Không có kẻ thù mãi mãi
Không có bạn bè vĩnh cữu
Người sống trên đời này trọng là vì thứ :
là tình cảm
là lợi ích quán cafe nhỏ trên đường / được bao trọn vẹn cho hôm nay . Trong quán rất trống vắng , chỉ có vài người đang ngồi giữa quán . vài bảo vệ ăn mặc lịch sự được sắp xếp rãi rác ở trước cửa .
người mày kiếm , môi nhỏ , gương mặt chính trực ! Hắn là Phương !
Phương ăn mặc rất lịch sự , bộ đồ vest đen .
Phương đang nhấm nháp ly cafe trước mặt mình ra chiều thích thú .
Ngồi đối diện hắn còn người !
lão già , đầu bạc trắng , đôi mắt có vẻ tang thương nhưng gương mặt toát ra khí thế cứng rắn . Lão già cũng mặc đồ bộ vest đen . Lão cũng đang nhấm nháp ly cafe trước mặt nhưng gương mặt không biểu cảm .
Phương mở miệng trước :
P:_ Chủ tịch thấy cafe này có ngon không ?
Lão già lại trầm ngâm đáp lại , giọng nói ko ra vui buồn :
_ Là cafe chồn nổi tiếng . Hương vị rất tuyệt !
Phương nghe xong cười cười . Hắn lại nói :
P:_ Chủ tịch là người từng trãi nhiều . Tôi trăm phương ngàn kế hẹn chủ tịch ra đây hôm nay tất nhiên không chỉ để uống cafe .
Nói tới đây , phương lại ngừng rồi cười mĩm . Hắn nhìn thích thú vào gương mặt không biểu cảm của lão già .
_ Nói đi , cậu là muốn gì ?
Phương nghe xong câu này môi nhếch lên cười . Hắn đáp :
P:_ cuộc làm ăn thôi !
Lão già im lặng . Không nói gì , phương nhìn nhìn lão rồi nói tiếp :
P:_ Tôi chỉ là người môi giới , người giao dịch lại là người khác .
Lão chẳng ra vẻ ngạc nhiên , chỉ uống cafe tiếp . Đôi mắt lim dim , có lẽ lão thích cafe này hơn là vụ giao dịch nào đó chưa biết .
P:_ Chủ tịch không hỏi tôi là giao dịch gì sao ?
Phương lại lên tiếng trước .
Lão già nhìn nhìn phương đáp :
_ Cho ta lý do để ta phải quan tâm đi .
Phương nghe đến đây , nhếch mép cười . Đang định trả lời gì đó thì giọng nói trầm buồn khác cất lên :
_ Lý do thứ , Anh Phương nếu đã dẫn chủ tịch đến đây được thì chứng tỏ anh ấy có thực lực . Lý do thứ , chủ tịch chắc chắn sẽ thấy hứng thú với cuộc giao dịch này !
Phương cùng lão già đều cùng nhìn ra cửa . Ở đó đi dần vào cái bóng bị ánh nắng đè lại trên vai , làm chói lên không nhìn rõ mặt .
Người vừa đến đi dần vào . Người đến là kẻ mặt trắng phấn son , đầu tóc bóng rụi , ăn mặc sang trọng có chút điệu . Phương nhìn người mới tới cười cười . Người vừa đến cười với Phương rồi quay sang gật đầu với Lão già .
Hắn đi đến rồi ngồi xuống tại cái ghế bên cạnh Phương .
Hắn cười cười nhìn Lão già . Lão già nhìn nhìn hắn rồi hỏi :
_ Người trẻ tuổi này không biết xưng hô thế nào ?
Người vừa đến cười cười đáp :
_ Tên con là Ưu , là người sẽ giao dịch với chủ tịch . Con chỉ là sinh viên thôi .
Hắn thản nhiên nói rồi cười cười . Người này là Long !
Lão già nhìn nhìn người tên Ưu này , rồi lại như suy nghĩ gì đó , hỏi :
_ Tôi bào cho tôi lý do tại sao tôi phải quan tâm . Cậu đã nói lý do , còn lý do cuối cùng là gì ?
Long nghe xong cười cười đáp :
L:_ Đó là chủ tịch chắc chắn sẽ giao dịch cùng con . !
Hắn lại mĩm cười đầy tự tin . Phương nhìn Long , cười khẽ .
Lão già chợt nhếch miệng cười , nói :
_ Nói thử xem !
Long cười cười đáp :
L:_ Công ty vật liệu xây dựng Toàn Thuận , chủ tịch của Toàn Thuận ai ai cũng biết đó chính là chủ tịch đây . Nguyễn Huy Hoàng
Long lại cười cười nhìn thẳng lão già trước mặt . Mặt lão già không đổi sắc , vẫn tiếp tục lắng nghe :
L:_ Con trai của chủ tịch , anh Nguyễn Công Thành chính là người đã chết trong tai nạn năm trước .
Long nhìn kỹ lão già , lão già tuy không có biểu hiện gì đặc biệt nhưng trong đôi mắt lại có thêm chút tang thương . Chút buồn man mác ......
