Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

chương 132: 132: rìu viking

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Quân Sanock ở Đông Doanh là quá tham cho nên rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, đáng lé trong tính huống này việc họ cần làm nhất đó chính là tiến về Đặng Gia thành phối hợp với đồng đội.

Nhưng vì lần này pháo hiệu sớm và không đúng theo “kế hoạch” đã bàn nên đám quân này chỉ biết chém giết vô mục đích.

À không, mục đích của họ là chiếm cứ nơi này.

Cho nên dù chiếm được cổng doanh thì họ cũng chưa có rời đi vì họ không biết rời đi đâu và làm gì.

Ngô Khảo Ký thấy khói lửa nổi lên cùng tiếng chém giết vang trời thì đã hiểu được quân Sanock đã hành động.

Nhưng hắn bấ ngờ là mình chưa có bắn ám hiệu gì bọn này đã ‘làm’ rồi.

Đỡ bớt việc.

Vì nội loạn cho nên thực tế không hề có canh gác ở các cổng doanh.

Trong đêm tối Ngô Khảo Ký cũng không biết Sanock quân ở hướng nào cho nên hắn lập tức ra lệnh bắn pháo hiệu .

Một đốm sáng lóe lên rồi bay vào không trung.

Tia lửa xanh lơ nổ tung trên bầu trời.

Chẳng bao lâu cổng phía Nam của Tượng doanh cũng có pháo hiệu đáp lại.

Mấy tên Sanock này không ngu a.

Điều này chứng minh quân Sanock đã chiếm đóng và đang tập trung ở phía Nam, điều này khiến Ngô Khảo Ký đứng giữa lựa chọn vòng về cửa nam hay tập kích cửa Bắc để tạo thế gọng kìm.

Nói về doanh trại của người Anak Đê thì có thể dùng hai chữ liên miên bất tận để hình dung.

vạn người tập trung dưới chân núi Am không phải là ít và họ dựng lều trại như san sát nhau.

Lúc này các đốm lửa báo hiệu của Harivarman IV đã chạy dọc bờ biển bởi các phong hỏa đài, đây là lệnh đổ bộ cho các chiến thuyền ngoài khơi và cũng là mệnh lệnh cho người Anak Đê vượt bãi lầy tiếp ứng quân đổ bộ.

Theo kế hoạch thì phải ngày mai mới thực hiện công việc này, cho nên người Anak Đê không mấy tụ tập nhiều trên núi ngày hôm nay.

Chính vì quyết định bất ngờ từ phía Đặng Gia thành khiến người Anak Đê có phần lúng túng.

Họ bắt đầu nổi lửa châm đuốc và rồng rắn tiến lên núi chuẩn bi vượt bãi lầy.

Nhưng đúng lúc này phía Tây doanh trại Anak Đê tiếng la hét vang chời, tiếng tù và, tiếng cồng chiêng lệnh náo loạn cả một vùng.

Từng mản tên lửa thô to bắn thẳng vào doanh trại người Anak Đê gây nên một sự hoản loạn không nhỏ.

Nhưng không dừng lại ở đó.

Các đợt tấn công dồn dập dọc theo ngoại vi tường rào ở mé đông cũng bắt đầu, tiếng người hô ngựa hí vang trời, tên lửa thì không ngừng bắn vào các lều gỗ tạm của người Anak Đê, thế lửa đã bắt đầu bốc lên cao mạnh mẽ.

Người Anak Đê rất choáng váng và hoang mang.

Họ không ngờ người Việt dám xuất quân và tập kích họ lúc này.

Điểm chết người là họ không biết có bao nhiêu người Việt ngoài kia tập kích họ , và cũng không biết người Chiêm có mang quân hỗ trợ hay không.

Người Anak Đê cực kỳ hoảng loạn vì họ chỉ có thể quan sát rất hạn chế những người tấn công họ.

Họ chỉ có thể nhìn rất hạn chế những đốm sáng nhỏ như có như không từ xa tấn công vào doanh trại.

Những người tấn công họ như u linh quân đội mà không hề giống một đạo quân bình thường.

Thực tế thì đạo quân tấn công vào doanh trại người Anak Đê có bình thường đâu.

