Translator: Kouji
✫ ✫ ✫
Một vũ hội linh đình đang diễn ra trong phủ Công tước Negan tại Backlund, khu Hoàng Hậu.
Vũ hội được chia làm hai khu vực. Khu vực đầu tiên là đại sảnh khiêu vũ ở tầng trệt, với sàn được ốp lát bằng những phiến đá lộng lẫy có hoa văn tinh xảo, cùng một toán nhạc công xuất sắc trực thuộc phủ Công tước đang diễn tấu ở góc phòng; các bậc cầu thang dẫn tới tầng hai nơi có một hành lang uốn lượn thành vòng tròn, các vị khách quý bưng chén rượu, dựa vào lan can, nhìn xuống những người đang nhảy múa. Thỉnh thoảng lại có một quý ông đến gần những quý bà quý cô để mở lời mời khiêu vũ. Nếu lời mời được chấp thuận, cặp đôi sẽ nắm tay nhau bước xuống cầu thang và gia nhập sân khấu.
Ở mé hành lang cách xa đại sảnh là dãy phòng nghỉ cho khách.
Trong đó có một cánh cửa lớn, đằng sau trưng bày những bức tượng thạch cao điêu khắc thân hình của tổ tiên gia tộc Negan. Cuối hành lang là khu vực còn lại của vũ hội. Một đại sảnh có những chiếc bàn dài được bày biện đủ thức ngon vật lạ, những loại rượu hảo hạng cùng những bản nhạc thư giãn du dương được tấu lên bởi một ban nhạc khác của phủ.
Những vị khách tụ tập thành từng tốp, hoặc ngồi hoặc đứng và trao đổi đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Những ai muốn tạm thời trốn tránh sự ồn ào náo nhiệt sẽ đi đến ban công nhỏ cạnh đại sảnh để thưởng thức phong cảnh hoa viên cùng mặt trăng đỏ thẫm trên bầu trời.
Sau khi kết thúc điệu nhảy mở màn, Audrey Hall vốn đứng trên tầng hai, nhìn những ngọn nến trên chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ treo trên trần nhà bằng đôi mắt thẫn thờ. Khi phát hiện một số người rục rịch chuẩn bị mời mình khiêu vũ, nàng nhanh trí rời khỏi sảnh và bước vào hành lang dẫn đến khu ẩm thực.
“Mấy thứ này thật nhàm chán, song mình bắt buộc phải tham gia… Than ôi, họ không thể để yên cho mình quan sát hay sao? Cơ mà, một số người khiêu vũ có biểu cảm phong phú thật đấy, chẳng khác nào lũ động vật động cỡn cả…” Audrey vừa mỉa trong bụng, vừa cúi đầu nhìn mũi giày, buồn tẻ bước từng bước.
Đúng lúc này, nàng bắt gặp một thân ảnh đang đến gần. Với tốc độ giảm dần cùng tấm lưng thẳng tắp, nàng biến thành cô tiểu thư thanh nhã và trầm lặng trong nháy mắt.
“Chào ngài, Nam tước Gramir.” Audrey mở miệng chào hỏi cùng nụ cười hoàn mỹ.
Nam tước Gramir có lông mày thưa và đôi mắt xanh nhạt mỉm cười chào lại: “Chào tiểu thư Hall, viên ngọc quý chói sáng nhất vũ hội này.”
Sau vài câu hỏi han, Nam tước Gramir tiến vào sảnh khiêu vũ trong khi Audrey tiếp tục đi đến khu ẩm thực.
Đi được vài bước, nàng đột nhiên cau mày, sự nghi hoặc tràn ngập đôi mắt xanh: “Nam tước Gramir có vẻ khác với thường ngày… Mỗi lần gặp tiểu thư hoặc phu nhân xinh đẹp có địa vị cao hơn mình, hắn ta thường nhìn sang bên cạnh, chỉ dám liên tục liếc trộm chứ không bao giờ nhìn thẳng… Vậy mà, hôm nay, hắn trông rất tự tin…
“Chưa kể, mùi nước hoa cũng không đúng. Trong những buổi vũ hội trước đây, hắn luôn xịt ‘Hổ Phách’. Loại nước hoa này có hương cuối là xạ hương thuần khiết và thoang thoảng, không phô trương nhưng vẫn đủ quý phái. Nói cách khác, hắn sẽ xịt nước hoa sớm mấy tiếng để nốt hương đầu và nốt hương giữa bay hơi trước khi vũ hội bắt đầu. Nhưng vừa rồi, mùi trên người hắn là hương giữa, với điểm nhấn là nồng và nhã…”
Audrey bước càng lúc càng chậm. Thân là một “Khán Giả” đã tiêu hoá hoàn toàn Ma Dược, nàng sở hữu sự nhạy cảm với chi tiết mà những Kẻ Phi Phàm khác không thể sánh được.
Đột nhiên, nàng nghĩ đến một khả năng. Đôi mắt xanh long lanh trở nên tập trung: “Chẳng lẽ Qi Langos đã giả trang thành Nam tước? ‘Đói Khát Quằn Quại’ có thể giúp người sở hữu thay đổi ngoại hình mà!”
Càng nghĩ, Audrey càng cảm thấy suy đoán ấy là khả thi. Tim nàng đập mạnh. Nửa khẩn trương, nửa sợ hãi.
“Nếu hắn thực sự là ‘Trung tướng Gió lốc’, mục đích của hắn là gì? Đáng tiếc, mình không thể mang theo Susie đến vũ hội. Bằng không mình có thể nhờ nó bí mật quan sát Nam tước Gramir… Mình phải cảnh báo cha mới được!” Với suy nghĩ ấy, Audrey tăng tốc, tiến vào phòng ăn, tìm thấy Bá tước Hall đang chuyện trò với nhóm của Tổng Thư ký nội các.
Nàng nở nụ cười không chê vào đâu được, bước đến, kéo cánh tay Bá tước Hall và nói với những người khác: “Thưa các tôn ông, cháu xin mượn ngài Bá tước Hall đây trong vài phút được không?”
“Hỡi tiểu thư xinh đẹp, cháu hoàn toàn có quyền ấy.” Các quý ông ân cần trả lời.
Kéo tay Bá tước Hall đến ban công vắng vẻ gần nhất, Audrey thưa với người cha trung niên hơi bụ bẫm: “Cha ơi, con có chuyện muốn nói với cha.”
Nụ cười trìu mến trên mặt Bá tước Hall tắt ngúm khi thấy vẻ nghiêm túc của con gái mình: “Chuyện gì vậy, con yêu?”
