Edit: Xiaoxi Gua
Hết thảy như thường, ngoại trừ bóng người phản chiếu trong gương hơi có vẻ quỷ dị, cũng không xảy ra tình huống như là động tác thật khác biệt với động tác trong gương.
Cậu ta liên tiếp làm mấy động tác, thấy không xảy ra tình huống khác thường, hơi có vẻ may mắn nhẹ nhàng thở ra.
Mộc Ân đoán, cậu ta có lẽ tới vì tiền.
Nếu như là đến vì tò mò, lúc này nên là thất vọng.
Người đầu tiên ra sân luôn luôn không như mọi người mong đợi, gió êm sóng lặng, khán giả xem livestream cũng có chút không hứng thú lắm.
Làn mưa quà tặng cũng dường như đã ngừng, Đường Đường thấy vậy, vội vàng mở miệng làm sinh động bầu không khí: “Nghe nói trò chơi này, người càng đến sau luôn luôn nguy hiểm hơn, mọi người sợ hãi thì xem trước, nhanh, người thứ hai…”
Cô ấy nói như vậy, người ngồi trên ghế sa lon thật sự có người tin, nhát gan bước lên, cầm lấy quả táo bắt đầu gọt cái thứ hai.
Không thể không nói lá gan của Tuyết Nhi thật lớn, trong khi mọi người đều không muốn trở thành người cuối cùng, cô ấy thế mà chạy đến xếp sau cùng.
Người đứng phía trước lần lượt đều hoàn thành nhiệm vụ, đều không có xảy ra chuyện khác thường, cuối cùng lúc đến phiên Tuyết Nhi, cô từ trên ghế salon đứng lên.
Không biết có phải vì tô đậm bầu không khí hay không, hôm nay cô ấy mặc một bộ đồ cổ trang màu đỏ áo cưới, tóc dài rối tung ở sau lưng, lớp trang điểm trên mặt cũng có chút đậm rực rỡ.
Bởi vì bản nhân có ngoại hình không xấu, trang phục này liền hấp dẫn ánh mắt khán giả đang xem livestream, vốn dĩ trong đoạn video có chút nhàm chán, trong nháy mắt một làn sóng quà tặng rơi như mưa giữa màn hình.
“Tuyết Nhi của chúng ta rất được hoan nghênh nha, cảm ơn quà tặng của mọi người, không biết đêm nay cô ấy có thể trở thành người được tuyển chọn hay không?” Đường Đường tự quay khuôn mặt mang nụ cười đáng yêu của mình, sau đó quay ống kính nhắm ngay Tuyết Nhi đang đứng trước gương bắt đầu gọt vỏ táo.
Tuyết Nhi giống bốn người trước đó, từng vòng từng vòng vỏ quả táo được gọt xuống, thời gian nhanh hơn so với bốn người khác, buông quả táo, đi đến trước gương.
Đầu tiên là cô làm một động tác lấy tay áo che mặt, người trong gương cũng nhẹ nhàng làm theo nàng, lấy áo che mặt.
Ngay sau đó cô lại làm động tác uốn người, người trong gường cũng làm như cô, điềm đạm đáng yêu.
Cuối cùng, cô rủ hai tay xuống, chắp tay hành lễ.
Thay đổi, trong nháy mắt này đã xảy ra.
Người trong gương cũng không hề động.
Tuyết Nhi cúi eo xuống, tay cũng ôm quyền nâng lên, người trong kính vẫn đứng thẳng.
Người kia và Tuyết Nhi giống nhau như đúc, trên mặt lại mang theo nụ cười không giống với Tuyết Nhi, mặc một bộ áo cưới đỏ rực chói mắt.
Bởi vì Tuyết Nhi cúi đầu, cũng không có chú ý tới thay đổi trong gương, nhưng người tham dự ở sau lưng cô cùng khán giả xem livestream tất cả đều thấy được.
Màn hình ngưng không đến một giây, cơn mưa quà tặng trong nháy mắt nổ tung.
