiến tranh để chống tên đạn.
Thường có hai hàng mái chèo tay chèo, Trở được - thủy binh chiến đấu.
Một số có sàn thuyền, một số không có.
Đuôi thuyền là bánh lái cùng lầu nhỏ cho chỉ huy có thể ngồi.
Loại thuyền này tốc độ nhanh vô cùng và rất linh họa.
Đây chính là mẫu chiến thuyền phổ biến và đặc chủng của người Việt.
Du Đỉnh Thuyền.
Tên như thuyền, là một thuyền hộp đáy bằng có làm bằng ván ghép.
Như người Tống cũng có Du Đỉnh thuyền nhưng kích thước to hơn vì họ đã phát triển công nghệ đóng tàu đinh sắt.
Vì có đinh sắt gia cố thay cho mộng gỗ cho nên kích thước chiến thuyền của người Tống khá to lớn nếu so với người Việt.
Không phải người Việt không biết đóng thuyền đinh sắt, mà họ không đủ sắt để chế tạo nhiều.
Lý Triều cũng có một số Lâu Thuyền lớn cấu tạo ván ghép với công nghệ đinh sắt, có trọng tải cao.
Ví như họ có thể chở Voi chiến ngựa chiến tấn công Chiêm Thành trước đó.
Nhưng nói đi nói lại, những thứ công việc này không ăn nhau chỗ thông minh hay không thông minh mà ăn nhau chính ở chỗ tay làm hay quen.
Người Tống nhiều sắt gang, chế sai chế lại , sai thì sửa , sai thì cải tạo do đó tất nhiên về khoản thuyền đinh sắt họ sẽ tiến bộ hơn người Đại Việt.
Nói về chiến thuyền nhiều lại miên man, chỉ biết một điều Lý Từ Huy gia thân khá giàu có.
Tất nhiên nếu so sánh tiền bạc với Ngô Khảo Ký thì Từ Huy không cửa.
Nhưng chiến hạm mà nàng có thì Ngô Khảo Ký có tiền cũng chẳng mua được.
Ví như cả đội thủy quân của Ngô Khảo Ký chỉ có chiếc Mông Đồng cỡ trung cũ kĩ, chiếc Du Đỉnh Thuyền mua lại từ Nghệ an.
Còn lại là loại tàu thương nhân ngụy trang đóng với ván giày có thể tham gia chiến đấu.
Và một lương lớn thuyền nhỏ cho kiểu chiến đấu vài ba người một thuyền.
Nhưng thân gia đến nhà một màu chiếc Mông Đồng còn tươi mới, Du Đỉnh thuyền đặc biệt có một chiếc Du Đỉnh với lâu thuyền cao và thân dài quá m.
Đây trần trụi là đánh mặt thủy quân Bố Chính.
Từ từ những chiếc chiến thuyền cập bến, cột neo cầu kiều thang bắc lên.
Bên trong binh sĩ bắt đầu xếp hàng tiến lên cầu cảng.
Từng đoàn từng đoàn ngươi nối tiếp nhau đi lên xếp hành phương trận ngay ngắn thẳng tắp.
Gươm giáp sáng choang, giáp mão gọn gàng.
Bố Chính người quân tướng cùng thân binh nhóm xì mũi cười thầm, rõ ràng đây là hạ mã uy đòn, phô chương sức mạnh.
Họ nhìn ra được đám quân này chỉ là tân binh mà thôi.
Tuổi tác trẻ măng , tinh thần hăng hái phấn trấn , nhưng lại không dấu được vẻ vội vàng sao động thiếu trầm tĩnh của lão binh.
Có thể trước kia các thân binh này hâm một một chút trang bị của những vị Thiên tử quân này.
Nhưng lúc này đây họ nhìn tra thực chất trang bị của đám này không bằng cả sương quân của Bố Chính.
Nhưng đúng về chiến hạm thì quân tướng Bố Chính có vẻ ganh tị a.
