Chương 77: Lấn ta không người
Hôm nay đạt được ba môn công pháp, hơn nữa đều là công pháp thượng hạng, rất lâu không có thu hoạch lớn như vậy. Chỉ cần đem ba môn công pháp này tu luyện đến viên mãn, thực lực của hắn sẽ lại tăng lên rất nhiều.
Trần Phỉ bước đầu tiên, trước đem ba môn công pháp cùng trước kia riêng phần mình dung hợp lại cùng nhau.
"Phát hiện công pháp, phải chăng tiêu hao một ngàn năm trăm lượng bạch ngân, tinh giản hóa Thông Nguyên Công đệ nhị trọng?"
"Phát hiện công pháp, phải chăng tiêu hao một ngàn lượng bạch ngân, tinh giản hóa Hắc Vô Kiếm?"
"Phát hiện công pháp, phải chăng tiêu hao một ngàn lượng bạch ngân, tinh giản hóa Truy Hồn Bộ?"
Thông Nguyên Công tinh giản hóa giá cả tăng lên, Hắc Vô Kiếm cùng Truy Hồn Bộ tinh giản hóa giá cả cũng không ít, nhưng hắn đều có thể tiếp nhận được.
"Tinh giản hóa!"
"Thông Nguyên Công đệ nhị trọng tinh giản hóa bên trong... Tinh giản hóa thành công... Thông Nguyên Công đệ nhị trọng → Thông Nguyên Công đệ nhất trọng!"
"Hắc Vô Kiếm tinh giản hóa bên trong... Tinh giản hóa thành công... Hắc Vô Kiếm → Sơ Nguyên Kiếm!"
"Truy Hồn Bộ tinh giản hóa bên trong... Tinh giản hóa thành công... Truy Hồn Bộ → Trèo lên Vân Hành!"
Trần Phỉ hít sâu một hơi, hắn lập ra mục tiêu trong năm ngày, có thể đem Truy Hồn Bộ tu luyện tới đại viên mãn.
Hôm sau, Trần Phỉ buổi sáng tiến hành luyện đan, buổi chiều tu luyện Thông Nguyên Công cùng Truy Hồn Bộ. Đại môn không ra, nhị môn không bước, hắn một lần nữa tiến vào trạng thái khắc khổ tu hành.
Cho dù màn đêm buông xuống, hắn vẫn tiếp tục tu luyện.
Võ giả đạt đến cảnh giới nhất định, tiến vào trạng thái tu luyện có thể thay thế phần nào giấc ngủ. Đương nhiên, khẳng định không hề mang lại cảm giác thư thái khi ngủ, nhưng thức đêm để tu luyện hắn vẫn tiếp nhận được. Thời gian đã trôi qua đến ngày thứ năm, Trần Phỉ đi theo Quách Lâm Sơn hoàn thành nhiệm vụ.
Đội ngũ của bọn hắn hiện tại có rất nhiều người, bất quá đại bộ phận đều là người được thuê đến. Khi đến nơi, đám người này sẽ tiến hành thu thập dược liệu, nhiệm vụ của Trần Phỉ chủ yếu là giám sát bọn hắn, sau đó tiến hành kiểm tra nếu như đã thu thập đủ dược liệu sẽ phụ trách vận chuyển trở về.
"Trên núi thông thường sẽ không phát sinh nguy hiểm, nhưng thi thoảng vẫn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cho nên tất cả mọi người giữ vững tinh thần. Tốc độ thu thập dược liệu nhanh lên một chút, nhiều nhất chỉ mất khoảng nửa tháng chúng ta có thể trở về."
Tiến vào trụ sở được lập ra trên núi, Quách Lâm Sơn nhìn các sư huynh đệ bên dưới lớn tiếng nói. Nhiệm vụ lần này mà bọn hắn tiếp nhận tuyệt đối không thể cự tuyệt.
Nhiệm vụ dạng này tại trong Nguyên Thần Kiếm Phái, mỗi năm đều phải tiếp nhận một lần, mỗi một đệ tử nội môn đều phải hoàn thành. Nếu không hoàn thành thành nhiệm vụ, sẽ nhận trọng phạt.
"Tuân lệnh, Quách sư huynh!"Đám người lớn tiếng đáp lại, sau đó tản ra dựa theo vị trí đã được an bài, giám sát những người thu thập dược liệu.
"Tiểu sư đệ, rất lâu không nhìn thấy ngươi."Lạc Tuấn đột nhiên đi đến trước mặt Trần Phỉ, cười nói.
Trần Phỉ quay đầu nhìn lại, kỳ thật vừa rồi hắn đã nhìn thấy Lạc Tuấn, chỉ là đang suy nghĩ xem có nên tiến lên chào hỏi hay không, dù sao hắn vừa đánh Lạc Tuấn một trận.
Mục đích chính chủ yếu để cho Lạc Tuấn không nên tiếp tục đùa cợt hắn, chuyện lần trước để trong lòng của hắn có điểm khó chịu.
"Gần đây tu luyện cực kỳ bận rộn, không có thời gian ra ngoài."Trần Phỉ nghiêm túc quan sát gương mặt Lạc Tuấn, không có vết thương nào, khôi phục không tệ.
Lạc Tuấn bị thấy Trần Phỉ chăm chú quan sát hắn, hắn tưởng rằng việc bản thân bị đánh lén đã bại lộ.
"Xem ra tiểu sư đệ cũng biết chuyện này, ta không biết tên kia là ai, nếu không chắc chắn ta sẽ không bỏ qua hắn!"Lạc Tuấn tức giận nói.
