Dịch giả: Tiểu Băng
Khóc là cách thức phát tiết cảm xúc trong lòng tốt nhất, lúc nước mắt Đường Vũ Lân thấm ướt vai áo Na Nhi, thì tiếng khóc dần dần giảm xuống.
"Na Nhi, có phải huynh yếu đuối lắm không?" Đường Vũ Lân ngẩng đầu, chùi nước mắt.
Na Nhi lắc đầu.
Đường Vũ Lân nhìn Hồn Linh, Thảo Xà nho nhỏ đang vô tư uốn éo trong Hồn Linh cầu.
"Na Nhi, muội ra ngoài trước đi. Huynh muốn dung hợp Hồn Linh." Đường Vũ Lân nói, giọng cay đắng.
Na Nhi chần chừ, "Không phải cái này không tốt sao?"
Đường Vũ Lân cười khổ: "Phụ thân, mẫu thân nuôi chúng ta đã rất không dễ dàng, ta không thể lại làm họ tăng thêm gánh nặng, phụ thân có nói sẽ tìm tiền cho ta mua Hồn Linh khác, nhưng nhà chúng ta đâu có tiền, ta không thể để phụ thân, mẫu thân lại tăng thêm gánh nặng. Nó tuy rằng không tốt lắm, nhưng cuối cùng cũng là Hồn Linh, ít nhất có thể giúp ta tấn thăng lên Hồn Sư. Ta dung hợp nó, phụ thân sẽ không cần phải khó nhọc vì ta nữa."
Na Nhi ngơ ngác nhìn nó, "Ca ca..."
Đường Vũ Lân nhoẻn miệng cười, "Ta không sao. Coi như là giấc mộng thôi, có lẽ, Đoán Tạo Sư mới đúng là nghề thích hợp với ta nhất."Nhìn theo Na Nhi ra khỏi phòng, Đường Vũ Lân cắn môi, lại nhìn Thảo Xà, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Hắn biết, dung hợp Hồn Linh này, thì cả đời mình sẽ vô duyên với giấc mơ trở thành Đại Hồn Sư mạnh mẽ, nhưng nếu không dung hợp, thì còn làm được gì khác?
Thò tay vào trong Hồn Linh cầu, nhẹ nhàng chạm vào Hồn Linh, bản thân Hồn Linh không phải là thật thể, nhất là loại Hồn Linh cấp thấp như thế này.
Ngón tay nhẹ nhàng xuyên qua thân thể Thảo Xà, nó tựa cảm nhận được, cong người, quấn lên ngón tay Đường Vũ Lân, thân thiết thò lưỡi ra như muốn liếm nó.
Đưa tay tới trước mặt, Đường Vũ Lân có thể nhìn thấy rõ đôi mắt nhỏ màu nâu của Thảo Xà Hồn Linh, đôi mắt đó đục ngầu vô thần, đờ đẫn, và sợ hãi.
Nó cũng là có sinh mạng, nếu mình không dung hợp nó, hai mươi tư giờ nữa, nó sẽ phải tiêu tán vĩnh viễn.
Phế Võ Hồn với tàn thứ phẩm Hồn Linh, quả là rất xứng. Đường Vũ Lân cười tự giễu, cong ngón tay, vận Hồn Lực, Lam Ngân Thảo từ trong lòng bàn tay chui ra.
Theo bản năng, Thảo Xà lập tức cảm nhận được Lam Ngân Thảo, nó bò về phía lòng bàn tay, tới chỗ những cây Lam Ngân Thảo.
Làn hào quang nhè nhẹ của Lam Ngân Thảo mạnh hẳn lên, hóa thành những làn ánh sáng lam, trên thân Thảo Xà cũng tỏa ánh sáng vàng đất, chúng hòa lẫn vào nhau.
Đây là lần đầu Đường Vũ Lân dung hợp Hồn Linh, nhưng trên lớp học, Lâm Tích Mộng đã dạy cho bọn nhóc cách dung hợp, những điều cần phải lưu ý khi dung hợp, và cảm giác sau khi dung hợp.