Quân sĩ xếp hàng đầy đủ có người cầm nhịp gõ vang, hơn người đồng thanh hô lớn.
“ Công chúa giá đáo”
Ngô Khảo Ký giật mình, đám binh sĩ quân tướng Bố Chính giật mình, không phải giật mình sợ hãi mà là giật mình kinh ngạc.
CM khoa trương quá mức, Ngô Khảo Ký cũng chưa bao giờ nghĩ mình khoa trương đến mức đó.
Má … ả này coi mình là Hoàng thượng Đại Việt không thành.
Ngô Khảo Ký đánh mắt nhìn chúng tướng.
Hăn mở miệng khẩu âm mà không ra âm thanh để ra dấu mọi người.
“ Cấm cười”.
Hắn không nói thì thôi, hắn nói ra làm quân tướng Bố Chính nghĩ đến lại buồn cười thắt bụng, họ nén cười mà mặt trở nên tím ngắt.
Cuối cùng Lý Từ Huy cũng theo cầu kiều mà bước lên ván cầu cảng.
Nhưng nàng khiến cả Ngô Khảo Ký lẫn quân tướng một lần nữa trượn mắt há mồm.
Con mẹ nó đúng là đến gây chuyện rõ mời mươi.
Ngô Khảo Ký mặc chiến giáp ra đón nàng dâu vì hắn là cái tướng quân, mặc chiến giáp là phải lễ.
Nhưng cô dâu mặc Quang Minh Khải chiến giáp là ý gì.
Đầu đội khôi mão chân đi chiến ngoa bên hông đeo trường kiếm.
Ngô Khảo Ký bất giác sờ sờ bên hông.
Hắn không có đeo kiếm.
Mình một cái nam nhân chú rể đón dâu lại dắt kiếm bên người có vẻ hơi tỏ ra sợ sệt.
Hắn quyết định chỉ mặc chiến giáp để lại Gladius trong lều trại.
Ngô Khảo Ký có phần hối hận rồi.
Lý Từ Huy mĩ mạo, Ngô Khảo Ký cho dù đề phòng nàng là một người khùng điên nhưng không thể không phủ nhận, nàng có khuôn mặt cực kì đẹp.
Đẹp hơn các hot girl mạng trát cả đống phấn son rồi dùng phần mềm chỉnh sửa ảnh ở kiếp trước nhiều.
Trán láng mày ngài mắt phượng, mi cong da trắng mũi cao môi hồng mặt V line chuẩn chỉnh.
Nàng mặc chiến giáp không những không mất đi vẻ đáng yêu mà lại có sức hấp dẫn hơn.
Anh khí bừng bừng đây chính là khí chất của vị công chúa này tỏ ra.
Lý Từ Huy nhìn đám quân tướng Bố Chính, lại đánh mắt cao ngạo nhìn về Ngô Khảo Ký chỉ cần nhìn liếc qua nàng cũng thấy được chủ sự của nơi này.
Lý Từ Huy rất tự nhiên thong dong dẫn thêm mười người thân vệ quân tiến lên phía trước đối diện cùng Bố Chính quân người, ánh mắt nàng tràn đầy xâm lược tính trần trụi.
Cả Ngô Khảo Ký lẫn đám quân tướng Bố Chính đều kinh ngạc với sự can đảm của người con gái này.
Nhưng họ cũng nghĩ lại một chút, người này não không bình thường nên có những hành động không bình thường cũng chẳng có gì là lạ.
“ Bái kiến công chúa Điện Hạ”
Ngô Khảo Ký làm một cái chắp tay nghiêng người hành lễ, đám quân tướng bên Bố Chính thì đồng loạt hành lễ nhưng cúi người sâu hơn một chút.
Nhà Lý nhà Tống lúc này chưa có cái lễ ba quỳ chín lạy.
Chỉ nhà Thanh, Nguyễn sau đó mới có cái tục lệ nô tài này.