Lạc Tuấn kỳ thật có hoài nghi đến Trần Phỉ, dù sao hôm đó ban ngày hắn vừa nói dối cho Trần Phỉ, kết quả ban đêm liền bị đánh một trận, Trần Phỉ hiềm nghi rất lớn.
Nhưng thực lực người kia biểu hiện ra, để hắn không thể phản kháng.
Trần Phỉ vừa đạt đến Đoán Cốt Cảnh, hơn nữa nghe nói xuất thân của hắn từ địa phương nhỏ tới đây, thực lực của hắn không có khả năng mạnh như người kia.
Bình thường miệng tiện của hắn, kỳ thật đắc tội qua không ít người, cho nên đối tượng mà hắn hoài nghi rất nhiều.
"Sư huynh nói có đạo lý."Trần Phỉ tán đồng gật đầu.
Lạc Tuấn cùng Trần Phỉ hàn huyên một lát, sau đó liền tách ra riêng phần mình đi giám sát.
Ban ngày sắp trôi qua, bởi vì có người giám sát hơn nữa tiền công rất hậu hĩnh, số lượng dược liệu thu thập được khá nhiều.
Dãy núi này, không biết là do thổ nhưỡng phì nhiêu, hay nguyên nhân khác, dược liệu sinh trưởng tốc độ cực nhanh. Cho dù xung quanh Tiên Vân Thành nhân khẩu ngày càng tăng nhiều, nhưng số lượng đan dược vẫn rất đầy đủ.
Chạng vạng tối, đám người đem dược liệu thu thập được đặt lên từng chiếc xe ngựa, bắt đầu vận chuyển xuống núi. Thần sắc bọn hắn đều tương đối buông lỏng, dựa theo tiến độ này đoán chừng hơn mười ngày liền có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Trần Phỉ tại khu vực được giao phó đi tới đi lui, hắn đang tu luyện Truy Hồn Bộ. Tuy nói hắn đã thức trắng mấy đêm tu luyện nhưng Truy Hồn Bộ còn kém một khoảng nữa mới đạt đến đại viên mãn.
Bất quá mặc dù chưa đạt đến đại viên mãn, thân pháp của hắn đã tăng lên đáng kể, hôm nay hắn chỉ cần cố gắng thêm một chút, đoán chừng có thể hoàn thành.
Về phần Thông Nguyên Công đệ nhị trọng vẫn trong dự tính của hắn tiêu hao khoảng mười ngày. Hắc Vô Kiếm cũng đã tới gần đại viên mãn.
Trần Phỉ quanh đi quẩn lại, thân hình thi thoảng chớp động, đột nhiên hắn cảm nhận được một trận huyên náo từ phía xa truyền đến. Trần Phỉ quay đầu nhìn lại, phát hiện âm thành này được truyền ra từ trụ sở môn phái tại trên núi.
Hắn vận dụng tốc độ nhanh nhất trở về, đã nhìn thấy trên mặt đất giờ phút này một thân ảnh máu me khắp người, Trần Phỉ liếc qua liền phát hiện chính là người vận chuyển dược liệu, Thạch Hạc.
"Đây là thế nào?"
Trần Phỉ quay đầu nhìn về phía Lạc Tuấn, khi hắn vừa đến, Lạc Tuấn đã ở đây.
"Có người đánh lén xe ngựa vận chuyển dược liệu của chúng ta, Thạch sư huynh liều chết phá vây, trở về thông tri tin tức. Quách sư huynh mang theo một vài sư huynh đệ, đã phóng đi cứu viện."Lạc Tuấn thấp giọng nói.
Trần Phỉ ngẩng đầu quan sát xung quanh, quả nhiên những sư huynh tu vi đạt đến Luyện Tủy Cảnh đều không ở đây.
Trên đất Thạch Hạc sau khi phục dụng đan dược chưa thương đã tiến về một góc chậm rãi hồi phục.
Nửa canh giờ trôi qua, đám người còn đang lo lắng chờ đợi Quách Lâm Sơn trở về, bọn hắn đã truyền tin bằng chim ưng về trong môn phái, ắt hẳn tí nữa sẽ có cao thủ được phái đến.
Trên xe ngựa được ấn định Nguyên Thần Kiếm Phái tiêu ký, nhưng vẫn có người dám tập kích, hiển nhiên không đem Nguyên Thần Kiếm Phái để vào mắt. Hoặc là nói, bọn hắn không đem đámg đệ tử này để vào mắt.
"Tha... Tha mạng!"
Một thanh âm cầu xin tha thứ đột nhiên vang lên, tất cả mọi người không khỏi quay đầu nhìn lại, một người thu thập dược liệu bị một võ giả nắm lấy cái cổ đang từ phía xa chạy đến, sau khi đến trước trụ sở hắn liền đem người kia hung hăng ném xuống đất.
"Trường Hồng Phái?"
Mọi người thấy được y phục võ giả mới đến, trên ngực khắc lấy đồ án trường thương, đã đoán được thân phận của hắn.
"Tại sao ngươi lại đả thương người thu thập đan dược của chúng ta!"Lạc Tuấn nhìn liếc qua người nằm trên mặt đất liền nhận ra đây chính là người của bọn hắn.
"Dám bước vào khu vực của chúng ta, ta giết hắn đều được, ta còn muốn hỏi các ngươi, các ngươi tưởng Trường Hồng Phái chúng ta dễ uy hiếp sao!"
Định Hà gầm lên một tiếng, trường thương xuất hiện trên tay, khí thế áp đảo toàn bộ đám người ở đây.