Editor: Phù Dung SươngĐoàn người một đường đi tới Hiên Viên phái, hội báo lại sự việc chứng kiến, sau đó liền một đường đi Chung Ly.
Chung Ly tuy rằng không thể lớn so được với Vọng Tiên Trấn, nhưng sự phồn hoa tấp nập thì không thua kém.
Mới vừa đến Chung Ly, Toàn Cơ, Linh Lung liền lôi kéo Chung Mẫn Ngôn chạy đi chơi.
Lục Ngân Hoa nhìn nhìn Nhược Ngọc, đau lòng, cũng liền kéo hắn chạy đi.
Cho nên, chỉ còn lại tại chỗ hai người Chử Thanh Hoan cùng Tư Phượng.
Chử Thanh Hoan một thân lam bạch sắc váy áo cùng Tư Phượng trên người là lam sắc trường sam, tạo cảm giác như một cặp đôi thần tiên quyến lữ.
Hai người tay trong tay đi dạo trên đường lớn, giống như một cặp phu thê bình thường.
Chợ có chút chen chúc, Chử Thanh Hoan lảo đảo thiếu chút nữa té ngã, Tư Phượng dùng sức liền đem nàng kéo vào trong lòng ngực che chắn, bảo hộ nàng thoát ra khỏi đám người.
Cho tới nay luôn lấy kiên cường ngụy trang chính mình, thế nhân đều cảm thấy Thiếu Dương phái Thiếu chưởng môn không gì không làm được, nhưng chung quy, nàng cũng chỉ là cái tiểu cô nương.
Chử Thanh Hoan chưa từng có một khắc cảm thấy chính mình được người khác quý trọng lại là cảm giác tốt đẹp như vậy, cực kỳ giống cảnh trong mơ của nàng.
Đi tới khu vực an toàn, Vũ Tư Phượng buông Chử Thanh Hoan ra, vuốt tóc rối trên đầu nàng, cười nói:”Xem ra, lúc này đây đi dạo không được, chúng ta trở về?”“Được, trở về.
” Chử Thanh Hoan cũng cười.
Về tới khách điếm, những người khác cũng đã trở lại, chẳng qua là Linh Lung tức giận ngồi một bên, Toàn Cơ và Chung Mẫn Ngôn lại luống cuống tay chân xoay quanh nàng an ủi.
“Đây là làm sao vậy? Ai chọc Linh Lung không cao hứng?” Chử Thanh Hoan vừa hỏi một câu, Toàn Cơ cùng Chung Mẫn Ngôn liên tục xua tay.
Chung Mẫn Ngôn bất đắc dĩ:”Là như vậy sư tỷ, chúng ta tách ra lúc sau, Toàn Cơ không cẩn thận lạc đường, thiếu chút nữa bị mấy tên công tử nhà giàu ăn chơi khi dễ, Linh Lung mới không vui.
”“Linh Lung tốt.
” Chử Thanh Hoan nói, “Đều đã qua, làm tỷ tỷ bảo hộ muội muội là điều rất tốt, muội đã làm không tồi.
”“A a a a, tiên trưởng cứu mạng a.
” Có người thét chói tai chạy lên cầu thang ôm chặt chân Chử Thanh Hoan, Chử Thanh Hoan giật mình một cái thiếu chút nữa té ngã, may mắn được Vũ Tư Phượng giữ chặt.
“Ngươi, nếu không muốn sống ta có thể thành toàn cho ngươi.
” Vũ Tư Phượng nhìn tên nam nhân vẫn đang ôm chặt chân Thanh Hoan, “Buông tay.
”Bị ánh mắt Tư Phượng trừng dọa sợ, nam nhân kia vội vàng buông tay ra, tổn thọ a, người này là phu quân của tiên trưởng sao?Thật là dọa người?“Được rồi” Chử Thanh Hoan bật cười, “Ngươi nói đi, tìm chúng ta có chuyện gì?”“Bẩm tiên trưởng” Người nọ ngẩng đầu, Linh Lung cùng Chung Mẫn Ngôn nhìn tướng mạo hắn, Linh Lung lập tức bạo nộ.
“Chính là hắn! Tỷ tỷ, chính bọn họ khi dễ Toàn Cơ!”Chử Thanh Hoan xoay đầu lại, đốt ngón tay nắm đến kêu răng rắc thành tiếng:”Chính là mấy người các ngươi khi dễ muội muội ta?”Một quyền sắp đánh xuống, lại bị Tư Phượng giữ lại.
“Được rồi, nàng là một Thiếu chưởng môn, lại muốn trước mặt mọi người làm trò đánh người, thanh danh muốn từ bỏ sao?”Tuy rằng thực không tình nguyện, Chử Thanh Hoan đè nén tức giận ngồi xuống, nhìn mấy người quỳ dưới đất:”Nói đi, có chuyện gì muốn tìm chúng ta?”“Tiểu nhân ở tại trong thành Chung Ly, cách đó không xa có một cái Cao Thị Sơn, trên núi Cao Thị có một Cao tiên cô, hằng năm, nàng muốn cống nộp bốn nam tử lên núi.
”“Năm nay không biết tại sao lại xui xẻo đến phiên mấy người chúng tôi.
Chỉ có điều, có một lần tôi tò mò dung mạo của Cao tiên cô như thế nào, liền trộm đi theo đội ngũ lên Cao Thị Sơn, kết quả phát hiện….
.
Cao tiên cô kia, căn bản chính là yêu.
”Là yêu sao, Vũ Tư Phượng nhìn thoáng qua Chử Thanh Hoan, xua tay:”Các ngươi đi về trước đi, đã có yêu chúng ta tự nhiên sẽ diệt trừ.
”Được Vũ Tư Phượng khẳng định, mấy người kia ngàn ân vạn tạ rồi đi xuống lầu.
Nhóm người Thanh Hoan, trước khi tới Chung Ly thành, Liễu Ý Hoan đã rời đi trước, Thanh Vũ tới vội vàng cũng đi vội vàng, đến cuối cùng chỉ còn lại mấy người bọn họ ở tại khách điếm lúc này.
“Như vậy, chúng ta ở đây có ba nam tử, liền thay thế bọn họ vào núi gặp vị Cao tiên cô kia?” Vũ Tư Phượng đưa ra suy nghĩ của mình.
Chử Thanh Hoan ngẩng đầu:”Vừa rồi bọn họ có bốn người, các người ba người đi? Hoặc là ta cũng cùng đi đi, Toàn Cơ, Linh Lung và Tiểu Ngân Hoa ở bên ngoài tiếp ứng, thế nào?”“Nhưng Chử cô nương….
.
” Dọc theo đường đi, Nhược Ngọc chưa từng nói chuyện hiện giờ lại lên tiếng, “Tại hạ cảm thấy, nếu cô nương muốn đi Cao Sơn Thị, thì phải giả nam trang, nhưng dung mạo cô nương như vậy, chỉ sợ không ai tin tưởng?”Đúng rồi, dung mạo Thanh Hoan tuy không nói là tuyệt đỉnh, nhưng vẫn là xuất trần thoát tục, nếu nàng giả nam trang, đích xác có điểm….
Không giống!_______________Editor: Từ nay, mặc dù số chương convert đã hoàn thành là chương, nhưng mỗi chương rất dài, cho nên Sương sẽ tách ra tùy theo độ dài.
Mn chú ý nhé.