Lòng Có Bao Nhiêu Yêu Sẽ Thành Một Đôi

chương 76: phiên ngoại 17

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sự việc vừa qua mọi người đều biết rõ,ký giả liên tục gọi đến muốn phỏng vấn người trong cuộc,Nghê Tâm đã giải quyết việc này thay Tống Hàm Nghi,dù vậy mọi người đều nghĩ Liêu Kính Hàn là tên phong lưu và trụy lạc,có lão bà còn đi dây dưa với nhiều nữ nhân,nàng bị du oan chỉ đành nhẫn nhịn,đợi sau khi Hứa Gia Văn thay nàng điều tra rõ thì mọi người sẽ có cái nhìn khác,nàng thì không lo ngại bản thân bị nói thế nào,nàng chỉ sợ ảnh hưởng đến thanh danh của Tống Hàm Nghi,Bella không tán thành việc Ngô Hùng ép buộc Liêu Kính Hàn công khai xin lỗi nữ nhi của hắn,nàng cũng là người bị hại,tại sao phải xin lỗi Ngô Tư Giai,xin lỗi chẳng khác nào thừa nhận chuyện này mình có lỗi,nếu nàng thật có lỗi thì cũng là có lỗi với lão bà.

Hai người đi chọn mua y phục cho tiểu hài tử,Liêu Kính Hàn đã dẫn Tống Hàm Nghi đi khám thai định kỳ,thai nhi và mami đều mạnh khỏe,bác sĩ đã xác định là bé gái,Tống Hàm Nghi rất vui mừng,nàng không phải không thích nam hài,nhưng vẫn thích nữ hài nhiều hơn,sinh ra được tiểu la lỵ đáng yêu thì nàng có thể thỏa sức làm stylist cho nữ nhi,nhìn vào ảnh của lão công lúc nhỏ thì nàng có thể hình dung được dung mạo của tiểu oa nhi,tên tiếng anh của hài tử sẽ gọi là Nina,dĩ nhiên sẽ mang họ của ba ba,còn về tên thì sẽ để cho Bella quyết định,nhờ có mẹ chồng nhiều lần giúp đở và ủng hộ nên cả hai mới đến được với nhau,mẹ chồng là người có công lớn,cho nên cũng liền được ưu ái hơn,Liêu Kính Hàn thì thích nam hài hơn một chút,vì cảm thấy bé trai tinh nghịch đáng yêu,nhưng đây là món quà lão bà tặng,dù nam hay nữ thì vẫn rất tốt.

Tống Hàm Nghi mới mang thai được ba tháng mà mua rất nhiều y phục cho hài tử,nhiều đến hài tử năm tuổi vẫn có đồ để mặc,Liêu Kính Hàn tranh thủ mua vài đồ dùng cần thiết cho lão bà,mua cả mấy chiếc xe nôi,phao tắm cũng rất cần thiết vì hài tử thường rất thích nghịch nước,có quá nhiều món cần phải mua,cũng may tối qua nàng đã ghi lại tất cả mọi thứ,nàng lấy chiếc nón đội lên đầu Tống Hàm Nghi.

« Lão bà thân ái,đi dạo đã lâu rồi nên trở về nghĩ ngơi đi,hôm khác lại mua tiếp được không »

Tống Hàm Nghi ôn thuận khẽ gật đầu,dù đã mang thai ba tháng nhưng vẫn chưa thấy bụng nhô ra,nhưng thai nhi phát triển rất tốt nên nàng không có lo lắng nữa,nàng bỏ qua hết những y phục gợi cảm,thay vào đó là trang phục thoải mái hơn,giày cao rót cũng từ bỏ,chọn giày thể thao cổ cao để mang,vừa đi bộ tiện lại an toàn cao,Liêu Kính Hàn mỗi ngày đi làm cách một thời gian gọi về trò chuyện cùng nàng,buổi trưa thường hay trở về cùng nàng dùng cơm,vì sợ nàng đến công ty bất tiện,đám huynh đệ tỷ muội của hai người cũng hay đến chơi nhiều hơn,họ còn đang dự tính kết hôn,hai người chưa gì đã có hài tử,họ càng phải tranh thủ sớm hơn để sau này còn làm thông gia của nhau,cả hai về đến nhà thì thấy Thương Lan đến chơi,Liêu Kính Hàn thật sự sợ vị đại tỷ này,sau sự việc bị Ngô Tư Giai hãm hại thì nàng bị đại tỷ tra hỏi suốt một tiếng đồng hồ,từ hâm dọa cho đến khuyên ngăn không nên làm tổn thương Tống Hàm Nghi,nàng cái gì cũng đều hứa,không dám không nghe theo,Thương Lan thấy nàng thành thật nên bỏ qua cho chuyện này,nàng đi vào trong pha trà mang ra phòng khách.

