Đoạn cuối chương này đến thằng dịch như t cũng cãm thấy khá là nghện lọng :’(
Giống bộ Son-com ở đây sẽ đổi xưng hô.
+ Thánh Quang => nguồn lực
(*) Có gì sai hoặc cần sửa cứ cmt t sẽ fix
-------------------0o0--------------------------0o0---------------------
Chương 6 : Cuộc hội mặt của 5 kẻ cặn bã
Giờ ăn trưa. Vì tôi hiện đang rất thiếu tiền, tôi lẻ loi ngồi ở trên sân thượng của trường và gặm bánh màn thầu không hương vị, với tôi hiện giờ mà nói, ngay cả một miếng cá muối cũng là hy vọng xa vời.
-"Khụ khụ.." [tiếng ho]
Tự nhiên đang ăn thì lại bị nghẹn ..... Đây là một vấn đề rất nghiêm trọng,và vì tôi cũng không có dư tiền để mua nước.
Dùng sức vỗ vỗ cái lưng của mình, nhưng kết quả chỉ làm cho nó trở nên tồi tệ hơn .
Giờ nó đã chặn thực quản của tôi lại, và sau khi vỗ vài cú, chẳng những không trôi xuống dạ dày, ngược lại nó còn làm bế tắc khí quản của tôi
Không thể thở tiếp tục được ! Nếu cứ thế này thì tôi sẽ chết mất, bị nghẹt thở bởi cái bánh màn thầu, chắc chắn đây là do bị trời phạt rồi !.
Tới nhà vệ sinh vậy, nước tự nhiên cũng được coi là nước mà, cứ như thế mà đành chấp nhận thôi vậy .
Tôi nghĩ như thế, bởi khi không thể thở được khiến tôi đau đớn không chịu nổi.
Tôi mở cửa sân thượng, và phát hiện Mã Tinh Tuyết đang đi lên cầu thang , cô ấy cũng định lên sân thượng ăn trưa sao?
Nhưng đó không phải là điểm mấu chốt ở đây, mấu chốt ở đây chính là cô nàng đang cầm một hộp sữa trong tay, miệng cô ấy ngậm cái ống hút trong sự vui vẻ, nhưng vì sắp chết đến nơi tôi đã không có một chút suy xét nào.
Tôi sử dụng tốc độ nhanh nhất của tôi vọt tới trước mặt cô ấy, cô ấy đã không phản ứng kịp với việc tôi đột ngột nhanh chóng vọt về phía cô ấy, và lấy gói sữa lấy từ tay cô ấy để uống, và sau khi tôi uống một hơi lớn không ít thì tôi cảm thấy phổi của tôi cuối cùng lại cảm nhận được sự hiện diện của không khí .
-“Nhìn cái gì, chả phải tôi chỉ đang uống sữa của cậu thôi sao ? Cầm đi nè, tôi có việc cần phải đi trước!”
Nắm lấy cơ hội cô ấy chưa kịp phản ứng lại, và tranh thủ chạy đi .....
Vừa rồi, tôi thực sự bội phục chính mình, bởi tôi đã rất thản nhiên và trắng trợn cướp lấy đồ uống của người khác khi mà họ mới uống được nửa chừng.
Vào thời điểm sắp vào lớp học ở tầng 3, tôi phát hiện ra tôi dường như đã để quên cái chìa khóa của tôi trên ở trên sân thượng rồi.
Quay trở lại sân thượng trường học một lần nữa, Mã Tinh Tuyết hiện đang ngồi trên cùng cái ghế mà tôi vừa ngồi ở để ăn màn thầu. và cách cái ghế đó không xa, chính là cái chìa khóa mà tôi đã bỏ quên .
Tôi lặng lẽ tiếp cận cái chiếc chìa khóa bị bỏ quên của tôi, tôi không có ý định để cho Mã Tinh Tuyết phát hiện ra tôi, bởi vì tôi không muốn tôi và cô ấy có mặt cùng nhau tại cùng một thời điểm.
