Hắc Vũ sau nhiều lần luyện đan thất bại nhưng vẫn không bỏ cuộc mà vẫn tiếp tục luyện thêm một lần nữa.
Loại đan dược hiện tại hắn đang luyện là một loại Tam đan trung phẩm tên là Thủy Đinh Đan, có công dụng bồi bổ cho tu sĩ hệ Thủy.
Lượng linh dược luyện thành loại đan này không quá quý hiếm, phương pháp cũng không quá khó, bất quá Hắc Vũ không phải là đan sư chuyên nghiệp nên quá trình thực hành của hắn có chút khó khăn.
Xèo
Lúc này hắn đang tập trung đến cao độ, nhiệt độ của linh hoả xung quanh chiếc đỉnh hiện tại đã lên cao đến nhiệt độ thích hợp, linh thảo bên trong cũng bắt đầu tan chảy.
Trán Hắc Vũ lúc này toát đầy mồ hôi, hắn đang tập trung đến cao độ để cố gắng luyện thành viên đan dược này.
Cuối cùng, không uổng phí công sức của hắn, lượng dược dịch bên trong đỉnh liên tục kêu xèo xèo báo hiệu cho việc đan dược sắp thành hình.
- Hừ, phải vậy chứ! Kết đan!
Thủ ấn thay đổi, linh hoả từ từ giảm bớt lượng linh hoả, hồn lực phóng vào bên trong cô đặc dược dịch thành đan dược.
Rốt cuộc bên trong đỉnh cũng hiện ra một viên đan dược màu xanh lam.
Hắc Vũ thở dài một hơi thỏa mãn, bất quá ngay sau đó hắn phát hiện ra có gì đó sai sai.
Quan sát kĩ hắn mới phát hiện ra đan dược này không những chỉ có màu xanh mà bên trên bề mặt của nó còn xuất hiện những tia màu hồng nhạt.
- Thứ này...sao lại không giống như trong sách?!
Hắn khó hiểu, rõ ràng hắn đã thực hiện đúng như bên trong Đan Chân Kinh chỉ nhưng hiện tại đan dược lại không giống như trong sách.
Đan dược lúc này triệt để hoàn thành, nó toả ra xung quanh một mùi thơm dễ chịu, Hắc Vũ cũng thử hít một hơi cảm nhận.
Tuy nhiên ngay sau đó hắn lại mếu mặt, vừa ngửi xong mùi hương này, phía bên dưới tiểu huynh đệ của hắn bỗng nhiên có chút biến động rồi hơi cứng lên biểu tình.
- Chuyện quái gì? - Hắn xám mặt.
Hắn chỉ mới hít một hơi vậy mà đã động tình rồi, nếu như trực tiếp phục dụng đan dược thì đến lúc đó không biết phải làm sao, ở đây cũng không có Ánh Dương, Thanh Giang hay bất kì nữ nhân nào để giúp hắn giải toả a!
- Ây dà, chủ nhân, người đã vô tình cho thêm Dâm Hương Thảo nên mới gây ra tác dụng như vậy! - Giọng nói của hệ thống vang lên khiến hắn bừng tỉnh, lúc này hắn mới nhớ lại.
Dâm Hương Thảo là loại dâm dược mà lần trước hắn tình cờ thu được bên trong động phủ của Bôn Lôi Gấu Trúc và Yêu Thụ.
Bấy lâu hắn đã lãng quên không sử dụng đến, nào ngờ lần này luyện đan trong lúc hấp tấp và bực bội vì thất bại nhiều lần thì hắn đã lấy nhầm một chút dâm thảo, vì vậy mới khiến đan dược có tình trạng như vừa rồi.
Bất quá hắn cũng khá ngạc nhiên, mặc dù hắn làm sai với trong sách nhưng vẫn luyện thành đan dược, không biết loại đan dược này có tác dụng gì.
- Dâm Hương Thảo đặc biệt ở chỗ khi trộn với các loại linh dược khác sẽ không ảnh hưởng đến quá trình luyện đan, khi luyện ra đan dược cũng không bị ảnh hưởng đến chất lượng, bất quá chỉ cần nhìn hoặc ngửi sẽ nhận ra được trong đan dược có trộn thêm Dâm Hương Thảo - Hệ thống lại giải thích cho hắn.
Hắc Vũ lúc này mới hiểu ra, cũng may là hắn hít phải lương dâm khí cũng không quá lớn, chỉ cần dùng hồn lực áp chế là có thể đào thải nó ra ngoài.
Két
Đúng lúc này cánh cửa gỗ chợt mở ra, Anh Cô và con bò Tiểu Hồng bất ngờ trở về.
