Lại trải qua thêm một thời gian tu luyện nữa, Hắc Vũ đã đi khắp một vùng để săn lùng yêu thú.
Hắn săn nhiều đến mức hung danh của hắn đã được các con yêu thú cấp thấp truyền tai nhau trong khu vực, một số lớn đã đi trốn mất nên hắn hiện tại cũng không còn nhiều yêu thú để săn nữa.
Bất quá hiện tại có lẽ đã đủ, sau khi nuốt thêm không biết bao nhiêu là linh hồn, tu vi của hắn hiện tại mới cuối cùng cũng đạt tới Hồn Vương lục trọng.
Quả thật Thôn Hồn Quyết đúng là một công pháp nghịch thiên, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể giúp hắn tăng trưởng mạnh như bây giờ.
Nếu như sau này khi trở về đại lục mà có thể tự do sử dụng thì tin chắc chẳng bao lâu hắn sẽ bước lên Hoàng Kim Bảng chứ không phải ở Thiên Tài Bảng nữa.
Thời gian qua hắn cũng rèn luyện vô cùng chăm chỉ, Bạo Hồn Khắc cũng được nâng lên một tầm mới, bất quá nó vẫn còn nhiều sai sót và hạn chế.
Điều này cũng là dễ hiểu, phải biết để tạo ra một vũ kĩ hay hồn kĩ không phải là chuyện dễ, nếu không thì giá của chúng cũng không đắt như vậy.
Bạo Hồn Khắc mặc dù cũng khá tốt nhưng chất lượng thì chưa đủ, nếu ước tính thì nó có thể xếp vào hàng Huyền cấp hồn kĩ, muốn mạnh mẽ hơn nữa thì hắn phải tìm cách để hoàn thiện và nâng cấp nó hơn.
- Cũng nên trở về rồi!
Tu vi cũng đã có tăng trưởng, hắn quyết định sẽ không đi tìm con yêu thú kia nữa mà trực tiếp trở về chỗ Anh cô luôn, hiện tại hắn đang rất nôn nóng được chữa trị đan điền để có thể trở về.
Hắc Vũ nhanh chóng tìm lại hướng căn nhà gỗ mà về, hiện tại hắn đã là Hồn Vương nên có thể phi không, tốc độ cũng nhanh hơn hẳn.
Chẳng bao lâu, căn nhà gỗ đã xuất hiện trước mắt hắn, phía trước căn nhà lúc này vẫn là hình dáng quen thuộc của Anh cô và Tiểu Hồng đang đứng đó như thể chờ hắn.
- Ồ, tên tiểu tử này chỉ mới là Hồn Vương lục trọng đã trở về rồi sao? - Anh cô nói nhẩm trong miệng.
Bà ở trong nhà, vừa cảm ứng được khí tức của hắn thì liền đi ra bên ngoài.
- Anh cô! Ta trở về rồi!
Hắc Vũ có chút phấn khởi hô to, hắn đã lâu chưa về lại nơi này, chỉ mới đó đã hơn một năm, nếu tính toàn bộ thời gian hắn ở Bắc Cực này thì cũng đã ngót nghét gần ba năm.
Trong ba năm này hắn không hề có một chút tin tức gì từ bên ngoài, không biết đám người kia hiện tại thế nào, liệu tu vi có bỏ xa hắn không?
Còn cả Anh Dương và Thanh Giang, hai nàng thế nào, không biết có vì lo lắng cho hắn mà tinh thần không vui, bỏ bê tu luyện không?
Càng nghĩ tới những chuyện này, hắn càng nóng lòng muốn khôi phục để có thể trở về càng sớm càng tốt.
- Ngươi lấy được Kết Mạch Thảo rồi sao? - Anh cô lúc này có chút nghi hoặc hỏi hắn.
Hắc Vũ cũng không dám nói dối, hắn kể lại mình đang trên đường đi thì vô tình tìm được Kết Mạch Thảo nên trở về luôn.
- Hừ, ngươi thật giỏi, bảo ngươi đi diệt yêu thú ngươi lại không đi! - Anh cô ấy hừ một tiếng dằn mặt hắn.
Hắc Vũ cũng chỉ có thể gãi đầu cười, hắn thực sự muốn được trở về lắm rồi nên cũng không nhịn nổi nữa.
Hắn giao lại Kết Mạch Thảo cho Anh cô rồi cùng người vào bên trong chuẩn bị bắt đầu quá trình luyện đan.
...
Hắc Vũ lúc này cũng đang ngồi một bên chờ đợi, theo lời Anh cô thì loại đan dược này đòi hỏi phải là Đan sư cấp cao nên hắn không thể giúp gì.
Toàn bộ linh thảo được bày ra trước mặt, bao gồm cả Kết Mạch Thảo, mặc dù kiến thức luyện đan không cao nhưng dựa vào hệ thống hắn có thể nhận biết được bên trong có một số gốc linh dược đẳng cấp cực đẹp kì cao, xem ra để chữa trị đan điền cho hắn lần này thì Anh cô cũng phải tốn kém không ít.
