- Em khát nước quá , đi mua gì đó uống anh nhé .
Long gật đầu , rồi dẫn Dao lại một tiệm bán nước nhỏ bên bờ . Hai người mua hai chai trà xanh uống . Long lại cố tìm chuyện nói , chọc cười Dao . Dao cười miết vì tài hài hước của Long mà bị Long dẫn đi xa thác ra khi nào không hay .
Tách ! Tách ! Tách !
Từng giọt mưa rớt xuống mặt đất , thấm màu đất làm mất đi màu xám . Long ngước lên nhìn bầu trời trên cao , mưa thật rồi...
Long dẫn Dao đi tìm chỗ tránh mưa . Cả hai chạy vào mái hiên của nhà ăn đứng đó chờ cơn mưa đi qua . Dao vũ vũ cho khô mái tóc ướt của mình , Long thì chả làm gì . Hắn cũng không quan tâm lắm .
Hắn nhìn phía ngoài cơn mưa hơi ngớ ra . Trong mắt hắn , Tâm Thuật đang bước đi dưới cơn mưa đó . Hay là nó thường đi lúc trời mưa , vì không có ai ?
Con thú bước từng bước trông rất nặng nề dưới cơn mưa , người nó ướt bệt , từng đám lông nó bệch lại chảy ra nước tách tách nhỏ xuống đất . Nó dừng lại ở một khoảng cỏ , ngẩng cái đầu to tướng lên nhìn bầu trời đen dầy đặt đang trút những hạt bụi trời xuống . Nó cứ đứng như vậy mãi , lâu lâu lại có tiếng xét oanh tạt cất lên . Long cảm thấy có gì đó lạ lạ , suy nghĩ một lát Long xoay sang nói với Dao :
- Dao ở đây nhé , Long đi ra đó kiếm đồ , lúc nãy Long làm rớt một món đồ rất quan trọng .
Dao nhìn nhìn Long nói :
- Bây giờ đang mưa , hay là đợi chút nữa được không ?
Long cười cười , móc cái điện thoại trong túi ra đưa cho Dao cầm rồi phóng đi luôn không nói thêm . Dao nhìn theo bóng ảnh của Long dưới cơn mưa , người đó với cơn mưa này cũng nhỏ bé thật...
Xoạt !
Rầm !
Tiếng sấm , ánh chớp hắt lên gương mặt nghiêm túc của người mới tới . Người tới tên Long .
Long ngước đầu lên nhìn con thú trắng khổng lồ trước mặt , không nói gì . Chỉ đứng chứng kiến sự đồ sộ của nó . Trong tầm mắt Long chỉ thấy được cái cổ trắng đầy lông của con thú . Con thú bổng cất tiếng :
- Con người , người có nghe không ?
Long ngơ ngác hỏi lại :
- Nghe gì ?
Rầm !
Một tiếng xét nữa vừa giáng xuống đâu đó . Tâm Thuật lại lên tiếng :
- Đó , người có nghe không ?
Long im lặng lại đáp :
- Tiếng sấm à ?
- Là tiếng của đất mẹ , mẹ đang gọi chúng ta trở về .
Tâm Thuật trả lời ! Vẫn đang ngước đầu lên trời , dần dần hạ xuống nhìn Long nói tiếp :
- Bạn của tôi đã cho người cái gì ?
Long gãi gãi đầu nói :
- Tôi chưa nói chuyện với linh thú kia .
“ Ừmm “ , có vẻ Tâm Thuật không vui lắm , nhìn nhìn Long nói :
- Ngày trong truyền thuyết đó , Ngày Tân Thần Nhất Ước sắp đến rồi . Hãy chuẩn bị đi , con người . Chứng kiến kết cục cuối cùng của hành tinh này .
Long biến sắc , lại một ngôn từ nữa mà hắn chưa từng nghe qua . Kết cục cuối cùng của hành tinh này ? Nó có liên quan gì đến Hội Thần Đại Họa ? Còn Thần Tổ Ác là thế nào ? . Long hỏi to lại , đối mặt với cái đầu to lớn của Tâm Thuật :
- Mọi người đi về đâu ? Là tất cả các linh thú à ? Ngày Tân Thần Nhất Ước là gì ? Kết cục của hành tinh này là sao ?
Tâm Thuật nhìn nhìn Long , lại xoay cái đầu khổng lồ sang chỗ khác . Tâm Thuật lại nhấc những cái chân nặng nề của nó đi tới , chỉ nói vọng lại một câu :
- Con người , chúng tôi phải đi rồi !
Long chạy theo , mở miệng hỏi câu nữa . Chợt ! Xoạt ! Chân hắn dừng lại , lời nói tới miệng thì ngậm lại . Tâm Thuật...cả người tâm thuật đang bốc lên một luồng khói trắng .
Một luồng khói trắng rất mỏng ... a , lại đậm hơn rồi . A , nó càng ngày càng dày đặt .Chợt ! Luồng khói trắng bắn thẳng lên trời !
