Luân Hồi Chuyển Phận

chương 27: 27: một mình chạm chán ba kẻ tội phạm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Con Vượn Mặt Quỷ vì vừa mới thi triển sát chiêu nên chiến lực đã giảm mạnh, bây giờ nó đang đứng yên thủ thế hơi thở có vẻ gấp gáp, nó rất thất vọng vì đòn vừa rồi không chết được nhân loại trước mặt.

Vera lau đi vết máu khóe miệng và đang nghĩ cách để tiêu diệt con hung thú này nhanh nhất có thể, vì khi đi săn một mình thì không được giao chiến với hung thú quá lâu nếu không sẽ thu hút hung thú ở xung quanh đến!

“Nhân lúc chiến lực nó giảm mạnh phải dứt điểm luôn thôi”!

Nghĩ xong Vera liền lao nhanh tới chém tới tấp vào con Vượn Mặt Quỷ, nó thì vung nắm đấm lên đỡ đòn liên tục, sau một hồi tốc độ vung tay của con Vượn có vẻ chậm lại Vera thấy vậy liền bộc phát chiến lực rồi đâm kiếm mạnh về trước ngực con hung thú.

Tốc độ bộc phát quá nhanh khiến nó không thể đỡ kịp, tức thì mũi kiếm đã đâm vào giữa ngực con Vượn.

Nó điên lên liền vung nắm đấm về phía Vera thì em liền thả thay ra chân đạp mạnh vào chuôi kiếm khiến thanh khiếm cắm sâu thêm đâm xuyên qua cơ thể con hung thú, lộn một vòng theo quán tính Vera đã bật ra xa con Vượn Mặt Quỷ.

Nó gào lên đau đớn hai tay liên tục đấm vào thanh kiếm đang cắm giữa ngực mình, nhưng càng làm vậy nó càng cảm thấy đau hơn.

Con hung thú điên cuồng chạy tới chỗ Vera khua nắm đấm lung tung, khi nó sắp tới gần Vera liền bật nhảy lên cao trên không rồi dồn toàn lực vào chân phải của mình sau đó vụt nhanh xuống miệng hét to; “Nộ chi cước”!

Cái chân thon dài trắng mịn mang theo một lực đạo khủng khiếp vụt thẳng xuống sau gáy con Vượn Mặt Quỷ vì chỗ đó là điểm yếu của nó, ngay lập tức tiếng gãy xương vang lên rồi cả thân thể to lớn của con hung thú ngã bịch xuống đất.

Vera cũng đang nằm cạnh xác con hung thú thở , sau đó cố gượng dậy lấy chai nước hồi sức ra uống rồi ngồi xếp bằng để điều tức lại.

“Quả nhiên nhảy cấp có mặt hại không nhỏ, con Vượn đó chỉ thuộc loại ‘Bậc 1 – trung đẳng’ bình thường, tức là ngang với chiến nhân ‘Tân Tinh – trung cấp(5)’, còn mình là ‘đặc cấp(6).”

Vera thở dài;

“Thực lực mình cao hơn nó mà phải rất chật vật mới có thể thắng được, không những thế mình còn bị nó đánh cho thổ huyết, hiển nhiên căn cơ của mình chưa thể ổn định ở cấp bậc này, sức mạnh của ‘Tân Tinh – đặc cấp’ vẫn còn khá phù phiếm!”

Sau khi uống vài viên thuốc giảm đau và nghỉ ngơi trên một cành cây to khoảng một tiếng Vera đã phần nào khỏe lại, em tiếp tục đi săn lùng hung thú nhưng không đi xa khỏi khu vực quy định nhiều hơn nữa, dù sao hiện tại bản thân vẫn đang bị thương.

Lúc này cách nơi nghỉ của Vera không xa lắm có ba người đang di chuyển, những người này đều là nam khoảng 24,25 tuổi, mặc trang phục như thợ săn hung thú bình thường, bọn họ đều có khuân mặt khá dữ tợn, một kẻ có thân hình ngoại cỡ, hai kẻ còn lại thì vóc dáng xem như lực lưỡng.

Người đi ở giữa có vẻ là thủ lĩnh, bọn họ vừa di chuyển vừa nói chuyện.

Tên béo lên tiếng; “Đại ca ơi chúng ta đã cải tranh thành các thợ săn hung thú rồi, cho dù bọn ‘kiểm vệ’ có nhìn thấy cũng không nhận ra chúng ta đâu, vậy nên hãy nghỉ ngơi một lát đi!”

Tên được gọi là đại ca đi ở giữa, trên mặt có một vết sẹo lớn kéo dài từ chán xuống má phải trông rất đáng sợ, hắn quát;

“Thằng ngu, bây giờ thứ quan trọng không phải đống hàng lậu kia nữa, mà là gốc ‘Sâm linh thảo’ này, rất có thể đám thợ săn bị chúng ta hớt tay trên đó đang truy lùng theo sau, vì thế phải tiếp tục chạy vào sâu hơn nữa, ở đây vẫn chưa an toàn đâu!”

