Nói về cuộc chiến trên eo biển Malacca thì người Chola thua một cách rất đáng tiếc và thua không phải vì họ yếu kém hay về vũ khí của Medang quá mạnh.
Nói gì đi chăng nữa Chola vẫn là cường quốc hải quân và cả bộ binh nữa.
vạn người chiến thuyền tốt làm sao có thể dễ dàng thua chiến hạm cùng vạn quân Medang?
Cho dù có bộc phá, có Ballista bắn dầu thì cũng không thể nào dễ dàng cân bằng lại sự chênh lệch quá lớn về cả số lượng và chất lượng thuyền bè, thủy thủ.
Sự bại trận ở đây của người Chola chỉ thuần túy mang tính chất chiến thuật sai lầm, và cũng là kết quả của sự thiếu thông tin về hải quân Medang mà Chola có được.
Trận chiến tại Eo biển Sunda cách đây gần bốn tháng có khá nhiều thủy thủ Chola và Srivijaya thoát nạn, km khoảng cách biển có rất nhiều thủy thủ giỏi có thể vượt qua.
Cho nên cách đánh mới mẻ của người Medang không còn là bí mật với người Chola, và các bộ não có sỏi trong việc hải chiến của Chola đã làm việc hết công suất để tìm ra phương án “giải quyết” Medang khó chịu này.
Phương án của Chola rất đơn giản có hai cách, thứ nhất dùng thật nhiều thuyền nhỏ và thuyền trung hạm cản lại thuyền nhỏ của Medang và tiêu diệt chúng.
Medang đã bọc ván toàn thân thuyền từ chối nhảy thuyền cận chiến mà chỉ là chơi ném lôi đạn cùng bắn tên.
Chola chiều luôn Medang, họ cũng đóng khung tiểu hạm, trung hạm của mình nhất là mái của trung hạm tiểu hạm được thết kế góc nghiêng đảm bảo lôi đạn không thể đong lại.
Vậy thì chỉ còn cách hai bên bám sát vào nhau sau đó đục ván chui qua.
Trong tình huống này nếu dùng lôi đạn thì chết trùm.
Để xem Medang có bao nhiêu người để chết.
Vậy nên người Chola điều một lượng rất lớn tiểu hạm cùng trung hạm và cải tạo chúng cho chiến thuật trên, ý đồ vẫn là tiếp cận, đục ván nhảy thuyền và chiến.
Khặc Khặc… nhưng trong tháng người Medang thay đổi nhiều lắm rồi.
Họ điên cuồng cải tạo chiến hạm của mình… Lắp các ụ pháo Ballista vào các chiến hạm.
Có thể nói về nghề mộc dành cho thuyền bè, người Bố Chính sách dép không lại cho người Medang.
Các thợ mộc Medang không những lắp đặt mà còn có nhiều cải tiến trong các Ụ pháo này khiến nó tiện nghi hơn, sử dụng trôi chảy hơn.
Ví như những người thợ kéo léo này làm hững dãy bánh xe gỗ đồng tâm khiến cho ụ pháo chuyển động mượt hơn cả bi gang.
Hệ thống ghế ngồi, khớp nối đều là tinh mĩ hơn nhiều so với nguyên bản ụ pháo từ Bố Chính mang về.
Medang là giàu… tài nguyên, mỏ đồng không ít, việc ống đồng làm loa kết nối từ ụ pháo đến vị trí động lực xoay cũng được thực hiện.
Cho nên khi đôi bên xuất hiện trên chiến trường thì Medang đã có diện mạo khác hoàn toàn.
Với các bàn tay tài hoa khéo léo của thợ đóng thuyền Medang, trong tháng họ đã cải tạo hết đại chiến hạm và trung chiến hạm của họ.
Phần lớn trong số này là đại chiến hạm và đều là chiến lợi phẩm từ cuộc chiến eo biển Sunda trước đó.
Mỗi đại chiến hạm với nghệ thuật đóng tàu tài tình của mình người Medang bố trí đến ụ pháp hai trước đuôi và hai đỉnh nóc lâu.
Trung hạm bố trí ụ pháo, một mũi, một đuôi và một ở trên nóc.
