Kagami và David lườm nhau một lúc lâu trong im lặng. Hai người họ đều đang cố thăm dò ý định của bên kia, họ tiếp tục nhìn chằm chằm vào người kia để quan sát nhất cử nhất động của đối phương. Và ngay sau đó–
“Nhân viên quản lý yêu cầu(quest) của Hội-san! Gã này này!”
Kagami hét lên và chỉ tay vào David.
“Thằng cha già này nhìn một cô gái trẻ với ánh mắt thèm thuồng như muốn la liếm khắp người cô ấy! Thậm chí hắn còn nhìn cả tôi nữa! Có nhìn kiểu gì đi nữa thì tôi cũng cực kỳ chắc chắn đây là một tên biến thái!”
“Fuehh!?”
David thốt lên khi nghe Kagami đột nhiên hét lên câu nói bất ngờ và khó đỡ như vậy. Những nhân viên quản lý yêu cầu của Hội đang đứng xung quanh,cùng với những mạo hiểm giả tạm thời ghé qua hội và những Thường dân đang đưa yêu cầu, tất cả họ ngay lập tức nhìn về phía David.
“C-cậu nhầm rồi,t-tôi!”
Kagami bảo vệ cô gái nhỏ và kéo cô ra xa khỏi David, người đã hạ cảnh giác,và khi đó, sự hiểu làm về một người đàn ông đứng tuổi quyến rũ cố đặt tay lên người 1 bé gái ,lan rộng.
“Này này…Có khi nào người hay nấp sau mấy bụi cây trong rừng không? Dám làm một hành động phi pháp ở chốn đông người như vậy…”
“Nhìn người này đi, đôi mắt của hắn có vấn đề rồi. Dù có nhìn thế nào đi nữa thì hắn cũng có khuôn mặt của một tên tội phạm.Đi lừa dối một cô bé đáng yêu như vậy,… hắn nghĩ cái quái gì vậy chứ?”
“Tôi đã thấy hắn là lạ thế nào rồi. Giờ nghĩ lại thì,hắn chầm chậm vào đây mà không tạo ra tiếng động nào, và hắn đúng là có đến sau lưng cô gái đó thật. Aah…Tôi có cảm giác tệ về chuyện này.”
“Hắn thối! Hắn là một tên hôi hám.Thật bẩn thỉu.”
Thậm chí mấy người xung quanh còn không thật sự nhìn ông ta, nói bất cứ thứ gì họ muốn mà không kiêng nể.
“Này ông. Ông có thể đi qua đây một chút không ?”
“Các anh nhầm rồi ! Tôi chưa làm gì cả…thật đấy!”
David bị đem đi bởi hai mạo hiểm giả có khuôn mặt dữ dằn, được thuê như bảo vệ bên trong Hội, họ đang nắm chặt cả 2 tay của ông.
Sau đó, Kagami hét lên “Ngay bây giờ, chạy thôi!”, nắm lấy cơ hội chạy trốn khỏi khu vực này trước khi mọi việc trở nên rắc rối.
Dù Tina và Alice cố theo sau Kagami rời khỏi Hội, Alice lại dừng lại và nhìn David,người đang cố phủ nhận cáo buộc và chứng minh rằng mình vô tội.
“Hãy thả người đó ra, người đó vẫn chưa làm gì cả.”
Thay vì chạy đi và để lại mọi thứ như vậy, cô yêu cầu 2 mạo hiểm gỉa được thuê thả David ra. Hai mạo hiểm giả và mọi người xung quanh trở nên hoang mang bởi những hành động bất ngờ đó và David nhìn cô một cách ngưỡng mộ, dường như ông có điều muốn nói với cô.
Và hơn những người khác, Kagami là người bị shock nhất nói ”Huhhh~?”
“Kagami-san. Em nghĩ là hành động bất ngờ của anh là do nghĩ cho
Krul-san. Nhưng em nghĩ em không nên làm việc tượng tượng như vậy.