Long ngước lên nhìn theo cột khói trắng đâm thẳng bầu trời đen trên cao .
- GRÁOOOOOO
Tiếng rống của Tâm Thuật làm Long giật mình ngước xuống nhìn . Đầu Tâm Thuật đang ngửa lên rống lớn .
- GRÁOOOOOO
Tâm Thuật lại rống một tiếng thật lớn rồi bắn theo luồng khói trắng biến mất khỏi mặt đất , bay lên thẳng trời cao . Luồng khói trắng bị hút vào trong mây đen , mất hẳn .
Long giật mình ngước nhìn hiện tượng đặc biệt cả đời hắn chỉ mới thấy lần đầu .
“ GRÁOOOO “
Long giật mình lại , đây là tiếng rống của Tâm Thuật mà ? Tâm Thuật biến mất rồi thì làm gì còn nữa ?
Đang hoang mang , Long như nhớ ra gì đó . Hắn xoay đầu thật nhanh nhìn về phía thác nước .
Ở đó , hiện đang có một cây cột bằng khói đen thông thẳng lên mây đen trên cao . Một bóng đen nương theo cột khói bắn vút vào trong mây , khói đen cũng trốn vào trong đó . Là con linh thú ở trong thác nước...
Long giật mình nhìn quanh , lúc đầu hàng chục , lúc sau hàng trăm những cột khói to nhỏ màu sắc khác nhau bắn lên trời .
Có cái chỉ như sợi chỉ xa cuối nơi chân trời . Có cái lại to như nắm tay , đủ loại màu sắc .
Long giật mình ! Chẳng lẽ .... tất cả linh thú đều biến mất ư ? Đi về đất mẹ , là đi đâu ? Về quê à ?
Long cứ đứng sừng sững trong mưa , nhìn lên bầu trời còn đang sa xuống những hạt mưa mà im lặng suy nghĩ . Hắn đang có một cảm giác bất an , cái gì đó thật sự đang đến ...
Là cái gì ? Cái gì đây hả ?
Sao không nói thẳng ra đi mà cứ bắt ta đi theo từng bước thế này hả ông trời ?
Là cái gì đang đến đây ?....
- Anh Long , mưa lớn lắm . Vào nhà trú mưa đã rồi lát hãy tìm .
Một giọng nói trong trẻo kéo hắn trở về hiện tại . Hắn hít sâu một hơi , thở một hơi dài ra . Từ từ xoay lại nhìn người vừa nói .
Dao đôi mắt quan tâm đang nhìn hắn , chân mày cô nheo lại . Đôi môi tái nhợt đi vì lạnh , Long nhìn vào gương mặt đó mà giật mình . Có cảm giác gì đó rất ấm áp trong lòng , tự dưng hắn thấy rất xúc động . Hắn đang rất mệt mỏi , mọi việc làm hắn mệt mỏi lắm , không biết nghĩ gì hắn ngã người ra phía trước , dang hai tay ra định ôm lấy Dao .
UỲNH RẦM !
Tiếng sấm rất to !
Hắn từ trong mê man giật mình tỉnh dậy , hắn thấy mình sắp ôm Dao . Hắn định lấy lại thân bằng nhưng hắn lại vấp chân vào nhau . Cả người hắn ngã xuống , đè lên Dao . Làm cả Dao cũng ngã xuống .
Bịch !
Cả hai ngã xuống dưới nền cỏ xanh , mưa từ trên cao rớt xuống vào lưng của Long . Hắn chống hai tay xuống , từ từ bò dậy . Tóc hắn bệt xuống , rủ xuống xung quanh mặt . Hắn nhìn cô gái đang rất gần mặt mình , hắn cứ như vậy mà nhìn Dao . Hắn cứ nhìn như thế .Dao với đôi mắt sợ hãi và bất ngờ , đôi môi đang tái nhợt đi vì lạnh và đôi vai gầy đang run .
Long lắc mạnh đầu , rồi bất ngờ hắn lấy tay phải vọng mạnh vào mặt mình .
Bụp !
Ây...tê !
Hắn hít sâu một hơi , rồi từ từ đứng dậy . Bên má phải hắn đang sưng đỏ lên một cục !
Dao cũng đang lồm cồm đứng lên , Long đưa tay ra trước Dao . Dao ngước lên nhìn Long , suy nghĩ lát rồi cười cười tiếp lấy . Long kéo Dao dậy !
Cả hai lại từ từ đi trở lại nhà ăn !
Cả hai không nói với nhau câu nào cả . Lúc nãy Dao thấy Long chạy ra ngoài mưa , nhìn ngóng rồi nói chuyện một mình cô sợ lắm . Cô không biết là Long có chuyện gì hay không , nên cô cảm thấy bất an . Cô chạy ra chổ Long đang đứng để gọi Long trở vào trú mưa ...