Kẻ còn lại có có đôi mắt nham hiểm, nghe đại ca nói vậy cũng nói;

“Đại ca nói đúng đó, chúng ta phải thoát khỏi sự truy lùng của đám thợ săn kia đã, đợi mọi việc lắng xuống ta sẽ đem gốc ‘Sâm linh thảo’ đến chợ đen bán, lúc đó chúng ta sẽ phát tài và không cần phải làm cái nghề ship hàng lậu nguy hiểm này nữa!”

Tên béo nghe đồng bọn nói vậy cũng cười, dùng tay lau nước miếng vừa chảy ra;

“Haha mày nói phải, chỉ cần bán được gốc ‘Sâm linh thảo’ đó đi chúng ta sẽ có một khoản tiền rất lớn tha hồ mà ăn chơi tiêu sài, cứ nghĩ đến cảnh được chơi mấy em mông bự ở chợ gái tao lại không kìm được mà chảy cả nước dãi đây này.”

Tên đại ca nói; “Lúc đó tao gọi cả trăm đứa ra cho bọn mày chơi chán thì thôi, tao cũng phải đập tiền vào mặt con đĩ Sira rồi chơi chết nó, hừ lần trước dám chê ông đây ít tiền à!”

“Haha lần này thành công khi đến đó vung ra đống tiền em đảm bảo mấy con dĩ hạng sang đó sẽ lần lượt quỳ xuống tạ lỗi với chúng ta!”

Những lời đối thoại dơ bẩn không ngừng được thốt ra, ba thân ảnh di chuyển nhanh chóng vào sâu hơn trong rừng.

Ba kẻ này là một nhóm chuyên vận chuyển hàng lậu, lần này bị ‘kiểm vệ’ thuộc ‘Cục kiểm soát chống tội phạm buôn lậu’ phát hiện và truy đuổi, vì thế mới phải chạy trốn lên rừng nhiệt đới này.

Lúc sáng chúng vô tình phát hiện một gốc ‘Sâm linh thảo’ đang được một đám hung thú rất mạnh thủ hộ, sau đó có một đội thợ săn tới chiến đấu với đám hung thú đó, trận chiến kết thúc hung thú bị giết sạch còn đội thợ săn cũng thương vong thảm trọng.

Nhân cơ hội đó ba kẻ này đã cướp đi gốc ‘Sâm linh thảo’ rồi không ngừng chạy trốn đến bây giờ.

Sâm linh thảo là một loại dược liệu rất quý và hiếm thấy, giá bán cũng rất đắt đỏ, giá của một gốc này còn nhiều hơn toàn bộ số tiền mà ba kẻ ship hàng lậu đó kiếm ra được trong vòng 5 năm qua, vì thế chúng mới liều mạng cướp đi gốc ‘Sâm linh thảo’ quý giá này.

Ba người đang di chuyển thì bỗng nhiên dừng lại, tên béo hỏi;

“Sao thế đại ca, không phải anh bảo là phải di chuyển liên tục à?”

Tên đại ca đáp; “Chúng mày ngửi thử đi, xung quanh đây có mùi con gái, là loại gái rất trẻ!”

Nghe vậy hai tên còn lại kinh ngạc rồi liền vểnh múi lên ngửi ngửi, tên mắt nham hiểm đã ngửi thấy rồi sáng mắt lên, còn tên béo thì vui mừng nói;

“Đúng thật rồi đại ca, mùi thơm này chắc là của gái vị thành niên, chúng ta mau tìm kiếm em nó đi!”

Tên đại ca nói; “Không ngờ ở nơi như thế này cũng có con gái đi lại, chúng ta đi xem thử là mặt hàng như thế nào!”

Nói rồi họ lần theo mùi hương để đi tìm mục tiêu.

Lúc này Vera đang ngồi nghỉ dưới một gốc cây to râm mát, em vẫn chưa tìm thấy con hung thú thích hợp nào;

“Ở xung quanh đây gần như không có nổi một con hung thú ‘Bậc 1 - trung đẳng’, nếu không phải đang bị thương thì mình cũng đi xa đến nơi khác rồi...”

Đang suy nghĩ thì Vera nhíu mày vì em phát hiện ở phía xa trước mắt có ba người vừa chạy tới, ba kẻ đó ai nấy đều có vẻ mặt rất *** tà!

Ba tên đó vừa mới chạy theo mùi hương tới đây khi nhìn thấy Vera đều sững sờ rồi vui mừng phấn kích, tên béo há hốc mồm nước dãi chảy ra như suối mắt dán chặt lên người Vera, hắn nói;

“Chúng ta tìm được cực phẩm rồi đại ca!”.

Truyện Chữ Hay