Từ đó nhóm này tạo nên hỏa lực dày đặc trên biển và cực chuẩn xác trong phạm vi -m.
còn phạm vi - m thì xác xuất bắn trúng tầm % vì sóng biển.
Nhưng, xạ thủ Medang cực kinh nghiệm trong việc căn sóng, cho nên sau thời gian bắn hũ nước lã để làm quen và luyện tập chiến đấu, có những siêu xạ thủ bắn tầm m trong điều kiện sóng biển mà tỉ lệ trúng mục tiêu vẫn cao đến %.
Tất nhien mục tiêu ở đây không phải là bắn trúng hồng tâm mà là bắn trúng một con thuyên m làm giả định.
Ngày hôm nay người Chola hí hửng chưng ra một dàn tiểu hạm cà trung hạm đã bọc như con rùa để chuẩn bị đồ sát người Medang.
Nhưng khốn nạn cho bọn họ là chiến thuật người Medang đã thay đổi từ lâu.
Chỉ có trung hạm và đại hạm làm chủ trong hạm đội của Medang, tiểu hạm chỉ có - cái lấp ló phía sau.
Trận chiến mở màn người Medang tự tin tiến lên tấn công.
Hai bên hạm đội đan xen răng lược lao vào nhau.
Tiểu hạm và Trung hạm của người Chola trong phút chốc đã hiểu các bọc dấy bạc nướng cảm giác ra sao.
Họ nằm bên trong những tấm ván che chắn hòn tên mũi đạn nhưng lại không che được dầu thô long lổ tun tóe bắn ra.
Cả một đám hạm đội bừng bừng cháy như chưa bao giờ được cháy.
Cá hấp chua ngọt dĩ nhiên người Chola không ưa gì, họ phải phá vỡ vách để tránh cảnh bị hun chết.
Nhưng tiếp đón họ vẫn là những loạt đạn lửa chuẩn xác đến khó hiểu và dày đặc.
Trung và tiểu hạm của Chola gần như binh đánh cho không còn đội hình trong thời gian ngắn.
Đại Hạm của Chola bắt buộc phải nhập cuộc để cứu vãn tình hình.
Nhưng đại Hạm Medang luôn luôn né giao tranh trực diện.
Người Medang cũng là những tay thủy thủ cừ khôi không kém người Chola, họ điều khiển chiến hạm không thua gì đối thủ, muốn áp sát người Medang là khó khăn.
Trong khi đó đại hạm của Chola luôn bị làm phiền bởi những hũ dầu ném chính xác lên sàn thuyền.
Ngay cả những trung hạm của Medang cũng có thể dễ dàng tấn công họ.
Tuy đại hạm to lớn, một vào hũ dầu không kể vào đâu, nhưng nếu nhiều thì rất đáng kể.
Cuộc dượt đuổi bắn phá giữa hai bên diễn ra cả ngày trời.
Các ụ pháo của Medang được chiếu cố trọng điểm bởi tên lửa từ Chola.
Nhưng Medang khuynh quốc mà chuẩn bị, các ụ pháo không bọc đồng dát mỏng cũng bọc da thú rất khó cháy, và luôn có một đội cảm tử quân take care cho các Ụ pháo này.
Trong khi đó các cứ điểm máy bắn đá của Chola cũng là mối ưu tiên hàng đầu của Medang xạ thủ, không bắn trúng thì thôi, đã bắn trúng là không thẻ cứu hỏa.
Cuộc chiến kéo dài từ sáng cho đến chiều muộn ở eo biển Mallacca, cho đến khi hạm đội tiểu thuyền Medang cảm thấy không còn nhiều uy hiếp mà lao vào chiến trường thì số phận cuộc chiến đã an bài.
Người Chola trận này chết rất rất nhiều, chỉ có / hạm đội có thể chạy thoát, / bị đốt trụi, / còn lại bị bắt nhưng thuyền cũng hư hao rất nặng.
Ụ Pháo Ballista bắn lửa có sức tàn phá đối với chiến hạm thời nay kinh khủng hơn Ngô Khảo Ký nghĩ nhiều lần.