Hai người cứ đứng dưới mái hiên của nhà ăn không nói gì cả . Lát sau Dao nói trước , phá đi cái không khí yên lặng đó :
- Anh Long lúc nãy làm Dao sợ lắm đó .
Long gãi gãi đầu cười xòa nói :
- Anh xin lỗi nhé...
Lúc nãy không biết do đâu hắn lại có ý nghĩ to gan là muốn hôn Dao . Hắn rất cố gắng đấu tranh tâm lý , cuối cùng hắn đành nện ình một đấm để lấy lại bình tĩnh .
Long lại nhìn sang cô gái gầy yếu bên cạnh , hắn bỏ qua chuyện mấy con linh thú và mấy cái ngày gì gì đó . Hắn nhìn cô gái đó , thật ra người con gái này cũng thật tốt đó chứ .
Dao không biết hắn xin lỗi việc làm cô sợ hay là việc đụng chạm cô . Cả hai im lặng , chỉ nhìn ra cơn mưa xa xôi đó .
Dao ngồi xuống , đôi mắt to long lanh nhìn ra bầu trời đen với muôn ngàn giọt nước đang rơi . Dao đưa tay ra hứng những giọt nước đang đọng lại rơi xuống tay . Dao mĩm cười , với đôi môi nhợt , gương mặt trắng lên vì lạnh .
Có gì đó , yếu ớt giữa trời đất này . Long cảm thấy có cái gì đó , yếu ớt đến vô cùng từ người con gái đó . Long muốn chở che , muốn bên cạnh người con gái đó . Muốn lấy đi cái yếu ớt đó .
Người ! Vì sao làm trái tim tôi đập loạn ?
Đừng lấy đi trái tim tôi cho đến lúc chết ,
Vì khi nó đập , đó sẽ là bằng chứng cho tình yêu này .
Mãi mãi không đổi thay , vì trái tim tôi đập suốt cuộc đời của mình ,
Kể cả trước khi gặp người ,
Người hiểu không ?
Tôi yêu người trước khi tôi kịp gặp người , vì có lẽ ...
Đó là tình yêu...người ạ !
Long vẫn say sưa ngắm nhìn người con gái yếu ớt trong mưa gió đó , một cách xuất thần . Có cảm giác tan nát lòng người... , Long buột miệng thốt ra một tiếng :
- Dao ngồi thế này , đẹp lắm đấy .
Dao xoay sang , mỉm cười một cách yếu ớt . Tim Long đánh một cái Bụp ! thật mạnh ! Sao lại thế này ? Cảm giác muốn che chở đến tận cùng . Dao lại nhìn sang cơn mưa lớn bên ngoài , che kín đất trời thành màu đen đó . Cô ngâm nga một điệu nhạc :
“ ồ ô ô ố ô....ô ồ....ô...ô...ố
kami-sama ni koi wo shiteta koro wa
konna wakare ga kuru towa omottenakatta yo
mou nido to furerarenai nara
semete saigo ni mou ichido dakishimete hoshikatta yo
Its long long good-bye...
sayonara sayonara nando datte
jibun ni mujou ni iikikasete
te wo furu nowa yasashisa dayo ne?
ima tsuyosa ga hoshii
anata ni deai STAR kagayaite atashi ga umarete
aisureba koso i areba koso
kibou no nai kiseki wo matte dou naru no?
namida ni nijimu hoshi no matataki wa gone...
wasurenai yo anata no nukumori mo
sono yasashisa mo subete tsutsunde kureta ryoute mo
moshi umarekawatte mata meguriaeru nara
sono toki mo kitto atashi wo mitsukedashite
mou nido to hanasanaide tsukamaetete
hitori jyanai to sasayaite hoshii planet... “Thần linh hỡi , khi đã dâng trọn tình yêu cho chàng...
Em thật không ngờ ngày li biệt đó sẽ đến....
Giá như em biết....mình không thể chạm vào anh được nữa
Thì ích ra em cũng ước ao...được siết chặt trong vòng tay anh một lần cuối cùng
Một lần cách biệt lâu thật lâu
Tạm biệt , tạm biệt , trăm ngàn lần như thế .
Dường như là...em tự nhủ...với chính mình mà thôi .
Vẫy tay chào đã là quá đủ rồi phải không anh ?
Giờ đây em muốn có câu trả lời
Tình cờ gặp anh , ngôi sao vụt sáng và em như lại được sinh ra .
Chính vì yêu anh nên em mới là chính em
Mãi mong chờ một phép màu trong vô vọng , rồi điều gì sẽ đến với em đây ?
Dòng lệ nhòa ướt mi....hình bóng một hành tinh lấp lánh đã không còn nữa rồi .
Nếu được tái sinh và hội ngộ cùng anh lần nữa .
Thì lúc đó hãy chắc rằng anh sẽ tìm thấy em .
Đừng bao giờ rời xa em nữa , hãy giữ chặt lấy em .
‘ Em không hề cô đơn ‘ thì thầm điều đó bên tai em đi , Planet... “