Anh cô cũng bắt đầu quá trình luyện đan, người lấy ra một cái đỉnh màu đen bóng, to bằng một vòng tay.
Thứ này không phải là Siêu cấp Linh bảo gì mà chỉ là một kiện Linh bảo trung cấp, bất quá nhiêu đó chắc cũng đã đủ.
Cũng tại vì Hắc Vũ đã sớm tiếp xúc qua Thần khí, Thánh khí cùng Siêu cấp Linh Bảo quá nhiều nên tầm mắt của hắn đã trở nên rất cao, Linh bảo Trung cấp mặc dù trong thiên hạ cũng là bảo vật quý hiếm nhưng lại có chút thấp trong mắt hắn.
Anh cô bắt đầu quá trình, linh hoả từ tay người phóng xuất ra, ngọn hoả diễm màu xanh nhiệt độ so với của Hắc Vũ khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần.
Ngọn lửa tiến vào bên trong lẫn bên dưới đáy nồi, đem hai mặt của nó hỏi đốt nóng không ngừng.
Quá trình đốt nóng này diễn ra cực kì lâu, đến độ Hắc Vũ ngồi bên trong căn nhà cũng bắt đầu cảm thấy nóng.
Bên ngoài căn nhà gỗ lúc này, băng tuyết cả một vùng xung quanh đã bị tan chảy hết, ngay cả tuyết trên bầu trời rơi xuống cũng hoá thành mưa.
Rốt cuộc hắc đỉnh cũng đạt đến nhiệt độ cần thiết, Anh cô lập tức đem linh thảo vứt vào bên trong.
Linh hoả lại một lần nữa được đánh ra đem linh thảo dần dần hoà tan.
Phải mất một thời gian lâu sau, linh dược bên trong mới trọn vẹn hoà tan thành dược dịch, chúng bắt đầu sôi sùng sục lên.
Anh cô lúc này vẫn vô cùng bình thản, dường như cấp độ đan dược này vẫn chưa thể làm khó được người.
- Kết đan!
Ngay khi dược dịch đã bắt đầu cô đặc, hồn lực của người lập tức tiến vào bên trong, đem nó vo thành đan dược.
Chưa hết, một cỗ nhiệt lượng nóng bỏng liền tràn ra bên ngoài, nhiệt độ này rất giống như lúc lão nhân gia của Đoàn gia giúp hắn luyện Tăng Nham Đan.
Trước hiện tượng này, Tiểu Hồng ở bên cạnh lập tức thở ra một hơi, một luồng khí tức theo đó phóng ra chặn trước mặt Hắc Vũ.
Khi tức của Tiểu Hồng phóng ra đem cỗ nhiệt lượng ngăn cản ở bên trong, không cho nó ảnh hưởng đến Hắc Vũ và căn nhà.
Một lúc sau, khi nhiệt lượng biến mất, Tiểu Hồng cũng thu lại, Anh cô lúc này cũng hoàn tất quá trình luyện đan.
Bên trong nồi hiện tại là một viên đan dược màu đen to bằng ngón tay, nó toả ra mùi thuốc nồng nàn.
- Đây là Phục Thể Đan, nuốt nó vào có thể làm chữa được đan điền của ngươi! - Anh cô với tay lấy nó ra rồi đưa cho Hắc Vũ.
Hắn nhận lấy viên đan được không nghĩ nhiều liền bỏ nó vào trong miệng rồi nuốt xuống.
Dị tượng lập tức xảy ra, chỉ thấy trong không gian, thiên địa linh khí từ khắp nơi tụ tập mà về cơ thể hắn.
- Nhanh vận công! - Anh cô lập tức nhắc nhở.
Hắn cũng liền nghe theo vận công hấp thụ năng lượng từ đan dược.
Quá trình này ôn hòa chứ không có cuồng bạo như lúc hắn luyện hoá Tăng Nham Đan, tuy nhiên vẫn cần một thời gian để đan điền hắn được chữa trị.
Bên trong cơ thể hắn, những vết nứt đan điền cũng dần dược khép lại với tốc độ chậm rãi, tu vi hồn tu của hắn cũng dần trở lại.
Thời gian này, Anh cô vẫn luôn ở bên canh chừng hắn, đề phòng tên này xảy ra sơ xuất gì.
Rốt cuộc sau một tháng, linh khí từ thiên địa linh cũng dừng bị hấp tấp thu, đan điền của hắn cũng hoàn toàn bình phục.
Toàn thân hắn lúc này tràn đầy năng lượng, một thân tu vi lúc này đã bộc phát đến Vũ Đế tam trọng, sau khi phục dụng đan dược, ngoài việc hồi phục thương thế ra thì còn giúp hắn đột phá thêm một trọng.
