Như đã nói.
Tình thế ở Đồ Chiêm Quan nguy cấp vô cùng.
Cả hai mặt của quan đã và đang bị tấn công mãnh liệt, tệ hại nhất đó chính là cổng chính thông quan yếu như cọng bún.
Không mấy chốc đã bị xe công thành phá vỡ.
Lúc này quân Chiêm tinh nhuệ nhất ào ào xông lên, đây chính là cơ hội để họ kết thúc trận chiến một cách chóng vánh.
Cổng thành chỉ có m bề ngang, chính vì thế nếu tung lực lượng kém tinh nhuệ đi vào có thể bị kẹt cứng vì không tiến lên được do quân Việt sẽ liều chết ngăn cản.
Do đó muốn mở rộng thành tích, muốn kết thúc trận chiến phải tung vào lực lượng tinh nhuệ nhất của Chiêm vào để xuyên thủng quân Việt.
Ai cũng hiểu điều này và Chế Bì La Ma cũng là người hiểu rõ nhất.
Xe húc thành đã được rời qua một bên, quân Chiêm như dòng thác lũ ào ào lao tới.
Nhưng quân Việt không phải chuyện đùa.
Họ có phần kém về “ cung thủ” nhưng bộ binh không yếu.
Ít nhất lúc này người Chiêm đã thấy quân Việt phản ứng cực nhanh mà từng đội quân xếp hàng bủa kín lấy cổng thành đã bị phá toang nhằm bít lỗ hổng.
Đôi quân này mặc toàn bộ chiến giáp bọc kín thân, dùng khiên lớn giáo dài chĩa ra phía trước tua tủa như nhím.
Nhưng người Chiêm hung hãn vô cùng, đám binh này cũng là lực lượng bộ binh tối tinh nhuệ của họ cho nên chúng cũng không sợ hãi mà ngao ngao xông lên.
Người Chiêm biết một chuyện, bên kia chiến tuyến kẻ địch của bọn họ có một yếu điểm chết người đó chính là thiếu quân.
Nếu đám người Việt quá tập trung vào cổng quan thì chắc chắn sẽ bị thất thủ ở các bức tường thành trên đồi với sức tấn công mãnh liệt của vạn quân Anak Đê.
Lúc này cả trăm voi chiến Anak Đê như đại hồng thủy từ từ leo lên đồi cao, bọn chúng như những bức tường thịt khổng lồ ngăn chặn rồi những đá , gỗ lắn xuống.
Tất nhiên đá gỗ lăn cũng có thể làm thương voi chiến, nhưng với thân thể khổng lồ của chúng nó thì tổn thương này không đáng kể cho lắm.
Nhưng đá gỗ cũng làm chậm lại bước chân của chiến tượng, việc leo đồi cao với Voi không phải đơn giản lại thêm gỗ đá ngăn chặn nên có khó khăn nhất định cho chúng.
Nhưng, việc tiếp cận những bức tường thành khá không cao kia của người Việt là khả thi, và những bức tường này có khả năng leo tốt khi chúng chỉ tầm - m.
Với nhân số người Anak Đê nếu tường thành bị tiếp cận thì sẽ là khó khăn vô cùng cho người Việt thủ tường thành.
Nơi cổng quan, hai dòng người tức khắc va chạm.
Máu tươi bắn ra tung tóe, hàng đầu tiên của người Chăm gục xuống trong vũng máu, những người Việt này có vẻ rất không đúng, họ thực lạnh lùng và quá bình tĩnh trước tình thế khó khăn này.
Những phát đâm lao của họ thực sự trí mạng vô cùng.
Nhưng khoảnh khắc này nào ai để ý tói chuyện đó.
Chỉ trong tíc tắc hơn chục người Chiêm gục xuống nhưng cũng là lúc hai bên va chạm vào nhau….
Dòng thác lũ người Chiêm va chạm cùng tảng đá chắn đường Việt..
Ầm Ầm… uỳnh uỳnh…..