Người trong video cũng hít một ngụm khí lạnh, có người nhát gan nhịn không được hét rầm lên, ống kính trong tay Đường Đường lắc lư, xem ra cũng có bị hù dọa.
Tuyết Nhi đang khom người cuối cùng cảm thấy khác thường, lúc này ngẩng đầu lên.
Ánh mắt của cô vừa vặn đối diện với ánh mắt của người trong gương, hơi ngơ một chút, cùng lúc đó, Tuyết Nhi trong gương kia lần nữa lộ ra nụ cười quỷ dị.
Mộc Ân thấy được cô ta nâng hai tay lên, lộ ra mười móng tay sơn màu đỏ, có máu thuận theo khe hở móng tay nhỏ xuống dưới, rơi vào trong gương và trên mặt đất.
Cô ta nhìn Tuyết Nhi, nụ cười dần dần dữ tợn, không còn là dáng vẻ của Tuyết Nhi, hai tay đưa về phía trước, muốn bóp Tuyết Nhi.
Xuất hiện trong chớp nhoáng này, không biết livestream bị hỏng hay là điện thoại xảy ra vấn đề, màn hình biến thành màu đen, mọi thứ đã bị ngắt.
Không ai biết về sau như thế nào, người trong gương kia là chuyện gì xảy ra, có bóp đến Tuyết Nhi hay không, sau khi bị bóp sẽ xảy ra chuyện gì…
“Thú vị chứ? Cũng không phải là lần đầu tiên livestream của bọn họ bị gián đoạn, trước đó cũng từng tình huống này.” Lâm Như Uyên thoát khỏi livestream, lại ấn mở một video khác: “Đây là đoạn sau khi bị ngắt, sau hai mươi phút.”
Video bắt đầu, khuôn mặt Đường Đường xuất hiện ở trên màn ảnh, hoàn toàn là nụ cười được công thức hoá như trước đây.
Mộc Ân phát hiện, nơi quay của bọn họ từ trên lầu đã đổi thành dưới lầu, mấy người tham dự lần nữa ngồi ở trên ghế sa lon, quần áo đều giống trước đó, số người cũng không có ít đi.
Đường Đường cầm điện thoại đảo qua từng khuôn mặt trong đám người, lúc đến Tuyết Nhi cố ý dừng lại một hồi, nói: “Đây là Tuyết Nhi dũng cảm nhất của chúng ta, mọi người mau tặng quà cho cô ấy nhiều một chút đi.”
Tuyết Nhi nghe cô ấy nói xong, đưa tay vẫy với ống kính, cười có chút lạnh lùng.
Mộc Ân phát hiện, cô ấy so với ban đầu, không có bị thương, cũng không có khác thường, càng không giống bộ dáng cuồng loạn tựa như dã thú trong nhà kia.
“Được, hôm nay livestream kinh khủng đến nơi đây là kết thúc, hẹn gặp lại các bạn vào tập sau.” Đường Đường nói ra câu kết thúc với ống kính, tắt livestream.
Hết thảy kết thúc, Lâm Như Uyên xem qua hai lần vẫn có chút vẫn chưa thỏa mãn, cất điện thoại nói: “Cũng không biết bọn họ làm kỹ xảo như thế nào, con ma trong gương kia còn thật hơn cả trong phim ma, đây chính là livestream, mặc dù mọi người đều nói livestream này là giả, nhưng giả này thì người khác cũng bắt chước không được.”
“…” Mộc Ân.
Cái gì giả, đó rõ ràng là thật
Không lập lờ nước đôi như nhũng video lúc trước, cô có thể xác định trò chơi linh dị lần này là thật sự xảy ra vấn đề, gọi mấy thứ bẩn thỉu tới.
Những người thích xem linh dị, phần lớn là người tò mò và theo chủ nghĩa duy vật, luôn cảm thấy hết thảy yêu ma quỷ quái đều là kỹ xảo người khác làm ra.
