Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

chương 46: chương 46

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngay buổi chiều tối các quân tướng, sĩ quan Bố Chính nhan chóng họp bàn tình hình khẩn cấp.

Ngô Khảo Ký bắt buộc phải có mặt để đưa ra quyết định cuối cùng.

Tình hình chiến đấu sau khi Ngô Khảo Ký mất đi ý thức đã được báo cáo lại cẩn thận.

Cuộc chiến tiếp theo nghiêng về một phe đồ sát, trong khi tình thần của quan Khmer tan dã hoàn toàn thì tinh thần quân Bố Chính lên cao vạn trượng.

Những tân binh ở trong tình huống khó khăn thì họ sẽ vỡ trận nhanh chóng và không thể phát huy được phần năng lực vốn có.

Nhưng nếu ở tình huống thuận lợi thì tân binh nhiều khi còn nhiệt huyết hơn cả các lão binh mà thể hiện được toàn bộ sức mạnh của mình.

Tân binh Bố Chính là trong trường hợp này, có được xương sống chỗ dựa vững chắc là binh đoàn Legion trong bị hoàn hảo sức chiến đấu khả quan hoàn toàn đè ép quân địch cho nên tân quân Bố Chính hai cánh hoặc phía sau Legion quân đoàn nhao nhao lập công chém giết địch nhân.

Sự thật chứng minh người La Mã từng là thống lãnh bộ chiến một thời cũng không phải không có lý.

Phương pháp chiến đấu của họ chỉ được Legion Bố Chính trông hổ vẽ mèo nhưng hiệu quả không tệ.

Kết hợp giữa đội hình chặt chẽ, kiếm Gladius linh hoạt trong phạm vi hẹp, khiên lớn che chắn, áo giáp Lorica Segmentata.

Legion fake của Bố Chính đã làm chủ chiến trường hoàn toàn nử sau của trận chiến.

Khi hai bên quân đội nhao nhao dồn ép bó chặt vào nhau thì kiếm Gladius cực kỳ hiệu quả, sự linh hoạt của nó vượt qua họi hình thức đao, trường kiếm hay thương.

Những phát đâu chí mạng luôn hạ gục quan địch một cách triệt để chỉ sau một đòn đánh.

Chiến giáp Lorica Segmentata quá kiên cố khiên cho vũ khí chất lượng tương đối thấp của người Khmer không hiệu quả.

Họ chỉ có thể dùng vũ khí tù với lực đập mạnh để có thể gây nội thương cho lính Legion Bố Chính mà thôi.

Trường thương thủ cũng lập công lao hãn mã khi là nhóm hỗ trợ phía sau của Legion, những ngọn thương dài của họ vượt qua hàng phía trước lách khe để hạ sát quân địch tạo nên sự hỗ trợ tuyệt vời.

Ngay cả khi những thương thủ này mất đi vũ khí dài thì họ vẫn còn Gladius bên hông mà sẵn sàng lao lên phía sau các tấm khiên chặt chém quân thù.

Hai bên cánh tân binh rất không tệ khi họ đánh kẻ mù đường khi đội hình người Khmer đã rối tinh rối mù.

Nỏ thủ có sức chiến đấu dai hơn cung thủ rất nhiều, tốc độ bắn của họ chậm nhưng lực kéo dây cung của họ đến từ eo hông cùng hai cánh tay, do đó không quá mệt mỏi.

Như một cung thủ bắn chừng mũi tên là hai tay run lẩy bẩy không thể tiếp tục.

Nhưng một nỏ thủ nếu biết phân phôi sức lực thì thậm trí chiến đâu vài canh giờ không vấn đề.

Người Khmer cũng có nhiều nỏ thủ, nhưng nỏ của họ thứ nhất là yếu, thứ hai là thô sơ trong tình huống hỗn loạn không tác dụng nhiều.

Nỏ Môn nói riêng hay mỏ phương Đông nói chung có một đặc điểm đó là mũi tên đặt hững hờ tren rãnh và không có cố định.

