Trên đường đi đến Thiên Đạo môn, Tần Minh xin ghé qua nhà lấy ít đồ mặc và cái rương đồng đựng quả trứng.
Tần Minh thoáng chút nhớ lại rùa nhỏ.
Thiên Đạo Môn, môn phái thất phẩm, môn phái này không quá rộng lớn, khoảng mười mẫu đất, có khoảng ba trăm đệ tử, toàn bộ đệ tử mặc y phục màu thiên thanh.
Tông môn chia làm cửu phẩm, từ dưới đếm lên cửu,bát,thất tông môn thường là những môn phái nhỏ sáng lập không lâu hoặc những Tông phái cổ xưa niên đại hơn một ngàn năm hoặc vài ngàn năm nhưng vì lý do nào đó đã suy yếu.
Còn những Tông môn lục, ngũ, tứ phẩm trở lên là những tông môn có truyền thừa ngàn năm trở lên hoặc có rất đông đệ tử( khoảng một ngàn người trở lên).
Tông môn tam, nhị, nhất phẩm đều là những đại tông môn lâu đời, lớn mạnh, đệ tử ít nhất trên mười ngàn người.
Ở Quận Gia Lăng chúng ta tông môn mạnh nhất là tứ phẩm như Phi kiếm Tông, Thiết Ngưu Tông và Hoàng Hạc Tông .
Tần Minh nghe Phi Kiếm Tông nên nhớ lại mối thù ngày trước,trong lòng nghĩ sẽ quyết tâm tu luyện để trả thù cho rùa nhỏ.
Xuân Tử thấy sắc mặt Tần Minh nên không nói tiếp nữa.
Các đệ tử thấy Nhất Long trưởng lão đều chắp tay cúi đầu lễ phép : "Tam trưởng lão"
Nhất Long đi vào trong một tiểu viện nhỏ và căn dặn Xuân tử đưa Tần Minh đi làm thủ tục nhập môn.
Xuân Tử giới thiệu sơ về các khu của môn phái và danh phận của đệ tử Nhất Long.
Nhất Long là tam trưởng lão, còn có đại trưởng lão Lâm Vô Khiết, nhị trưởng lão Phùng Viễn Sơn, tứ trưởng lão Huyền Như Ngọc,và ngũ trưởng lão Ngô Kim bằng.
Nhất Long rất ít nhận đồ đệ, tính luôn Tần Minh chỉ có người.
Xuân tử cười nói : " Đúng ra ta bái sư trước ta là sư tỷ,nhưng huynh cứu ta, với lại cũng lớn tuổi hơn ta nên ta cho huynh làm sư huynh,ta làm sư muội.".
Tần Minh gật đầu đồng ý " Xuân Tử sư muội ".
" Xuân Tử muội " Từ xa có người chặn đường Xuân Tử và Tần Minh.
" Xuân Tử muội, hôm nay ta thấy muội khí sắc tươi tốt, chúng ta đi dạo hoa viên được không? " một người đệ tử búi tóc cười nói.
Xuân Tử lộ rõ vẻ chán ghét : " Trần Húc, ngươi tránh ra, ta không có thời gian rãnh nói chuyện với các ngươi, không đi ta sẽ kêu đại sư huynh cho các ngươi biết mặt.".
Xuân Tử quay qua ghé vào tai Tần Minh nói nhỏ :"Thừa Húc là đại đệ tử của đại sư bá, là thiếu gia của một trong những thế gia bậc hai của quận Gia Lăng nên rất huyên hoang, ỷ vào tài nguyên gia tộc, không chăm tu luyện chỉ biết ức hiếp người khác."
Trần Húc thấy như vậy mày cau lại : " Xuân Tử muội, tiểu tử này là ai mà muội có vẻ thân mật với hắn như vậy?"
" Liên quan gì đến ngươi " Xuân tử kéo tay Tần Minh bước thẳng qua.
Trần Húc bực tức nhìn Tần Minh đi xa : " Tên khốn kiếp, dám cướp nữ thần của ta".
" À, sư muội, lúc nãy muội nói chúng ta còn đại sư huynh, hiện tại huynh ấy đang ở đâu, ta muốn bái kiến, mà sao họ nghe muội nhắc đại sư huynh họ lại e dè như vậy?".