« Mẹ,mời ngươi uống trà »

Liêu Kính Hàn giống như con rễ ngoan hiền rót trà cho Thương Lan,sau đó quay vào bếp pha ly sữa nóng mang đến cho lão bà,Thương Lan mỉm cười hài lòng,nữ nhi của nàng sinh hài tử mang họ Liêu,lúc đầu nàng phản đối vì cảm thấy Tống Hàm Nghi gả ra ngoài liền khôn nhà dạy chợ,nhưng nữ nhi đã trưởng thành có quyết định riêng,huống chi mang họ của ai cũng không quan trọng,chỉ cần hài tử chào đời mạnh khỏe là tốt rồi,Tống Hàm Nghi chỉ muốn sinh một hài tử,còn tương lai thì chưa biết,mà hài tử dĩ nhiên sinh ra cũng là tiểu la lỵ con lai,tiểu oa nhi cũng chính là tình yêu mà nàng dành cho lão công,nó mang ý nghĩa đặc biệt đối với cả hai,Thương Lan đưa cho Tống Hàm Nghi bộ y phục của tiểu hài tử,này không phải y phục nàng mới mua mà là y phục lúc còn bé của Tống Hàm Nghi,nữ nhi của nàng từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn nghe lời,mong là sau này ngoại tôn cũng sẽ như nữ nhi,Tống Hàm Nghi rất cảm động,nàng không nghĩ mẹ còn giữ y phục của mình đến giờ.

« Ta không có yêu cầu gì,chỉ cần hài tử chào đời mặc y phục này là được »

Thương Lan không muốn hài tử vừa chào đời đã liều mạng như con rễ,sau này lớn lên đòi làm cảnh sát thì nguy to,trưởng bối đã có yêu cầu thì cũng nên đáp ứng,Tống Hàm Nghi mỉm cười gật đầu.

« Mẹ an tâm đi,ta sẽ làm theo ý ngươi »

« Kính Hàn,ngươi nhớ từng hứa gì với ta chứ »

« Dạ ta vẫn luôn ghi nhớ »

Liêu Kính Hàn mỉm cười có chút khó coi,Thương Lan bắt nàng phải hứa đời này cũng không được làm chuyện có lỗi với Tống Hàm Nghi,chuyện này không yêu cầu thì nàng vẫn sẽ làm tốt,đây là bí mật giữ hai người nên Tống Hàm Nghi không biết,Thương Lan cũng là vì lo lắng cho nữ nhi nên mới như thế,từng làm lão bà của người ta thì ai cũng đều biết không dễ dàng gì,còn mang thai thì rất khổ sở,Tống Hàm Nghi đã làm một lão bà tốt,Liêu Kính Hàn vì sao không thể làm một lão công tốt,trước đây Tống Hàm Nghi khoản ba bốn tuổi có hỏi qua Thương Lan là bé bi từ đâu xuất hiện,cũng là nở ra từ quả trứng giống như tiểu gà con sao,khi đó Thương Lan nói bé bi là được con cò mang đến trước cửa nhà,nàng nghe xong liền bật khóc,nghĩ con cò mới là mẹ nàng chứ không phải Thương Lan,nào có tiểu hài tử suy nghĩ như nàng chứ,thỉnh thoảng Thương Lan hay kể lại chuyện cũ làm nàng xấu hổ vì mình quá ngây thơ,bây giờ cũng làm mẹ người ta,hiểu được nổi khổ của mẹ mình,nàng càng thương mẹ nhiều hơn,may mắn là lão công cũng rất có hiếu với mẹ nàng,dù bị la mắng trách lầm cũng không có giận mà cười hì hì.

Nhờ có Thương Lan thì Liêu Kính Hàn mới có lão bà là Tống Hàm Nghi,nàng cảm kích không kịp nữa là,làm sao dám bất kính với mẹ vợ,Thương Lan có mang rất nhiều đồ đến tẩm bổ cho nữ nhi,căn dặn rất nhiều chuyện mới an tâm trở về nhà,Liêu Kính Hàn và Tống Hàm Nghi đưa nàng ra cửa,thấy nàng lên xe mới đi trở vào nhà,Liêu Kính Hàn lén lút hôn trộm Tống Hàm Nghi rồi giả bộ không chuyện gì đi thẳng vào nhà,Tống Hàm Nghi ưu nhã mỉm cười,ánh mắt đều là hạnh phúc,Liêu Kính Hàn lấy ra tờ giấy ghi chép quy định đưa cho nàng.