Do dó muốn bắn nỏ phải để thân nỏ ở vị trí cân bằng nằm ngang, điều này bất tiện vô cùng khi muốn bắn lên cao hay trúc xuống.

Nhưng nỏ của Người Bố Chính là nỏ tinh xảo, à không nói tinh xảo cũng không chính xác, các bộ phận của nó được chế tạo cũng không quá chau chuốt về mặt ngoại hình mà quan tâm hơn về mặt hiệu quả.

Đặc điểm cò nỏ hệ thống đã nhắc đến, cánh nỏ thép chất lượng khá tốt có thể đại trà sản suất thời gian ngắn cũng đã nói qua.

Nhưng đặc điểm giữ mũi tên bởi một cái giá vòng từ vị trí phía sau cò nhô lê trước rãnh tên đã khiến cho Nỏ Bố Chính trở nên đặc biệt.

Miếng thép uốn lượn độ đàn hồi sẽ ép cho mũi tên được giữ chặt trong rãnh.

Do dó có nghiên lên bắn cầu vông hay trực tiếp trúc xuống độ vuông góc mặt đất mà bắn không sao cả.

Thứ hai đó là tư thế bắn của Nỏ binh Bố Chính không hề bị giới hạn do mũi tên đã được cố định.

Họ có thể lên dây nỏ từ lâu, cố định mũi tên, gạt cần an toàn tránh cướp cò sau đó mang nỏ chạy lăng xăng khắp nơi tìm vị trí bắn tốt mà không sợ mũi tên rơi.

Nỏ binh Bố Chính có thể nẳm bắn, ngồi bắn, bắn nghiêng , bắn thẳng đủ loại, thậm chí họ có thể nhô người giơ cao nỏ bắn qua đầu hàng phía trước để găm vào địch nhân.

Chỉ một thay đổi nhỏ nhoi đơn giản đã khiến cho Nỏ binh hết sức thụ động với thư thế bắn đã trở thành một lực lượng cơ động gần như hạng nhất trên chiến trường.

Đao thuẫn binh tân binh hiệu quả không quá cao, Khiên nhỏ giáp thiếu, thiếu kinh nghiệm tác chiến, chiến đao quá dài trong các trường hợp cận thân đã khiến cho đây là lực lượng bị thương vong nhiều nhất trong chiến dịch lần này.

Đến mức độ cuối cùng gần như các Đao Thuẫn binh đã vứt đi chiến đao tron tay mà rút ra Gladius ngắn, linh hoạt để chiến đấu cận thân, và tình thế rõ rệt là tốt hơn rất nhiều.

Kêt thúc chiến dịch, Người Khmer bị thương và tử vong người, đa phần là tửa vong vì thông thường các vết thương của họ quá nặng, quá sâu không thể cấp cứu được.

Cho nên thay vì để họ dằn vặt chết trong đau đớn thì người Việt ban cho họ những nhát kiếm ân huệ kết liễu đi sự đau đớn.

Tỉ lệ chết hoặc bị thương của nhóm này lên đến % là do lựu đạn gây nên chỉ có hai thành sau đó là bị giết trong tay quân Bố Chính ở nửa cuối của cuộc chiến.

Tù binh của người Việt có tầm hơn chiến binh Khmer không thể chạy kịp bị kẹt lại bắt buộc phải buông bỏ vũ khí đầu hàng.

Hơn người Khmer chạy thoát.

Thủ lãnh của người Khmer là Jayavirahvarman II bị bắt sống tại trận , tên này ăn một mũi tên của Ngô Bình vào chân rõ ràng chạy không được, thân binh của hắn muốn cướp đi chủ nhân vác mà chạy nhưng bị một nhóm đặc nhiệm của Bố Chính được lập hội bởi Đỗ Mạc, Ngô Văn Sơn và một số võ nghệ cao cường binh sĩ ép sát rồi giết hại.

Jayavirahvarman II cứ như vậy bị cầm xuống.

Về phần thương vong của quân Bố Chính tổng cộng nặng nhẹ gần trăm người.

Trong đó đa phần là đao thuẫn binh bị thương hoặc tử vong ở nửa giai đoạn sau.

Legion quân đoàn cũng không thiếu bị thương nhưng là vết thương nhẹ, đa số bầm dập vì chiến giáp bị đập méo gây thương tích.

Gần trăm thương vong nhưng trong đó chỉ có người chết , còn lại những thương binh đa phần đều được cứu trị hoàn hảo.

Thời này những binh sĩ bị thương đa phần là nhiễm trùng mà mất mạng, đao kiếm bẩn thỉu, điều kiện vệ sinh y tế thời này lại càng tệ.

Họ không hiểu về sự tồn tại của vi khuẩn.

Nhưng điều này không tồn tại ở Bố Chính, từ lâu Ngô Khảo Ký đã dựng dục và đào tạo một nhóm quân y trẻ tuổi thầy lang theo đúng quy chuẩn y tế khá chuyên nghiệp.

Họ hiểu rõ và biết cách vệ sinh, sát khuẩn, tiệt khuẩn… còn đạt đến tiêu chuẩn vô trùng thì không thể.

Dụng cụ của họ bao gồm bông tiệt khuẩn, băng tiệt khuẩn, các dụng cụ dao kéo, kẹp, đều là vô khuẩn được chưng cách thủy trong nồi áp suất cao, dùng hơi nước nóng với nhiệt độ cao để tiêu diệt vi khuẩn.

Thuốc của họ bao gồm Nước cất để rửa vết thương lần một, rượu nồng độ cao đên - độ do chưng cất - lần mà thành để sát khuẩn vết thương, kim sang dược được chế biến trong điều kiện vệ sinh vô khuẩn.

Do đó tình trạng nhiễm trùng vết thương là được giảm đến mức thấp nhất trong điều khiện có thể.

Chiến lợi phẩm của quân đội Bố Chính bao gồm rất nhiều đao kiếm sắt chất lượng không cao.

rương châu báu ước tính trị giá - vạn lượng bạc.

Hơn trăm quân kỹ thu được khi lùng bắt người Khmer đến tận hậu phương của họ trong rừng.

Người Khmer đã bị đánh tan triệt để cho nên dù người Việt phân tán thành các nhóm nhỏ săn giết trong rừng vẫn không bị trở ngại.

Ba thới chiến voi bị bắt tại chỗ, một thớt bị giết hại, thớt bỏ trốn không thấy tung tích.

Thắng lợi hoàn toàn ngọt ngào.

Quan trọng nhất đó chính là thu hoạch về kinh nghiệm chiến đấu của tân binh Bố Chính, họ chính thức biến thành lão binh.

Nhưng lúc này đám quân tướng đang phải ngồi lại bàn bạc về đám người này.

“ Như mọi người đã biết, tân binh vào chiến trường rất dễ nhiễm cuống sát chi khí mà dẫn đến hành động mất kiểm soát.

Ta đây là một ví dụ điển hình nhất, ta lo lắng các tân binh sau một ngày chém giết quá hăng thì họ sẽ lâm vào cuồng loạn trong lúc ngủ và sẽ dễ dẫn đến doanh khiếu” Ngô Khảo Ký không ngại nhận mình là tân binh, ở đây ai cũng biết hắn lần đầu thiên thực chiến trên chiến trường, việc hắn mất kiểm soát mà chém cả thân vệ thì ai cũng nhìn thất cả.

“Chủ công nói phải.

Nếu như sương dần dần trưởng thành thì không sao, nhưng sương binh nếu gặp một trận bị thảm sát hay một trận thắng lớn lâm vào quá hưng phấn huyết tính thì bọn họ rất dễ bị doanh khiếu” Đỗ Liễm không nhắc đến chuyện của Ngô Khảo Ký, mặt mũi của chủ nhân hắn phải cấp.

