Ly Dị, Tuyệt Vọng Và Dễ Thương

chương 21

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Anh nhích ra để nhìn mặt nàng. “Anh... anh làm em đau à?”

Nàng vừa nấc lên nghẹn ngào vừa lắc đầu phủ nhận. Nhưng thấy nàng không nói lên lời khiến cơn sợ hãi của anh càng tăng thêm. Anh ấp khuôn mặt nàng trong hai bàn tay mình và chăm chú quan sát mắt nàng. “Chuyện gì vậy cưng?”

Nàng không trả lời, chỉ tiếp tục khóc. Chase chỉ biết lấy hai ngón tay cái gạt nước mắt nàng đi. “Lacy, em làm anh sợ rồi đây này. Nói anh nghe xem có chuyện gì đi.”

Nàng dụi đầu lên vai anh.

Anh lại quàng tay ôm nàng vào lòng. “Anh xin lỗi,” Chase thì thầm. “Vì bất cứ lỗi gì anh đã phạm đi nữa, anh xin lỗi em.” Anh vừa âu yếm xoa lưng nàng vừa tự rủa mình là đồ tồi.

Nhiều phút trôi qua. Nàng thôi run rẩy và tiếng sụt sịt cũng thưa dần. Anh hơi ngửa đầu, lau nước mắt vương trên má nàng và xoay mặt nàng buộc nàng nhìn thẳng vào anh. “Em không sao chứ?”

Nàng gật đầu.

“Anh có gì không phải với em à?”

“Không. Em... em chỉ không biết là xảy ra chuyện gì thôi. Em không kiểm soát được nữa.”

“Vậy là... khóc vì vui mừng ư? Nước mắt hạnh phúc à?” anh ngập ngừng hỏi.

“Chắc vậy,” nàng đáp, rồi lại nấc.

Anh trìu mến vuốt tóc nàng. “Chuyện này phải mất chút thời gian để làm quen đây. Em làm anh sợ chết được đấy, em yêu.”

“Em xin lỗi,” nàng sụt sịt.

“Đừng! Đừng có mà xin lỗi. Chẳng qua anh tưởng... đã làm gì đó không đúng.” Anh hôn cằm nàng, rồi hôn lên mặt nàng mãi cho đến khi anh hôn khô hết nước mắt trên mặt nàng. Rồi anh ôm nàng chặt hơn. “Đấy, em yêu, đấy là cuộc làm tình ngoạn mục nhất trên đời.”

Nàng nhoẻn cười dù mắt nàng vẫn còn ươn ướt. “Anh nói thật chứ?”

“Em không thấy thế sao?” Chase hỏi, đột nhiên thấy bất an.

“Ừm, có, nhưng em không nhiều kinh nghiệm trong chuyện... chuyện yêu. Em thì chắc mẩm là so với những lần làm tình ngẫu hứng khác của anh, thì lần này chỉ là...”

Lời nàng nói khiến anh hoàn toàn bị bất ngờ. “Ngẫu hứng ư?”

“Chẳng phải đấy là cách anh gọi tình dục không có tình cảm gắn bó đó sao?”

Anh mở miệng định nói ngay rằng những gì anh và nàng cùng chia sẻ không hề ngẫu hứng chút nào. Nhưng quả thật, linh tính mach bảo Chase rằng nếu chuyện này có dính líu sâu đậm gì hơn thì Lacy sẽ thối lui ngay. Mà tại sao cơ chứ? Đủ loại khả năng xảy ra trong đầu anh; nhưng rồi câu trả lời anh từng nghĩ đến lúc trước trở về dính nhằng nhẵng vào tim anh như bã kẹo cao su dính vào đế giày tennis vậy. Peter! Có phải chỉ vì hắn mà nàng khóc nấc lên như vậy không? Vì mặc cảm có lỗi với chồng, hoặc vì nàng ước giá anh là chồng cũ của nàng thì hay biết mấy?

Vén tóc vương trên má nàng, anh tự nhủ sự sở hữu chiếm đến chín phần mười luật của trò chơi rồi. Và ngay sau lúc này đây anh đã sở hữu rồi đó thôi. Thân xác nàng vẫn còn run rẩy sau hai lần cực khoái anh mang đến. Môi nàng vẫn còn ẩm ướt và sưng mọng sau những cái hôn của anh, và hương vị của nàng vẫn còn vương trên lưỡi anh cơ mà.