« Phạm quy liền phạt tiền,tái phạm liền tăng gấp đôi »

Tống Hàm Nghi nhìn vào tờ giấy có mấy chục cái quy định,nào là ngủ trước mười giờ,đình chỉ tập thể dục quá nhiều,chỉ được tập yoga,nghiêm cấm ăn đồ lạnh,không cho tự ý leo trèo hay ra ngoài hồ bơi khi không được sự cho phép của lão công,càng không cho phép sợ mập mà lén lút đổ đi canh sâm,không cho nấu cháo điện thoại quá lâu,vì sóng điện thoại ảnh hưởng đến sức khỏe và thai nhi,một đống lớn quy định bắt nàng phải học thuộc,tên khốn này có quy định nàng không có sao,nàng đưa ra hai tờ giấy quy định,Liêu Kính Hàn đọc xong sắc mặt tái méc,quy định ghi rõ không cho buổi tối lén lút mang việc ở công ty về nhà làm,tan sở không la cà mà phải trở về nhà ngay,không cho rình lén lão bà đang tắm,gần đây nàng có thêm cái nghề mới là nhiếp ảnh gia,chuyện gia đi chụp lén Tống Hàm Nghi,công ty có nhiều việc làm mà nàng muốn trở về sớm chỉ đành mang việc về nhà đợi Tống Hàm Nghi đi ngủ rồi mới lén lút làm cho xong,nàng có tật xấu là thích rình lén hơn là rình công khai,hơn nữa cũng thích chụp lén,vì khi đó Tống Hàm Nghi sẽ tự nhiên không ngượng ngùng khi phát hiện có người đang quan sát mình,Liêu Kính Hàn mỉm cười ôm eo nàng.

« Mấy quy định này có thể miễn cưỡng chấp nhận,nhưng chụp ảnh là vì muốn lưu lại những khoảnh khắc xinh đẹp của ngươi làm kỷ niệm nga »

Tống Hàm Nghi kéo ra ngăn tủ lấy cái máy ảnh Liêu Kính Hàn giấu ở trong,bên trong chụp nàng ở gốc độ từ dưới nhìn lên,chẳng hạn như khi nàng đi lên lầu,thấy được cái gì ở gốc độ này có lẽ ai cũng hiễu,có khi lại chụp từ trên xuống,ống kính không chỉa ngay đâu mà là vòng một,có khi chụp nàng đang ngủ say,y phục sốc sếch rất có phong vị gợi cảm,đừng có nói với nàng đây là ảnh nghệ thuật,nàng chọn ra bức ảnh chỉ chụp vòng một chứ không thấy mặt.

« Cái này cũng dùng làm kỷ niệm sao ? »

« Này minh chứng lão bà thanh xuân vô địch,càng ngày càng xinh đẹp hấp dẫn... »

« Còn ngươi càng lúc càng biến thái »

« Biến thái nhưng yêu ngươi nhiều lắm »

Liêu Kính Hàn mỉm cười chữa thẹn,nàng cũng không muốn mình biến thái,nhưng cảm hứng bùng phát thì liền muốn chụp lại,rõ ràng giấu giếm rất kỹ lưỡng cũng không biết làm sao mà Tống Hàm Nghi lại phát hiện ra được,Tống Hàm Nghi rất nhạy cảm trước ống kính,người nào chụp lén nàng mà máy ảnh phát ra một chút tia sáng hay là thanh âm thì cũng dễ dàng nhận ra,kỷ năng này là nhờ mấy tay ký giả suốt ngày rình lén nàng mà luyện ra được,tên mới vào nghề như Liêu Kính Hàn thì bị phát hiện càng dễ dàng hơn,nàng thẳng tay xóa sạch mọi ảnh mát mẻ trong máy,chỉ chừa lại ảnh chụp coi như nghiêm túc,cái này để người ngoài nhìn thấy không tốt,mà nếu sau này tiểu oa nhi nhìn thấy càng không hay,mấy bức ảnh gợi cảm kia Liêu Kính Hàn phải lăn xả sứt đầu mẻ trán mới chụp được,bị nàng xóa sạch thật quá đáng tiếc.

Liêu Kính Hàn dẫn Tống Hàm Nghi trở về phòng nghĩ ngơi,mang thai cũng không phải bệnh nhân,nàng chiếu cố cho Tống Hàm Nghi giống như chiếu cố cho bệnh nhân,nàng mang y phục của tiểu hài tử sang phòng bên cạnh,xếp cẩn thận rồi bỏ vào tủ áo,căn phòng xinh đẹp này thiết kế như trong cổ tích dành cho tiểu hài tử,trên vách tường đều là nhân vật hoạt hình đủ màu sắc,cái giường ngủ hình chiếc xe ngựa,nội thất đều là trắng và hồng,bên trong có rất nhiều thú bông,trên cánh cửa còn treo tấm bản chữ Nina,hai người nghĩ hết mấy ngày mới cho ra căn phòng xinh đẹp này,y phục đều do Tống Hàm Nghi chọn,còn đồ chơi thì phải nhờ đến Liêu Kính Hàn,nàng là chuyên gia sưu tầm đồ chơi,nàng tuy đã trưởng thành nhưng mỗi lần nhìn thấy đồ chơi hay mô hình nhân vật liền không kiềm chế được mà mua về,Tống Hàm Nghi chỉ có một mong ước nhỏ nhoi là sau này hai cha con không có giành nhau món đồ chơi.

Tác giả : mạn phép cho ta bỏ qua quá trình sinh bé bi,mời nhìn đến tiểu la lỵ đã chào đời.

Truyện Chữ Hay