Nhìn thấy cảnh này.
Hắc La toàn thân choáng váng.
Bởi vì mật mã tạo nên thanh kiếm dài màu trắng này làm cô ta cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Dường như cô ta đã nhìn thấy nó ở đâu đó trước đây.
Nhưng mà.
Còn chưa đợi cô ta kịp nhớ lại.
Diệp Thu lại nhấn phím Enter.
Trong nháy mắt.
Chỉ thấy thanh kiếm dài kia tỏa ra một luồng sáng màu trắng, nhanh chóng tăng kích thước. Sau đó trực tiếp chém vào hàng ngàn con virus ở phía trước bức tường lửa kia.
Chỉ trong một tích tắc mà thôi.
Tất cả các virus đều bị thanh kiếm dài màu trắng kia quét sạch, hoàn toàn tan thành mây khói, biến thành một đống mật mã rải rác, chết không lối thoát.
Nhìn cảnh tượng này.
Sắc mặt Hắc La lập tức thay đổi.
Cô vội vàng chuẩn bị điều khiển Hắc Long để tiếp tục sản sinh ra một lượng lớn virus nữa.
Nhưng tại thời điểm này.
Thanh kiếm dài màu trắng kia lại đổi hướng, chạy thẳng về phía Hắc Long.
"Không!"
Sắc mặt Hắc La chợt biến, cô ta hét lên thành tiếng, sau đó vội vàng điều khiến Hắc Long né tránh.
Tuy nhiên, tất cả đã không còn kịp nữa rồi.
Thanh kiếm dài màu trắng đã xuyên qua Hắc Long với tốc độ cực nhanh.
Hắc Long dưới sự tấn công của thanh kiếm dài màu trắng, đơn giản là không chịu nổi một kích, trong nháy mắt biến thành những mảnh mật mã màu đen nằm rải rác, hiển nhiên đã bị giết chết.
Khoảnh khắc này. Không chỉ Hắc La ngây ngẩn.
Ngay cả mọi người vây xem đều sửng sốt.
Hắc Long gào thét từng làm chấn động toàn bộ tỉnh Thiên Nam ngày đó, đã bị Diệp Thu giết chết như vậy.
Điều này ngay lập tức làm cho mọi người cực kỳ khiếp sợ.
Nhất là những người lúc nãy vừa xem thường Diệp Thu.
Giờ phút này ánh mắt hướng về phía Diệp Thu, giống như nhìn quái vật vậy, trợn mắt há hốc mồm.
Hiển nhiên, bọn họ đang sốc vô cùng! Trong chốc lát, bọn họ thật sự không biết nên nói cái gì cho phải. "Tiếp theo, chính là tường lửa của cô, hy vọng tường lửa của cô đủ vững chắc!"
Diệp Thu ngẩng đầu nhìn Hắc La, khóe miệng hơi cong lên, cười đùa nói.
"Hừ, tới đi, ai sợ ai chứ, mặc dù bổn cô nương đây giỏi chế tạo virus, nhưng năng lực xây dựng tường lửa của tôi cũng đỉnh cao không kém đâu!"
Hắc La nghiến răng, mặt đầy không phục nói.
Trước hết, bản thân máy tính của cô ta không phải là một máy tính bình thường, hệ số phòng thủ cực kỳ cao.
Hơn nữa mới vừa rồi, cô ta đã xây dựng lại một bức tường lửa mới tinh.
Có thể nói tường đồng vách sắt! Ngay cả khi mười hacker tấn công cùng lúc đi nữa thì cô ta vẫn tự tin rằng có thể giữ vững được.
Vì thế.
Cho dù Diệp Thu có giết được Hắc Long. cô ta vẫn không nghĩ tường lửa của mình sẽ bị công phá được.
Diệp Thu cười một tiếng, không nói nhảm với Hắc La nữa, trực tiếp thông qua địa chỉ IP, lấy tốc độ cực nhanh khóa máy tính của Hắc La lại.
Sau đó, anh trực tiếp nhấn phím Enter.
Ngay sau đó, thanh kiếm dài màu trắng giống như có thiết bị định vị vậy, phóng thẳng tới tường lửa của máy tính Hắc La.
Sắc mặt Hắc La đông cứng lại, vội vàng điều khiển máy tính để gia tăng phòng thủ cho tường lửa của mình.
Đám người Phì Miêu đứng ở phía sau thấy vậy, cũng nhíu mày lại. "Xem ra tình huống của em gái Hắc La có chút nguy hiểm!"
Phì Miêu lo lắng.
“Đừng sốt ruột, kỹ thuật tường lửa của Hắc La cũng là đỉnh cao. Diệp Thu kia giỏi phòng ngự, nhưng chưa chắc đã giỏi tấn công, trên đời này không thể có người nào hoàn mỹ như vậy được chứ? Cho nên, tôi cảm thấy Hắc La nhất định có thể phòng thủ được!"
Hồng Khổng Tước khoát tay, cực kỳ tin tưởng Hắc La.
Ngay sau đó, cô ta nhẹ nhàng đưa tay ra vỗ vai Hắc La, khích lệ nói: "Hắc La, cố gắng lên, đừng để cho anh ta coi thường em!"
"Yên tâm, mới vừa rồi em hơi rối tí thôi, bây giờ em đã nâng cấp tới mức tối đa rồi, hệ số phòng ngự đạt tới cấp cao nhất. Có thể nói là vô cùng kiên cố, trừ phi anh ta trực tiếp dùng cục gạch đập máy tính của em, nếu không, dù anh ta có mệt chết cũng đừng hòng phá được!"