[đây là màn hội thoại với ống hút của ẻm ]
-“Việc vừa rồi chính xác là một nụ hôn gián tiếp, đúng không ? ~ Bạn ống hút ~ ”
-“Vậy thì ~ chắc chắn hiện giờ tớ cũng được xem như đang gián tiếp hôn rồi phải không ~ ? phải không nà ~? Bạn ống hút ~ ? ”
-“Bạn ống hút ~ nhìn bạn ngon quá ~ để tớ hút một ngụm nha ~! ”
Và miệng cô ấy chậm rãi đưa gần đến cái ống hút mà tôi từng sử dụng qua, và hít một hơi.
Lập tức, cô ấy biểu lộ sự thỏa mãn, bởi tôi đang đứng sau cô ấy, tôi có thể thấy được khuôn mặt cô ấy đang đỏ bừng .
-“Có hương vị của bánh màn thầu bên trong sữa .…”
Cứ như vậy, cô ấy tiếp tục uống hộp sữa và cười một cách ngây ngô.
Chết tiệt, tôi liền tranh thủ thời gian này rồi chạy ngay, thậm chí tôi còn không muốn lấy cái chìa khóa nữa ....
----0o0----
Tại sao nhỏ lại dễ thương như vậy chứ ! Trái tim tôi cứ đập thình thịch, cảnh tôi vừa chứng kiến làm cho tôi càng thích cổ hơn rất nhiều.
Cứ như thế này tôi làm sao có thể hạ quyết tâm khiến cô nàng ghét tôi được đây !
Chả có mục đích gì nên đành đi dạo quanh trường, để đợi buổi học chiều bắt đầu, khoảng thời gian này rất là nhàm chán.
Đặc biệt đối với tôi, người mà không có một mống bạn bè nào cả.
(mấy cu đệ chú đâu)
Đột nhiên, một bàn tay vỗ vào vai tôi từ phía sau.
Quay lại để nhìn, thì đó là một học sinh nam mà tôi hoàn toàn không biết.
-“Anh bạn , chúng tôi đã đi tìm cậu khắp nơi rồi đấy !”
Phía sau hắn ta, còn có 2 người nữa.
-“Chào, cậu là? ”
-“Một trong Ngũ Đại Cặn bã của Tố Hoa , [ Ác quỷ nhấc váy] !"
Gì cơ ...? Tôi còn nghĩ nhỏ học sinh nữ đó chỉ đang đùa thôi, chứ không nghĩ rằng thực sự lại có Tứ Đại Cặn Bã .
(Shadow: ở đây là main không tính có mình trong đó , còn thằng kia nói Ngũ là ý chỉ có main lun)
Mà về việc hắn nói là Ngũ Đại Cặn Bã , đôi tai của tôi sẽ tự động lọc nó chỉ còn bốn.
-“Bạn học này, cậu chỉ đang nói đùa thôi, đúng không? ”
Tôi dùng thái độ hoài nghi nhìn cậu ta.
-“Vậy thì, tôi sẽ cho cậu thấy một chút bí kĩ của tôi ngay bây giờ, !!"
[Shadow : Nổi lên đi luồng gió ]
Bỗng nhiên, một luồng gió mạnh thổi qua, và lúc này , tất cả các váy của các cô gái ở trên hành lang ngay lập tức bị bay lên.
Hành lang, biến thành một 'thế giới đầy màu sắc sặc sỡ '
Thằng này có siêu năng lực hay sao vậy trời ? Ui!
-“Tôi thua”.
Tôi cúi đầu, để bày tỏ sự áy náy của mình vì đã nghi ngờ hắn lúc nãy.
Hắn nhìn tôi cười, rồi giới thiệu thêm cho tôi hai người đứng đằng sau hắn.
-“Người này là [ Bật thầy stalker ], bí kỹ của cậu ta là nói chính xác địa chỉ nhà của từng nữ sinh trường Tố Hoa, số điện thoại, thông tin cá nhân trên internet, kể cả số đo 3 vòng luôn”
( Shadow : Bật thầy bám đuôi / theo giõi)
Hắn chỉ về phía thằng nam sinh mập mạp, rồi giới thiệu thằng đó với tôi.
Chuyện đó đã làm cho tôi trở nên cảnh giác đối với bọn nó.
Tôi muốn nói, bạn học ơi, đây là mi đang phạm tội đấy, mi có biết không hả ?
-“Còn cậu này là..…”
-“Không cần đâu, tôi đây sẽ tự giới thiệu mình .”
