Trong tivi là cảnh quay một đám tang lớn được tổ chức rất long trọng, trong đám tang này có rất nhiều sĩ quan quân đội và tất cả các lãnh đạo cấp cao của đất nước!
Kane và Xenia nhìn thấy cảnh đó cũng hiểu, Kane nói;
“Thì ra là đám tang của một vị ‘Đại Cao Thủ’ hèn chi có nhiều lãnh đạo cấp cao đến dự như vậy.”
Nghe vậy Vera cũng đã hiểu ra, số lượng chiến nhân bậc ‘Đại Cao Thủ’ ở đất nước Krisxy này cũng không quá 30 vị, vì vậy họ rất được mọi người tôn trọng và ngưỡng mộ, các ‘Đại Cao Thủ’ chỉ cần không phải là tội phạm bị truy nã hoặc có nhiều tiền án hình sự thì khi mất họ đều được nhà nước tổ chức cho đám tang rất long trọng.
Trong đám tang sẽ có tất cả các lãnh đạo của các ban ngành khác nhau trong đất nước tới tham dự, các lãnh đạo của nhà nước và quân đội cũng sẽ tham gia.
Các sự việc diễn ra trong đám tang cũng sẽ được chiếu lên truyền hình trực tiếp, đây cũng là cách để công dân cả nước biết được và chia buồn cùng đất nước.
Kane thì cũng chú ý tới các cảnh tượng được chiếu lên tivi, Xenia thì vẫn ăn uống như bình thường, cô không quan tâm lắm, còn Vera thì vừa ăn vừa nhìn chằm chằm vào tivi.
Hình ảnh chân dung của người đã mất được hiện lên màn hình rất rõ nét, tiếng phóng viên vang lên;
“Một vị ‘Đại Cao Thủ - địa cấp(4)’ của đất nước Krisxy chúng ta đã hi sinh, ngài ấy tên Enoch Walter là Tư lệnh của quân đội đặc nhiệm chuyên khảo cổ và khai quật, lí do hy sinh là khi bảo vệ các quân lính ngài phải chiến đấu với những hung thú cường đại và bị chúng vây giết! Hưởng thọ 48 tuổi.”
Sau đó hình ảnh đổi qua những cảnh quay về chiếc quan tài xa xỉ, những người thân trong gia đình người đã mất, những người có chức vụ cao đi lên dâng hương.
Kane nghe xong thì nhíu mày nói với vẻ khó hiểu;
“Tư lệnh Enoch với thực lực ‘Đại Cao Thủ - địa cấp(4)’ như vậy mà bị hung thú chết thì có vẻ khá khó tin, muốn giết ngài ấy ít nhất hung thú phải có thực lực ‘Bậc 4 – cao đẳng’ nhưng chỉ cần không ngu thì sẽ chả ai đi trêu vào chúng.
Hơn nữa quân đội có rất nhiều vũ khí cường đại để chống lại hung thú, và một tư lệnh như ngài ấy sẽ có rất nhiều phương pháp bảo mạng, có khi nào là bị hung thú ‘Bậc 5’ chết!”
Vera nghe bố mình phân tích như vậy cũng cảm thấy đúng, một chiến nhân đã mạnh tới mức ‘Đại Cao Thủ’ thì sẽ rất tinh ranh, muốn giết họ rất khó, hơn nữa người này còn là tư lệnh trong quân đội.
Lí do bị hung thú chết có chút không thuyết phục!
Xenia vẫn đang ăn cơm bỗng lên tiếng; “Khả năng rất lớn là bị người khác giết, chỉ là quân đội không tìm ra chứng cứ hay lí do thích hợp nào nên mới đổ lên đầu đám hung thú thôi!”
Vera và Kane đều quay đầu lại nhìn Xenia, Kane hỏi;
“Ai lại dám giết một tư lệnh trong chính đất nước của họ chứ? Và thực lực của ngài ấy cũng không dễ bị giết như vậy mà, có khả năng là do tên hung thú ‘Bậc 5’ làm không?”