Kịch liệt va chạm, bức tường khiên của người Việt rung lên nhưng họ vẫn đứng vững, thân binh Đại thuẫn của người Việt đã luyện tập quá nhiều cho những trận va chạm này.
Đôi khi họ luyện tập không phải với người mà là cả với xe công thành va đập vào khiên..
“ Dương thuẫn, ném lao…” Đứng ở sau mấy hàng binh sĩ Legion Bố Chính Đỗ Siêu la lớn….
hắn chỉ huy cánh quân Legion này làm nhiệm vụ đặc biệt ở nơi này.
Các chiến binh hàng hàng chỉ là trung thuẫn cũng hình chữ nhật Scutum của người La Mã nhưng nhỏ gọn hơn và linh hoạt, họ đang giơ cao trên đầu để tránh tên và cũng là che chắn cho đồng độ.
Hàng - là những người lính ném lao.
Những mũi lao Pilum nghiêm chỉnh hoàn toàn từ người La Mã, chỉ là kích thước nhỏ gọn hơn, trọng nhẹ hơn, và dĩ nhiên lực xuyên thấu xẽ không bằng được các mũi lao chính chủ ở La Mã.
Điều này không phải vì mũi lao Pilum chất lượng tồi, mũi lao bằng thép dĩ nhiên tốt hơn của La Mã nhiều.
Nhưng vấn đề là thể lực người Việt không thể như người Châu Âu, lao nhỏ và nhẹ hơn nên sức xuyên xẽ giảm.
Nhưng đối thủ của họ là ai? Tất nhiên là người Chiêm chứ không phải những quân đoàn sắt thép ở phương tây cho nên mũi lao Pilum Bố Chính… phải nói hai từ đó là hiệu quả.
Nó xuyên thấu mọi thứ nó đi qua, giáp? Mũ, khiên mây? Tất cả bị xé rách.
Tất cả bị dồn ứ lại nơi cổng quân nhỏ hẹp, hai bên khoảng cách đã không còn để sử dụng vũ khí dài.
Lúc này trường đao cũng đã là vướng víu.
Chiến binh Chiêm hàng đầu cố gắng đâm bổ chém vào các tấm khiên lớn của người Việt nhưng vô vọng.
Đồng đội của họ từ phía sau dồn nén mà đẩy lên khiến những người đứng đầu còn không có đủ cả không gian cho những phát chém mạnh.
Đại Khiên Scutum này là những đại khiên đặc biệt, nặng đến cả kg rất khó nhấc lên linh hoạt, nó được dán bởi nhiều lớp gỗ gang dọc rất bền chắc , ngoài ra còn được bọc thép mỏng gia cố.
Khiên này khi chiến đấu là dựng trên đất, khi di chuyển cũng chỉ có thể nhấc từng đoạn mà thôi.
Trong hoàn cảnh này chiến kiếm Gladius tỏ ra ưu thế vượt trội, thuôn nhẹ, ngắn.
linh hoạt, sắc bén vô cùng.
Vĩ cốt giáp của người Chiêm có thể chống lại phần nào những phát chém, vẩy của Gladius nhưng không thể nào chống lại những phát đâm trí mạng của nó.
Thông qua các khe hẹp của khiên Scutum, các Legion Bố Chính nhanh như chớp nghiên khiên của bản thân mà tiến hành đâm lén, mỗi lần đâm chắc chắn sẽ có người Chiêm gục xuống.
Trong cái không gian chật ních người này, rõ ràng không cần ngắm nghía… đâm là sẽ trúng.
Người Chiêm cũng nhận thấy điều này, chặt bổ vào tấm khiên lớn trong điều kiện không có lực đà là vô dụng, nhưng những tinh nhuệ Chiêm không ăn chay, sau khi ngã xuống - người thì đám này bắt đầu phản công bằng cách đâm ngược lại người Việt thông qua các khe hẹp.
Nhưng vấn đề là giáp của người Việt chống đâm hiệu quả vô cùng, chiến đao của người Chiêm cũng không đủ chất lượng cũng như không thiết kế nhiều cho việc đâm.
Cho nên tỉ số vẫn là - và còn tiếp tục mở rộng.