Một anh chàng trông rất là điển trai xuất hiện ngay trước mắt tôi, với một kiểu tóc quăn thời thượng, khuôn mặt củ ấu, thân hình cứng rắn, ngón tay thon dài, tất cả điều đó khẳng định một thực tế rằng hắn là một Đại Soái Ca .
Nếu tôi mà là một đứa con gái thì sẽ ngay lập tức đổ hắn ta mà không thể có cách nào kiềm chế nổi.
-“Tại hạ, là [ Hoa cúc tai ương ].”
( Shadow : nghe bình thường thế chứ thực ra , ‘Hoa cúc’ này là từ lóng hay chơi chữ hay gì đó của tác giả hoặc là một từ ‘gợi tới’ gì đó, nó liên quan về Anus => hậu môn )
-“.........…”
Tôi bỗng nhiên cảm nhận được một dụng ý xấu mãnh liệt, tập trung không tiêu tan ở phần mông tôi .(tự hiểu)
Không có gì ngạc nhiên khi một tên điển trai như hắn lại trở thành một trong Tứ Đại Cặn Bã cả, vốn dĩ là hắn có hứng thú đặc biệt với người cùng giới...
-“Phải rồi, không phải còn một người nữa sao ? ”
-“Nhỏ ấy á ? Tôi cũng chả biết nhỏ đã chạy đâu rồi, có lẽ...tới rồi, tới rồi, ngay phía sau cậu kìa.”
[ Ác quỷ nhấc váy ] chỉ tay vào bạn học phía sau lưng tôi, tôi còn chưa ý thức lại được thì đã bị một nữ sinh ôm chầm lấy, cái cách mà nhỏ ôm lấy tôi rất là khéo léo, bởi vì bây giờ tất cả cử động của tôi đã bị nhỏ chặn hết.
-“Ya~hoo ~ Tên tớ là Ngải Hoa Nhĩ ~ , cơ thể cậu khá là tuyệt đấy!”
Tôi cố gắng quay đầu lại, và nhận thấy rằng nữ sinh mà ôm lấy tôi có một màu tóc vàng nhạt, một người ngoại quốc với có đôi mắt màu xanh dương, nhưng trái lại khuôn mặt cô ấy lại sở hữu vẻ đẹp của người phương Đông, hẳn là một người con lai nhỉ .
-“Tên tiếng Trung của tớ là Mễ Lạp, mọi người gọi là…”
Cô ấy đột nhiên đặt miệng lại gần tai tôi, và thổi một hơi vào tai tôi.
A.................. Thật thoải cmn mái.
-“[Ma nữ săn trai] ”
(Shadow : ma nữ ở đây cũng có nghĩa phù thủy,vv...)
Sau khi thổi hơi xong, cô ấy thì thầm những lời còn lại của câu chưa nói hết của cô trước đó.
Điều này đột nhiên làm tôi rùng mình, tôi đã gặp một 'Cao thủ' rồi !
-“Mau nhìn kìa, Ngũ Đại Cặn Bã của Tố Hoa đang tụ họp, bọn chúng đang định làm gì vậy ? ”
-“Chả biết nữa, tóm lại, chúng ta nhanh đi thôi…”
Những học sinh xung quanh không rõ chân tướng sự việc đã liền bị khí thế của Tứ Đại Cặn Bã đe dọa.
-“Chào mừng gia nhập chúng ta, [ Cấm Kỵ Thư Khố Đích Quản Lý Viên ] ( Người quản lí cấm thư ), chúng tôi đã nghe danh tiếng của cậu từ lâu rồi.
Bạn học [ Ác quỷ nhấc váy], làm ơn đừng có nói thế ! Hiện giờ, chỉ có bọn cùng lớp tôi mới biết này, đừng để cái biệt danh đáng xấu hổ này thậm chí còn được phổ biến rộng hơn nữa chứ !
-“Đừng...Chỉ cần gọi bằng tên là được rồi…”
Dùng cái danh hiệu xấu hổ như thế để gọi nhau, chẳng lẽ các chú không thấy xấu hổ về nó hay sao ?
-“Ồ ? Đừng nói cậu cảm thấy danh hiệu chứng tỏ cái thân phận vinh hiển của chúng ta rất ư là xấu hổ nha ?”