Và người áp dụng nó vào thực tiễn đầu tiên là chiến thần Daksamavamca vua duy nhất của Medang, kẻ viết nên lịch sử của ngời Mã Lai.
………………………………
Quay lại với chiến trường ở tiểu bình nguyên Đặng Gia huyện.
Ngô Văn Võ khi thấy được tượng binh xất phát chặn đầu thì phất tay hô lớn….
“ Vòng phải..”
Đây chính là thân binh tinh nhuệ nhất của Ngô Khảo Ký, tuy trình độ không thể như các dũng sĩ kỵ binh thảo nguyên Mông Cổ nhưng ít nhất cũng có - thành kỹ năng.
Từ nhỏ họ đã được làm quen chiến mã kỵ chiến, tới rồi Bố Chính trong thời gian một năm qua họ được định hướng là Kỵ binh chuyên nghiệp do đó cả ngày chỉ ăn ngủ và luyện tập kỵ chiến mà thôi.
Nếu còn không thể khá lên được thì đúng là chỉ có nước cạp đất mà tự tử quách đi cho rồi.
Kỵ sĩ đoàn Bố Chính như một Tiểu Bạch Long linh động mà uốn lượng vẽ một đường cong hoàng mĩ lách về bên phải.
Nhưng họ không đơn thuần né tránh, đám này tới tấp bắn về phía chiến tượng đang lao về họ.
Mục tiêu được ưu ái là các nài tượng đang ngồi trên cao.
Để đạt đến trình độ vừa cưỡi ngựa vừa buông hai tay bắn cung thì đó chính là cao thủ trong kỵ sĩ, còn đạt đến trình độ vừa cưỡi tốc độ cao vừa quay người bắn cung và bắn chuẩn thì đó là siêu cấp kỵ sĩ mức độ Kỵ sĩ Mông cổ, Nữ Chân những người từ nhỏ sống trên lưng ngựa.
Kỵ binh Bố Chính còn khuya mới đạt đến trình độ đó, sở dĩ họ có thể làm được vì họ bắn nỏ một tay chứ không phải là bắn cung tên.
Các độc giả đừng có tưởng tượng quá mức kỵ sĩ việt có thể làm những việc phi thường nhân của kỵ sĩ Mông Cổ.
Nỏ là thứ chẳng bao giờ nghĩ đến trang bị cho Kỵ binh vì nỏ muốn lên dây là khó khăn khi cưỡi ngựa.
Và trong quá trình cưỡi ngựa rung sóc thì mũi tên thường văn ra khỏi rãnh nỏ.
Do đó chưa từng thấy có nỏ kỹ sĩ ở phương đông, mà kể cả phương Tây cũng hiếm.
Nhưng cái gì hiếm có thì Bố Chính lại sở hữu.
Nỏ cho Kỵ binh Bố Chính là nỏ Genoa cánh thép phiên bản IOS ( chưa biết khi nào mới có IOS khị khị).
Nói cho vui, nỏ này cũng không khác mấy nỏ Genoa thường nhưng có ba đặc điểm cơ bản, Thứ nhất thon gọn và ngắn, thứ hai có gắn trợ lực bánh xe ở lai bên đầu cánh, thứ ba đó chính là hệ thống hai que gỗ lên dây nỏ được thanh chỉnh bàng thép và gắn liền phía dưới thân nỏ tạo nên hệ thống lên dây nỏ hoàn chỉnh bằng động tác mở ra gập vào.
Tức là kỵ binh Bố chính tốc độ bắn chỉ thua mấy ông Mông Cổ cung tên, còn nếu Kỵ Binh bắn tên của Tống mà so thì không đủ trình.
Động tác mở ra gập vào của thanh nỏ chỉ mất - giây.
Lắp thêm mũi tên vào lưỡi gà cho thêm - giây nữa.
Nếu được luyện tập tốt, có tinh thần thép, đầy đủ bình tĩnh.
Một phút một tên Kỵ Binh Bố Chính có thể bắn - phát tên là chuyện thường.