Hắn kiểm tra bên trong đan điền, hiện tại bên trong đó đang tồn tại hai dòng năng lượng một đỏ một xám đang không ngừng nhảy múa như thể vui mừng khi được sống lại.
Hắc Vũ lấy ra ba vật Cự Thiên Kiếm, Thanh Kim Hoá Hình Thạch và hai mảnh Kim Lân Chiến Giáp, cả ba vừa được lấy ra thì run rẩy một cái rồi liền chui trở lại vào trong đan điền hắn.
Anh cô nhìn tu vi Vũ tu của hắn thì gật đầu hài lòng, với tuổi tác như vậy mà đã đạt đến tu vi như vậy quả thật không tầm thường, xem ra cũng bà đã nhìn đúng người.
- Anh cô, trước tiên tiểu tử thật cảm tạ người! - Hắc Vũ nói sau đó hành lễ với Anh cô, quả thật trong thời gian qua hắn đã nợ người quá nhiều.
Anh cô gật đầu sau đó nói:
- Ngươi hiện tại đã khôi phục, sắp tới có thể rời khỏi đây được rồi! Bất quá trước khi đi ta có thứ này cho ngươi - Anh cô nói sau đó lấy từ trong nhẫn ra một vật.
Vừa nhìn thấy vật Anh cô lấy ra, Hắc Vũ ánh mắt lập tức trở nên sáng quắc, hắn kịch liệt hứng phấn.
Trên tay Anh cô lúc này là một mảnh kim loại đã rỉ sét, to bằng lòng bàn tay.
- Đây là...!
- Chính là Kim Lân Chiến Giáp!
Lời khẳng định của Anh cô càng làm hắn vui sướng hơn nữa, phải biết mảnh Kim Lân Chiến Giáp này còn lớn hơn hai mảnh của hắn.
Nhìn biểu hiện của hắn lúc này Anh cô mới nói tiếp:
- Kim Lân Chiến Giáp mặc dù đã bị hủy hoại, bất quá khả năng phòng ngự của mỗi mảnh vẫn khá tốt, vẫn có thể sử dụng.
- Đúng vậy, chỉ cần sau này thu thập đủ các mảnh thì ta sẽ có thể khôi phục lại Kim Lân Chiến Giáp! - Hắc Vũ gật đầu nói.
Chỉ là nghe xong lời hắn nói thì Anh cô liền phì cười.
- Ha ha, Kim Lân Chiến Giáp không thể khôi phục lại nữa, bởi vì một phần lớn của nó đã bị hủy hoại từ lâu rồi!
Hắc Vũ nghe xong lời này ánh mắt lập tức trợn ra, Anh cô nhìn biểu hiện của hắn thì lúc này mới giải thích:
- Kim Lân Chiến Giáp này năm xưa vốn là một Thánh khí hùng mạnh của một kẻ gọi là Thiết Vương Thần. Nghe nói hắn được tôn là cường giả đứng đầu thiên hạ về khả năng phòng ngự, cũng nhờ Kim Lân Chiến Giáp mà hắn tung hoành khắp các đại lục mà không ai có thể đủ sức đả thương hắn.
- Bất quá kẻ này vì quá ngang tàng dẫn đến kết thù với nhiều thế lực, sau đó bị nhiều cường giả cấp Thần vây công. Kết cục sau cùng, dù Kim Lân Chiến Giáp bá đạo về phòng ngự nhưng trước thế vây công cũng bị đánh nát vụn một phần, Thiết Vương Thần sau đó cũng trọng thương rồi vẫn lạc.
- Trước khi chết, vì không muốn kẻ khác đạt được bảo vật của mình, Thiết Vương Thần đã xé rách không gian rồi ném gần như toàn bộ những mảnh còn lại của Kim Lân Chiến Giáp vào bên trong, chỉ còn sót vài miếng bị đám lão già nhanh tay đoạt mất. Theo những người có mặt lúc đó kể lại, số lượng mảnh Kim Lân Chiến Giáp còn lại khoảng mảnh, trừ mảnh ở đây thì vẫn còn hơn mảnh đang lưu lạc ngoài kia hoặc nằm trong tay hậu bối của đám lão già đó.
- Chính vì vậy nên dù ngươi có thu thập đủ mảnh vỡ thì cũng không thể nào khôi phục Kim Lân Chiến Giáp không được.
Hắc Vũ nghe đến đây thì trong lòng có chút tiếc nuối, bất quá không khôi phục được thì đã sao, chỉ vài mảnh vỡ nhưng cũng đã giúp khả năng phòng ngự của hắn mạnh hơn nhiều, chỉ cần thu được càng nhiều mảnh càng tốt.
- Tuy nhiên... - Lúc này Anh cô lại ngập ngừng nói ra một câu khiến Hắc Vũ có chút chờ đợi.