Luyện Kim Cuồng Triều

chương 774: tụ hội (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Còn có một việc, thủ tịch thuật sĩ luyện kim của Tường Không cũng tiến vào Diệp Gia học viện, đồng thời lấy một thân phận vô cùng vi diệu trong Diệp Thành, một mực sinh hoạt trong Diệp Thành, cũng là địa sự khiến mọi người nghĩ không ra.

Thủ tịch thuật sĩ luyện kim này là ai? Hiện tại mọi người trong thiên hạ đều biết, chính là Sa Lan do Diệp Lãng và Chân Tiểu Yên đánh bại trước kia, điều này chỉ có thể làm sáng tỏ sự tình, nhưng lại không làm sáng tỏ Sa Lan.

Hiện tại đám người Chân Tiểu Yên minh bạch, trước kia Sa Lan không có khả năng sinh con, bởi vì nàng là thân thể thuần khiết, hiện tại là, trước đây tự nhiên không cần phải nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thân phận của Sa Lan trong Diệp thành rất vi diệu, bình thường hay ở cùng một chỗ với dám người Chân Tiểu Yên, giống như bằng hữu với nhau, điều này khiến người khác cảm thấy rất ngoài ý muốn, làm cho bọn họ không nghĩ ra, chỉ là không đi nghiên cứu cái gì.

Bởi vì Sa Lan rất điệu thấp, cũng rất thần bí, khiến nàng không bị chú ý, cũng không suy xét suy nghĩ của nàng.

Đồng thời, từ trong miệng Sa Lan, mọi người minh bạch phải đợi Diệp Lãng trở về, nhất định phải đợi 10 năm sau, đây là chuyện không thể thay đổi.

Tuy rằng Lý Nguyệt cũng đã nói điều này, thế nhưng mọi người vẫn ôm chút hi vọng, mà nhân sĩ quyền uy Sa Lan này nói rõ, hơn nữa thời gian đã trôi qua năm năm, hiện tại để mọi người phải tin tưởng.

Về phần Lý Nguyệt, từ lúc Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu cùng nhau biến mất, Lý Nguyệt vẫn thủ hộ di tích thượng cổ, trong năm năm, chưa từng rời khỏi nủa bước, mà lời nàng nói chỉ là thông qua tin tức nói cho người Diệp gia.

Diệp Thành hiện tại có một tụ hội phi thường kỳ lạ, hầu như là đại biểu tới từ khắp các thế lực khác nhau, điều này thoạt nhìn như đàm phán, nhưng lại không giống như đàm phán.Mà thành thị trung lập Diệp thành này, đảm bảo an toàn của các thế lực khắp nơi, đồng thời cũng không thiên vị bất cứ phương nào, cho dù người của Tường Không, bọn họ cũng đối xử bình đẳng.

Có thể, Diệp Thành cũng là vì để mọi người có thể hòa khí một chút, để cục diện này có một kết thúc hoàn mỹ, chí ít không tiếp tục giằng co như vậy.

Mà tụ hội này không là gì trong mắt chính quyền, bởi vì phía chính quyền sẽ không thừa nhận tụ hội như vậy, vì vậy địa điểm cũng rất nhiên không thể thích thức, là địa phương tiến hành.

Mà địa phương này, tại Diệp Thành này, địa phương hay nhất không gì khác là Diệp gia.

- Lam Vũ, bảo muội không phát hỏa, không nên phát giận! Sự tình lần này rất quan trọng, quan hệ tới phúc lợi của bách tính thiên hạ!

Đây không phải là lần đầu tiên có người nhắc nhở Lam Vũ, mà lần này nhắc nhở tới từ nhị tỷ của nàn, Diệp Lam Vận.

- Ta biết nhị tỷ! Ta sẽ không phân biệt được nặng nhẹ như vậy, đồng thời, phát hỏa đối với bọn họ cũng có lợi ích gì, đệ đệ cũng không đi ra… Nếu như bọn họ có biện pháp, sẽ không đến mức không cứu được Triệu Nhã Nhu.

Diệp Lam Vũ nhàn nhạt nói, bộ dáng hình như không để ý.

- Ta biết muội biết việc này, nhưng lần trước muội cũng nói như vậy, cuối cùng đánh người ta ra ngoài!