Hắc La cười nói, vẻ mặt tràn đầy tự tin.
Mà ngay lúc này.
Thanh kiếm dài màu trắng của Diệp Thu đã tới trước tường lửa máy tính của Hắc La.
Hắc La thấy vậy, cười khinh bỉ nói: “Tới đây, tôi sẽ cho anh thấy cái gì gọi là bất khả chiến bại có thể cản được cả bom nguyên tử, cho dù anh có kiệt sức cũng đừng hòng rung chuyển được!"
Nhưng mà.
Lời nói của cô ta vừa dứt.
Thanh kiếm dài màu trắng của Diệp Thu đã đâm thẳng hệ thống tường lửa máy tính của Hắc La.
Giây tiếp theo.
Tường lửa máy tính của Hắc La sụp đổ ngay tại chỗ, bị thanh kiếm dài trắng của Diệp Thu đâm thủng một lỗ thật lớn.
Hắc La lập tức chết lặng.
Những người vây xem cũng đều ngẩn ra.
Tuy nhiên.
Sau khi thanh kiếm dài màu trắng của Diệp Thu xuyên thủng tường lửa của Hắc La, vẫn không ngừng tấn công lại, mà tấn công thẳng đến máy tính của Hắc La.
Chỉ trong nháy mắt.
Máy tính của Hắc La liền tối om.
Còn chưa để Hắc La kịp phản ứng.
Máy tính của cô ta lại bốc lên khói trắng.
Dần dần.
Những khói trắng kia bắt đầu chuyển thành khói đen dày đặc.
Chỉ nghe một loạt âm thanh tanh tách của dòng điện.
Bề mặt máy tính của Hắc La lóe lên ánh điện.
Ngay cả màn hình máy tính của cô ta, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ rạn nứt nhanh chóng của nó.
"Bùm!"
Bỗng nhiên có tiếng nổ cực lớn vang lên.
Máy tính của Hắc La đột nhiên phát nổ.
May mắn thay, Hồng Khổng Tước ở phía sau phản ứng cực nhanh, ôm lấy Hắc La đang ngồi trước máy tính sang một bên.
Nếu không.
Một thiếu nữ tựa hoa tựa ngọc như Hắc La này, đã phải bị nổ tung ngay tại chỗ thành quỷ đen, gương mặt xinh đẹp đó không thể không bị hủy hoại!
Sau vụ nổ này.
Máy tính của Hắc La hoàn toàn biến thành đống sắt vụn.
Thấy vậy.
Cả người Hắc La chết lặng.
Mà những người khác đang có mặt tại đây, từng người một đều trợn mắt há mồm.
Cái này... cái này cũng quá biến thái rồi! Đòn tấn công của Diệp Thu thực sự đã làm nổ tung máy tính của Hắc La.
Hơn nữa còn dùng phương thức tấn công thế giới mạng.
Còn có thể kinh khủng hơn nữa không chứ!
Trong chốc lát.
Ánh mắt của mọi người lập tức tràn ngập kính sợ nhìn về phía Diệp Thu.
Không một người nào dám khinh thường Diệp Thu nữa. Bọn họ thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Thu nữa.
Bởi vì bọn họ đều sợ lỡ như mình chọc cho Diệp Thu mất hứng.
Diệp Thu lại dùng phương pháp tương tự tấn công vào điện thoại di động trong túi của bọn họ.
Vậy thì bọn họ đúng là chạy cũng không thoát được.
Trừ khi vứt điện thoại đi thôi.
Nếu không, cũng không khác gì có một quả lựu đạn trong túi cả.
Cho nên, đối với người có thủ đoạn như Diệp Thu.
Bọn họ cảm thấy nên cố gắng tránh xa càng tốt, không bao giờ dám đắc tội.
Dĩ nhiên.
Trong số này ngược lại có một người khác biệt.
Đó chính là Hàn Tiêu Tiêu.
Ánh mắt cô ta nhìn về phía Diệp Thu lúc này, có thể nói là sáng rực như lửa.
Phục.
Cô ta thật sự phục anh.
Hình tượng của Diệp Thu trong lòng cô ta có thể nói là không ai sánh bằng.
Bàn về võ, Diệp Thu còn có thể bắt nạt cả huấn luyện viên của bộ đội đặc chủng Bạo Long.
Bàn về trí, ngay cả hacker số một của tỉnh Thiên Nam cũng không phải là đối thủ của Diệp Thu.
Trên đời này, còn có người đàn ông hoàn hảo như vậy sao?
Giờ phút này, trong lòng Hàn Tiêu Tiêu đối với Diệp Thu chỉ có hai chữ.
"Bội phục!"
"Máy tính của tôi..." Hắc La ngơ ngác nhìn về phía chiếc máy tính đã biến thành đống sắt vụn, toàn thân tê dại, ánh mắt đờ đẫn, như thể linh hồn bị rút sạch trong nháy mắt vậy.
Cô ta vẫn không thể tin được chuyện vừa xảy ra.
Cứ giống như một giấc mơ vậy.
Nhưng mà đó là sự thật, cô ta bị đánh bại, hoàn toàn bại trận! Diệp Thu chỉ dùng một chiếc laptop bình thường nhất, không chỉ giết chết Hắc Long gào thét cô ta luôn kiêu ngạo, mà còn tiêu diệt cả tường lửa cô ta tỉ mỉ thiết kế. Thêm vào đó còn phá hủy chiếc máy tính trị giá tệ, có thể nói là chiếc máy tính cao cấp để chiến đấu của cô ta nữa chứ.
Đây đúng là một sự thất bại không thể triệt để hơn được nữa!