Trong thời đại này nếu muốn hành quân vào ban đêm thì phải đèn đuốc sáng chưng ba người một đuốc.

Cứ vậy nhìn ánh đuốc trong đêm có thể tính toán ra số lượng quân sĩ đối phương cùng phát hiện phương hướng chính xác của địch nhân.

Nhưng Kỵ binh tinh nhuệ cùng đàn voi chiến đang tấn công doanh trại này nói riêng và toàn bộ quân Bố Chính nói chung dùng là đèn bão.

Đèn bão này cũng không phải đèn bão bình thường mà là đèn bão có hai tấm thép mỏng mài sáng bóng, hình vòng cung lá che, có thể di chuyển để hội tụ một phần ánh sáng phản chiếu.

Tức là khi cần điều hướng ánh sáng thì bung hai tấm vòng cung này che chắn ở một phía của đèn bão.

Điều này khiến cho từ xa một vài trăm mét nhìn vào rất khó phát hiện nếu đèn bão không chĩa thẳng hướng sáng về họ.

Nhưng cấu trúc này vẫn đảm bảo ánh sáng cho quân sĩ di chuyển trong đêm như một dạng đèn pin sơ khai.

Tức là đèn phin dọi thẳng về bạn thì dễ nhìn thôi, nhưng nếu nhìn ngang đèn pin từ khoảng cách xa thì khó nhìn lắm.

Chính vì vậy Kỵ binh Bố Chính và Tượng binh cứ lầm lũi giữ tốc độ trung bình từ ngoài hơn trăm met mà bắn liên tiếp các mũi tên có quấn rẻ tẩm dầu vào doanh trại địch.

Họ đi lại như trốn không người mà tấn công không mệt mỏi gây nên náo loạn vô cùng tưng bừng.

Trong phút chốc gần như ¼ quân doanh của người Anak Đê đã biến thành ngon đuốc khổng lồ hừng hực trong đêm, lều trại họ xây dựng đa phần là gỗ lợp mái bằng lá khô, thật không hiểu nổi những người Anak Đê này thữ sự có kinh nghiệm hành quân đánh trận thực sự hay không.

Hệ thống phòng hỏa và cứu hỏa của họ rất tồi tệ.

Dường như thế lửa không bị khống chế một chút nào, gió nổi lửa lên, người Anak Đê rơi vào khốn cảnh.

Họ không còn có tư tưởng muốn lên núi tấn công qua bãi lầy theo kế hoạch, vì với thế lửa này cùng chẳng hiểu có thể đốt trụi cả rừng Am hay không.

Mùa mưa chỉ là mới bắt đầu, hai ba cơn mưa chưa thể làm ẩm ướt đi cánh rừng khô héo.

Nếu lửa bắt lên rồi rừng cây thì đó là kết quả cực kỳ tồi tệ cho những ai ở trong đó.

Đặng Gia thành lúc này.

Lý Thường Kiệt binh lâm thành hạ, nhưng ông ta không vội vã cho quân tấn công thành ngay lập tức.

Dường như ông ta đang chờ đợi một điều gì đó.

Hay nói đúng hơn là đang hi vọng một điều gì đó trước khi nướng quân vào một cuộc công thành chiến.

Hoặc giả ông ta đang chờ đợi một cuộc dã chiến chăng?

Đúng lúc này pháo hiệu liên tiếp hai quả bắn lên từ phía thành Đông Đặng Gia thành.

Lông mày của vị Trùm cuối này giãn ra thoải mái hơn một chút.

“ Ngô Văn Sơn… ngươi chắc chắn có thể đối phó chiến tượng?” Lý Thường Kiệt vẫn không quấ yên tâm mà hỏi thêm một lần nữa.

“ Bẩm Thái Úy, chúng tôi Lê Dương binh đoàn coi chiến tượng chỉ là đồ chơi trong túi” Lê Dương binh đoàn người là có ngạo khí, họ là binh đoàn đứng đầu Bố Chính , ngay cả Kỵ binh tinh nhuệ Bố Chính cũng phải xếp sau họ nửa bậc, họ chính là linh hồn của Bố Chính quân, cho nên nghi ngờ năng lực của họ tức là xỉ nhục cả nền quân sự Bố Chính.

