Thành Minh Cầm đây ư?
Ngô Khảo Ký trơ mắt há mồm.
Thành Minh Cầm đã xây được phân nửa, cao tầm m bốn mặt thành, nhưng lúc này thành Nam cùng thành Tây đã nghiêng lún quá rõ.
Nhất là thành Nam đã đổ ra ngoài tới hơn độ và khả năng cao sẽ còn tiếp tục đổ xuống.
Thành Tây phương hướng sông Cầm thì đỡ hơn một chút, nghiêng thì chưa có nhưng tường thành đã rạn nứt rất nhiều.
Chứng tỏ đất nền không đủ chịu lực, nếu xây thêm cao thì chắc chắn không khá hơn thành Nam chút nào.
Ngô Khảo Ký cau mày suy tư.
Lúc này chúng quan đã vồn vã tụ tập lại bên cạnh Ngô Khảo Ký, sự việc thành Minh Cầm lún sụt là không hề nhỏ, các quan viên quan trọng của Bố Chính đã tụ tập ở đây từ sớm để tận mắt xem xét cùng tìm phương án giải quyết.
Lê Văn Toản, Vũ Tường Yên đều có mặt.
Lúc này có một vị quan viên tầm - tuổi bước lên hướng về Ngô Khảo Ký mà thưa.
“ Bẩm Châu Mục đại nhân, hạ quan đã xem xét kỹ nơi này địa thế và cho đào thử thăm dò các vị trí khác.
Theo hạ quan thành Nam và thành Tây nêm phá rỡ và lui lại m để xây mới..”
“ Hả … ngươi là..” Ngô Khảo Ký hơi bối rối.
Thời gian này Bố Chính thêm nhiều quá nhân viên quan lại, Ngô Khảo Ký vứt hết việc điều động bọn họ cho hai tên Lê Văn Toản, Vũ Tường Yên.
Nói chung là ném hết lũ này qua các huyện ngoại vi như Chính Hòa , Đặng Gia, Tòng Chất.
Vân Sơn, đặc biệt là huyện Minh Cầm đang tiến hành xây dựng này.
Thứ nhất là để họ làm quen với không khí và phương cách làm việc của Bố Chính, thứ hai cũng là để quan sát sự trung tâm của họ đến đâu.
Nói về trung tâm có lẽ hơi sớm, nhưng nói về quyết tâm thì đám này rất có quyết tâm và can đảm.
Việc Chiêm thành có thể sớm tấn công Bố Chính trong năm nay thì Ngô Khảo Ký không dấu các quan viên mới này.
Ai ởi thì ở ai đi thì đi.
Không ngờ cũng không có tên nào đi hết, thậm trí còn có người dám chuyển cả nhà vợ con tới Bố Chính.
Ngô Khảo Ký thật không thể hiểu họ lấy đâu ra cái can đảm ấy.
Nhưng vậy cũng tốt, họ dám tới thì Ngô Khảo Ký hắn dám nhận.
“ Hạ quan là Đào Duy Tuấn tân Chủ Bạ của Tòng Chất, nhưng vì nghe tin Minh Cầm thành ra chuyện nên chạy tới nơi này.
Hạ quan ngày xưa là công tượng trong Công Bộ chuyên về xây dựng, thành Thăng Long hạ quan cũng có tham gia nhiều hạng mục, do đó tự nghĩ bản thân có chút kiến thức về xây dựng nên tự ý đến nơi này….” Người quan viên này chắp tay cung kính thưa, ánh mắt hắn nồng nhiệt nhìn về Ngô Khảo Ký đầy vẻ fan nhìn thần tượng.
Hóa ra đây là một người xuất thân tầng lớp công tượng, được làm cái quan bé như hạt vừng sau khi Ngô Khảo Ký đệ trình tấy chương trên triều đình.
“ Ồ … rất tốt… Đào Duy Tuấn chủ bộ không ngại trình bày một hai về cách nghĩ của ngươi..?” Ngô Khảo Ký ánh mắt đầy vui vẻ với giọng khuyến khích mà nói.