Ông ta có thể đã nhìn em với ánh mắt biến thái thật, nhưng em nghĩ thật là sai trái khi bắt một người chưa làm gì cả.”
“Trái tim của tôi đau đớn khi nghe sự phán xét công bằng đến vậy. Chuyện này là sao?”
Dù hai mạo hiểm giả vẫn chưa quyết định phải làm gì, họ thả tay của David ra khi nghe lời khai của Alice.
Những người chế nhạo xung quanh David không biết họ phải làm gì,và cũng không theo kịp cuộc trò chuyện,nên họ chỉ đơn giản là giải tán,d ù họ nói những lời khá quá đáng như vậy.
“ Nữ thần ơi…Việc đó thật đáng ngạc nhiên. Hmm, dù sao thì..cô đã cứu tôi. Xin cho phép tôi bày tỏ lòng biết ơn của mình. Thật lòng mà nói… Sự xuất hiện của cô thật lộng lẫy so với những người cùng trang lứa.”
David được thả ra đứng trước mặt Alice và cuối người thật sâu trước cô, và ông cười với cô, lần này là nụ cười hạnh phúc. Thấy vậy, Alice cũng cười đáp lại.
Nhìn thấy nụ cười bất ngờ này làm ông lẩm bẩm “..Hoh.” dường như ông muốn nói điều gì đó. Biểu cảm của ông thay đổi một cách khó khăn, có lẽ ông đang suy nghĩ về một số điều.
“Chà, tôi sẽ để việc suy nghĩ lại sau…cái đầu của anh khá kỳ lạ nhỉ ? Tôi chỉ muốn xác nhận với Krul-sama vài điều thôi mà.”
David nói khi nhìn Kagami, cậu đang ngoảnh đầu qua hướng khác,với một tiếng “gurin “ ,như thể đang vừa nhớ về việc gì.
“Ông khá nhạy bén nhỉ? Cái đầu của Kagami đúng là lạ thật.Nó lạ đến mức anh ấy muốn biến một Anh hùng thành một idol cơ. Mà, rốt cuộc thì tôi cũng đã quen với những câu như thế rồi.”
Sau khi đáp lại David, Alice cúi đầu xin lỗi ông, như thể cô chịu trách nhiệm cho hành động của Kagami.
David cúi đầu nói “ Không sao,đừng lo về việc đó” và khi họ làm lành với nhau.Tina,Alice và David đồng thời nhìn Kagami với vẻ ngờ vực.
“À thì…nó có vẻ rất phiền phức khi đính vào mấy việc như vậy… Và nếu ông có gì đó với Krul, tôi tưởng rằng ông có động cơ ngầm nào đó vì ông đến chỗ chúng tôi mà không gặp trực tiếp Krul…”
“Hou..Tôi hiểu rồi. Tôi không cố tình khiến cậu chạy đi như vậy. Tốt lắm, cậu đã đoán đúng, tôi đến cùng với một kế hoạch cho tất cả mọi người. Dù vậy, tôi không ngờ là mình lại bị đối xử như một tên biến thái.” David cười nói một cách vui vẻ.
Nhóm Kagami vẫn chưa hiểu ý định của David,quyết định nói chuyện ở một quán cà phê gần đó ở quảng trường trung tâm sau khi gặp lại Rex,người quay về để tìm hiểu nguyên nhân David đến đây.
“Tôi không thể tin David-dono lại ở đây…Đã một thời gian dài từ lần cuối tôi gặp ngài.”
“Đã lâu không gặp, Rex-sama…tôi mừng khi thấy ngài vẫn khỏe như mọi
khi.”
Khi Rex tới quảng trường và gặp David,cậu đánh mất vẻ bình tĩnh của mình và hét lên ”Tại sao ngài ở đây ?”
khi hoàn toàn không ngờ tới cuộc ghé thăm của ông.
Bất ngờ thay, có vẻ như Rex và David là người quen của nhau.