Gladius hoạt động trong không gian hẹp tốt đến nỗi, trong hoàn cảnh người xan xát đó những chiến sĩ có kỹ thuật cao của Legion có thể dùng Gladius chặt những cánh tay cố thò qua khe hẹp của khiên để tấn công họ….
sau khi đánh vỡ được cổng thành nhưng không thể tiến lên một bước.
Người Chiêm bắt đầu sốt ruột.
Phía bên trái quân tượng binh đã leo lên được ½ đường đồi, nhưng quân Đại Việt chống đỡ quá quyết liệt.
Giờ đây đã có lác đác các đại mũi tên của xe bắn nỏ trên thành trì bắn ra về phía chiến tượng.
Hiệu quả là có… e hèm những chiến tượng có vẻ xông lên cao sẽ bị đột ngột tiếp đón bởi những mũi tên thô to như hai ngón tay cái với sức xuyên thấu khủng khiếp xuyên qua mọi loại giáp mây.
Chiến tượng đau đớn sẽ mất khống chế mà làm loạn ở một sô địa phương.
Mặc dù tình thế vẫn dừng ở mức khó khăn, nhưng cánh trái người Anak Đê tin tưởng rằng không bao lâu sẽ tiếp cận được chân thành trì và lúc đó người Việt sẽ “biết” tay họ.
Phía cổng quan tuy bị chặn đứng nhưng tình thế có vẻ cực khả quan.
Chế Bì La Ma nháy mắt nhìn ta được chiến cuộc chiều hướng.
Quân Đại Việt quá thiếu người… Lúc này chỉ còn lác đác vài mũi tên cung mền từ cổng thành bay xuống, đá lăn cũng không có, gỗ ném cũng chẳng còn.
“ Tập trung hết quân xuống cổng để bảo vệ.? ha ha ha ..
nực cười một đám dê con muốn phòng ngự hổ lang binh?” Chế Bì La Ma cười lớn… Trong mắt bọn hắn chỉ có tinh nhuệ Thân Tử Quân của Đại Việt mới có thể đủ sức chống trả chiến binh Sanok của bọn hắn ( Tên gọi quân đặc biệt tinh nhuệ của Chiêm, giống như cấm vệ quân của mình).
Những thứ binh sĩ ‘địa phương’ bán chuyên nghiệp này của Đại Việt chúng không coi vào mắt.
“ Tu Ba Củ Lý tung nốt Sanok vào chiến trường, đẩy chúng về phía sau….
“ Chế Bì La Ma quát lớn rút chiến đao chỉ về phía trước.
Bên cạnh hắn Tu Ba Củ Lý chiến tướng chuyên xung trận hãm thành Tu Ba Củ Lý dạ vang, dẫn nốt người chiến giáp dịch vĩ cốt ầm ầm lao về phía cổng quan..
“ Đại nhân, chúng ta phát động chưa?” Thế địch tấn công quá mạnh một tên sương binh bên cạnh Đinh Quý có vẻ hơi sợ sệt.
“ Không vội không vội, có thấy đám giặc cỏ ăn mặc nghiêm chỉnh kia không, phải đợi chúng tới nơi…” Đinh Quý cười cười… Tên sương binh này là Đinh Quý phát hiện ra, hắn đang muốn đào tạo một đám thủ hạ tinh nhuệ từ các sương binh tuyển chọn.
Thân binh là lực lượng tối cường chỉ thuộc Ngô Khảo Ký sở hữu.
Nếu có chỉ dụ thì một thời gian ngắn Đinh Quý có thể chỉ huy một hai bộ phận, nhưng sau đó Đinh Quý sẽ quay trở lại lãnh đạo sương quân.
Điều này giống như triều đình nhỏ vậy… rất tương tự.
Lý triều có Thiên tử quân ngàn người.
Lý Thường Kiệt trong những tình huống như chiến tranh, phòn thủ có thể lãnh đạo nhánh quân này.
Nhưng phải được sự cho phép của Hoàng gia.