Đào Duy Tuấn bắt đầu thao thao bất tuyệt về kiến thức xây dựng của hắn, đúng là người có chuyên môn nó khác.
Tuy Ngô Khảo Ký xây thành khá nhiều nhưng kiến thức xây dựng của hắn nói riêng và của quan viên nói chung là yếu kém.
Ngô Khảo Ký xây dựng chủ yếu dùng phương pháp lấy thịt đè người, tức là dùng nguyên vật liệt tốt, cách xây hơi dư an toàn, không cần tiết kiệm tính toán để đổi lại sự an toàn.
Thêm vào đó các thành Chính Hòa, Bố Chính, Tòng Chất toàn là xây trên nền cũ cho nên không có sơ sót.
Minh Cầm xây mới ngay lập tức xảy ra vấn đề lớn.
Kiến thức của Đào Duy Tuấn rộng rãi vô cùng, có thăm dò địa chất kiến thức với nhiều cách đào, thử, thậm chí hắn còn nếm cả đất mẫu để có thể cho ra những phán đoán khá chính xác về địa chất.
Ngoài ra kết cấu xây dựng tường thành, móng gia cố nền , tên này cũng là đại hành gia…
Con mẹ nó ngọc quý- Ngô Khảo Ký thét lên trong lòng.
Nhưng tên này giỏi về kỹ thuật mà không biết có giỏi quản lý không.
Làm một giám sát công trình không những cần giỏi kỹ thuật mà quản lý nhân sự là rất cần.
Ngô Khảo Ký cau mày suy nghĩ nên sắp xếp như thế nào trường hợp này.
“ Thế này đi, Bố Chính đang bách phế đãi hưng… cần xây dựng là rất nhiều.
Cho nên cần xây dựng một hệ thống hoàn chỉnh quản lý xây dựng.
Thật ra các mặt khác như Thương Ngiệp, giáo dục, Nông nghiệp, Lâm Nghiệp, Ngư Ngiệp, Khai Thác Khoáng Sản đều cần hệ thống chuyên môn hóa.
Nhưng hiện tại thời gian cấp bách, xây đựng toàn bộ các hệ thống này là rất khó….”
“ Nhưng để phục vụ cho mục tiêu trước mắt… việc tổ chức hệ thống về Xây Dựng để thống nhất quản lý là cần thiết.
Trước hết ta tuyên bố thành lập Ty… à không Sở Xây Dựng và Sở Giáo Dục ở Bố Chính”
“ Lê Văn Toản vẫn là thành hòa chức kiêm nhiệm Thừa chỉ Sở Xây Dựng, Đào Duy Tuấn làm Phó tả thừa chỉ Sở Xây Dựng chuyên lo về mặt giám sát, thiết kế về mặt kỹ thuật các công trình xây dựng toàn Bố Chính.
Lê Hữu Ý làm hữu Phó Tả Thừa chuyên giúp đỡ Lê Văn Toản về mặt tổ chức và quản lý nhân sự… các thành viên phía dưới Sở này các ngươi lập bản kế hoạch đưa lên cho bản quan xét duyệt…”
“Về Sở giáo dục bây giờ cũng rất quan trọng, Trường học khắp nơi đã xây, đã hoạt động cần thống nhất quản lý..
Vũ Tường Yên Thừa chỉ Sở Giáo Dục.
về Tả Hữu Phó Thừa Chỉ ngươi tìm người thích hợp dâng báo cáo lên để bản quan xem xét …”
Kinh người tin tức… Bố Chính tự mình lập thêm cơ cấu, vậy thì… chức quan này là Bố Chính quan hay triều đình quan? Mọi người kinh nghi bất định chưa quyết thì Ngô Khảo Ký lại nói.
“ Bản qua sẽ tấu về triều đình để lập các Sở này, vì là công việc chưa có tiền lệ trước đây nên tiền lương là bản quan sẽ tự trả thêm.