Càng buồn cười hơn là vừa cảm thấy là giả, còn vừa xem say sưa ngon lành, thực sự khó có thể lý giải được đại não chuyển động trong đầu những người như Lâm Như Uyên này quá.
Mộc Ân thở dài.
Ngoài ý muốn hiểu được nguyên nhân Tuyết Nhi xảy ra khác thường, chỉ là còn có rất nhiều chuyện làm cho người ta nghi ngờ
Ví dụ như…
Vì sao livestream lại gián đoạn, trong hai mươi phút này, xảy ra chuyện gì?
Vì sao rõ ràng xảy ra chuyện, lúc mở lại livestream, người tham dự và streamer lại nói chuyện lưu loát như cũ, bao gồm chính Tuyết Nhi đều nhìn không ra khác thường.
Rõ ràng khi cô ấy còn ở tại căn phòng đó đều không có khác thường, nhưng tại sao sau khi về nhà liền biến thành như thế?
Những chi tiết khó hiểu sự thật quá nhiều, Mộc Ân quyết định gọi điện thoại cho Lưu Niên trước, nói với ông ấy tình huống trước mắt.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, Mộc Ân nói: “Chú Lưu, là cháu, Lâm Mộc Ân.”
“Là Lâm tiểu thư.” Giọng Lưu Niên nghe có chút vui sướng: “Chú đang muốn điện thoại cho cháu.”
“Vậy ạ?” Mộc Ân không nghĩ tới hai người còn có sự ăn ý này, hỏi: “Chú Lưu tìm cháu có chuyện gì?”
“Là như thế này.” Lưu Niên nói: ” Tuyết Nhi khỏe lại rồi, thật sự là may mắn nhờ có Lâm tiểu thư, chú thật sự là…”
“Chờ một chút?” Mộc Ân ngắt lời nói cảm ơn của ông ta, hỏi: “Chú Lưu nói gì mà Tuyết Nhi khỏe?”
“Đúng vậy.” Lưu Niên cười ha hả.
“Khỏe như thế nào?” Mộc Ân nghi ngờ.
“Khỏe như thế nào à…” Lưu Niên cũng run lên: “Chẳng lẽ không phải Lâm tiểu thư làm phép, mới khiến cho Tuyết Nhi khá hơn sao?”
“…” Mộc Ân.
Cô nào có bản lĩnh làm bùa phép, ngay cả tình huống của Tuyết Nhi tóm lại là gì, cũng chưa hiểu rõ đâu.
“Không phải Lâm tiểu thư?” Lưu Niên dần dần hiểu được.
“Không phải cháu.” Mộc Ân thẳng thắn nói: “Chú Lưu cảm ơn nhầm người, chú nói Tuyết Nhi khỏe lại, là đều khôi phục lại như bình thường sao?”
“Đúng vậy, hôm qua sau khi cháu rời đi, chú đến công ty, đêm khuya mới trở về, ngủ một giấc, sáng sớm hôm nay, phát hiện Tuyết Nhi đang ngồi trong phòng ăn ăn điểm tâm, nhìn thấy chú còn biết chào hỏi, ngoan ngoãn giống như trước.”
Giọng của Lưu Niên đều là sự vui sướng: “Coi như không phải Lâm tiểu thư làm phép, cũng khẳng định là bởi vì cháu đã đến, Tuyết Nhi mới chuyển biến tốt lên, vẫn là phải cám ơn cháu.”
“…” Tự nhiên thành chúa cứu thế, trong lòng Mộc Ân lòng có một chút kỳ diệu.
Mặc dù cô cực lực giải thích rằng chuyển biến tốt của Tuyết Nhi không liên quan đến mình, nhưng Lưu Niên vẫn tấp nập nói lời cảm oi, coi cô như một vị thần.
Cô nghe những lời cảm ơn đủ kiểu đủ dạng, mới lấy cớ bận bịu tìm cơ hội cúp điện thoại.