Lãnh đạo làm xong nhiệm vụ thì trả lại hoàng gia.
Ở đây Đinh Quý cũng vậy, thân quân của Ngô Khảo Ký, hăn có thể dùng trong nhiệm vụ, nhưng sau đó tay không được nhúng tràm, do đó Đinh Quý sẽ phải tự đào tạo cho mình một nhóm thân quân của bản thân, trở thành lực lượng tinh nhuệ trong sương quân từ đó sương quân có thể thực hiện nhiều nhiệp vụ phức tạp hơn.
Không nên lúc nào cũng hướng Thân binh nhóm mà khóc, anh ơi cái này khó quá anh làm giúp em với… “ Thân làm chiến tướng phải có sự bình tĩnh và nhẫn nại, đồng thời tỉnh táo nhìn thời cơ… bất động như núi, động thì như phong…” Đinh Quý vừa nhìn chiến trường vừa không quên chỉ bảo đám sương quân đang vây quanh hắn… “ Dạ đại nhân” Đám sương quân này nghiêm túc tiếp thu… “ Nhanh nhanh thông báo cho Đỗ Siêu tướng quân lui về..
lui từ từ…” Đỗ Quý Phân phó….
Tiếng tù và ngắn dài lanh lảnh vàng lên mấy lần trầm muộn vang lên hòa lẫn tiếng ồn ào la hét chém giết, chửi bới.
Khoan hãy nói về cổng quan chiến sự.
Lúc này đồi đất cao đã đầy người Anak Đê bò lổm ngổm như cua tiêp nối phía sau những chiến tượng.
tính sơ sơ trong dọc đất đồi thấp dài tầm km này đã tràn đầy người Anak Đê, nhân số có lẽ quá vạn.
Đám này đã cách chân thành không xa.
Một phen hỗn chiến trên mặt thành trì là một điều hiển hiện không chối cãi.
Người Anak Đê liếm mép, ánh mắt khát máu lóe lên, họ đã bị đánh mấy lần đến thảm khi leo đồi, và hôm nay là cơ hội trả thù..
Tiếng tù và từ cổng quan vang lên, lan ra cực xa, nối tiếp đó dọc tường thành trên đồi đất cũng vang lên tiếng tù và đáp trả.
Cả thành lũy Đồ Chiêm Quan như nộ Long bừng bừng tỉnh giấc sau giấc ngủ khá sâu.
Nộ long trừng đôi mắt hằn học, khinh miệt nhìn đám kiến hôi tranh thủ lúc mình ngủ quên mà quấy phá.
Nó thở ra một hơi thở nóng bỏng quét tan đám kiến hôi ngứa ngáy khó chịu này.
Tường thành nung nhúc người xuất hiện, Các cỗ máy bắn tên Ballista tua tủa được đẩy về các lỗ châu mai..
“ Mẹ kiếp, nhịn quá lâu, cuối cùng cũng được đánh….
Cẩu Cẩu… châm lửa” “ Con mạ mi tề, Bố mi tên Tuất” Tên sương binh có nhiệm vụ châm lửa rõ ràng là người bản địa Bố Chính… “ Khặc khặc… Tuất không phải Cẩu…” Tên sương binh còn lại giọng miền bắc có lẽ là người Di cư đến Bố Chính sau này.
“ Con mạ mi, mi nhơ đó cho tau… đánh xong trận ni, tau tính sổ với mi” Tên sương binh gốc Bố Chính không có vẻ giận mà cười cười đe dọa, hắn châm lửa vào bình gốm chứa dầu cho đồng đội.
“ Nhắm kỹ đó, răng mà tau không được chọn là người bắn hì… lập đôi với mi cái thằng lé này sợ không có chiến công” Tên sương binh gốc Bố Chính vẫn làu bàu..
“ Mi yên tâm tề, tau bắn khi mô trượt đâu..
khặc khặc..” Tên sương binh giọng bắc nhái giọng tên đồng đội mà cười lớn.
Nhưng hắn ngắm mục tiêu không hàm hồ… mà thực thế… he hèmmm mục tiêu to quá.