Lý Thái Úy họ Lê Dương Binh Đoàn kính trọng, sợ hãi quền lực của ông ta, nhưng ngay kể cả như vậy họ cũng không chấp nhận việc ông ta nghi ngờ năng lực của Lê Dương Binh Đoàn.

“ Có ngạo khí… nhưng thực lực không phải nói là được, ngươi dẫn Lê Dương Binh , chiến tượng, thồ tượng cùng binh mã sương binh tiến về cổng Đông.

Nếu ta đoán không sai thì quân Sanock đã kiềm chế nơi này.

Ngươi theo cổng đông đánh vào.

Không cần để ý nhiều truy đuổi đến cổng Tây bám theo bất kỳ ai xuất thành bằng cổng Tây “ Lý Thường Kiệt ra lệnh.

“ Đỗ Tùng tại? “ Lý Thường Kiệt lại quát lên.

“ Mạt tướng có mặt…”

“ Ngươi điểm theo thân binh của ta cùng binh mã chiến tượng cùng thồ tượng vòng về Cổng tây phục kích…” Lý Thường Kiệt lại tiếp tục phân phối quân lực.

Ông tuyệt đối không đả động gì đế cổng phía của thành Đặng Gia.

Chúng tướng cũng không nghĩ nhiều mà răm rắp nghe lệnh.

Lão Thái Úy uy nghiêm không phải thứ mà họ có thể mạo phạm.

Ngô Khảo Ký lựa chọn an toàn, hắn thực tế chưa trải qua bao nhiêu trận đánh và cũng không hề có kinh nghiệm chỉ huy đánh đêm.

Thêm vào đó quân lực dưới tay hắn cực kỳ tào lao cần kể đến đó là tên lính Châu Âu to con nhưng xộn xộn.

Cho nên Ngô Khảo Ký quyết định đi đường vòng và tiến vào từ phía cổng Nam của Trại Voi.

Không bao lâu đoàn quân nhốn nháo của Ngô Khảo Ký đã tới nơi.

Đến rồi nơi này mới phát hiện lúc này cổng Nam chém giết cực kỳ kịch liệt cá Sanock binh đang cố thủ nơi này, nhưng họ không có chiến tượng nên đang lâm vào thế khó khăn.

“ Bật đèn lên” Ngô Khảo Ký lớn tiếng ra lệnh.

thồ tượng đi theo trong quân lúc này mới cấp tốc sửa xoạn…

….

Phừng … phừng… phừng…

Từng luống ánh sáng dọi thẳng vào cổng doanh khiến nó sáng rõ như “ ban ngày”.

Nói sáng như ban ngày hơi quá nhưng thực tế rất là sáng rõ.

Có thể hình dung như cảnh sát bắt tội phạm đang soi đèn cường độ cao vậy.

Ngô Khảo Ký thật muốn thốt lên “ FBI tất cả ngồi xuống giơ tay lên sau gáy… hị hị hị”

Cả một ngày này Ngô Khảo Ký bận rộn ở Bố Chính và các xưởng mộc,rèn chỉ để thực hiện thứ này công nghệ.

Đèn pin siêu to khổng lồ.

Một chiếc đèn bão siêu lớn ở trung tâm một loa thép mỏng mài sáng bóng để phản chiếu ánh sáng về một hướng, một thấu kính to lớn phía mặt.

Công nghệ đơn giản thô ráp và chế tạo gấp gáp.

Các đèn pin khổng lồ được đặt trên lưng các voi thồ và đi lẫn trong các đạo quân.

Đây là lực lượng chiếu sáng chuyên môn dành cho trận chiến này.

Thô thiển chế tạo nhưng hiệu quả khôn lường.

“ Anh em Salock sao? Chủ công ở đây..

Mở cửa cho chúng ta tiến vào” Một sương binh Chăm lên tiếng hét lớn.

Một đám Sanock tầm chục tên tuột xuống từ tường rào gỗ, bọn này cẩn thận giơ lên khiên chắn , lăm le vũ khí trong tay tiến lại đám quân của Ngô Khảo Ký.

“ Rất chuyên nghiệp, rất cẩn thận” Ngô Khảo Ký thầm nhủ.