Nhưng chuyện sương binh phải nhìn thẳng vào sự thật.

Doanh khiếu hay “nổ doanh” là hiện tượng quân sĩ tinh thần stress quá độ hoặc hưng phấn quá độ, trong đêm chỉ cần một động tĩnh bất thường sẽ khiến bọn họ lây lan cảm xúc mặt trái hoặc quá hưng phấn mà dẫn đến loạn doanh.

Loạn doanh này sẽ dẫn đến tự thân chém giết trong vô thức.

Trong lịch sử quá nhiều làn doanh khiếu được ghi chép.

Thân làm tướng quân phải biết chuyện này và dự phòng trước mà ngăn chặn.

“ Doanh Lê Dương thì không ngại ,họ là chiến sĩ chuyên nghiệp từng trải nên khó có thể doanh khiếu, theo ý của tôi vẫn là dùng cách cũ, cho quân sĩ giải tỏa cùng nữ nhân” Ngô Tam cho ý kiến.

Đám quân tướng là ầm ầm gật đầu đồng ý với ý kiến trên của Ngô Tam.

Thực tế hiện tượng này là bình thường ở thời này.

Chiến tranh luôn là khổ sở nhất đối với những người dân chân yếu tay mềm.

Có câu loạn binh còn hơn cường đạo là đây.

Đôi lúc binh sĩ không có quy củ còn kinh khủng hơn nhiều so với cường đạo.

Quân kỹ là một khái niệm bình thường từ thời xuất hiện quân đội chính quy cho đến cả hời hiện đại vẫn tồn tại chỉ là hình thức có khác mà thôi.

Nói chuyện này không phải xỉ nhục phụ nữ hay đề cao nam nhân, mà nó chính là hiện thực mà thôi.

Những người phụ nữ khốn khổ nhỏ bé không có sức mạnh tự vệ bị bến thành món hàng và công cụ tình dục của nam nhân một cách trắng trợn.

Tất nhiên cũng có một số ít là do hoàn cảnh đưa đẩy rồi bước vào con đường đó rồi chìm đắm trong vũng lầy không lối ra.

Nói về những nhánh quân đội không có quy củ, thường chủ tướng sẽ dùng tiền bạc, nữ nhân làm phần thưởng cũng như khích lệ dã thú tính trong binh sĩ.

Họ thường cho phép quân đội thỏa sức cướp phá, hãm hiếp phụ nữ , giết hại dân thường sau khi chiến thắng.

Những đạo quân này rất đáng sợ, sức chiến đấu rất cao vì họ đã bỏ đi nhân tính và chỉ còn là dã thú bản năng mà thôi.

Nhưng những đạo quân này cực khó khống chế , cho dù là chủ tướng của họ cũng vậy.

Nếu chủ tướng không đáp ứng đủ yêu cầu mỗi ngày một bành trướng của họ thì ngay cả chủ tướng họ cũng làm thịt.

Vì những binh sĩ này chiến đấu vì tham vọng cá nhân, vì bản tính dã thú, vì tư lợi chứ không phải vì lý tưởng.

Tất nhiên những tướng quân nhìn xa một chút thì họ sẽ không đi phương pháp trên, mặc dù phương pháp trên là cách nhanh nhất để có thể xây dựng một chi hổ lang hùng sư.

Thay vào đó để thỏa mãn sự sự mất cân bằng tâm lý trong quân thì những vị chỉ huy này sẽ dùng thể thao, thao luyện cực hạn để mài đi tinh lực của quân sĩ.

Tiếp theo đó chính là quân kỹ tổ chức, tức là thỏa mãn nhu cầu sinh lý thông thường của binh sĩ bằng hình thức quan hệ tình dục “ có tổ chức”.

Việc quan hệ tình dục “ có tổ chức” này ít nhất vẫn giữ được phần nào nhân tính đáng kể của quân sĩ.

