Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

chương 2210

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

CHƯƠNG

Kiều Phàm cưng chiều lau nước dãi cho cậu bé, trên mặt không hề có vẻ ghét bỏ, nhìn trông thật sự giống một người ba chăm con.

Đường Hạo Tuấn nhìn thấy một màn này, đầu tiên là sững người, sau đó trong lòng không vui, sắc mặt càng thêm khó coi.

Anh nhìn đứa trẻ ngoan ngoãn nằm trong lòng Kiều Phàm không quấy khóc, ngược lại còn cười với Kiều Phàm, trong lòng vừa tức vừa bất lực.

Này này con trai, người bế con là người đàn ông xấu xa từng tổn thương anh trai của con, còn cả mẹ của con nữa.

Con vậy mà còn cười với anh ta.

Thật là một đứa nhỏ không có lương tâm.

Đường Hạo Tuấn biết An An thích cười, anh mỗi ngày khi trở về bế An An, chỉ cần An An còn thức, cũng sẽ cười với anh, thậm chí sẽ cười với bất cứ ai, là một đứa trẻ rất đáng yêu rất dễ trông.

Nhưng anh không muốn An An cười với Kiều Phàm.

“Sếp Đường, anh làm sao thế? Anh hình như đang ghen.” Kiều Phàm nhìn gương mặt đen xì của Đường Hạo Tuấn, lại nhìn An An ở trong lòng, lập tức hiểu được cái gì đó, anh ta cười càng thêm thích thú.

Đường Hạo Tuấn không ngờ anh ta trực tiếp vạch trần cảm xúc của mình, hừ lạnh một tiếng, cũng lười nhịn, đưa tay trực tiếp giật An An từ trong lòng anh ta.

An An vốn đang thoải mái nằm trong lòng Kiều Phàm, cộng thêm Kiều Phàm dỗ đứa trẻ rất giỏi, cậu bé đã hơi buồn ngủ, mắt bắt đầu từ từ nhắm lại muốn ngủ rồi.

Kết quả bị Đường Hạo Tuấn bế như vậy, An An lập tức tỉnh táo trở lại, sau đó cái miệng nhỏ méo đi, òa khóc một tiếng, tiếng khóc lớn nhất từ trước tới nay.

Trước đây An An khóc, khóc rất nhẹ nhàng, giọng cũng bé, giống như bé gái, khóc vài tiếng thì yên tĩnh lại.

Nhưng lần này, An An cuối cùng cũng khóc như một bé trai, tiếng khóc rất vang, dọa Đường Hạo Tuấn giật mình, sau đó lông mày nhíu lại, trên mặt hiện ra một tia hoảng hốt không biết làm sao.

Bây giờ, anh hoàn toàn không ngờ An An lại đột nhiên khóc, hơn nữa khóc lớn tiếng như vậy.

Anh vẫn là lần đầu tiên thấy An An khóc dữ dội như vậy, anh vốn cũng chưa từng dỗ đứa trẻ khóc dữ dội như vậy, cho nên đối mặt với An An của lúc này, anh có hơi không biết phải làm sao.

Kiều Phàm thấy vậy, đứng dậy chìa tay ra: “Đưa đứa bé cho tôi.”

Đường Hạo Tuấn ôm chặt An An, cảnh giác nhìn Kiều Phàm, không đưa.

Anh sợ người đàn ông này sẽ làm tổn thương An An. Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Kiều Phàm đương nhiên biết Đường Hạo Tuấn đang nghĩ cái gì, cũng biết Đường Hạo Tuấn tại sao lại có suy nghĩ như vậy.

Dù sao trước đây quả thật là anh ta làm không đúng mới dẫn tới anh ta ở trước mặt bọn họ, không có độ tin cậy nào.

Nếu An An sau khi bị cướp đi, không quấy khóc, anh ta chắc chắn cũng thôi.

Nhưng bây giờ, An An đã khóc, còn khóc rất lớn tiếng, nghe mà khiến người ta đau lòng, vậy anh ta không thể không quản rồi.

Dù sao An An, anh ta rất thích.

Truyện Chữ Hay