Hành đại lễ lúc này chỉ có quỳ tổ tiên, cha mẹ, phận, đạo, và bái sư mà thôi.
“ Tốt, mọi người không cần đa lễ” Lý Từ Huy nói, giọng nói của nàng dễ nghe, nhưng vì quá hạ tông để tạo thế uy nghiêm nên lại khiến Ngô Khảo Ký muốn cười.
Nhưng ngay khi hắn muốn cười nói gì đó thì lại cứng đờ và giận run người.
“ Ngươi là Ngô Khảo Ký? Binh sĩ rất khá, kỉ luật được, uy võ,người này người nấy khí sắc rất tốt.
Ngươi làm việc rất tốt.
Bản cung có lời khen, được rồi mọi người nghỉ ngơi, từ lúc nàu Bản Cung tiếp quản nơi này”
Nói đoạn Lý Từ Huy vỗ vỗ vai Ngô Khảo Ký “động viên” như kiểu sếp động viên nhân viên có thành tích tốt.
Ngô Khảo Ký máu nóng dòn lên đến trên não rồi, hắn là một cái nam nhân.
Là một cái quân tướng đã bước trên biển huyết thây ma chiến trường.
Hắn là một cái hiện đại người lòng đã mang mầm mống phản kháng.
Hắn là cái không chịu được sự sỉ nhục này.
Ngô Khảo Ký nghiên người lách đi cú vỗ vai thứ hai, theo bản năng hắn sờ vào hông, nhưng chợt phát hiện kiếm không mang theo.
Hành động của Ngô Khảo Ký làm cho Lý Từ Huy cũng giật mình, ả lui lại sờ tay vào chuôi kiếm hai mắt lom lom nhìn chòng chọc vào Ngô Khảo Ký.
“ Ngươi muốn làm gì Bản Cung, Ngô Khảo Ký ngươi hảo to gan, hảo đại nghịch a.”
Muốn xé rách da mặt, đã thế chẳng cần đàm phán nữa.
Ngô Khảo Ký muốn phất tay ra lệnh chấn áp đám không biết điều này.
Đúng lúc này một tên thân binh chạy đến.
“ Bẩm Đại nhân có người náo của doanh trại, hắn đánh đổ mây người của chúng ta rồi”
Ngô Khảo Ký mặt đen sậm lại, mẹ kiếp mất mặt, không lựa cơ hội khác mà nói lại nói ngay lúc này làm hắn mất mặt quá.
Liếc qua thì thấy Lý Từ Huy đang cười cười như mỉa mai châm biếm, điều này càng khiến Ngô Khảo Ký khó chịu hơn.
“ Gây rối thì chém bỏ tại chỗ, cần gì bẩm báo?” Ngô Khảo Ký gằn giọng nói với tên thân binh trước mặt.
“ Khởi bẩn chủ công, hắn tự xưng là đệ đệ của ngài, Chúng tôi không dám dùng đao thương đánh nhau với hắn.
Mà không dùng đao thương thì không phải đối thủ của người này, hắn đã quật đủ mười huynh đệ xuống đất rồi”
Đám này là thân binh mới nhận, trong sự việc lần này chỉ được canh vòng ngoài, nhưng quật đủ mười người một lúc thì thực có bản lãnh.
Ngô Khảo Ký đau đầu mà nhớ cũng không nghĩ ra mình có đệ đệ.
Hắn hoàn toàn không có ấn tượng gì.
“ Tên này nói gì?” Ngô Khảo Ký bất đắc dĩ phải xử lý chuyện này trước.
“ Người này nói hắn là đệ đệ ruột của ngài, nói là có chuyện quan trọng liên quan tính mạng bẩm báo, hắn vội vã sấm doanh, chúng thuộc hạ đang cố cản lại” Tên thân binh nói thật nhanh
“ Ngô Tam ngươi ra ngoài xem xét” Ngô Khảo Ký ra lệnh..