Tần Minh tò mò hỏi Xuân Tử.
Xuân Tử mĩm cười tự hào : " Đại sư huynh năm nay mười lăm tuổi, là đệ nhất thiên tài của môn phái ta tên là Trần Thiên Sinh,đã là tụ khí cảnh nhất tinh, là con trai thứ của Trần Gia,một trong tứ đại gia tộc Gia Lăng.
Có lẽ các trưởng lão cử huynh ấy đi làm nhiệm vụ môn phái rồi, danh vọng đại sư huynh trong môn phái rất cao.".
Chào Tiểu Thuý sư tỷ, nhờ Tiểu Thuý sư tỷ giúp huynh ấy làm thủ tục nhập môn, huynh ấy tên là : "...."
Sau khi làm thủ tục nhập môn, Xuân Tử đưa Tần Minh đi vào một phòng gần tiểu viện của Nhất Long trưởng lão.
Tần Minh dọn dẹp đồ đạc phòng óc và nằm xuống nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, mặt trời chưa mọc.
" Tần Minh sư huynh Tần Minh sư huynh!".
Xuân Tử gõ cửa gọi Tần Minh : " huynh rửa mặt ta đưa huynh đi ăn sáng, sư tôn rất ghét ai dậy muộn.".
Tần Minh sửa soạn xong đi theo Xuân Tử vào một phòng trong tiểu biệt viện của Nhất Long trưởng lão.
Tần Minh giật mình khi thấy Nhất Long đang trong phòng bếp và làm các món điểm tâm, ghé sát vào tai Xuân Tử hỏi nhỏ : " Sao sư tôn lại vào bếp, không phải chúng ta đến phòng ăn sao?".Nhất Long trưởng lão làm Tần Minh và Xuân Tử giật mình ngồi nghiêm : " Các con đang tuổi ăn tuổi lớn, cần nhiều dinh dưỡng,tốt cho, những món trong nhà ăn không đảm bảo tiêu chuẩn cho các con, hãy ăn mau và ra ngoài vi sư đợi.".
"
Vâng sư tôn" cả hai đồng thanh đáp.
Ngoài biệt viện, Nhất Long đang chuẩn bị những cái túi nhỏ và vẽ một vòng trận pháp rồi đặt vài viên đá màu xanh lam quanh trận pháp.
Một Vòng ánh sáng quanh trận pháp toả ra và tập trung vào trong trận pháp.
Tần Minh và Xuân Tử bước ra, bái kiến sư tôn rồi đứng bên cạnh.
Nhất Long chuẩn bị xong rồi đưa cho Tần Minh bốn chiếc túi có trận văn nhỏ : " con hãy đeo chiếc túi cát này vào tay và chân đứng tấn trong vòng này canh giờ, giờ trưa vào ăn trưa xong rồi ra đây chạy vòng quanh trong vòng tròn canh giờ.".
Tần Minh tay đón lấy thì kinh ngạc : " Quá nặng".
Nhất Long ôn tồn nói : " Mỗi chiếc túi là ký, khi con lên một đại cảnh vi sư sẽ tăng lên ký.
Khi các con lên Tụ Khí cảnh thì có thể không cần ăn thức ăn vẫn có thể sống, nhưng vì tu luyện thể lực vi sư vẫn sẽ nấu ăn cho các con.".
Tần Minh ngồi xuống đeo túi vào chân và tay.
Xuân tử lè lưỡi giơ tay lên:" Muội cũng có.".
Nhất Long nói tiếp : " Xuân Tử đeo chỉ là ký, vì Xuân Tử tu vi còn kém và cầm thêm song chuỷ thủ, mỗi đại cảnh vẫn tăng lên ký, Xuân tử, vào giữa trận pháp luyện kiếm pháp ta đã dạy canh giờ, giờ trưa vào ăn trưa xong ra chạy cùng Tần Minh canh giờ.
Trưa nay vi sư có việc nên sau khi làm đồ ăn cho các con ta sẽ đi,không có ở đây, đứa luyện tập chăm chỉ, không được lười biếng, nhất là Xuân Tử.".
Tần Minh chấp tay, Xuân Tử le lưỡi : " Vâng, sư tôn".
Tần Minh nhìn thoáng qua Xuân Tử : " Muội ấy thật đáng yêu.".