Một ý niệm yếu ớt truyền vào đầu Đường Vũ Lân, đó là sự thân và sợ hãi, và cả sự ỷ lại.
Đường Vũ Lân mở rộng nội tâm, tiếp nạp nó. Lam Ngân Thảo trong lòng bàn tay bắt đầu nhanh chóng xuất hiện biến hóa, Hồn Lực trong cơ thể cũng sôi lên.
Khép mắt, lặng lẽ tiến vào trạng thái minh tưởng. Dung hợp chính thức, đã bắt đầu.
Thảo Xà bé nhỏ vặn vẹo trong lòng bàn tay nó, trừ cái ý niệm yếu ớt kia, thì không truyền ra bất kỳ tâm tình nào khác. Đây là biểu hiện của Hồn Linh cấp thấp nhất, Hồn Linh càng cường đại, càng có trí tuệ, Hồn Linh Tử cấp trở lên, còn có thể câu thông năng lực với kí chủ u. Hồn Linh cấp độ cao nhất trong truyền thuyết, còn có khả năng hỗ trợ kí chủ chiến đấu.
Nhưng đối với Đường Vũ Lân bây giờ, chúng chỉ là truyền thuyết.
Quanh lớp hào quang màu vàng đất của Thảo Xà xuất hiện vòng sáng màu lam, những chiếc lá của Lam Ngân Thảo bắt đầu biến đổi.
Thân cây to hẳn ra, to bằng ngón tay, như dây leo, nếu nhìn kỹ, sẽ thấy trên phiến lá có những hình vảy nho nhỏ, màu Lam Ngân Thảo sẫm hẳn đi. Tuy nhiên, nhìn vẫn rất yếu ớt.
Thảo Xà thì dài thêm một chút, tới chừng 8cm, lớp vảy trên người có thêm một vòng sáng màu lam, quá trình dung hợp rất thuận lợi.
Mà thực ra, Tinh Thần Lực của Thảo Xà quá yếu, căn bản không có khả năng kháng cự, Lam Ngân Thảo tuy chỉ là phế Võ Hồn, nhưng Đường Vũ Lân có Tinh Thần Lực Linh Nguyên Cảnh trung cấp, nên trong quá trình dung hợp, nó hoàn toàn chiếm được thế chủ đạo.
Những cây Lam Ngân Thảo dài ra như dây leo, quay quanh người Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân vì Hồn Lực chấn động nên bức tường bình cảnh cũng xuất hiện khe hở, Hồn Lực trào ra, trong lúc Võ Hồn tiến hóa, thì cũng phá tan cách trở.
Đường Vũ Lân thấy toàn thân nhẹ hẳn đi, mỗi tế bào đều ngập tràn sức sống, nhẹ nhàng, dễ chịu.
Bỗng, chỗ xương cụt của hắn hơi nóng lên, một luồng khí nóng rực từ xương cụt truyền đi khắp xương sống, rồi tràn ra toàn thân, khí tức trên người cũng thay đổi.
Lam Ngân Thảo và Thảo Xà đang tiến hóa bỗng cứng đờ, như bị đóng băng.
Những đường vân hình lưới màu vàng nhạt xuất hiện, từ trên trán Đường Vũ Lân kéo xuống, đường tuyến vàng từ xương cụt kéo lên tới đỉnh xương cổ, hội tụ với đường vân từ trên trán kéo xuống.
Đường vân vàng lần này xuất hiện rõ và đậm hơn những lần trước, lần này, nó không chỉ tràn xuống người, mà còn lan ra mớ Lam Ngân Thảo và Thảo Xà đang tiến hóa.
Dưới gốc Lam Ngân Thảo xuất hiện những đường vân vàng, chúng lan lên mút ngọn cây và mút lá, làm cho Lam Ngân Thảo lại tiếp tục biến hóa lần thứ hai.
Những cọng cỏ như có thêm khung xương, trở nên cứng cỏi hẳn, mặt ngoài thân cỏ bóng bẩy hẳn lên, tỏa ra vầng sáng màu lam và vàng xen lẫn như ẩn như hiện, cực kỳ bắt mắt.