Lại là bắng thẳng từ trên cao xuống không cần căn điểm rơi cho nên… khự khự… ai cũng bắn được.
...!phạc… phạc…..phạc…..
Các chỉ huy ra lệnh hét lớn, các xạ thủ đồng loạt bóp cò….
Cảnh tượng thật là đẹp mắt, vài trăm quả cầu lửa cùng lúc bay ra từ phía tường thành uốn éo vắt vẻo trên đỉnh đồi… Trong mắt người Anak Đê tòa thành này đúng như một con Nộ Long nằng ngủ trên đỉnh đồi đất, và họ đã vô tình chọc tức khiến nó tình dậy, sau đó con Nộ Long này không nói hai lời phun lửa tấn công họ.
Khoảng cách dưới m nỏ Ballista bắn bính dầu có chuẩn không? em hèm cái đó còn tùy tay nghề xạ thủ, nếu luyện tập nhiều biết căn chỉnh tốt thông qua thước ngắm thì bắn khá chuẩn.
Họ có thể vẽ lên những đường parabol chết chóc hoàn mĩ mà tiêu diệt đối phương.
Nhưng việc bắn từ thành cao đến m sau đứng trên đỉnh đồi cao từ đến m bắn xuống.
Tức là góc bắn chúc xuống từ - độ đây là nhắm thẳng, bắn thẳng, không căn chỉnh gì.
Chẳng có mấy hàm lượng kĩ thuật chất xám ở đây.
Cũng may Ballista của Bố Chính có lưỡi gà cố định hũ dầu trong vo với máng bắn, nếu bình thường với góc độ này mà không có lưỡi gà thì hũ dầu lăn mẹ nó đi đâu rồi.
…….
Choang …choang… phừng phừng….
gầm grec …..
lao nhanh lao nhanh….
Hơn trăm chiến tượng, không con nào thoát số phận nướng BBQ trực tiếp.
Tức là nướng tươi nguyên con đang sống.
Chúng nó quá to lớn để có thể e ấp tránh né những bình dầu chuyên nướng BBQ của Bố Chính quân.
Có những con được ưu ái tặng cho đến , thậm trí bốn bình để có thể chính đều hơn và thơm hơn….
Loạn… đây là từ duy nhất để hình dung ở trên đồi lúc này….
Loạn vô cùng… Động vật thiên tính sợ lửa, nhìn thấy lửa thôi đã sợ, chứ đừng nói tự thân bọn hắn trực tiếp làm đuốc chơi.
Những chú voi con ở bản nôm đã có ngà nên làm tượng binh.
Từ rừng già chú đến với người, hết BBQ lại làm đuốc chơi… Khụ Khụ Khụ… không những tự thân làm đuốc, mấy em voi này còn tận mắt chứng kiến, ông bà, họ hàng, cô gì, chú bác, vợ chồng, con cái… nói chung cả tôt tổ tông họ hàng có thú vui mới “ múa lửa” … Môn nghê thuật mới của các em voi dễ thương ở bản Nôm.
Tượng binh rất lợi hại, à ừ bên cạnh chữ lợi có chứ hại… nếu tượng binh chiếm ưu thế trên chiến trườn thì nó rất dễ gây nên sự hoảng loạn cùng tan vỡ đội hình cho quân định.
Nhưng nếu chúng mất khống chế thì cả ta hay địch đều là nạn nhân của chúng.
Súc vật dù sao vân chỉ là súc vật.
Dẫm đạp dẫm đạp dẫm đạp….
Tương đuốc lồng lên chạy tứ tung trên triền đồi, dĩ nhiên lao lên khó hơn lao xuống cho nên theo bản năng chúng một mạch lao nhanh xuống phía dưới.
Húc tan đội nhình cả vạn người của quân Anak Đê.
Nhưng các nỏ thủ Ballista không buôn bỏ, họ liên tục nạp đạn và bắn với….
Chiến cuộc cánh trái chỉ trong một thời gian ngắn biến đổi thành điên cuồng tưng bừng… cổng quan thì sao?.