Anh sẽ làm nàng thay đổi cách nhìn nhận. Lacy Maguire rồi sẽ thay tình đổi ý. Anh sẽ không chịu ngồi yên nhìn nàng thuộc về tay kẻ khác. Và Chase Kelly có thể chiến đấu đến cùng để có được thứ mình khao khát.

Nàng chợp mắt bên anh. Anh ngắm nhìn Lacy, ước mong muốn được biết mọi điều về nàng. Thế nhưng dù cơ thể anh đang ngân nga khúc ca hạnh phúc, trái tim anh vẫn đau đáu về Stokes. Thử nghĩ mà xem, anh đã ngây ngất với cuộc truy hoan trong khi chiến hữu của anh lại đang trên bàn mổ vật lộn với sự sống: cảm giác tội lỗi đến gõ cửa tâm hồn anh tựa người khách không mời. Nhưng cho dù mặc cảm tội lỗi có đeo bám lấy mình, Chase biết dù anh có hay không có làm gì đi chăng nữa thì anh cũng không thể giúp được Stokes.

Chase hít một hơi sâu, nguyện cầu cho Stokes sẽ qua khỏi để hai con trai anh ấy khỏi phải sống cuộc đời không có bố. Nhớ lúc trước, dù anh đã mười bảy tuổi nhưng khi mất cả cha lẫn mẹ, Chase vẫn thấy ngơ ngác như cậu bé mới lên ba. Không một đứa bé nào đáng phải cảm nhận thế. Rồi anh nhớ đến Angie, vợ Stokes, và những ký ức về việc mất đi Sarah lại chồng chất trong tâm trí anh. Lạy trời, hãy để cho anh ấy được sống.

Zeke tựa hẳn vào lưng ghế bệnh viện, ngửa mặt nhìn trần nhà trắng toát và cố quên đi da hắn đang ngứa râm ran. Một nhóm cảnh sát và thanh tra đứng đầy trong phòng đợi nhưng không ai nói câu nào. Sự im lặng lửng lơ trong căn phòng như cái chết. Zeke hy vọng đấy là cái chết. Hắn cầu mong đấy là cái chết. Có lẽ hắn sẽ phải xuống địa ngục khi cầu mong những điều tội lỗi, nhưng để sau này khi hắn thoát khỏi cái địa ngục trần gian này đã rồi hẵng lo đến điều này.

Vợ Stokes ngồi trong một góc phòng, lặng lẽ khóc, xung quanh là người thân vây quanh. Zeke cố không nhìn họ, vì hắn sợ họ sẽ nhìn lại, sợ họ đọc được những gì trong mắt hắn. Zeke không còn quan tâm đến nỗi đau mất người thân của họ nữa. Hắn chỉ cầu Stokes chết quách cho rồi. Nếu anh chết, hắn sẽ bớt đi một việc cần làm trong nỗ lực thoát khỏi cảnh khốn khổ khốn sở này. Hắn nhất định phải thoát. Hắn xứng đáng được đeo đồng hồ vàng, cũng như xứng đáng được hưởng hai trăm ngàn đô la hiện đang nằm im chờ hắn trong một tài khoản của ngân hàng Thụy Sĩ.

Hắn có dự định làm việc này đâu. Hắn và đồng sự cũ tham gia một vụ tấn công vào hang ổ của bọn buôn ma túy, và trong lúc hai viên cảnh sát cùng đội mải đuổi theo tên tội phạm chạy trốn, hắn và James xông vào trong. Những tờ bạc mệnh giá một trăm đô la vương vãi khắp căn phòng, James đưa mắt nhìn hắn và lập tức cả hai đọc được suy nghĩ của nhau. Trước khi hai bạn cùng đội quay về, hắn và James đã giấu được gần hết số tiền trong phòng ấy.

Từ đó, chuyện lấy tiền trở nên dễ dàng hơn và họ cùng lấy tiền quỹ của bọn buôn lậu ma túy trước khi còng tay chúng. Sau đó, James hiến cho hắn nhiều kế rửa tiền từ khoản thu nhập bất minh ấy. Còn nữa, nhiều tên buôn lậu ma túy sãn sàng trả những khoản tiền khổng lồ cho vài lời đảm bảo của hắn và Zeke chỉ cần làm ngơ như không biết gì là xong.

Một trong những lần Zeke đang nhận "hậu tạ" thì Martinez bắt quả tang hắn vừa nhét một xấp tiền dễ kiếm vào túi vì đã thủ tiêu bằng chứng về một nạn nhân dùng ma túy quá liều. Nạn nhân chỉ là một con điếm. Thực ra thì chính Zeke từng chơi ả này một hai lần gì đó rồi.

