-Nói,các ngươi ở đây làm gì?
Lâm Phong khuân mặt âm trầm nhìn đoàn người trước mặt,nếu như bọn họ là dong binh đoàn thì Lâm Phong còn có thể hiểu được,nhưng những người trước mặt này lại có huy hiệu của dong binh đoàn.
-Chúng ta ở đây có liên quan gì đến ngươi.
-Biết điều thì thả nàng ấy ra,ta có thể tha mạng cho ngươi.
Tên võ giả bát trọng thanh âm khinh thường nói.
Lâm Phong xuất hiện hắn cũng không cảm nhận được nhưng sau khi biết Lâm Phong mới chỉ là võ sư thất trọng sơ kỳ thì hắn cũng biểu lộ thái độ khinh thường,thất trọng với bát trọng tuy cách nhau trọng nhưng khác biệt rất lớn.
-Tiểu huynh đệ,có gì chúng ta từ từ nói,nếu đệ thả nàng ra ta đảm bảo đệ có thể an toàn rời khỏi nơi này,thế nào?
Tên đoàn trưởng cũng lên tiếng,với tên võ sư thất trọng tuy có chút bất phàm nhưng hắn cũng không để trong mắt,nhưng trong tay hắn bây giờ đang là Tử Yên,nàng có mệnh hệ gì thì hắn cũng chả sống nổi.
-Ồ,muốn ta thả nàng thì có thể đi khỏi đây,đoàn trưởng cứ đùa,ta mà thả nàng ra rồi chắc gì đoàn trưởng đã tha cho ta.
Lâm Phong thừa biết nếu hắn mà thả nàng ra kiểu gì cũng bị tất cả mọi người công kích,hắn cũng không sợ nhưng cũng phải đề phòng bất trắc.
-Vậy ngươi muốn thế nào?
Tên đoàn trưởng thanh âm cũng trở nên âm trầm nhìn Lâm Phong nói.
-Các ngươi ở đây làm gì?
Lâm Phong khuân mặt băng lạnh nói.
-Hừ,chúng ta ở đây làm gì thì có liên quan gì đến ngươi,ngươi dĩ nhiên muốn chết.
Tên võ sư bát trọng khẽ hừ tiếng,khí thể kéo lên đến võ sư bát trọng áp thẳng đến Lâm Phong,hắn vô cùng tự tin với khí thế của mình cũng có thể áp bức Lâm Phong,đây cũng chính là cơ hội để hắn thể hiện trước mặt Tử Yên.
-Hừ,trò con nít thôi.
Lâm Phong linh khí trong người vận chuyển áp lại khí thế của đối phương,thiên địa khai sinh quyết của hắn chính là đỉnh cấp công pháp trên thế gian này,đối phó với những loại khí thế này hắn cũng không thèm quan tâm.
-Muốn chết!
Tên võ sư bát trọng cũng không ngờ khí thế của mình dĩ nhiên lại bị đối phương loại bỏ dễ dàng như vậy,đối phương kém hắn trọng mà dễ dàng chống lại khí thế của hắn,trong người dĩ nhiên có bảo khí,khuân mặt của hắn hiện lên vẻ tham lam.
Cảm thấy như vậy cũng không chỉ mình hắn,tên đoàn trưởng dẫn đầu cũng cảm thấy,Lâm Phong dễ dàng bỏ qua khí thế của người mình chắc chắn là có bảo khí,hắn khuân mặt cũng tỏ ra vẻ tham lam nhưng cũng không giám ra tay trước.
-Ngươi lên thử hắn trước,cẩn thận đừng làm nàng bị thương.
Tên đoàn trưởng nói.
-Vâng,đại ca.
-Ngươi đã không biết điều đừng trách chúng ta.
-Kinh thiên kiếm quyết,lên cho ta.
Tên võ sư bát trọng không biết khi nào trong tay đã thêm thanh kiếm,thanh âm hét lớn,thanh kiếm trong tay hắn khẽ run lên,bóng kiếm mầu vàng như chọc thủng không khí lao thẳng đến Lâm Phong.