( thánh nhấc váy)
Hắn đã nhìn thấu ý định của tôi rồi, nhưng quả thật nó rất là xấu hổ !
-“Thế thì...phụ thuộc vào việc những người khác có đồng ý hay không đã, cậu nói phải không ? [ Người truyền bá Thánh Quang ] ? hay nên tôi nên gọi cậu là [Hiền giả của sự Khai sáng] ? ”
( thánh nhấc váy)
Thằng này thực sự biết rõ 2 danh hiệu xấu hổ khác của tôi...
Đồng thời, các nam sinh ở đây liền nhìn tôi với ánh mắt kính sợ. (Shadow : vừa kính nể ,tôn trọng và vừa sợ)
-“Ha ha ha, vì tất cả mọi người đã biết đều đã biết chúng ta là Ngũ Đại Cặn Bã nên mấy cái cách xưng hô này cũng chả có vấn đề gì cả !”
Tôi cười to ba tiếng trong sự hào hùng, nhưng trong nội tâm 'nước mắt đang chảy máu'.
{ Shadow : đời chú khổ quá main ạ, t chả biết nên nói sao về số nhọ cu cậu nữa :'(
}
-“Lũ Cặn bã đều đã hội tụ lại với nhau, có trò hay để xem rồi !”
-“Hay lắm ,hay lắm!”
Những bạn học vây xung quanh chỉ trỏ tới chỉ trỏ lui chúng tôi, nhưng bốn người bọn họ dường như rất thích thú, hưởng thụ loại cảm giác được chú ý này.
Tôi đã tham gia vào một đám người bệnh hoạn rồi.
-“Các cậu...các cậu dựa vào cái gì mà đi nói Trưởng Giản là Cặn Bã hả !”
Một giọng nói quen thuộc, đột ngột vang lên trong tai tôi.
Là Mã Tinh Tuyết, có vẻ cô ta tình cờ đi ngang qua đây.
-“Một trong [ Tam Đại Mỹ Nữ ] của Tố Hoa ‘Mã Tinh Tuyết’ lại đi thanh minh cho cậu, không tệ chút nào đâu, [Cấm Kỵ Thư Khố Đích Quản Lý Viên] ( Người quản lí cấm thư ) .”
[ Ác quỷ nhấc váy] liếc nhìn Mã Tinh Tuyết, rồi lại liếc nhìn sang tôi, khóe miệng có chút hướng vểnh lên trên . (cười)
-“Bạn Trương Giản, bọn họ đều đã hiểu lầm cậu , phải không ? ”
Mã Tinh Tuyết thực sự là một 'mỹ nữ nổi tiếng' trong trường ư ?
Quả không hổ danh là một trong [ Tam Đại Mỹ Nữ ], sự quyến rũ của cô đã làm mọi người xung quanh trở nên câm nín.
Cổ đang vì thanh danh của tôi, điểm này, tôi hết sức cảm động.
Nhưng cô ấy đã không nghĩ đến việc, điều gì sẽ xảy đến với cổ sau khi cổ làm một việc như thế này.
Nếu như, từ ban đầu cô ấy không bị chứng bệnh [ yandere ] thì tốt quá rồi.
Thế nhưng, nếu đúng là như vậy, quan hệ của chúng ta cũng chỉ là giữa những người bạn học bình thường mà thôi.
{ Shadow : vợ chú sau này đấy (chắc thế, nếu chú sống sót dc) }
Vì lợi ích của cậu, cũng là vì tốt cho tôi , thành thật xin lỗi.
-“Không, bọn họ không có hiểu nhầm gì tôi cả, tôi chính là 'thằng cặn bã', là vậy đó.”
Tôi không dám nhìn phản ứng nhỏ, như thế sẽ làm tôi rất là đau khổ.
Sau khi nói xong, tôi bỏ đi mà không quay đầu lại, lại một lần nữa làm tổn thương cô nàng . Nếu có thể, tôi hy vọng nhỏ có thể xông tới mà 'đâm' tôi hai phát.
Ít nhất, điều đó sẽ làm lòng tôi cảm thấy ‘bớt tội lỗi’ đi một chút.
(*) Link truyện manhua của bộ này: