Phải đến ngày thứ ba, tức hôm nay, tôi mới đủ can đảm để nhớ lại sự kiện gì đã xảy ra đêm đó, nhất là sau khi vào facebook của nó đọc được câu gì mà: “Chỉ ánh nhìn đầu tiên, em biết chúng ta thuộc về nhau.” được post ngay buổi sáng hôm ấy.
Thuộc về nhau cái con khỉ ấy!!! Nó bị loạn thần kinh à?
Nào, bắt đầu.
A đến lay tôi dậy. Tôi nhìn đồng hồ: giờ sáng. “Tối chị ngủ ở đâu?” - tôi hỏi trong lúc ngáp. “Ở đây, bất cứ chỗ nào chị thích, nhưng uống với em trước đã“. Căn nhà im ắng, có vẻ bọn nó đã về hết, chỉ còn tôi với nó trong nhà. Nó giơ cho tôi một chai rượu bị bóc hết nhãn mác đi, kể rằng sinh nhật nó có trò bóc hết nhãn rượu, rượu mạnh rượu nhẹ lẫn lộn với nhau, vơ chai nào uống chai đó. Tôi không hỏi nó lấy số rượu này từ đâu ra vì ở Mẽo bạn phải tuổi mới được tiếp xúc với rượu bia. Tôi đã sáng suốt khi không xuống dưới tham dự cùng, nếu tham dự chắc tôi sẽ chọn một góc an toàn và ngồi ngó cả buổi, trông như một bà già lạc lõng giữa biển choai choai. Nhưng sao tôi lại không đủ sáng suốt để từ chối li rượu của nó?
Tiểu thư A mời tôi một li, tôi từ chối vì tôi không biết uống nhưng vì nó nài quá nên đành một li vậy.
Rượu mạnh sốc lên mũi làm tôi bị sặc, còn nó thì cười ha hả vào bản mặt tèm lem hỗn hợp rượu và nước mũi của tôi: “Chị chưa bao giờ uống rượu à?”
“Có nhưng chưa bao giờ mạnh như thế này.” - rượu mạnh tới nỗi nó xông thẳng lên óc tôi như tên lửa làm tôi choáng phải nằm xuống một lúc rồi mới ngồi dậy được.
Tôi chả hiểu thế quái nào tối đó tôi uống rất nhiều rượu mạnh được nhỉ? Đã thế còn ở nhà người lạ? Tôi đã được dạy rằng không bao giờ được say xỉn ở nhà người lạ, vì là con gái nên khi say sẽ rất mất giá. Rượu càng vào người càng muốn uống thêm. Rượu vào lời ra. Tôi kể cho nó tất cả về tôi. Tôi thậm chí còn kể việc mẹ tôi đã bị ép phá thai dù cái thai đã tháng tuổi nữa.
Tóm lại là tôi đã kể hết chuyện gia đình cho nó nghe! Nó là người Mẽo đầu tiên tôi tâm sự, không, thậm chí là người đầu tiên. Làm sao tôi có thể kể quá nhiều thứ về mình cho người mình mới gặp hơn tháng? Tất cả là do rượu!
Tôi sẽ thử viết tất cả những gì tôi nhớ được. Để xem...
Tôi cỏn nhớ nó đã ôm tôi và tôi đã khóc ướt ngực áo nó lảm nhảm cái gì đó mà tôi không thể nào nhớ nổi. Nó ôm tôi dỗ dành như thể tôi là con nít.
Tôi còn nhớ tiếp theo là nó hôn trán tôi rồi thế quái nào môi nó dính môi tôi.
Tôi còn nhớ lưỡi nó ở trong miệng tôi. Nó hôn tôi và tôi đéo có phản kháng gì, lại còn để nó hôn!
Tôi nhớ nó nói “Je t'aime” chuẩn hơn cả lúc đọc bảng chữ cái tiếng Pháp.
Tôi còn nhớ nó đặt tôi lên giường, bàn tay ấm của nó vuốt ve làn da dưới áo tôi.
Nó làm gì đó bên dưới tôi làm tôi ươn ướt khó chịu.
Tôi nhớ tôi đã đẩy nó ra và định tát nó nhưng nó đã giữ được tôi và ấn tôi xuống giường trở lại. Bờ vai nó run run nức nở, cảm giác kì lạ ấy kéo dài rất lâu. Hình như tôi cũng có cảm giác gì đó kì kì.
Và tôi thiếp đi.
Nói trắng ra là nó đã lợi dụng lúc tôi say xỉn để cưỡng hiếp tôi. Tôi luôn được dạy phải đề phòng sự tấn công tình dục từ đàn ông nên có lẽ vì thế mà tôi đã lơ là phía từ phụ nữ. Lẽ ra khi nhận ra ở tuổi nó, xinh đẹp, giàu có, nổi tiếng mà vẫn chưa có bạn trai thì tôi phải đoán ra điều gì đó ở xu hướng của nó chứ nhỉ? Nó giống cô T và nó đáng ghét hơn rất rất nhiều lần.
Sáng hôm sau tôi thấy mình nằm trong tư thế mặt úp vào ngực nó. Tôi hoảng hồn bật ra khỏi giường mặc quần áo thu gom gần như tất cả đồ đạc của mình rời khỏi đó càng sớm càng tốt, gần như tất cả đồ của mình, ngoại trừ đôi giày. Tôi không tìm thấy giày mình đâu mà cũng chẳng còn tâm trí để tìm kiếm. Hôm đó tôi đã đi chân đất về nhà và bỏ học nguyên ngày, vùi mình vào trong giường ức không chịu nổi. K cố hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì nhưng tôi không trả lời, tôi không dám nói. Nhục không tả xiết! Nó mà là đàn ông thì nó đã mọt gông với tôi rồi. Trong lúc sợ hãi tôi nghĩ đến việc mình nên treo cổ tự tử quách đi cho rồi, nhưng nghĩ lại mình bị hại mà mình phải chết còn cái con hại mình vẫn sống nhăn răng ra thì quá bất công.
Suốt ba ngày tôi không ra khỏi phòng, kết quả là mất một bài kiểm tra giữa kì. Cô T vì lo lắng nên đã tới tận phòng tôi thăm. Khi cô gặng hỏi tôi thì tôi chồm dậy ôm cô rồi khóc tu tu làm cả cô T và K nhìn nhau ngạc nhiên. Kể chuyện đó cho cô T có vẻ ổn vì thứ nhất cô đồng tính, thứ hai cô quý tôi, nhưng rồi tôi vẫn quyết định không kể. Giữ bí mật thì tốt hơn.
Cho tới khi tôi thử vào facebook của kẻ hiếp dâm ấy và đọc được câu stt vô duyên kia, tôi biết là mình cần phải cho con này một trận.