Đám này Sanock binh rõ ràng đang check hàng, chúng phải tận mắt bái kiến đây là quân Bố Chính thì mới mở cửa.

Trong ánh sáng của “đèn pha” voi thồ, đám người này che mắt nheo nheo mà tiến tới.

“ Chủ công ở đâu..” Một tên Sanock binh đề phòng gào lớn…

“ Ta ở đây… ngươi tiến lên..” Ngô Khảo Ký cũng đáp lời, ở lâu đất này tiếng Chăm hắn cũng có thể nói một hai…

Người binh sĩ Sanock gan dạ tiến nhanh về phía trước, lòng hắn chắc chín phần đây là quân Bố Chính rồi.

Nhưng nguyên tắc hắn vẫn phải kiểm tra.

Xuất hiện trước mắt tên Sanock này là một đám quái thú mắt xanh lè da trắng bệch, toàn thân giáp sắt, to lớn như trâu mộng ,mặt mày băm hung dữ băm trợn.

Thật nếu không mờ nhạt nhìn thấy được người ngồi trên lưng ngựa là Ngô Khảo Ký thì thằng này khả năng nghĩ đây là có người giả trang Bố Chính quân.

“ Thuộc hạ bái kiến chủ nhân..” Sanock binh lên tiếng.

“ Ở đây ai chủ quản, tình thế ra sao?” Ngô Khảo Ký hỏi , dĩ nhiên có Chăm binh ở bên phiên dịch.

“ Bẩm chủ nhân, nơi này do Sóc Kha tướng quân chỉ huy.

Chúng tôi đã giết gần hết nài tượng nhưng quân … Chiêm đã khịp tập hợp và phản công, chúng vẫn còn tới nài tượng để điều khiển voi cho nên Sanock binh gặp khó khăn…” Sanock tường thuật lại chiến sự.

“Thông báo mở cổng, các ngươi tách qua hai bên không thủ cổng, để quân Bố Chính tiến vào đối trực tiếp với quân Chiêm ..

các ngươi sẽ từ hai cánh đánh úp vào” Ngô Khảo Ký ra lệnh.

“ Bẩm chủ nhân, chúng nó có nhiều voi đang làm tiên phong… quân Sanock quen đánh voi…” Tên Sanock này là thành thật, hắn không nghĩ quân Việt quen đánh voi cho nên muốn lãnh trách nhiệm về mình và cũng như là muốn lập công trước mặt chủ nhân…

“ Không sao, quân Bố Chính có cách đánh voi tốt hơn… các ngươi y lệnh mà làm..” Ngô Khảo Ký từ chối cho ý kiến.

Đám Sanock đến cũng nhanh rút lui cũng lẹ biến mất sau hàng rào.

Ngô Khảo Ký thầm tiếc nuối, một đạo quân tốt như vậy mà nghiện ngập, sau này khó có thể sử dụng nhiều.

Nhưng nếu không nghiện thì Ngô Khảo Ký không thể yên tâm sử dụng những người này.

Tất nhiên nghiện đủ thuốc thì hẳn vẫn có thể sử dụng rất lâu, giai đoạn thuốc phiện tàn phá sức khỏe một cách thực chất cũng phải sau - năm sử dụng liên tục.

Không bao lâu cổng trại ầm ầm được kéo ra, cầu treo gỗ cũng thả xuống, dưới ánh “đèn pha” sáng rõ dọi đường từ trên cao, đám binh sĩ Bố Chính dần tiến lên.

Ngô Khảo Ký cũng đã bỏ ngựa mà bộ chiến.

Trong hoàn cảnh này một thân một mình ngồi ngựa chẳng khác nào bia tập bắn cho quân địch.

Tiến lên hàng đầu là đám lính Châu Âu to lớ với khiên lớn Scutum.

Khiên lớn Scutum không chỉ trang bị cho Lê Dương Binh Đoàn mà còn trang bị cho rất nhiều lực lượng khác.

Người Anglo-Saxon chẳng lạ gì với tường khiên chiến đấu cả, thực tế họ là đại hành gia với kiểu đánh tường khiên này vì thể lực của họ siêu tốt.

Từ La Mã cho đến Viking đều đại đồng tiểu dị mà xây dựng lối đánh tường khiên cho nên mảnh đất bị dày vò bởi cả La Mã và sau đó là Viking này, các chiến sĩ quá quen với lối đánh này.

Một ngàn Châu Âu binh sĩ như những con bò mộng bao bọc sắt thép đẩy về trước.

Nói thực Ngô Khảo Ký không dám cho Legion Bố Chính thử với đám này vì sợ mất mặt.

Nếu so sánh thuần túy sức mạnh thì người Đông Á nói chung là khá lép vế vơi người Châu Âu.

Mà tường khiên là lối đánh dựa trên sức mạnh cơ bắp làm nòng cốt.

Vì quân Sanock đã được lệnh lui ra hai bên cho nên đối diện trược diện cùng quân Bố Chính khi tiến vào là một đám nhung nhúc người Chiêm đao kiếm hung hãn xông đến.

Châu Âu Binh dựng tường khiên môt hai đếm to theo nhịp bước chân mà từ từ tiến đến.

Ngô Khảo Ký chẳng cần chỉ huy.

Ở đây đã có sẵn một chỉ huy rồi, tên Hiệp sĩ Pháp có tên Andrew rất thành thục chỉ huy chiến trận.

Vũ khí của đám Châu Âu binh bát nháo hổ lốn vô cùng, vì bọn này nô lệ thuộc nhiều nhóm dân tộc khác nhau.

Cho nên trong thời gian ngắn Ngô Khảo Ký không thể ép bọn họ sử dụng một loại quy chuẩn vũ khí của Bố Chính, thứ nhất quá nhẹ so với thể lực của bọn họ.

Thứ hai chiến đấu bằng vũ khí không thuận tay sẽ làm đám này không phát huy được sức mạnh.

Cho nên vũ khí cho quân Châu Âu là chế riêng cho từng cá nhân, có ba loại chủ yếu, trường kiếm hai lưỡi, búa rìu Viking và gậy sắt gai.

Đa phần bọn này đều dùng búa rìu Viking, dễ dùng, không quá đòi hỏi kỹ thuật như kiếm nhưng lại có sức sát thương con mẹ nó quá khủng bố.

Chế rìu thid đơn giản hơn kiếm, đao nhiều cho nên thứ này gần như trang bị đại trà trong quân Châu Âu lúc này.

Dầm dầm dầm….

Phang phang phang…

Toàng trường sững sờ, quân Sanock sững sờ… Ngô Khảo Ký cũng há hốc mồm mà nhìn, đám lính chiếu đèn trên lưng voi cũng run rẩy ánh đèn làm các luồng sáng loạn xạ bay múa.

Va chạm, hay nói đúng hơn là lính tiny người Chiêm và chạm cùng đám khổng lồ cơ bắp Châu Âu.

Họ lao vào húc tấm khiên rồi bay ra như chưa bao giờ được bay.

Sau đó là tràng cảnh búa rìu vung lên hạ xuống, rồi máu tươi văng tung tóe như pháo hoa.

Khiên mây, không cản nổi, giáp da không cản nổi, thậm chí đao, kiếm của người Chăm còn bị chém gẫy lìa.

Sức mạnh cơ bắp tuyệt đối là thứ đáng sợ trong thời đại chiến tranh vũ khí lạnh.

Những lưỡi rìu rìu chiến Viking với thép chất lượng cao, lưỡi cong có dến cm dài như nững lưỡi hái tử thần gọt đi sinh mạng lính Chiêm như cắt rơm dạ.

Có thể hình dung một chứ, không thể nào cản nổi.

Với sức nặng, sự sắc bén cùng lực chém kinh hoàng từ trên cao xuống.

Không có bất kỳ thứ gì cản nổi sự tàn phá kinh hoàng của lưỡi rìu Viking.

Ngô Khảo Ký mắt sáng chưng… đây mới là vũ khí dành cho hắn.

Lấy lực phá xảo, mẹ nó nếu chie đơn thuần so về sức mạnh thì đám quái thú Châu Âu này chưa chắc đã lại với Ngô Khảo Ký được..

Truyện Chữ Hay