Long lại tiếp tục nói :
L:_ Nói thẳng ra thì tốt hơn nhiều . Tôi muốn cùng chủ tịch làm cuộc giao dịch . Tôi biết năm xưa anh Nguyễn Công Thành không phải vì tai nạn chết mà là bị người ta mưu sát .
Long im lặng nhìn Lão già , Lão già vẫn tĩnh như nước . Long thở dài , quả nhiên như mình đoán . Ông ấy đều biết hết cả rùi .
L:_ Tôi sẽ tìm ra chứng cứ và đưa hung thủ ra đền tội . Đổi lại , tôi muốn thứ gì đó có ích với mình .
Nguyễn Huy Hoàng nghe đến đây gương mặt thể hiện ra vẻ quyết đoán . Gương mặt ngẩng lên nhìn Long . Đôi mắt hung bạo như vị chúa sơn lâm , Lão dường như nén kích động mà thốt ra từng chữ :
H:_ tỉ , đủ chưa ? ta có thể thêm .
Long nhìn nhìn lão , không biết hắn nghĩ gì . Hắn thở dài rồi lắc đầu . Phương giật mình , hắn không ngờ Nguyễn Huy Hoàng lại đưa cái giá cao thế . Lần này.......lần này........tên này lời chắc rồi . Tức thật ! thế mà còn lắc đầu nữa , tên này tham còn hơn mình !
Lão già nhìn nhìn Long gằn giọng :
H:_ !
Long lại lắc đầu !
Phương nhướng mày nhìn Long ! Không tham đến thế chứ !
Lão già Huy Hoàng vẫn trong cơn kích động lại hỏi :
H:_ Ngươi muốn bao nhiêu ?
Long nhìn nhìn Lão , mĩm cười đáp .
L:_ ...
Phương ngớ ra , Phương bị giật mình thật ! , Lão già hơi đắn đo . Rồi lão già thể hiện vẻ kiên quyết đáp :
H:_ Chỉ cần ngươi làm được ! Ta dù tán gia bại sản cũng sẽ đưa đủ !
Long lại nhìn nhìn lão lắc đầu !
Lúc này Phương biến sắc , nhăn mặt lại . Lão già lại hiện vẻ hơi lo lắng . Tên này không tham đến thế chứ ? Sao lại tham lam thế chứ ?
Long lúc này mới mở miệng :
L:_ Con là muốn triệu mà thôi , triệu đồng là được !
Lão già và Phương đều ngớ ra . Hả ?? triệu mà thôi ? Là sao ? Tên này đúng điên mà !
Long lại nhìn lão già cười nói :
L:_ Quyết định thế nhé , có gì cứ liên lạc với anh phương sẽ tìm được con .
Lão già hỏi lại :
_ Ngươi không ký hợp đồng hay muốn lấy tiền đặt cọc sao ?
Long cười cười đáp :
L:_ Con tin chủ tịch không phải là người bội tín , vả lại chưa làm được cũng không dám nhận tiền .
Nói xong Long lại đứng dậy . Nói :
L:_ Con có hơi mất lịch sự nhưng mà giờ con phải đi rồi , mong chủ tịch và anh phương thông cảm cho . Thông tin kế hoạch thì anh Phương đã rất rõ ràng rồi nên chủ tịch cứ bàn với anh Phương là được .
Hắn cười cười rồi chào người , rất nhanh đã đi ra cửa . Tiếng nổ máy xe , rồi tiếng nhỏ dần ! Hắn đi rồi .
Hai người nhìn ra ngoài cửa . Tự theo đuổi suy nghĩ của riềng mình . Phương trầm ngâm nghĩ ngợi rồi quay lại nhìn Huy Hoàng , hắn nói :
P:_ Chúng ta bắt đầu thảo luận chứ ?
Huy hoàng quay lại nhìn hắn , gương mặt trịnh trọng hẳn lên !
người ngồi trong quán suốt ngày . Đến tận khuya........
Lúc về , gương mặt Nguyễn Huy Hoàng vẫn giữ vẻ kinh ngạc lẫn nghi ngờ !
Cái này mà gọi là kế hoạch ? Sao ta chẳng thấy tí hợp lý nào cả vậy ??
Đêm ! chấm nhỏ màu đỏ trên mặt trăng có lớn hơn chút !
Ngôi sao màu cam vẫn sáng rực rỡ ra .
OO................
Người xí xọn , phấn son trở về . Bước vào trường , lên nhà vệ sinh thay lại như lúc đầu . Rồi đợi tới giờ về đưa chìa khóa lại cho thằng Minh . My có thắc mắc hỏi vài câu , mấy đứa bạn cũng chọc ghẹo hỏi hỏi . Hắn chỉ cười cười .
Tan học hắn lại đi về nhà như bình thường .
Người lái Air Blade trên lầu không nhận ra có gì khác thường , vẫn theo dõi hắn .
Nhưng hắn chưa làm thêm cái gì bất thường cả .