Diệp Lam Vận có điểm bất đắc dĩ nói.

Đối với lời nói của Diệp Lam Vũ, Diệp Lam Vận rất tin tưởng, nhưng nàng cũng biết coi như Diệp Lam Vũ biết việc này, cũng không có nghĩa là nàng không phát hỏa.

Mỗi lần nhìn thấy Sa Lan, Diệp Lam Vũ sẽ phát hỏa, mà nàng hiện tại có thực lực cường giả Thiên cấp, không biết bao nhiêu lần muốn diệt sát Sa Lan, nếu như không phải Sa Lan có người bảo hộ mà nói, sớm đã bị giết chết.

Dù sao Sa Lan đã đưa Diệp Lãng vào, điểm này Lý Nguyệt đã nói qua, mà Sa Lan cũng thừa nhận.

Đồng thời tại lúc này, đám người Diệp Lam Vận có điểm kỳ quái, kỳ quái Sa Lan biết rõ ở đây nguy hiểm như vậy, nhưng vẫn ở chỗ này, nói rõ là nghiên cứu thuật luyện kim Diệp Lãng lưu lại, nhưng mục đích chân chính là gì, tất cả mọi người đều không dám khẳng định.

Thuật luyện kim của Diệp Lãng lưu lại, tuy rằng tất cả mọi người đều đang nghiên cứu, thế nhưng không có người nào nhìn thấu được, coi như là thủ tịch thuật sĩ luyện kim như nàng cũng không hiểu thấu đáo nửa điểm, cho dù là nửa điểm như vậy cũng không có.

Đây cũng là điểm dám thuật sĩ luyện kim như Sa Lan bội phục, cảm thán không ai có thể so sánh thuật luyện kim với Diệp Lãng.

Mà bình thường Sa Lan nghiên cứu luyện kim thuật của Diệp Lãng, cũng học tập trong học viện luyện kim, học tập các giáo tài học viện luyện kim Diệp Lãng lưu lại, điều này khiến nàng thu được rất nhiều ích lợi.

Đương nhiên, người Diệp gia cũng không ngốc như vậy, để người đặc thù như Sa Lan có thể học tập không công, Diệp gia yêu cầu, nếu như Sa Lan muốn học tập ở chỗ này, như vậy nhất định phải đứng ra dạy học, dạy thuật luyện kim nàng biết cho mọi người.

Nói cách khác, Sa Lan không đơn giản là một học viên, đồng thời cũng là một giáo sư, đồng thời nàng học tập, cũng chia sẻ kiến thức mình biến cho người khác.

Vốn có, Diệp gia đưa ra điều kiện này cũng là muốn đuổi Sa Lan, bởi vì ai cũng nghĩ Sa Lan không có khả năng dạy học, hkonog có khả năng chia sẻ những thứ nàng biết cho mọi người, như vậy không phải tiết lộ bí mật của Tường Không thì là gì?

Chỉ là không nghĩ tới, Sa Lan dĩ nhiên đồng ý, đồng thời thông qua kiến thức luyện kim nàng chia sẻ, dạy cho học viên học viện, bởi vì nàng khiến trang bị luyện kim của Tường Không bắt đầu trở nên sáng tỏ, không còn thần bí như trước.

Khi đó thứ này không còn thần bí, cũng chính là lúc mọi người có thể phá giải, để phòng ngự.

Đối với điểm này, bên phía Tường Không tựa hồ không hề lưu ý, cũng không nghĩ Sa Lan phản bội, thậm chí còn tặng cho nàng chức vị thủ tịch thuật sĩ luyện kim hoàng gia, đồng thời còn thẳng thắn nói là tới nơi này học tập giao lưu.

Kỳ thực, đối với Tường Không mà nói, nắm giữ thuật luyện kim của Diệp Lãng tương đối quan trọng, những điều Sa Lan chia sẻ không phải là toàn bộ nắm giữ của Tường Không, Tường Không còn có rất nhiều vũ khí bí mật không sử dụng, vì vậy bọn họ không sợ.

Mà dùng thứ đã biết để đổi lấy thứ không biết, đồng thời còn là thứ có tác dụng đối với chính mình, đây là giao dịch rất nhiều người nguyện ý làm.

Truyện Chữ Hay