“Con vừa chạm mặt với Nam tước Gramir. Ông ta có vài chi tiết khác với trước đây. Chẳng hạn như trên người ông ta có mùi hương giữa của nước hoa Hổ Phách trong khi xưa kia nó luôn là hương cuối. Rồi còn…” Audrey liệt kê những điểm khác biệt mà nàng đã quan sát được. Chúng đều có thể bao biện bằng lý do nhạy cảm và cẩn thận.
Nói xong, nàng nói tiếp một cách chậm rãi như cân nhắc từng tiếng: “Con từng nghe Tử tước Glaint kể rằng ‘Trung tướng Gió lốc’ Qi Langos có khả năng biến thành người khác. Chẳng phải hắn gần đây đang ở Backlund sao?”
Bá tước Hall lặng lẽ lắng nghe bằng nét mặt nghiêm trang vô cùng.
Ông nhanh chóng mỉm cười và an ủi cô con gái có vẻ hốt hoảng: “Cha sẽ lo liệu việc này. Con hãy đi đến chỗ mẹ nhé. Mẹ con đang ở trong phòng nghỉ của đại sảnh này đấy.”
“Vâng.” Audrey ngoan ngoãn gật đầu.
Trên đường đến phòng nghỉ, nàng ngoái nhìn cha mình thì thầm với một vị quý tộc. Trông ông có vẻ rất nghiêm túc.
Nàng bắt đầu cảm thấy lo lắng và muốn làm gì đó để đảm bảo sự an toàn của cha, mẹ và anh trai mình.
Audrey nhìn quanh trước khi xoay gót rời khỏi phòng ăn, tiến vào hành lang khác, đến một cung nguyện nhỏ trong phủ.
Nàng bước vào trong và khoá trái cửa buồng. Trước biểu tượng Chúa Tể Gió Bão, nàng vô thức nép mình vào một góc tối tăm.
Audrey ngồi xuống ghế, nghiêng người về phía trước, đặt hai tay trên trán để cầu nguyện. Rồi nàng thầm thì bằng tiếng Hermes: “Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này. Chúa tể thần bí ngự trên màn sương xám. Vị vua Vàng Đen nắm giữ vận may.”
.
Thành phố Tingen, phố Hoa Thuỷ Tiên.
Klein thảo luận về vở kịch nổi tiếng gần đây với anh trai Benson và em gái Melissa, đồng thời chân thành mời họ đi xem vở kịch đó tại nhà hát lớn vào cuối tuần.
“Theo em, báo chí nói rất đúng, « Sự trở lại của Bá tước » chắc chắn là một vở kịch đáng xem. Nó đã được trình diễn hàng chục lần ở Backlund, các đêm diễn đều cháy vé. Em cho rằng chúng ta không nên bỏ lỡ.” Các chương trình giải trí thiếu thốn khiến Klein không muốn từ bỏ cơ hội này. Dù sao anh kiếp trước cũng từng là một người luôn đón xem các bộ phim mới nhất.
“Tất nhiên, nếu không vì giữ gìn hình tượng thì mình càng thích đến quán rượu chơi bi-a hơn… Chà, thuê sân quần vợt cũng được. Tầng lớp trung lưu thường lấy món này để tiêu khiển. Với tố chất thân thể hiện tại, miễn là không gặp Kẻ Phi Thường thì mình có thể xử lý đa số đối thủ một cách dễ dàng… Mà, ngẫm thôi, chứ sáng ra mình còn phải lo điều tra những người liên quan với Lanevus, chiều thì đi tập rồi tìm ngôi nhà có ống khói đỏ… Mình quả là một người bận rộn mà…” Klein vẫn suy nghĩ lạc quan bất chấp sự vất vả.
Thấy Benson đã nghiêng về phía mình trong khi Melissa chỉ còn chút do dự, anh vui vẻ bồi thêm: “Anh nghe nói nhân vật phụ được yêu thích nhất trong
« Sự trở lại của Bá tước » là một kỹ sư cơ giới thiên tài.”
“Tuyệt quá ạ. Thế thì chúng ta nhất định phải đến nhà hát lớn xem kịch một lần trong đời mới được.” Melissa mím môi với vẻ miễn cưỡng chấp nhận. Thế nhưng mắt con bé sáng hơn trước rất nhiều.
Klein đang định trả lời bỗng nghe thấy tiếng ong ong bên tai, kèm theo là cảm giác xây xẩm mặt mày trong vài giây.
“Ai đó đang cầu nguyện với mình…” Anh đỡ lưng bằng tay phải và cười khẽ: “Vậy thì anh sẽ chờ đến ngày vé được mở bán. Chà, anh phải về phòng viết báo cáo rồi.”
“Bọn anh cũng phải quay về đại dương tri thức đây. Hy vọng là bọn anh sẽ không chết đuối trong thông tin.” Beson nói giọng bông đùa rồi ngồi bên bàn ăn cùng Melissa.
Klein lên tầng hai, khoá chặt cửa và phong tỏa căn phòng bằng Bức tường Linh tính. Sau đó, anh bước bốn bước ngược chiều kim đồng hồ, miệng lẩm bẩm thần chú để tiến vào không gian phía trên sương mù xám.
Trong cung điện nguy nga như nơi ở của Người Khổng Lồ, anh đột ngột xuất hiện trên chiếc ghế chủ tọa ở đầu chiếc bàn đồng cổ xưa, nheo mắt nhìn ngôi sao đỏ thẫm đang liên tục giãn nở.
Klein giơ tay phải lên, mở rộng Linh tính, kết nối với ngôi sao tượng trưng cho “Công Lý”.
Trong tiếng ầm ầm, anh nhìn thấy một hình ảnh méo mó và mờ ảo, trông thấy tiểu thư “Công Lý” trong bộ váy cung đình màu gạo đang ngồi ở góc phòng, đôi tay chắp lại đặt trên trán.
Đồng thời, một giọng nữ trong trẻo nhưng có phần non nớt và căng thẳng vẳng lại:
“Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này;
“Chúa tể thần bí ngự trên màn sương xám;
“Vị vua Vàng Đen nắm giữ vận may;
“Nguyện cầu xin Ngài đoái nhìn;
“Nguyện cầu xin Ngài rủ lòng lắng nghe;
…
“Tôi đã chạm mặt với một kẻ rất có thể là Qi Langos trong vũ hội tại phủ Công tước Negan.
“Hắn đã ngụy trang thành Nam tước Gramir với mục đích không rõ ràng.
“Qua một số chi tiết, tôi phát hiện Nam tước Gramir hôm nay có vẻ khác so với trước đây. Nó gợi cho tôi nhớ đến vật phẩm thần kỳ có năng lực thay đổi diện mạo con người của Qi Langos.”
…
Klein cẩn thận lắng nghe và phân tích những gì tiểu thư “Công Lý” muốn truyền đạt: Qi Langos đã tận dụng năng lực đặc biệt của “Đói Khát Quằn Quại” để xâm nhập vào vũ hội của Công tước Negan!
Nhưng Qi Langos không bao giờ ngờ được rằng một trong những tiểu thư tham gia vũ hội lại là “Khán Giả”, người có thể ghi nhớ mọi đặc điểm của Nam tước Gramir trước đây. Vì thế, hắn bất giác bị bại lộ!
“Gã hải tặc này định làm gì? Còn mình, mình nên làm gì đây? Mình đã thử các nghi lễ hiến tế mà không sử dụng vật liệu Linh tính trong hai ngày qua và tạo ra một thứ tương tự như ‘Cửa Triệu Hồi’. Vì không có cách nào mở nó ra nên mình đang định tìm cơ hội đến chợ đen để mua một vài nguyên vật liệu Linh tính rồi thử nghiệm lần hai…
Tiểu thư ‘Công Lý’ chắc chắn sẽ không mang vật liệu Linh tính theo bên người khi tham gia vũ hội…” Klein ngẫm nghĩ khoảng mấy chục giây trước khi đáp lại lời khẩn cầu từ “Công lý”.
.
Trong cung nguyện của phủ Công tước Negan.
Audrey lặp lại lời cầu nguyện vài lần mới dừng lại, sửa sang lại váy áo trước khi bước nhanh về phía cửa.
Nàng biết mình không thể biến mất quá lâu. Nếu không, cha và mẹ nàng sẽ trở nên lo âu, đánh giá sai tình hình và phản ứng sai lầm.
Audrey mang theo trái tim thấp thỏm dừng lại trước cửa cung nguyện, hít một hơi thật sâu rồi mới duỗi bàn tay phải đeo găng satin trắng mở khoá chốt.
Rời khỏi phòng, nàng đi thẳng đến phòng ăn, đến gần những người khách quý bưng chén rượu và cầm đĩa ăn. Chợt, mắt nàng mờ đi, phát hiện xung quanh tràn ngập sương mù hư ảo.
Giữa màn sương dày đặc là một chiếc ghế tựa lưng cao cổ xưa cùng sinh thể bí ẩn có gương mặt cùng thân hình mơ hồ đang trông xuống thế gian.
Đức Ngài “Kẻ Khờ”! Audrey kinh ngạc tới mức suýt lỡ miệng.
Nàng nghe thấy giọng nam trầm đại quen thuộc: “Ta đã biết.”
Sương mù đã biến mất, những chiếc bàn dài bày biện đồ ăn thức uống, bữa tiệc linh đình cùng cảnh tượng náo nhiệt lại hiện ra trước mắt Audrey, nhưng thanh âm kia vẫn còn văng vẳng bên tai nàng; những lời đó đã xoa dịu nỗi bất an cùng cảm giác bồn chồn đứng ngồi không yên, nàng vô thức thẳng lưng, từ tốn bước những bước nhẹ nhàng vào phòng nghỉ của khu vực ăn uống.
.
Trong cung điện tráng lệ trên sương xám.
Sau khi đáp lời tiểu thư “Công Lý”, Klein bắt đầu suy nghĩ về biện pháp truyền tin cho “Người Treo Ngược”.
“Mình không thể trực tiếp thuật lại được. Làm gì có thực thể thần bí nào sẽ tự mình đảm nhiệm vai trò sứ giả truyền tin chứ! Mất hết cả hình tượng.” Anh đắn đo vài phút thì đột nhiên nảy ra một ý tưởng. Anh hồi tưởng lại cảnh tiểu thư “Công Lý” cầu nguyện và biến nó thành một đoạn phim đầy Mosaic.
Klein hơi duỗi tay, ném đoạn phim lặp đi lặp lại này vào ngôi sao đỏ thẫm tượng trưng cho “Người Treo Ngược”.
.
Backlund, khu Cherwood, nhà thờ chính tòa Gió Thánh.
Trong căn phòng mộc mạc đơn sơ, “Người Treo Ngược” Alger Wilson đang nghiên cứu tư liệu điều tra trong mấy ngày gần đây để tìm kiếm manh mối về “Trung tướng Gió lốc” Qi Langos.
Bên mé tay phải anh là một xấp giấy ghi đầy những “ký hiệu” loằng nhoằng.
Alger ngả người ra sau và dụi mắt. Đúng lúc này, anh phát hiện cảnh tượng trước mắt bỗng trở nên hư ảo cùng màn sương xám dày đặc.
Ngự trên một chiếc ghế vĩnh viễn nằm ở nơi tận cùng của màn sương xám là một bóng người mơ hồ.
Ngài “Kẻ Khờ”... Khi cái tên vừa xuất hiện trong đầu Alger, anh trông thấy một bóng người mờ ảo mặc váy cung đình xuất hiện giữa màn sương.
Nàng giữ tư thế cầu nguyện, không ngừng kể lại: “Tôi đã chạm mặt với một kẻ rất có thể là Qi Langos trong vũ hội tại phủ Công tước Negan.
“Hắn đã ngụy trang thành Nam tước Gramir với mục đích không rõ ràng.
“Qua một số chi tiết, tôi phát hiện Nam tước Gramir hôm nay có vẻ khác so với trước đây. Nó gợi cho tôi nhớ đến vật phẩm thần kỳ có năng lực thay đổi diện mạo con người của Qi Langos.”
Alger giật mình trước khi biểu lộ vẻ vui mừng, đặt tay lên ngực và cúi thấp: “Ngợi ca Ngài, Đấng ‘Kẻ Khờ’.”
Lời còn chưa dứt, những gì anh nghe và thấy đều biến mất như thể chưa từng xảy ra.
Alger nhìn chằm chằm vào chiếc bàn bày báo cáo và nhật ký của Roselle bằng con ngươi thu hẹp. Một lần nữa, anh cảm nhận được sự cường đại của “Kẻ Khờ”: Nơi này là nhà thờ chính toà Gió Thánh, trụ sở cũ của Giáo hội Gió Bão. Mặc dù đây là chuyện của hơn một ngàn năm trước, các tín đồ vẫn coi nó là một trong những thánh địa linh thiêng. Ấy vậy mà, ngài “Kẻ Khờ” có thể lặng lẽ buông xuống và đáp lại…
Im lặng hơn mười mấy giây, Alger thu dọn đồ đạc rồi xoay người đi ra ngoài.
Anh muốn tìm một trong những Hồng y của Giáo hội Gió Bão, Tổng giám mục giáo xứ Backlund, “Ca sĩ của Chúa” Ace Snake!
Đối với Alger, tự tay kết liễu “Trung tướng Gió lốc” là tốt nhất. Nhưng nếu anh không thể làm được như vậy thì ít nhất cũng phải đảm bảo đối phương sẽ thực sự tử vong!
.
Sau khi “chuyển giao” thông tin của “Công Lý” cho “Người Treo Ngược", Klein rời khỏi không gian huyền bí trên màn sương và quay trở lại phòng ngủ.
Thay vì ngay lập tức giải trừ Bức tường Linh tính, anh ngồi xuống bàn làm việc, lấy ra một tờ giấy, cầm bút máy và bắt đầu viết thư:
.
Theo thông tin khẩn cấp mà em vừa nhận được, Qi Langos đã sử dụng năng lực “Người Chăn Cừu” để biến thành Nam tước Gramir và xâm nhập vào vũ hội của Công tước Negan với mục đích không rõ ràng.
.
Klein không sợ thầy Azik sẽ hoài nghi bản thân hay thắc mắc tại sao người ở Tingen có thể biết được chuyện đang xảy ra ở Backlund bởi trên thế giới này tồn tại một thứ gọi là điện báo.
.
Em không biết liệu thầy có quan tâm tới thông tin này hay không, nhưng em cảm thấy cần thông báo với thầy về điều đó.
.
Klein nhanh chóng viết dòng cuối rồi gấp gọn lá thư lại.
Anh tìm chiếc còi đồng cổ xưa, đưa lên miệng, phồng má và thổi mạnh.
Tín sứ có bộ xương to lớn, đáng sợ và mờ ảo lại xuất hiện, không chút bận tâm tới việc đầu mình đang xuyên qua trần nhà hệt như lần trước.
Klein kìm nén xúc động sử dụng năng lực “Tên Hề” để biến giấy viết thư thành phi đao. Anh thành thật ném thư cho tín sứ rồi thổi còi một lần nữa.
Kết thúc việc triệu hồi, Klein thả lỏng và điểm lại câu chuyện trong đầu.
Anh hiện đã làm hết khả năng của mình!
Mặc dù Klein có thể mang theo “Bùa Dương viêm” và giáng xuống Backlund qua nghi thức triệu hồi, nhưng nó không phải cách tốt nhất. Có ba lý do: Thứ nhất là quá nguy hiểm. Qi Langos là Kẻ Phi Thường có Danh Sách 6 “Phong Quyến Giả” và sở hữu vật phẩm thần kỳ “Đói Khát Quằn Quại”; Hai là quá phiền phức, anh sẽ phải cất công đưa “Bùa Dương viêm” lên sương xám trước khi buông xuống; Ba là quá dễ phá huỷ hình tượng. Vì lẽ đó, anh khôn ngoan từ bỏ ý định này.
“Thật ra đây cũng không phải vấn đề lớn. Công tước Negan là quý tộc lớn nhất ngoài hoàng gia, nhân vật máu mặt đứng sau Đảng Bảo Thủ. Những người tham gia vũ hội hôm nay đều là quan to quý hiển. Mình dám chắc là họ sẽ được bảo hộ bởi những Kẻ Phi Thường mạnh mẽ. Nếu Qi Langos không tính đến yếu tố này thì hắn đã không cần cải trang để xâm nhập rồi… Chưa kể đến việc tiểu thư “Công Lý” đã sớm phát hiện dấu vết của hắn, giúp các quý tộc có thời gian chuẩn bị, sự tình sẽ không quá nghiêm trọng hoặc mất kiểm soát…
“Không biết tín sứ của thầy Azik nhanh đến mức nào nhỉ? Nếu nó có thể xuyên qua Linh Giới thì thầy vẫn còn cơ hội bắt kịp ‘bữa chính’. Chứ chậm như tín sứ của cô Daly thì chỉ có thể đọc báo đoán chân tướng thôi…”
Klein hơi gật đầu trước khi gạt câu chuyện sang một bên. Dù sao thì anh cũng không thể làm gì hơn được nữa.
.
Phủ Công tước Negan, sảnh khiêu vũ.
Qi Lang giả trang Nam tước Gramir cầm trên tay một ly rượu nho Aurmir có sắc đỏ như máu, ung dung tựa vào lan can quanh hành lang uốn lượn trên tầng hai, thưởng thức những cặp đôi đang bước nhịp nhàng theo điệu nhạc cùng những tiểu thư và phu nhân trong trang phục hoa lệ.
Chẳng có chút dục vọng nào trong đôi mắt bình tĩnh như mặt hồ băng giá ấy. Thỉnh thoảng, gã lại liếc nhìn chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ treo trên trần nhà cùng Công tước Negan đang mải dõi theo những bóng hồng xinh đẹp.
Công tước mặc bộ quân phục của đô đốc màu xanh đậm được là phẳng phiu, những dải ruy băng đỏ nơi vai gắn với những tấm huân chương danh dự. Ông ta luôn thích mặc như thế trong các dịp trang trọng để tưởng nhớ đến vài chục năm phục vụ trong quân đội đầy huy hoàng của mình.
Thế nhưng mỡ thừa đã tích tụ ở eo và mọi vùng cơ thể ấy từ lâu. Bụng ngày càng phưỡn ra. Đôi mắt xanh màu đá phiến sắc sảo khôn khéo bị vấy bẩn bởi dục vọng. Nhưng nhờ việc chăm chút ngoại hình nên khoé mắt, khoé miệng, và trán chỉ có nếp nhăn mờ, mái tóc vẫn đen bóng và dày dặn.
Đây chính là Pallas Negan, đương kim Công tước Negan, người ủng hộ chủ yếu của Đảng Bảo thủ, anh trai Thủ tướng Aguesid, một trong những người giàu có và quyền lực nhất Vương quốc Loen.
Đồng thời, ông cũng là nguyên nhân khiến Qi Langos lẻn vào Backlund.
Ám sát một nhân vật vĩ đại như vậy, suy nghĩ ấy khiến ta hưng phấn đến run rẩy… Qi Langos dứt mắt và khép hai hàng mi.
Gã sẵn sàng tiếp nhận uỷ thác này không chỉ vì thù lao hấp dẫn mà còn bởi gã yêu thích sự mạo hiểm và chinh phục những thử thách khó khăn.
Nếu vụ ám sát thành công, gã sẽ được vang danh khắp thế giới, vượt qua “Bốn Vị Vua” và nhận được một trong những lá bài ẩn chứa sự huyền bí của thần linh do chính tay Roselle Đại Đế chế tác! Qi Langos kìm nén sự phấn khích trong khi cúi xuống kiểm tra cánh tay trái.
“Đói Khát Quằn Quại” đã trở nên trong suốt. Không ai phát hiện “Nam tước Gramir” còn đeo găng tay.
“Quả là một vật phẩm thần kỳ… Nếu không có thứ này, một kẻ chỉ có Danh Sách 6 như ta sẽ chẳng thể trở thành Tướng quân Hải tặc…” Suy nghĩ lóe lên trong đầu Qi Langos, gã đột nhiên cảm thấy chút tiếc nuối.
Trong những năm tháng làm cướp biển, gã đã chứng kiến và gặp gỡ rất nhiều Kẻ Phi Thường. Bao gồm cả các thành viên của Hội Cực Quang, những kẻ yêu thích đi đến nơi tận cùng của Biển Sonia.
Vì vậy, gã biết rằng “Đói Khát Quằn Quại” có nhiều thiếu sót hơn “Người Chăn Cừu” thực sự.
Đầu tiên là tốc độ hoán đổi trạng thái quá chậm, cần ít nhất một giây, trong khi đó “Người Chăn Cừu” chân chính có làm điều đó ngay lập tức. Tiếp theo là linh hồn bị chăn dắt chỉ có thể sử dụng một đến ba loại siêu năng lực lúc còn sống. Còn có được bao nhiêu loại, là những loại nào thì hoàn toàn phụ thuộc vào may rủi, và cũng cố định từ lần “chăn dắt” đầu tiên. Trong khi đó thì “Người Chăn Cừu” chân chính có thể tự chọn lựa ba loại mà chẳng cần ném xúc xắc trên chiếu bạc; cuối cùng, “Đói Khát Quằn Quại” chỉ có thể “chăn dắt” năm linh hồn, còn “Người Chăn Cừu” chân chính có thể chăn dắt nhiều nhất tới bảy linh hồn.
Tất nhiên, cả hai đều có hạn chế giống nhau. Mỗi lần, họ chỉ có thể điều khiển một linh hồn, cũng chỉ được sử dụng siêu năng lực của linh hồn này cùng năng lực phi phàm của bản thân. Nếu thay thế một linh hồn ban đầu bằng một linh hồn khác thì quá trình đó không thể đảo ngược hay đổi ý.
Sau gần tám năm điều chỉnh, Qi Langos cuối cùng đã lựa chọn được năm linh hồn có năng lực bổ sung cho nhau, giúp chủ nhân chúng trở nên đáng sợ hơn.
Nhờ những năm tháng không ngừng điều chỉnh, không ngừng thử nghiệm đó, “Trung tướng Gió lốc” đã trở thành một kẻ không gì không làm được, không gì không biết trong câu chuyện được lan truyền giữa những tên hải tặc.
Ở giữa tiếng nhạc sôi động, Qi Langos thử tập dượt những hành động tiếp theo trong tâm trí. Cuối cùng gã mới thở dài tiếc nuối: “Tiếc là không tìm thấy ‘Nhà Lữ Hành’ kia, bằng không ta đã chẳng phải lo lắng gì.”
Nếu bắt được người phụ nữ rất có thể là “Nhà Lữ Hành” đó, Qi Langos sẽ không ngần ngại đút một trong năm linh hồn bị “chăn dắt” cho “Đói Khát Quằn Quại”.
Đối với gã mà nói, mọi năng lực của Con Đường Danh Sách này đều cực kỳ hữu ích!
Qi Langos nhìn thoáng qua chiếc đèn pha lê khổng lồ và quyết định hành động.
Linh hồn hắn đang điều khiển chỉ có năng lực thay đổi thay đổi ngoại hình chứ không có khả năng đối kháng với những Kẻ Phi Thường khác. Tuy nhiên, năng lực siêu phàm này rất hữu ích trong nhiều trường hợp nên Qi Langos vẫn một mực lưu trữ nó.
Điều đáng mừng là bất kể đang điều khiển linh hồn nào, gã vẫn có thể sử dụng năng lực siêu phàm của "Phong Quyến Giả".
Gã giả vờ dõi mắt theo bóng dáng yêu kiều của một vị phu nhân nào đó trước khi nhìn thoáng qua Công tước Negan cùng đám người vây quanh ông ta.
Công tước Negan là một tín đồ Chúa Tể Gió Bão ngoan đạo, đồng thời là nhân vật quan trọng thuộc Giáo hội Gió bão có khả năng gây ảnh hưởng đến thế cục của vương quốc, tất nhiên sẽ được bảo hộ bởi những Kẻ Phi Thường của Giáo hội. Có lẽ gia tộc Negan không phải là một gia tộc có lịch sử lâu đời hơn nghìn năm, nhưng những kẻ này sở hữu sự sự giàu có và quyền lực nhất vương quốc, họ chắc chắn sẽ lén lút tìm kiếm các Công Thức Ma Dược hoặc chiêu mộ Kẻ Phi Thường về dưới trướng mình… Ý nghĩ đó quay cuồng trong đầu Qi Langos khi gã lờ đám quý tộc và quan chức để tập trung vào một người đàn ông luôn theo sát Công tước Negan.
Người đàn ông mặc bộ lễ phục màu đen có đôi mắt xanh, mái tóc nâu, gương mặt hầu như không có cảm xúc và thái độ nhất mực đề phòng xung quanh.
Qi Langos khẽ gật đầu trong khi dùng tay phải hơi nhấn vào phía trước.
Vù! Trận gió dữ dội bất ngờ quét qua sàn nhảy, thổi tắt những ngọn nến trên đèn chùm.
Vào khoảnh khắc ánh sáng và bóng tối giao thoa khiến con người ta mất cảnh giác, một số lưỡi đao gió cực mỏng ẩn trong trận gió mạnh đã chém vào cùng một vị trí trên sợi xích treo đèn.
Cót két!
Thanh âm vỡ vụn khiến người ta rùng mình vang lên. Chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ rơi thẳng xuống sàn nhảy, đập loảnh xoảng trên sàn. Những tiếng hét chói tai và thảm thiết không ngừng nối tiếp nhau. Vô số mảnh vỡ văng tung toé làm cho cả đại sảnh nhốn nháo.
Nhân lúc hiện trường tối om và hỗn loạn, chiếc găng trên tay trái Qi Langos vặn vẹo và thay đổi, cô đặc thành một lớp ánh sáng vàng trên bề mặt.
Gã tỏa ra một vẻ oai vệ đáng sợ khi nhìn xuyên qua bóng tối, nhắm thẳng vào người đàn ông bên cạnh Công tước Negan.
Đột nhiên, hai mắt Qi Langos sáng lên ánh chớp.
Kẻ Phi Thường chịu trách nhiệm bảo hộ Công tước Negan bỗng kêu gào thảm thiết. Hắn ngã xuống, tay ôm lấy đầu và liên tục lăn lộn trên mặt đất.
Nháy mắt, bóng dáng Qi Langos xuyên qua bóng tối và lao về phía Công tước Negan.
Đôi mắt u ám sâu thẳm bám chặt vào mục tiêu. Thế nhưng, con mồi của gã vẫn rất tự tin chứ chẳng hề hoảng sợ.
Công tước Negan có thân hình cao lớn mập mạp đứng nguyên tại chỗ, nhìn sát thủ với con mắt trịch thượng.
Ông nhấc tay phải lên, duỗi về phía trước và lẩm bẩm tiếng Hermes cổ: “Giam cầm!”
Qi Langos đột nhiên dừng phắt lại như thể bị bao bọc trong một bức tường trong suốt hoặc một chất lỏng đặc quánh, biến gã thành một con côn trùng trong hổ phách hoặc một tù nhân trong nhà giam.
Pallas Negan, thủ lĩnh Đảng Bảo Thủ, người có danh hiệu Công tước thế tập hoá ra là một Kẻ Phi Thường, còn là một Kẻ Phi Thường vô cùng mạnh mẽ!
Công tước Negan mở miệng bằng giọng trầm và vẫy tay phải: “Quất!”
Ba! Ba!
Qi Langos dường như bị quất đánh bởi một chiếc roi vô hình. Quần áo bị xé rách, da thịt nứt toác tới tận xương.
Tiếp theo, Công tước Negan nghiêng người về phía trước, siết chặt tay phải rồi thốt lời thẩm phán oai nghiêm: “Tử vong!”
Ba! Ông vung tay, cơ thể biến thành tàn ảnh và đập vào người Qi Langos, nắm đấm mang theo khí thế không thể chống cự hay tránh thoát đập mạnh vào đầu kẻ địch.
Răng rắc! Đầu Qi Langos nát bấy. Mọi thứ xung quanh cũng vỡ vụn. Công tước Negan vẫn đứng nguyên tại chỗ. Hoá ra tất cả chỉ là một giấc mơ.
Không biết từ khi nào, vị Tướng quân Hải tặc này đã hoán đổi năng lực và tiến vào trạng thái “Ác Mộng”.
Khác với những “Ác Mộng” thông thường, gã vẫn có thể di chuyển sau khi kéo người khác vào giấc mơ!
Qi Langos lén lút xuất hiện sau lưng Công tước Negan, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ông ta.
Nắm tay phải được bao bọc trong những cơn gió xoắn ốc hệt như một lưỡi dao sắc bén đâm sầm vào lưng mục tiêu.
Vù! Giữa tiếng gió hú, Qi Langos thọc tay phải vào cơ thể Công tước Negan và xuyên qua trái tim của đối phương. Đúng lúc này, thân ảnh Công tước lại nhanh chóng trở nên trong suốt giống như một linh thể bị triệu hồi.
Cái bóng gần như vô hình trở nên dập dờn trước khi tan biến. Công tước Negan xuất hiện ở đầu hành lang ngược hướng với cửa chính và nở nụ cười dò xét trên môi.
“Một Kẻ Phi Thường khác… Bọn chúng đã chuẩn bị kỹ lưỡng để mai phục mình? Làm thế nào?!”
Suy nghĩ lóe lên trong tâm trí. Ngay cả khi không muốn chấp nhận hiện thực, Qi Langos vẫn bình tĩnh đưa ra biện pháp ứng phó.
Chiếc găng trên tay trái vặn vẹo, lộ ra lớp vảy màu vàng sẫm mịn màng, con người gã cũng trở nên thẳng đứng và nhạt màu.
Một gợn sóng vô hình lan tỏa khắp đại sảnh. Những quý ông và quý bà lập tức rơi vào trạng thái sợ hãi mất kiểm soát, rời khỏi chỗ ẩn nấp, chạy lung tung không mục đích. Điều đó khiến nơi này trở nên cực kỳ hỗn loạn.
Sợ tổn thương người thân và bạn bè mình, những Kẻ Phi Thường không dám hành động liều lĩnh.
Nắm bắt cơ hội đó, Qi Langos tạo ra những cơn gió lốc xung quanh mình, co giò chạy về phía phòng nghỉ, phá cửa và đập vỡ cửa sổ lồi trong phòng.
Trong tiếng kính vỡ loảnh xoảng, gã chồm người về phía trước. Nhờ sự trợ giúp của gió, gã bay lượn một lúc rồi mới hạ cánh ở một vị trí cách khá xa phủ Công tước Negan.
Ngay khi vừa tiếp đất, Qi Langos chạy một mạch đến khu rừng trước mặt. Đó là công viên thành phố. Nơi gã đã thăm dò trước khi thực hiện kế hoạch.
Một khi thoát khỏi những kẻ truy đuổi, gã có thể thay đổi diện mạo và hòa vào năm triệu người ở Backlund.
Đây cũng chính là lý do tại sao Qi Langos lại dám tiếp nhận một nhiệm vụ khó khăn như vậy!
Một lúc sau, một cơn gió mạnh quét qua phủ Công tước Negan. Hồng y của Giáo hội Gió Bão, Tổng giám mục giáo xứ Backlund, “Ca sĩ của Chúa” Ace Snake cùng một số Thế Phạt Giả đã sử dụng biện pháp phi hành để bay thẳng tới nơi. Ông không có thời giờ để thông báo cho những Kẻ Phi Thường khác.
Alger là một trong những người đồng hành cùng Hồng y Ace. Tuy nhiên, anh không mấy vui vẻ khi phát hiện cửa sổ vỡ và những người đồng liêu đang chạy khỏi phủ.
Tất cả cho thấy “Trung tướng Gió lốc” Qi Langos đã trốn thoát.
.
Qi Langos băng qua rừng cây và hồ nhân tạo, thoát khỏi những kẻ truy đuổi nhờ sự phù hộ của gió.
Gã nhìn xung quanh, chuẩn bị làm giả dấu vết cho thấy mình đã lặn xuống một con mương để thoát ra sông Tussock. Thực tế, gã định xoay người chạy tới khu Hillston, trung tâm tài chính của Backlund.
Đúng lúc này, gã bỗng cảm thấy hoa mắt, trông thấy màu sắc trong bóng tối trở nên đậm tới lạ thường.
Màu xanh trên cây cỏ xanh hơn, màu đỏ trên quả tươi hơn, màu đen của nước thâm hơn. Tất thảy như một bức tranh bị dội đầy thuốc màu.
Trên bầu trời nơi mặt trăng đỏ thẫm bị che khuất xuất hiện vô số bóng dáng trong suốt với hình dáng khó tả cùng những dải màu tinh khiết ẩn chứa vô tận tri thức huyền bí.
Qi Langos phát hiện mình bị giữ lại giữa không trung, dưới chân là mặt nước đen thui đang không ngừng dâng lên cùng những bàn tay nhợt nhạt trồi lên từ nước.
Chết tiệt! Qi Langos biết mình đã bị phục kích.
Kẻ phục kích gã chắc chắn rất mạnh!
Một bộ xương người khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt gã. Con quái vật cao chừng bốn mét có những khúc xương trắng hư ảo mông lung cùng hai đốm lửa đen kịt nơi hốc mắt.
Qi Langos ném cái nhìn vô cảm vào địch nhân khi nhếch miệng cười nhạo.
Đồng thời, chiếc găng trên tay trái toả ra một ánh sáng chói lọi như thể nó được đúc bằng vàng ròng.
Qi Langos ngửa người ra sau và dang rộng tay như thể muốn ôm lấy mặt trời.
Một cột sáng tinh khiết rực cháy đột nhiên từ trên trời giáng xuống bộ xương khổng lồ. Thế giới như bức tranh sơn dầu cũng rung chuyển dữ dội. Những bàn tay nhợt nhạt dưới mặt nước tối tăm lần lượt bốc hơi.
Đây chính là năng lực phi phàm của “Tư Tế Ánh Sáng”!
Đây chính là năng lực phi phàm của Danh Sách 5 thuộc Con Đường “Mặt Trời”!
Cũng chính là khắc tinh của Tử Linh!
Vào khoảnh khắc cột sáng rực rỡ tiêu tan, ngọn lửa đen kịt trong mắt bộ xương khổng lồ đã bị dập tắt, những dẻ xương trở nên trong suốt rồi dần dần tan rã trong không khí.
Trước khi Qi Langos kịp sử dụng lại năng lực của “Tư Tế Ánh Sáng” để phá vỡ thế giới trong tranh, gã đột nhiên cứng đờ.
Gã nhìn thấy một bộ xương khổng lồ khác xuất hiện ở mé bên trái, cao gần bốn mét, hốc mắt lập lòe ngọn lửa đen, giống hệt con quái vật vừa rồi.
Ngay sau đó, những con quái vật xương xẩu tương tự lần lượt xuất hiện xung quanh Qi Langos. Một con, hai con, ha con… Hơn một trăm con!
Hơn một trăm cặp mắt hừng hực lửa đen đồng thời nhìn về phía mục tiêu.
Bên dưới, mực nước đen ngòm tiếp tục dâng cao, gần như chạm tới lòng bàn chân Qi Langos.
Những bàn tay tái nhợt vươn lên và vùng vẫy như muốn bắt lấy cọng rơm cứu mạng.
.
“Hãy phân tán lực lượng để truy kích địch, cố gắng dồn hắn vào vòng vây.” Hồng y Ace Snake ra lệnh rồi bay lên không trung bằng cách tạo ra một cơn gió lốc, nhắm thẳng theo hướng Qi Langos đã bỏ chạy.
Những Kẻ Phi Thường thuộc phe Công tước Negan không tham gia cuộc truy đuổi của Thế Phạt Giả. Họ duy trì thân phận, đứng bên cửa sổ và ban công để quan sát tình hình. Lúc này, đám quý tộc nhốn nháo chạy trốn cũng dần lấy lại sự bình tĩnh.
Do bóng tối và những tiếng la hét ầm ĩ nên họ không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Tất cả những gì họ biết là Công tước suýt bị ám sát.
Alger Wilson nghiến răng nghiến lợi chạy khỏi phủ Công tước Negan, men theo con đường xuyên qua công viên dẫn tới khu Hillston.
Anh không muốn bỏ lỡ bất kỳ hy vọng nhỏ nhoi nào!
Bỗng, một thanh âm được gió mang đến tai anh: “Không cần đuổi theo nữa.”
Không cần đuổi theo? Giọng của Hồng y Snake đây mà… Alger chạy thêm mấy bước mới dừng lại, xoay người nhìn không trung bằng đôi mắt nghi hoặc.
Anh trông thấy Hồng Y Snake trong bộ áo chùng thâm thêu biểu tượng Gió Bão đang lơ lửng phía trên rừng cây và hồ nước nhân tạo, với đôi mắt nhìn xuống bên dưới.
Alger nhíu mày, vọt về phía Hồng y mà không màng suy đoán nguyên nhân.
Ngay khi khoảng cách được rút ngắn, anh đã sử dụng năng lực phi phàm của “Nhà Hàng Hải” để có cái nhìn rõ ràng hơn.
Chẳng có chút cảm xúc nào trên khuôn mặt vuông của người “Ca Sĩ”. Thế nhưng tư thế đã cho thấy rõ là ông đang rất nghiêm túc và tập trung. Những lọn tóc muối tiêu dưới chiếc mũ mềm màu đen đong đưa theo làn gió, làm nổi bật đôi mắt bạc đầy trang nghiêm.
Alger rời mắt khỏi Hồng y và chạy khỏi rừng.
Anh đưa mắt về phía hồ, nhìn ánh trăng đỏ thẫm rọi sáng mặt nước phẳng lặng cùng một bóng người cao lớn đứng bên bờ hồ.
Người đó có cái hàm rộng độc đáo, mái tóc nâu được bộc thành búi như võ sĩ cổ đại, đôi mắt xanh lạnh lùng nhưng trống rỗng.
Qi Langos!
“Trung tướng Gió lốc” Qi Langos!
Lúc đầu, Alger hết sức kinh ngạc. Tiếp theo, anh nửa mừng nửa sợ, không thể tin vào mắt mình, thậm chí hoài nghi rằng bóng tối đã khiến anh gặp phải ảo giác.
Còn chưa kịp phản ứng, anh thấy mặt Qi Langos nhanh chóng thối rữa tới mức rỉ ra thứ mủ màu xanh vàng, máu và thịt mục nát rơi lả tả xuống mặt đất.
Bịch! Bịch! Bịch!
Tất cả những gì còn lại trên mặt Qi Langos là cái đầu lâu trắng hếu, hai con mắt vô hồn trượt khỏi hốc và rớt xuống ven hồ.
Giữa âm thanh lách tách, Qi Langos vỡ vụn thành từng mảnh, quần áo phủ lên mớ thịt thối nát cùng đống xương trắng, đồng thời che khuất vệt sáng lấp lóe.
Trong vòng chưa đầy hai mươi giây, một trong bảy Tướng quân Hải tặc, Qi Langos đã chết một cách quỷ dị trước mắt Alger.
Cảnh tượng kinh hoàng đã hằn sâu vào tâm trí Alger, khiến anh hoài nghi mình đang ở trong một cơn ác mộng khủng khiếp.
Chuyện gì đã xảy ra vậy? Mình tưởng Qi Langos đã trốn thoát thành công rồi chứ? Tại sao hắn lại chết theo cách kỳ quái và đơn giản ở nơi như thế này? Rốt cuộc hắn đã gặp phải chuyện gì? Điều gì đã cướp đi sinh mệnh của hắn trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy?
Đây chính là Danh Sách 6 “Phong Quyến Giả”, là chủ nhân của “Đói Khát Quằn Quại”!
Ai đã làm chuyện này? Động cơ giết người là gì?
Một loạt câu hỏi vẩn vơ trong trí nghĩ Alger. Đúng lúc này, anh nghe thấy tông giọng trầm hùng của Ace Snake, “Ca Sĩ Của Chúa” hỏi: “Anh có nói chuyện này cho bất cứ ai không? Phải chăng tình báo đã bị tiết lộ cho những người khác?”
Alger tức khắc lấy lại sự tỉnh táo, nhìn thoáng qua thi hài Qi Langos và đưa câu trả lời đã được chuẩn bị sẵn: “Tôi nhận tin được cái là bẩm báo với ngài ngay.”
Anh không khỏi oán thầm: “Ngài mà không mải tản bộ bên sông Tussock thì tôi đã không phải mất nhiều thời gian tìm kiếm như vậy. Qi Langos cũng chắc chắn sẽ không cơ hội thoát khỏi phủ Công tước Negan!”
Tất nhiên, anh không dám bày tỏ sự bất bình như vậy với một cường giả Danh Sách cao, chỉ có thể tiếp tục tỏ ra cung kính và khiêm tốn nói: “Người trực tiếp đạt được tình báo rất có thể đã hy sinh, những người truyền tin còn lại cũng không hề mở thư, tôi có thể chắc chắn điều đó. Nhưng tôi không có cách nào đảm bảo rằng nguồn tin có bị rò rỉ hay không. Nếu chúng ta có thể biết được điều này thì những người khác cũng có thể biết được nó.”
Alger vừa nói vừa suy đoán về hung thủ đã sát hại “Trung tướng Gió lốc” Qi Langos: “Người hoặc tổ chức đã giao nhiệm vụ ám sát Công tước Negan cho Qi Langos? Thế nhưng Qi Langos đã trốn thoát thành công và không để lại dấu vết nào, chẳng có lý do gì để thủ tiêu hắn cả… Nếu là mình, mình sẽ ra lệnh cho Qi Langos tiếp tục ẩn núp để chờ đến khi mọi người nghĩ rằng hắn đã rời khỏi Backlund thì ám sát lần nữa…
“Chưa kể, Qi Langos chỉ tin tưởng vào bản thân. Hắn chắc chắn sẽ không tiết lộ kế hoạch ám sát cho người khác. Công tước Qi Langos gần đây thường tổ chức các buổi vũ hội để thúc đẩy chương trình nghị sự vào tháng Chín. Vì thế, hắn có rất nhiều cơ hội. Không ai có thể dự đoán chính xác thời điểm tấn công ngoại trừ bản thân hắn… Trừ phi người đó là một nhà ‘Tiên Tri’... Khả năng ấy rất thấp…
“Phe phái khác? Không có khả năng. Tiểu thư ‘Công Lý’ đã xin ngài ‘Kẻ Khờ’ chuyển giao thông tin ngay khi phát hiện vấn đề. Trừ chúng ta ra thì không có tổ chức nào có thể đồng thời lấy được tin tức…
“Ngài ‘Kẻ Khờ’...”
Alger giật mình nghĩ đến một khả năng: “Hung thủ chính là quyến giả của ngài ‘Kẻ Khờ’. Kẻ đó vừa vặn ở Backlund nên đã giúp một tay!”
Alger càng nghĩ càng cảm thấy nó có thể là thật.
Chỉ thành viên và thuộc hạ của Hội Tarot mới tiếp cận được thông tin ngay lập tức!
Chỉ quyến giả của “Kẻ Khờ” mới có hành động khiến sự tình trở nên kỳ quặc và thiếu mục đích!
Trong lúc Alger miên man suy nghĩ, Hồng y Snake lại có vẻ trầm mặc. Khi những Thế Phạt Giả khác lần lượt tiếp cận khu vực này, ông nói: “Qi Langos đã chết. Hắn bị giết bởi một cường giả Danh Sách cao hoặc một Vật Phong Ấn đồng cấp. Tất nhiên, khả năng hắn bị giết bởi Vật Phong Ấn là rất thấp. Rốt cuộc thì nó cũng tương đối nguy hiểm.
“Trải qua bước đầu quan sát, ta tin rằng hung thủ là một cường giả Danh Sách cao thuộc Con Đường ‘Tử Thần’. Có lẽ là một thành viên của Giáo đoàn Linh, nhưng không phải người mà ta biết. Cũng có khả năng đó là thành viên của một tổ chức bí ẩn khác...
“Động cơ không rõ ràng.”
Giáo đoàn Linh khởi nguyên từ Lục địa Nam, nghe nói ban đầu nó là một tổ chức bí mật được thành lập bởi một số hậu duệ của Tử Thần nhằm mục đích hồi sinh Tử Thần. Họ gần như bị xoá sổ sau khi Lục địa Nam bị xâm lược và đô hộ. Song cuối cùng, họ vẫn ngoan cường tồn tại và lan rộng tới các quốc gia ở Lục địa Bắc.
Cường giả Danh Sách cao… Đúng vậy, chỉ có cường giả Danh Sách cao mới có thể xử lý Qi Langos trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế! Một trong những quyến giả của ngài “Kẻ Khờ” là cường giả Danh Sách cao… Đây chính là một “Á Thần”!
Alger dường như trở nên vô hồn và thẫn thờ nhìn đống xương trộn lẫn trong thịt vụn.
“Nếu một ngày nào đó mình phản bội ngài ‘Kẻ Khờ’...” Ý tưởng ấy đột nhiên xuất hiện.
Hình ảnh kinh hoàng về Qi Langos đang thối rữa lập tức hiện lên trong tâm trí anh.
Alger bất giác rùng mình và cúi thấp đầu.
Đồng thời, anh cũng thả lỏng.
Nếu không thể thoát ly hay chống trả, anh sẽ chọn cách trung thành.
“Phù… Qi Langos chết rồi. Chẳng còn ai có thể uy hiếp mình bằng bí mật đó nữa!” Alger nghĩ thầm. Anh thở ra một hơi, tâm trí cũng trở nên bình lặng.