Tất nhiên vì để thon gọn lại cấu trúc cho nên nỏ Genoa Kỵ binh phải hi sinh sức mạnh, cho dù có hệ thống trợ lực tân tiến nhất, tinh vi nhất và mắc công chế tạo nhất thì tầm bắn xa nhất cũng chỉ m, tầm bắn hiệu quả m, sát thương mạnh nhất tầm -m.
Đây cũng ngang mới tên mềm Mông Cổ Kỵ binh sử dụng cho nên… tạm chấp nhận được, hi vọng công nghệ phát triển thì sẽ có nhiều cải tiến hơn.
Nhưng chắc khó bỏ mẹ ra ấy.
Đặc điểm lưỡi gà giữ mũi tên cố định đã quá xưa cho nên chẳng cần phải giữ thăng bằng nỏ, nhắm được là bắn, dễ hơn cưỡi ngựa bắn cung nhiều.
Cho nên mới nói Kỵ binh Bố chính tác chiến kiểu Mông Cổ không phải tác chiến kiểu Kim Hao Thiêt Mã của Chu Nguyên Chương hay Kim Phù Đồ của người Kim.
Giăp lưới mặc trên người Chiến mã và kỵ sĩ để phòng tên mà thôi.
Tức là tao bắn mày trúng mày chết chắc, mầy bắn trúng tao chết không còn phải xét.
Nói thật dù bắn nỏ dễ hơn bắn tên nhưng cưỡi ngựa quay ngang người bắn vẫn khó khăn lắm với Kỵ binh Bố Chính.
mũi tên lần lượt đi ra phần lớn găm vào giáp mây của chiến tượng, nỏ ngắn kỵ binh không có thể xuyên thủng nên không gây được sóng gió gì nhiều.
Tất nhiên cũng có - mũi tên bắn trúng nài tượng… hiệu xuất /.
Lệch đến sôi người.
Nói đùa thử rơi vào tình huống của các kỵ sĩ này, dưới áp lực của một đám quái thú lao vào chính diện, họ đủ tự tin phi ngựa cùng bắn tên đã là cả một kỳ tích rồi.
Không tin mấy khứa hay soi mói vào mà bắn, lại chẳng tè luôn ra quần mà ngã ngựa ấy.
Nài tượng bị hạ nhưng chiến tượng vẫn theo đà lao thẳng.
Kỵ binh Bố chính cong mông một mạch chạy về phương nam, voi chiến Anak Đê ầm ầm đuổi theo, kỵ binh lởm Anak Đê ào ào đuổi theo.
Lại nói về chiến trường bên phải tầm - chiến tượng ầm ầm lao về voi thần bọc giáp sắt đời IV của Bố Chính.
Phía sau họ là ngàn bộ binh lao theo vừa hò hé vừa gõ cồng chiêng tán loạn để đe dọa voi chiến của đối phương.
Người Anak Đê quá rành với môn thể thao dùng voi húc nhau chơi rồi.
Họ hiểu yếu điểm của Voi ở đâu.
Voi thần đời IV của Bố Chính cũng… lao lên… một cách lững thững sau đó… quay đầu về phương nam vẽ mộ đường vòng hết sức… vòng.
Chúng quay mông về phía đám quân Anak Đê mà nói, ê mông tớ mẩy không, tớ là voi béo Bố Chinh đây.
Voi Bố Chinh hơi béo thật.
Các xạ thủ Ballista phiên bản lưng voi đạp đạp chân xuống yên gỗ để xoay người , từ chỗ họ đang hướng về phía trước voi chiến lúc này họ đã quay hướng mông và…nhắm vào đối thủ…
Voi tốc độ chạy cũng … khá ổn, trong khoảng cách ngắn voi có thể chạy ngang ngựa tồi tầm -km/giờ.
Nhưng tốc độ này không duy trì lâu được, cho nên voi chiến xông lên thường duy trì tốc độ km/giờ đảm bảm sức chiến đấu bền lâu.
Vậy nên khoảng cách m ít nhất đám voi này phải mất s mới có thể tiếp cận.