Đây là bóc bánh trả tiền mà không phải hãm hiếp cướp giết, tuy nhiên quân kỹ người lại thường là chiến lợi phẩm sau những cuộc chiên tranh phụ nữ bị bắt làm tù binh và bị ép làm quân kỹ.

Nói chung nhân tính ở đây là vẫn bị mài đi, nam nữ vẫn bị phân biệt đối xử, nhưng vẫn có phần “văn minh” hơn cướp, hiếp, đốt giết.

Ngay cả đến quân đội hiện đại cũng vẫn phải đòi hỏi có quân kỹ.

Nhưng tất nhiên vì là xã hội hiện đại cho nên sẽ thu liễm và ẩn dấu dưới nhiều hình thức phức tạp hơn.

Lấy ví dụ như quân Mỹ đóng ở Thái Lan thì một loạt dịch vụ abc mọc lên như nấm để thỏa mãn nhu cầu binh sĩ.

Rồi quân đội Nhật Bản ở thế chiến II với lực lượng quân kỹ hùng hậu người Tàu và người Triều Tiên.

Những điều này là hiện thực mà Ngô Khảo Ký khó có thể chống lại cho dù hắn cực kỳ không ưa phương pháp này.

“ Quân kỹ chuyện ta không ý kiến.

Nhưng có vài điểm chú ý như sau.

Thứ nhất tất cả quân kỹ người phải tắm rửa vệ sinh sạch sẽ, quân y sẽ đi kiểm tra từng người, nếu có bệnh phụ khoa sẽ ngay lập tức loại bỏ ra ngoài tránh để quân sĩ bị lây bệnh.”

“ Thứ hai nếu quân sĩ muốn … sử dụng quân kỹ dịch vụ phải trả tiền đầy đủ đồng một lần, số tiền này thuộc về kỹ nữ làm việc không ai được động vào.

Và Kỹ Nữ có quyên từ cối tiếp khách nếu cô ta không muốn”

“ Thứ ba những kỹ nữ này có giá trị đồng, nếu có người chuộc hay các nàng tự dồn đủ tiền sẽ có tự do, các nàng có thể chọn lựa tiếp tục làm nghề quân kỹ hay thành dân tự do đó là lựa chọn của các nàng không ai được can thiệp”

“ Thứ tư cơm hăn áo mặc của các ngàng cùng thuốc thang bệnh tật sẽ do Bố Chính quân chu cấp”

Ai đó đã có câu : “ Nếu không thể làm một việc có kết quả tốt, thì ít nhất hãy cố gắng làm cho nó trông có vẻ tốt”.

Và Ngô Khảo Ký đang làm như vậy, hắn không thể thay đổi hiện thực nhưng hắn có thể làm một cái gì đó nhìn có vẻ nhân tính và nhân đạo, tuy rằng chỉ là lừa mình dối người nhưng ít ra cũng có một lối thoát cho các Kỹ nữ kia.

“ Việc tiếp theo rải giáp vũ khí của sương quân trong tối nay, tránh cho nếu có doanh kiếu cũng không gây tổn thất nặng nề.

Nhiệm vụ canh phòng tối nay dành cho Thân Binh nhóm Lê Dương quân đoàn” Ngô Khảo Ký tuyên bố chính lệnh cuối cùng trong nặng nề tâm trạng.

Hắn thấy rằng thời gian càng trôi qua hắn càng khó thích nghi thế giới này quy tắc, mỗi ngày hắn lại nhìn thấy thêm một mặt khuất của thời đại này khiến hắn thấy buồn nôn hơn.

Ngô Khảo Ký thở dài, hắn cô đơn, hăn mất phương hướng, hắn là một cái đau khổ đáng thương nhân vật.

Tác cầu hoa hồng nha :D

“If you cant make it good, at least make it look good.- Bill Gates”.

Truyện Chữ Hay