Ngoài chính quan chức triều đình , những ai kiêm chức trong các Sở này sẽ được trả tiền lương theo đúng công sức bỏ ra.
Còn về phần quan chức này thì ta cũng trình báo triều đình xét duyệt.
Nói chung vì các Sở này chỉ Bố Chính mới có cho nên nếu triều đình có chính thức thông qua cũng coi chúng là nhàn quan không phẩm cấp, cũng như không lương bổng.
Nhưng ở Bố Chính thì các chức quan này là hữu dụng.
Ví như Thừa chỉ Sở tương đương tòng lục phẩm, Phó Thừa Chỉ Sở tương đương chính thất phẩm.
Các ngươi cứ y theo đó mà làm…”
Ngô Khảo Ký lại không cho đây là chuyện gì to tát, Bố Chính lúc này tất cả thám tử đến % đều bị thuốc phiện khống chế, ngoại giới đối với Bố Chính là mù cả.
Đất viễn hoàng đế xa, nơi này Ngô Khảo Ký là thổ hoàng đế , hắn muốn làm gì chẳng được.
Thật nếu không có thuốc phiện, làm việc luôn bị người soi mói, từ lúc nghĩ ra được thuốc phiện khống chế thám tử các phe thì mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Tin tức láo là liên tục được truyền đi khắp nơi.
Ánh mắt mọi người nhìn về Bố Chính như một nơi vùng biên chán nản mà thôi.
“ Tạ ơn đại nhân cất nhắc…”
“ Cảm ơn đại nhân nâng đỡ…”
Một đám quan lại ánh mắt hừng hực hưng phấn, nhiều cơ cấu như vậy, nhiều chỗ trống như vậy quyền lực sẽ được vứt ra khá nhiều, đây là mục tiêu cả đời họ phấn đấu, nay có cơ hội trước mắt ai chẳng nôn nao..
“ Còn về thành Minh Cầm cứ y như phương án của Đào Duy Tuấn mà làm.
Nhưng….thành Nam và thành Tây không chỉ lui m, lui lại hẳn .
Móng cần xây lớn và thâm.
Móng bề ngang m - m thâm m.
đóng cọc lớn xuống nền đất để gia cố.
Còn phần làm sao để đóng cọc lớn thì ta sẽ giải thích sau…”
“ Thành Minh Cầm không cần vội vã xây mà cần chắc chắn, an toàn xây dựng lê.
Chỉ cần hoàn thành trước tháng là được” Ngô Khảo Ký quyết định giải quyết nhanh vấn đề này.
“ Thành chủ dạy phải…” Cả đám quan viên chấp cùng đồng ý ý kiến trên.
Nói chung có hơi tốn thời gian vất vả nhưng thắng ở ổn định và an toàn.
Lúc này Bố Chính, Chính Hòa, Tòng Chất đã rất nhanh hoàn thiện hết, việc xây Minh Cầm vẫn còn đủ thời giand để cẩn thận mà làm.
“ Bẩm đại nhân… hạ quan… không ..
thuộc hạ có ý kiến…” Một viên văn quan gương mặt lạ lẫm bước ra… tên này khá cao lớn và thân thể thô to không có vẻ gì văn nhân cho lắm.
“ Ngươi lại là?” Ngô Khảo Ký nhức đầu, lắm người mới quá.
“ Thưa đại nhân, thuộc hạ tên Đinh Quý , trước đây từng là Tào Tham trong quân sau đó mới chuyển qua Hàn Lâm Thuyên Y chức vụ… việc mà hạ quan muốn giải trình có liên quan đến quân sự…” Người tên Đính Quý lên tiếng.
“ A hả ..
một võ quan chuyển hướng văn quan… thú vị… Ngươi cứ mạnh dạn lên tiếng…” Ngô Khảo Ký cười cười cảm thấy rất hứng thú.
Nói chung ở Đại Việt khác người Hán, người Việt lên ngựa làm võ tướng, xuống ngựa cầm bút làm quan văn ấy là bình thường.
