Ngoài khơi vịnh Bắc Hải cách bờ tầm dặm.
Lúc này hai con thuyền “cướp biển kiểu dáng lạ đang o éo hai chiếc thương thuyền.
Trên thân các thủy thủ hai bên đều là máu me ghe gớm nhìn như họ vừa ttair qua chém giết nguy hiểm.
Nhưng thực tế đám này đang nhàm chán vui cười nói chuyện “thân mật “với nhau.
“Ngô tướng quân không biết phải chờ đến bao lâu..
chúng ta ở đây uống gió Đông Bắc nửa ngày rồi,” Một tên thủy thủ thương thyền không ngờ đang nói chuyện cùng một “Hải tặc” rất mùi mẫn.
“ Chắc cũng sớm thôi… để lũ quan binh Tống điều được quân đội thì cũng phải mất nửa ngày là ít” Ngô Bình nhe răng cười gằn.
Thật ra nếu nhìn kĩ thì đám thủy thủ người Hoa Hạ này chỉ là hàng fake.
Đây toàn là chiến binh Mã Lai sống tại Bố Chính cả năm trời, bọn này hiếu chiên và rất thiện chiến trên biển.
Đặc biệt chúng đã có thể nói lưu loát một số tiếng Việt cơ bản.
“Tướng quân… hướng Bắc xuất hiện chiến hạm…” Một tên hoa tiêu thủy thủ la lớn.
Gã này vẫn đang ôm lấy chiếc kính viễn vọng to kềnh càng được cố định trên thuyền mà ngắm nghía.
Như đã nói , hệ thống ép khuôn thủy tinh khó có thể chế tạo những tấm thấu kính nhỏ mà không tránh nổi gợn sóng.
Nhưng chế tạo thấu kính dạng lớn thì lại dễ dàng hơn nhiều.
Mặc dù kính viễn vọng Bố Chính không quá đặc sắc và chất lượng vẫn khiêm tốn, nhưng x khả năng phóng đại đưa đến tầm nhìn gia tăng quá nhiều trên biển.
Mặ dù hình ảnh đôi khi méo mó nhưng để phát hiện thuyền địch từ xa thì , kính Viễn vọng lúc này là miễn chê.
Trong khi mắt thường chỉ có thể quan sát và phát hiện… đại hạm m từ khoảng cacha -k m tùy thị lực từng người thì một chiếc kính viễn vọng có thể quan sát xa đến -km.
Chỉ cần nhỏ nhỏ như vậy thôi thì lợi thế của quân Bố Chính sẽ tăng rất nhiều.
“ Địch nhân có bao nhiêu chiến hạm?”
Ngô Bình giơ lên ống nhòm cá nhân mà ngắm về phía tên hoa tiêu vừa chỉ, nhưng ống nhòm x của hắn thật khó phân biệt mục tiêu ở quá xa..
“ Hai thuyền lớn, - thuyền nhỏ, phía sau tiểu nhân không thấy rõ…” Hoa tiêu lên tiếng..
“ Tốt tốt….
bắt đầu hóm lửa bên phía thuyền buôn đi..”
Hai chiếc thuyền buôn lúc này bừng bừng được đốt cháy… Thực tế chỉ là đốt một số bố trí sẵn trên bong tàu, xung quanh đã được sơ tán đồ vật để tránh hỏa hoạn.
Cách đám hải tặc và thương thuyền dặm về hướng chính đông là một hạm đội đông đảo mấy chục chiến hạm đang lểnh bềnh nhấp nhô.
Không thể nghi ngờ gì nữa đây chính là hạm đội Bố Chính đang ém quân từ xa.
Ỷ lại có lợi thế kính viễn vọng trong tay Ngô Khảo Ký dĩ nhiên có thể dễ dàng bố trí bẫy rập trong thời tiết trời quang mây tạnh tầm nhìn tốt.
Trong điều kiện này hắn có thể thoải mái “dòm” địch nhân còn địch nhân thì không hay biết gì.
Có thể nói địch nhân sẽ khá mù khi đối diện với hạm đội Bố Chính.
Dĩ nhiên hạm đội triều đình cũng ăn cướp kha khá kính viễn vọng của Bố Chính cho nên năng lực này triều đình Đại Việt cũng có đôi chút.
“ Bẩm chủ công, tín hiệu đã báo… nhưng chúng ta vẫn chưa thấy quân địch…” Hoa tiêu của đội chiến hạm Bố Chính tất nhiên là liên tục dùng kính viễn vọng từ xa mà quan sát mồi nhử liên tục.
Dĩ nhiên là không thấy rồi, bên kia báo cáo chắc là địch nhân mới đến tầm ngắm chắc cũng phải ngoài dặm.
Chỗ này lại cách mồi dặm.
Một cái hướng đông một cái hướng bắc, theo như công thức tính cạnh huyền tam giác vuông thì ít nhất khoảng cách lúc này của quân tống là hơn dặm, tuy nói dặm vẫn thuộc tầm nhắm của kính viễn vọng nhưng cũng không phải cứ nhìn là sẽ thấy.
“ Ngươi tìm hướng - giời…”Ngô Khảo Ký lớn tiếng chỉ điểm cho hoa tiêu.
Tất nhiên chỉ cần ước lượng chút khoảng cánh cùng có chút kiến thức số học có thể dễ dang tình ra góc cần quan sát.
Đám hoa tiêu tuy có kinh nghiệm đi biển nhưng kiến thức cơ bản số học vẫn là .
Bố Chính nền giáo dục chỉ mới thành hình cho nên những thứ này quân sĩ bình thường và dân chúng phải từ từ mới có thể tiếp cận.
“ Chủ công phát hiện ra thuyền địch, tầm chục chiến hạm… đang hướng về con mồi di chuyển nhanh…” Hoa tiêu phía trên cột buồm la lướn.
Ngô Khảo Ký giơ lên ống nhòm của mình cũng đã lác đác thấy các chấm đen xa xa nơi chân trời..
“ Mon-Tra.
Ngươi điều khiển hạm đội vòng lên phía bắc một chút tránh ánh mắt của quân địch sau đó tiến hành bao vây” Ngô Khảo Ký ra lệnh cho thuộc hạ.
Tên này Người Mã và trước đây cũng là một quan chỉ huy khá cao cấp của quân Tam Phật Tề Srivijaya.
Gã này vốn dĩ là tù binh của Daksamavamca và được đưa đến Bố Chính cả năm trước.
Lúc này Ngô Khảo Ký đã bắt đầu tin tưởng mà dùng người Mã lai trong quân đội rồi.
Điều khiển hạm đội thì Ngô Khảo Ký chưa thông thuộc, hệ thống cờ kí hiệu tác chiến trên biển của người Mã là một hệ thống phức tạp và riêng biệt so với người Việt.
Cho nên Ngô Khảo Ký chỉ nói ý tưởng chiến đấu còn lại để Mon Tra chỉ huy trên biển thì hơn.
“ Vâng thưa chủ nhân.”
Tiếng tù và dài ngắn, tiếng chiêng cồng cùng cờ hiệu ra lệnh dồn dập cất lên.
Hạm đội Bố Chính ầm ầm xuất kích.
Ở một nơi nào đó cách “mồi câu” dặm cuối cùng thì đám thủy quân Chiết Giang cũng nhìn thấy “đối tượng” cần giải cứu của họ.
Trong khoảng dặm trên biển thì mắt thường đã có thể lờ mờ quan sát được trong điều kiện ánh áng tốt.
Lúc này vì thuyền buôn đã châm khói rối tinh rối mù cho nên rất dễ được phát hiện từ xa.
“ Ngô tướng quân..
ngô tướng quân… nhanh nhanh cứu… Trịnh ra đồng ý ra lượng..” Bên thuyền buôn dẫn đường Trịnh Cao đang cuống quýt nhảy lên hét lớn đầy “lo lắng”.
“ lượng? ….
Một lời đã định…”
“ Quân sĩ đâu thổi tù và, đánh cờ hiệu, tăng hết tốc độ chèo..” Ngô Tông Lập lớn tiếng ra lệnh cho thuộc hạ.
Nói chúng hắn không đánh giá cao lần hải tặc đánh nhau này.
Đơn giản chênh lệch quá lớn, hải tặc chỉ có hai thuyền cỡ trung trong khi đó quân Tống có đến cả ngàn tinh binh Chiết Giang cùng thuyền lớn trung hạm.
Lực lượng chênh nhau quá nhiều cho nên Ngô Tông Lập nghĩ chỉ cần hắn xuất hiện thì hải tặc co giò chạy rồi.
Dĩ nhiên Ngô Tông Lập định bụng sẽ không đuổi theo hải tặc, vì chỉ cần cướp lại thương thuyền là đủ rồi.
Việc nhẹ lương cao hai chẳng ham muốn.
Chỗ này lượng thì vào túi hắn còn lại khao quân đã là quá nhiều.
Thời này Tống không chú trọng hải quân, thuyền của bọn hắn có tỉ lệ diện tích buồm/ tải trọng cực kỳ mất cân nối.
Thông thương thuyền buồm của Tống chỉ có .-.m chô mỗi một tấn choán nước mà thôi.
Cho nên thuyền của Tống được mệnh đanh là các anh béo chậm chạp.
Người TQ ưa cái gì cũng chế tạo to lớn.
Tất nhiên thuyền chiến, thuyền buôn của họ cũng vậy.
Nhưng đó chỉ là bề mặt nổi, tổng tải trọng của đám này không có cao, không thể so sánh thuyền Mã Lai thời này được.
Kỹ thuật đóng thuyền của người Tống vẫn đang đi sau người Mã mọt bước và kém người Việt nửa bước.
Vì lý do này, thuyền Tống chủ yếu sử dụng mái chèo để tăng tốc và di chuyển chính.
Xong người Tống có một đam mê mãnh liệt với việc chế tạo thuyền guồng quay.
Tức là chế tạo động cơ đẩy của người Tống là đạp chân vào trục gỗ khiến nó xay tròn các bánh guồng xoay bên ngoài để đẩy nước.
Thiết kế này cũng ổn nhưng vì guồng xoay chiếm diện tích lớn cho nên tính ra động lực lại không mạnh như mái chèo đôi.
Nhưng thuyền guồng xoay không phải không có lợi ích, đầu tiên guồng xoay sẽ khiến hai thành của chiến hạm Tống không bị vướng víu mái chèo.
Do đó họ có thể đưa đội hình sát vào nhau hơn mà không sợ vướng.
Thứ đến muốn tấn công vào guồng xoay được bảo vệ bởi hộp ván gỗ là khó, Cho nên kểu thuyền này rất lầm lỳ và khó triệt hạ động năng của nó.
Lợi ích mạnh nhất đó là không cần đào tạo tay chèo thuyên nghiệp, việc đạp một cần trục dễ dàng hơn nhiều việc học tập để trở thành một tay chèo thuyền chuyên nghiệp.
Kết cấu chiến thuyền của người Tống khá phù phợp chiến đấy trên sông lớn, nhưng lại không thích hợp cho hải chiến.
Với vận tốc tầm hải lý một giờ trong điều kiện xuôi gió này.
Đúng thật thuyền Tống có thể mệnh danh là to xác nhưng chậm chạp.
Phải đến tiếng đồng hồ sau họ mới có thể tiếp cận ‘thương thuyền’ đang bị đánh cướp.
“ Tướng quân… tướng quân… phía sau chúng ta xuất hiện rất nhiều chiến hạm lạ mặt….” Phải đến lúc này thì quân Tống mới phát hiên sự xuất hiện khá ‘đột ngột’ của hạm đội Bố Chính .
Nói thật lối tư duy đánh nhau trên sông theo hai hướng của người Tống đã làm họ cực mất cảnh giác.
Thêm vào đó hạm đội Bố Chính chạy bên ngoài tầm nhìn của quân Tống sau đó vẽ một vòng từ Bắc xuống Nam vòng phía sau mà áp sát.
Do đo quân Tống đã hoàn toàn bất ngờ.
Đến lúc này thương thuyền của Trịnh Cao bắt đầu tăng đốc lao đi.
Ngô Tông Lập có ngu mấy thì cũng hiểu mình trúng kế tồi.
“ Con mẹ họ Trịnh kia… ngươi muốn Trịnh gia bị diệt tộc?” Ngô Tông Lập hét lớn căm phẫn.
“ Mẹ kiếp ngươi sống nổi qua hôm này thì Lão tử chấp nhận diệt tộc a… ha ha ha” Trịnh Cao hung ác hét lớn thách thức sau đó hạ lệnh cho thủy thủ đoàn bung sức chèo nhanh.
Thuyền của Trịnh Cao là thuyền buôn chạy chậm đúng không? Đúng.
Nhưng hạm đội Bắc Hải trừ hai cái đại hạm là thực chất chiến hạm ra thì số còn lại cũng là thuyền buôn cải tạo cả.
Có thể nói để chuẩn bị đánh Đại Việt thì quân Tống đã chưng dụng rất nhiều thuyền buôn, thuyền muối cho việc luyện tập hải quân.
Cho nên phần lớn biên chế hải quân Tống lại là mấy loại thuyền bụng to nặng nề chạy chậm.
Thuyền của Trịnh Cao từ lâu đã tháo hết hàng hóa cho nên tốc độ dĩ nhiên đại tăng.
Cuộc truy đuổi của đám rùa cạn bắt đầu vào lúc cao trào.
Có tăng hết tốc lực cũng chỉ lên đến hải lý trên giờ.
Trong khi đó bốn chiến hạm con mồi của Đại Việt đã ầm ầm lao đến, dù cho ngược giớ phải lách độ, nhưng lại là xuôi dòng hải lưu, cho nên tốc độ lên đến hải lý/ giờ.
Còn đám hạm đọi Bố Chính bao vây phía sau vừa xuôi gió vừ chèo hết tốc lực cho nên trung hạm đã vượt lên tốc độ hải lý trên giờ, còn Đại Hạm cũng là - hải lý/ giờ mà lao đến.
Cả vùng biển bông nhiên xôn xao.
Một đám cừu nhỏ đang hoang mang chạy vào bẫy, xung quanh là một bày sói hung hãn to lớn, tốc độ như gió cuốn bủa ra bao vây.
Người Mã điều khiển thuyền trên biển không có gì để chê, vì chê tức là đang bới bèo ra bọ.
Khoảng cách đội hình được giữ vững như sách giáo khoa.
Đội hình trung hạm lao lên trước tạo nhành một cái bát tô khổng lồ đang úp vào mấy con gián lăng quăng chạy trốn.
Chạy nổi không khi mà tốc độ như con rùa.
Sau phút rượt đuổi thì đám chiến hạm Tống nằm gọn trong vòng vây của quân Đại Việt.
Điểm quan trọng đó là phía trước quân Tống, Bốn đại Hạm của Việt Quân làm mồi nhử lúc này cũng giương cờ thi uy ầm ầm lao đến.
Đại chiến chuẩn bị nổ ra… bất kỳ lúc nào.
.