Voi thần đời IV của Voi thần đời IV đủ thời gian chờ đợi… căn chỉnh….
e hèm thậm chí xạ thủ còn đủ thời gian uống một ngụm nước… khát quá mà… thời thiết này ở nhà ngồi quạt sướng biết bao.
Rảnh sao lôi nhau ra đồng đuổi bắt như thế này.
Những xạ thủ Ballista môn học đầu tiên là ước lượng khoảng cách, họ ước lượng cực giỏi.
m… m… m….
m….
m….
Cạnh… phạch ….
Phực… phực…..
véo….
Rít rít rít…..
Gần như đồng loạt các xạ thủ Ballista phát động tấn công.
Nỏ Ballista lắp trên lưng chiến tượng có một đặc điểm đó chính là cò nhẹ do hệ thống trợ lực dây sẽ khiến cho lực dây đè vào cò giảm đến -%.
Do đó cùng một mức năng lượng dự trữ thì các xạ thủ rất dễ bóp cò… rễ bóp cò không gây rung động cho thân nỏ, trong tình hình đứng yên của voi thì độ chuẩn xác khá ổn.
mũi tên thô to như hai ngón tay cái với mũi tên phá giáp tam cạnh bay vút trong không gian tạo nên những tiếng xé gió đến ghê người…
Ballista phiên bản lưng voi, tầm bắn xa nhất m, tầm bắn chính xác hiệu quả , sát thương mạnh nhất dưới m.
Các xạ thủ Ballista bắn quá sớm sao?
Dạ xin thưa không phải ạ, các anh xạ thủ là làm đúng theo huấn luyện, có hai lý do để bắn lúc này, thứ nhất đối phương lao lên với tốc độ cao, mũi tên bay ngược cho nên sức sát thương vẫn đáng kể.
Thứ hai đó là chạy, con mẹ nó chạy chậm đám voi to lớn kia nó đuổi kịp thì nó húc cho tan mông voi béo Bố Chính.
Cuối cùng thì Voi Thần đời bốn của Bố Chính tưởng thế nào, vẫn là chiêu chạy bắn của người Mông Cổ.
trang bị giáp chỉ để né tên mà thôi, không phải xung phong hãm trận.
Phải nói m rất khó bắn trúng mục tiêu, nhưng voi mục tiêu rất lớn, người Anak Đê lại rất đông voi.
Cho nên bắn vu mẹ con vơ vẫn có thể trúng được.
Giáp mây của voi chiến không thể cản được mũi tên từ nỏ Ballista, điều đó đã được sách giáo khoa viết rõ nên bạn nào thắc mắc thì tác đang viết đúng sgk.
Nhưng m khoảng cách mũi tên không thể tạo nên sát thương quá lớn cho voi vôn da dày thit béo.
Thêm Vào đó hộp sọ của voi rất khó xuyên phá.
Cho nên có tới mười mấy con voi trúng tên nhưng không con nào chết cả… Đám này khó chết vô cùng.
Nhưng không chết không có nghĩa là không đau… rất rất đau, mà một khi voi chiến quá đau sẽ mất khống chế , đội hình tiến lên của tượng binh Anak Đê có chút loạn…
…………………….
Vấn đề ở đây đó là còn một đạo quân đứng chơ chọi giữa cánh đồng vàng úa , nứt nẻ hạn hán.
Họ đứng phơi nắng và chứng kiến toàn bộ diễn biến cuộc chiến trên như thể họ không phải là một phần của cuộc chiến.
Ngô Khảo Ký có một loạt câu hỏi trong đầu… đại loại, ta là ai? Đây là đâu? Lúc này là lúc nào?
Hắn quay qua hỏi người bên cạnh…
“ Đỗ Lâm theo ngươi đám người này đã thực sự chiến đấu với một đội Kỵ binh chuyên nghiệp bao giờ chưa?”
Đỗ Lâm trả lời có chút hoang mang “ Có lẽ thực sự chúng chưa chiến đấu với chân chính kỵ binh chuyên nghiệp”
“ Vậy thì chúng ta dạy bọn họ một chút bài học về chuyện chiến đấu với chuyên nghiệp kỵ binh” Ngô Khảo Ký lè lưỡi liếm mép ra lệnh xông lên phía trước….