Cho nên ranh giới văn quan võ tướng ở Đại Việt khá mịt mờ.
“ Bẩm chủ công, thuộc hạ có theo hầu Tiên Đế tiến đánh người Chiêm năm trước đây.
Về cách tác chiến cũng như năng lực của người Chiêm thì thuốc hạ có một hai kinh nghiệm..
Theo như thộc hạ quan sát các nơi Bố Chính xây dựng thì có một nhận xét…”
“ Phải chăng Thành Chủ muốn dụ quân địch vây thành sau đó dùng cường đại thành trì để mài mòn quân định… Cách bố trí đó chính là Bố Chính làm tam Chính Hòa, Tòng Chất làm cành duy trì tương hỗ lẫn nhau khiến cho quân địch tấn công bất kì chỗ nào đều có thể gặp - phương giáp công…”
“ Về chiến thuật , phương án, cũng như chuẩn bị của các vị Đại nhân thì Quý tôi bội phục và hoàn toàn không dám ý kiến … nhưng phòng ngự cũng cần có chiều sâu… ý của thuộc hạ đó là…….” Đinh Quý một tràng dài thao thao bất tuyệt.
Ngô Khảo Ký hai mắt sáng chưng ngắm nhìn tên này… mẹ nó trời giúp Bố Chính ta.
Mặc dù tên này không gọi là cái gì đó chiến tướng tài ba nhưng hắn rõ ràng là một lão binh đã thông qua vị trí lãnh đạo một đội quân trong chiến tranh quy mô.
Dù Đinh Quý trươc đây chỉ là một Tào Tham trong quân, chức quan bé như hạt vừng, nhưng cũng là một chỉ huy nhánh quân đội nhỏ, có quyền tự chủ khá cao trong chiến đấu.
Điều này khác hẳn với thân binh của Ngô Khảo Ký, thân binh của Ngô Khảo Ký có rất nhiều người tài, cũng đã tham gia nhiều cuộc chiến và có kinh nghiệm.
Nhưng nói trắng ra họ là người cầm quân nghe lệnh chỉ đạo để đánh.
Do đó cách nhìn toàn cục của họ là hơi thiếu.
Nhưng tên Đinh Quý này có một thứ hơn họ, đó là cách nhìn toàn cục có vẻ toàn diện hơn.
Cũng có thể nói Đinh Quý là nhân tài, vì một Tào Tham có thể nghĩ đến toàn cục chiến trường thì không thể nào là yếu kém năng lực được.
Chẳng qua triều đình lúc này có quá nhiều nhân vật gạo cội đỉnh cao về quân sự cho nên một cái Tào Tham nho nhỏ như hắn ngoi không lên nổi.
Đinh Quý bị bức bách đến độ phải chuyển qua văn lộ là đủ hiểu..
“ Kế này thiện… Đinh Quý ngươi tạm thời đi theo bên cạnh ta.
Chờ có vị trí thích hợp trong quân thì điều phối sau… Còn về kế sách của ngươi cần bàn bạc kỹ thật kỹ hơn vì nó liên quan đến quá nhiều phương diện… Tốt lăm tốt lắm..” Ngô Khảo Ký thực sự rất hài lòng.
……………………………
Căn cứ bí mật của Ngô gia.
Lý Thường Kiệt, Ngô Khảo Tích, Ngô Thường Hiến đều có mặt nơi này.
Để tập trung lại được bọn họ thì đó phải là việc rất quan trọng.
“ Khảo Tích, có thể lắp ráp được thứ đó không?” Lý Thường Kiệt có vẻ khó dằn được lòng mình.
Vì Ngô Ngảo Ký lại đưa cho ông ta một thứ vũ khí rất hiệu quả cùng thực dụng.
Có thêm nó thì chuyến viễn chinh Phương Bắc này ông ta càng thêm chắc chắn..
“ Bẩm đại bá.
