Chương 809
Bây giờ ông ta có một trực giác mạnh mẽ, Giang Thần đứa con rể ở nhờ nhà vợ của nhà họ Đường, thật không hề đơn giản.
Trông có vẻ vô dụng, nhưng khi gặp chuyện anh lại không hề hoảng loạn, không nóng nảy hay thiếu kiên nhẫn.
Từ trong xương tủy toát ra một khí chất ung dung và bình tĩnh.
Có cảm giác lắm mưu nhiều kế, tự tin nắm chắc phần thắng trong tay.
Giang Thần đích thân hộ tống Đường Thiên Long xuống lầu, sau đó nói với ông ta tên và địa chỉ của khách sạn
“Giang Thần, hay là cậu đi cùng với chúng tôi nhé?” Một người vai dưới trong nhà họ Đường lên tiếng, tha thiết nhìn về phía Giang Thần.
Buổi sáng hôm nay, bọn họ đã gánh chịu sự khinh khi cùng dè bỉu.
Từ người môi giới cho thuê phòng đến những khách sạn lớn, kể cả những khách sạn nhỏ đều biết bọn họ là người nhà họ Đường cho nên không nơi nào chịu tiếp, lại còn đuổi đi.
Bọn họ thật sự là sợ rồi.
Còn chỗ này, nếu tới đó rồi lại bị đuổi ra ngoài thì tối nay sẽ phải ngủ ngoài đường.
Giang Thần khẽ dừng tay lại, nói: “Không sao đâu mọi người cứ đi đi, tôi đã chuẩn bị ổn thỏa cả rồi, nhất định không có vấn đề gì đâu.”
Giang Thần không có rộng lượng như thế.
Anh có thể gọi điện thoại bảo Bạch Tố chuẩn bị phòng khách sạn đã coi như nể mặt Đường Sở Sở lắm rồi, nếu không thì anh mới không thèm quan tâm tới mấy chuyện này đâu.
Giang Thần nói xong cũng xoay người đi lên lầu.
Đường Thiên Long nhìn mọi người, nói: “Bây giờ nhà họ Đường gặp khó khăn, chuyện ăn mặc đi lại đều cần dùng tới tiền. Đừng bắt xe, chúng ta đi xe buýt tới đó.”
Người nhà họ Đường ai cũng bày ra một vẻ bất lực.
Một nhà họ Đường đã từng giàu nức vách đổ tưởng, bây giờ lại lưu lạc tới mức phải di chuyển bằng xe buýt.
Người nhà họ Đường đứng bên lề đường đợi xe buýt tới.
Còn Bạch Tố thì sau khi nhận được điện thoại của Giang Thần cũng đã nhanh chóng đi chuẩn bị, trực tiếp dặn dò với thư ký bảo người kia đi sắp xếp.
Thư ký này lại gọi điện cho người phụ trách mảng nhà hàng khách sạn của tập đoàn Thời Đại Khoa, bảo người phụ trách sắp xếp chuyện khách sạn.
Mà người phụ trách này cũng lại dặn dò cho thư ký của mình.
Thư ký ấy lại gọi điện thoại cho tổng giám đốc của khách sạn.
Bây giờ đang là trời tối, giám đốc của khách sạn đang bận làm tình với một cô em xinh tươi mơn mởn bèn lấy điện thoại ra gọi cho quản lý đại sảnh của khách sạn, dặn dò công việc xong cũng nhanh chóng tắt máy, tiếp tục màn ân ái với cô em kia.
Quản lý đại sảnh cũng không có ở khách sạn nên chỉ gọi trước cho bộ phận lễ tân ở đó sắp xếp phòng ốc.
Trải qua tầng tầng lớp lớp cuộc điện thoại, bộ phận lễ tân cuối cùng mới nhận được thông báo của cấp trên.
Khách sạn Huy Hoàng.
Đây là một khách sạn chuẩn 5 sao ở Giang Trung, vừa được tập đoàn Thời Đại Khoa thu mua lại, cũng nắm giữ 100% cổ phần.
Bên ngoài khách sạn.
Một đám người tiến tới.
Dẫn đầu là Đường Thiên Long trong bộ đồ màu xanh nhạt, ông ta chống gậy dắt già trẻ cả nhà họ Đường đi tới.
Dẫn đầu là Đường Thiên Long trong bộ đồ màu xanh nhạt, ông ta chống gậy dắt già trẻ cả nhà họ Đường đi tới.
“Chào mừng quý khách.”
Ở cửa khách sạn có một người lễ tân mặc đồ gợi cảm mỉm cười đón tiếp, dắt đám người của Đường Thiên Long vào trong khu nghỉ ngơi ở đại sảnh tầng một.
“Thưa ông, có đặt phòng trước không ạ?”
Đường Thiên Long nói: “Ừm có đặt rồi, tôi là Đường Thiên Long, cô kiểm tra lại thử xem.”
“Vâng, ông chờ một chút.”
Nhân viên lễ tân lập tức đi tới quầy lễ tân tìm kiếm.