Xenia thản nhiên đáp; “Tất cả hung thú trong rừng Vincent cũng chỉ có hai tên đạt tới ‘Bậc 5’ nhưng chúng chỉ cư ngụ ở vùng trung tâm không hề ra đến khu vực bên ngoài nên chắc chắn không phải do hai tên đó làm!”
Kane nghe thế càng cảm thấy khó hiểu hơn, suy nghĩ chốc lát rồi hỏi;
“Vậy em nghĩ là kẻ nào làm ra chuyện này?”
“Có thể là một chiến nhân cường đại ẩn cư lâu năm trong khu rừng đó, cũng có thể là một kẻ mạnh từ Quốc gia khác đến! Lúc nãy trên tivi có hiện lên bản đồ và khoanh tròn khu vực người kia bị giết, nếu em nhớ không nhầm thì chỗ đó là cửa vào của một bảo tàng bí ẩn.”
Kane nghe vợ mình giải thích như vậy cũng thấy hợp lí, khác với ông chỉ săn bắt hung thú trong một khu vực nhất định ở phần ngoài của rừng nhiệt đới Vincent, thì vợ ông là Xenia đã đi tham quan khắp nơi trong cả khu rừng rộng lớn đó, vì thế độ hiểu biết của Xenia cao hơn những người khác nhiều!
Vera vừa xem tivi vừa nghe bố mẹ nói chuyện rồi mới nhớ ra và nói;
“Thì ra những chiếc máy bay quân sự sáng nay con và papa nhìn thấy là đi lấy xác vị ‘Đại Cao Thủ’ đó về!”
Kane nghe thế mới nhớ lại rồi gật gật đầu, Xenia nói;
“Chuyện này tuy không liên quan gì đến chúng ta nhưng cũng không nên quá chủ quan, dù sao nơi làm việc của anh cũng là trong khu rừng đó, tuy hai chỗ cách nhau khá xa.”
Đột nhiên trong tivi lại có tiếng phóng viên vang lên;
“Đây rồi ngài ấy đã đến, vị vua của đất nước Krisxy chúng ta, Quốc vương Kiraja danh hiệu Hỏa Thiên Vương!”
Vera vội quay đầu nhìn vào tivi, em cũng đã thấy hình ảnh của Quốc vương trên mạng rất nhiều lần nhưng đây là lần đầu xem truyền hình trực tiếp.
Trên bầu trời giữa đám tang suất hiện một chiếc phi cơ màu đỏ có hoa văn ngọn lửa rất đẹp đẽ, chiếc phi cơ trông rất sang trọng và to lớn, cửa khoang dần được mở ra lộ ra thân ảnh một người đàn ông đang đứng chắp hai tay ra sau trông rất vĩ đại.
Đây là một người có thân hình vừa phải mặc bộ đồ màu đỏ cam rất quý tộc, nhìn vào khuân mặt sẽ thấy ông khoảng 50 tuổi nhưng Vera biết tuổi thật của ông ta đã tới 87 tuổi rồi! Vì những thông tin cơ bản về Quốc Vương đều tràn lan trên mạng.
Tuy thân hình của Quốc vương Kiraja không lực lưỡng nhưng ông đứng đó sừng sững như một ngọn núi lửa vững chắc vậy, xung quanh ông có uy áp nhàn nhạt, không khí cũng trở nên nóng hơn nhiều, khuân mặt ông có vẻ nhu hòa còn đôi mắt thì như có một ngọn lửa đang rực cháy.
Khi cửa khoang mở ra hoàn toàn thì Quốc vương cũng nhảy xuống, sau lưng ông hiện ra đôi cánh màu đỏ cam giống với cánh đại bàng và đang rực cháy, cánh vỗ vài cái ông đã đáp xuống nhẹ nhàng trên sân gần với chỗ dâng hương.
Thấy Quốc vương đã bay xuống tất cả mọi người ở đó đều cung kính cúi chào với thái độ rất chân thành.
Vera nhìn qua tivi cũng có thể thấy mọi người trong đám tang đó đều đổ mồ hôi hơi run rẩy, đó không phải vì bị uy áp của Quốc vương làm cho thành như vậy mà vì sự kính trọng đối với kẻ cường đại từ trong tâm của bản thân mỗi người phát ra!.