Chưa muốn tỉnh giấc sớm, Lacy trở mình, trên người có vài chỗ ran rát mà đã lâu lắm nàng chưa đau ở những chỗ ấy. Trong tích tắc nàng đã hiểu ra nguyên do của những nơi ê ẩm ấy. Trời ạ, trong một đêm họ làm tình đến ba lần. Nàng đã về đích ghi điểm những sáu lần. Bốn lần trên giường, một lần trên sofa và một lần dưới nền nhà.

Lacy hé một bên mắt, cố gắng xác định vị trí, xem nàng đang nằm một mình trên giường hay Chase vẫn còn ở bên nàng. Chưa mở hết mắt ra thì một mùi thơm hấp dẫn đã tấn công mọi giác quan của nàng và Lacy biết Chase đang nấu nướng chuẩn bị cho bữa điểm tâm. Nàng có thể quen dần với chuyện này.

Không, cô không được thế! Tiếng cô gái ngoan trong lương tâm vọng đến.

Thấy Samantha đủng đỉnh đến gần, Lacy ngồi lên vuốt ve chú mèo ngoan trong lúc nó giương cặp mắt xoe tròn lên nhìn nàng. Nàng chợt nghĩ nếu con mèo biết nói, nó sẽ lên lớp nàng ra trò về chuyện không nên tin người lạ.

"Đừng lo mà," nàng thủ thỉ cùng Samatha, tay gãi gãi lên tấm lưng võng của con mèo. "Đây chỉ là chuyện tạm thời thôi. Mấy ngày nữa, anh ấy sẽ... đi mà." Tim nàng thắt lại. "Chỉ là tình dục ngẫu hứng thôi." Nàng nhắm mắt, hồi tưởng; và ngạc nhiên với chính mình vì nàng lại yêu say đắm. Và rồi, không cầm lòng được, nàng quẳng ra bốn chữ làm tình ngẫu hứng, nửa vì muốn thử xem nghị lực của mình mạnh đến đâu sau cuộc mây mưa và nửa lại hy vọng anh sẽ bảo rằng nàng đã lầm.

Chase chỉ im lặng. Mà thôi, chính nàng cũng muốn thế mà. Có phải không nhỉ?

Bất chấp một sự thật là tim nàng vừa nhói lên, như thể có sợi dây thật mảnh nối nó với góc tâm hồn chất chứa bao cảm xúc dồn nén, nàng đã cố gắng tồn tại. Nàng đã không cầu xin anh lấy mình; nàng đã không bắt đầu quyết định xem nên chọn loại bánh cưới nào cho tiệc tân hôn hay tưởng tượng con mình sau này sẽ giống mẹ hay giống bố.

Vậy thì vì cớ gì sau cả ba lần làm tình, nàng đều không kiểm soát được tình cảm và bất khóc như trẻ nhỏ. Chase đã bắt đầu tin chuyện đó với nàng là hoàn toàn tự nhiên. Mà biết đâu có thể là thế thật. Có lẽ đấy là phản ứng của cơ thể sau khi đạt chuỗi cực khoái liên hoàn. Nhưng điều quan trọng là nàng đã sống sót. Không kể đến chuyện nàng đã làm tình thật kỳ diệu không giống như trước giờ.

"Và tao sẽ vẫn sống khỏe thôi, mày ạ," nàng nói với con mèo. "Tao là phụ nữ hiện đại và trần tục. Là người tự nhiên lại thích tơ tưởng về bánh kem trắng nhân mứt quả cherry tại tiệc cưới của mình."

"Thôi chết!" Nàng hoảng hốt đưa tay bụm miệng đầy suy nghĩ đó ngược về lỗ đen trong tiềm thức của mình.

Nàng lắc đầu, bò xuống giường và vào phòng tắm với tay lấy chiếc áo choàng ngắn màu xanh nhạt loại mặc trong nhà đang treo trên móc sau cánh cửa. Nàng đến trước gương, ưỡn thẳng hai vai và săm soi hình bóng mình trong gương. "Mày trông khá lắm. Mày cảm giác rất ổn. Ừ thì bên dưới hơi đau tí, nhưng mày đã làm tình những ba lần cơ mà. Chúng thật tuyệt vời."

"Mình có thể làm thêm lần bốn đấy." Tiếng của Chase dội lại từ phía sau nàng. "Nếu như... bên dưới không đau lắm."

Truyện Chữ Hay