Kinh thiên kiếm quyết là hắn lần trong di tích nhặt được,chính là huyền cấp hạ phẩm võ kỹ,kiếm có thức nhưng hắn bây giờ cũng chỉ tu luyện đến thức đầu tiên,nhưng đối phó với Lâm Phong hắn cũng cảm thấy đã đủ rồi.
-Hừ,muốn chết!
Lâm Phong trên mặt cười lạnh nói.nhìn bóng kiếm đang lao đến trước mắt hắn cũng cảm thấy ngạc nhiên,uy lực của chiêu kiếm này không nhỏ,dĩ nhiên là huyền cấp võ kỹ,ở trong Phương Vân Trấn rất ít người có được hạ phẩm võ kỹ.
Nếu như là võ sư thất trọng bình thường ở trước mặt chiêu kiếm này chắc chắn sẽ bị thương nhưng hắn là ai,hắn chính là Lâm Phong.
-Ẩn sát kiếm,lên cho ta.
Lâm Phong khẽ đẩy Tử Yên ra phía sau,hắn cũng không cần phải để ý đến nàng,nếu nàng mà có hành động bất lợi cho hắn thì sẽ có long nữ thông báo cho hắn.
Lâm Phong trong tay chân long kiếm, chiêu ẩn sát kiếm vừa hiện khiến không gian xung quanh như chìm vào bóng tối mờ mịt,ám linh khí trong người vận chuyển khiến hắn như hòa vào trong bóng đêm.
-DĨ nhiên là ám thuộc tính.
Không chỉ tên võ sư bát trọng giật mình mà đến cả Tử Yên lẫn tên đoàn trưởng cũng kinh sợ,võ giả ám thuộc tính rất hiếm,như trong nghìn người may ra mới có người ám thuộc tính,mà võ giả ám thuộc tính chính là loại người khó đối phó nhất.
Bóng kiếm kinh thiên kiếm lao thẳng về phía Lâm Phong nhưng như là chìm vào trong hư vô vậy.
-Hả,sao có thể như thế được,đây là chiêu thức gì?
Tên võ sư bát trọng cảm thấy hoảng sợ,hắn cảm thấy như nguy hiểm đang bao trùm xung quanh hắn vậy.
-Đấy chính là chiêu kiếm lấy mạng ngươi.
Thanh âm Lâm Phong từ trong bóng tối vọng ra khiến người ta cảm thấy như gặp tử thần vậy.
Bốn chiêu ẩn sát kiếm từ trong bóng đêm lao ra mang theo khí tức chết chọc lao thẳng về phía tên võ sư đang còn hoảng sợ kia,hắn có cảm giác như mình đang đối mặt với diêm vương vậy.
-Khoan đã,dừng lại.
Bốn chiêu ẩn sát kiếm của Lâm Phong đã đến trước mặt tên võ sư đang định chém hắn ra làm khúc thì thanh âm của Tử Yên khiến Lâm Phong dừng lại,kiếm chiêu cũng tiêu tán trong không trung,nhưng mũi kiếm đã đến trước cổ họng của đối phương.
-Có thê tha cho hắn không?
Thanh âm của Tử Yên vang lên,mặt đẹp tỏ vẻ cầu xin nói.
-Tại sao?
Lâm Phong thanh âm lạnh lùng.
-Hắn là hộ vệ của ta,hộ tống ta đến đây,có thể tha cho hắn không.
Tử Yên nói.
-Có thể,nhưng cho ta biết nàng đến đây làm gì.
-Chúng ta đến đây để tìm một loại linh thảo.
-Tìm linh thảo gì?
-Trường sinh thảo.
Thanh âm của Tử Yên hơi nhỏ lại nhưng lọi vào tai Lâm Phong lại là một loại chấn động.
DĨ nhiên là Trường sinh thảo!!!