Lắp ráp rất dễ dàng, Con đang cho công tượng phỏng chế các linh kiện gỗ để có thể chế tạo hàng loạt.
Tổng cộng Ngô Khảo Ký gửi cho chúng ta bộ linh kiện, dự trù trong hai tháng chúng ta có thể hoàn thành..” Ngô Khảo Tích hưng phấn bẩm báo…
“ Các ngươi đã thử dùng… hiệu quả có đúng như trong thơ nói?” Lý Thường Kiệt quan tâm hơn đến chất lượng và năng lực thực tế.
“ Bẩm đại bá, hiệu quả kinh người, độ chuẩn xác cực cao, tầm bắn xa còn tốt hơn trong thơ đã nói.
Các xạ thủ luyện tập rất nhanh thuần thục… nhưng đó là bộ chiến, còn nếu lắp trên chiến hạm thì con chưa biết được, sóng biển…” Ngô Khảo Tích có vẻ hơi lưỡng lự…
“ Đi, đi xem trực tiếp…”
Trên thao trường lúc này là một nhánh quân đội họ Ngô đang thao diễn.
Họ thao diễn với thứ gì?
Chỉ thấy tên lính đang nhấc trên người một cỗ máy kì lạ di chuyển rất nhanh trên địa hình gồ gề giả định.
Một tên thứ vác theo một khối gỗ kì cục đi theo.
Đến một vị trí xác định bọn họ bắn đầu tổ chức lắp ráp hai thứ kia lại.
“ Nhắm kĩ… bắn..” Một tên bính sĩ lớn tiếng ra lệnh…
…… Phanh………véo……… sụt……………
“ Tháo ra….” “ di chuyển..”
Tiếng ra lệnh lại vang lên ầm ầm.
Mấy tên linh chân tay có vẻ chưa đươc thanh thục lại tháo ra thứ máy móc kia rồi cùng nhau khuân vác mà di chuyển.
Cứ thế mấy nhóm binh sĩ luyện tập hắn say quên trời đất…
“..Thiên của ta ôi… còn dữ dội hơn cả những gì miêu tả trong thơ từ” Ngô Thường Hiến trợn mắt há mồm.
Đây chính là Ballista của Bố Chính sau nhiều lần cải biến chế tạo và thử nghiệm sau đó.
Nếu nói bản Ballista mà tên Daksamavamca mang đi đánh nhau túi bụi ở Tam Phật Tề là IOS version thì phiên bản Ballista ở Ngô gia lúc này đã là IOS - .
Còn tại Bố Chính vẫn đang ngày ngày cải tiến nên có thể là phiên bẩn IOS .. rồi.
Phiên bản Ballista mang về Tam Phật Tề vì phải chế gấp và chuẩn bị vội cho nên chỉ quan tâm ở chế độ vận hành được hay không mà thôi.
Nhưng các phiên bản về sau đã điều chỉnh lại rất nhiều sao cho trọng lượng giảm đi, thon gọn hơn các bộ phận không cần thiết, tinh chỉnh những yếu tố thừa.
Từ đó Ballista version ở Ngô gia chỉ có kg cân nặng nhưng có thể bắn được mũi tên kg đi tới hơn m.
Tính thêm đế nặng kg thì có lẽ vác đi đâu cũng được.
Như đã thấy cả một tiểu đội vận hành là người, vác nhông nhông chạy khắp trận địa tổ chức chiên đấu mục tiêu giả định.
Thứ này quá nhẹ so với Ballista của người Hoa, cần phải dùng xe ngựa trở.
Càng nhẹ hơn so với Ballista khổng lồ của người La Mã.
Nhưng sức công phá không có yếu hơn bao nhiêu.
Mũi tên .kg tuy có nhẹ hơn mũi tên k của người La Mã nhưng còn nặng hơn mũi tên của người Tống, sức xuyên phá và cả tầm bắn cao hơn Ballista của người Tống.
Còn nếu so sánh độ cơ động, chính xác… hị hị… không cần nói nhiều….