- Khà khà, tên tiểu tử này luyện đan thành công rồi, mau cho lão nương xem thành quả của ngươi nào! - Anh cô cười lớn rồi nói.
Ngay lúc gần về tới nơi bà ta đã cảm nhận được Hắc Vũ đã luyện đan thành công nên có chút trông chờ muốn xem thành quả của hắn.
Bất quá khi liếc mắt nhìn viên đan dược trong dược đỉnh thì mắt Anh cô chợt xám lại, hơi thở nặng nề đẩy ra một hơi.
- Anh cô, người hiểu lầm rồi, nghe ta giải thích cái đã! - Hắc Vũ lúc này tái mặt vội vàng giải thích.
Bất quá lúc này mọi lời bào chữa của hắn đều là vô dụng, lửa giận trong người Anh cô lúc này đã bùng phát, Tiểu Hồng ở một bên cũng biết điều nên liền lùi lại một chút.
- Tên hỗn đản này, ta bảo ngươi luyện đan, ngươi lại luyện ra thứ tà mà ngoại đạo gì thế hả!!!
Dứt lời thân ảnh của Anh cô như một ngọn gió xuất hiện trước mặt Hắc Vũ, nắm đấm vung lên, mội quyền từ trên cao nện xuống đầu Hắc Vũ.
Quyền nện xuống ấn cả cái đầu hắn xuống bên dưới, mặt của hắn có cắm sâu vào trong lòng đất đến mấy chục phân, xung quanh cái lỗ cũng xuất hiện ba bốn vết nứt.
Ăn phải một quyền này dù không nguy hiểm đến tính mạng, bất quá hắn cũng không lành lặn.
...
Thời gian tiếp theo, Hắc Vũ ngày thì lên núi tuyết luyện hồn, đêm thì về nhà luyện đan, tất cả đều phải dưới sự giám sát của Anh cô.
Lần đầu tiên chỉ là Anh cô muốn thử nghiệm khả năng chịu đựng của hắn, những lần tiếp theo bà chỉ để Hắc Vũ ở trên đỉnh núi tuyết một thời gian nhất định đủ để vừa đạt đến ngưỡng chịu đựng của hắn nên không bị bất tỉnh như lần trước, đương nhiên khoảng thời gian này cũng ngày một tăng lên để nâng mức chịu đựng của hắn.
Khả năng luyện đan của hắn cũng ngày một tăng lên, dưới sự chỉ dạy nghiêm ngặt của Anh cô giúp hắn có tiến bộ rõ rệt.
Bất quá chỉ luyện đan và luyện hồn như vậy cũng khá chán, suốt bốn tháng trời kể từ lúc tới đây hắn cũng chỉ có hai việc như vậy, tu vi thì cũng có chút tiến bộ bất quá vì thời gian hắn tu luyện không nhiều, hồn lực tích tụ cũng chỉ có chút ít nên vẫn còn thiếu chút nữa mới đột phá được Hồn Tướng tứ trọng.
- Anh cô, không biết khi nào người dạy ta về hồn kỹ? - Hắn có chút trông chờ.
Hiện tại hồn kỹ của hắn cũng chỉ có một chiêu Phá Vạn Chỉ, mặc dù lợi hại nhưng thứ gì mạnh cũng có nhược điểm.
Lần trước khi vận dụng hồn lực để thi triển Phá Vạn Chỉ, mặc dù không nhắc tới bất quá lúc đó linh hồn hắn có sự đau đớn kịch liệt, chỉ cần thêm chút nữa thôi hắn tin mình sẽ bất tỉnh nhân sự, bất quá vì cứu Thanh Giang nên hắn không cho phép mình chậm trễ.
Đấy là tu vi của hắn chỉ mới là Hồn Tướng tam trọng, nếu như tu vi càng lên cao, phản phệ càng lớn, đến lúc đó hắn không chắc linh hồn của mình có chịu nổi không.
Phá Vạn Chỉ không biết là do vị cao nhân vào nghĩ ra, nó mang uy lực cực kì kinh khủng, bất quá nó có sự thiếu sót, sự thiếu sót này đến cả Vu lão cũng không nhận ra, nói gì đến Hắc Vũ.
Cũng vì thế nên hắn không muốn dùng hồn lực để sử dụng Phá Vạn Chỉ nữa mà muốn nhanh chóng học được hồn kỹ mới từ Anh cô.
Anh cô nghe hắn hỏi thì lúc này cũng gật đầu:
- Được rồi, mai ta chỉ cho ngươi!
...
Sáng sớm ngày hôm sau, Anh cô cùng Hắc Vũ đã xuất hiện trước căn nhà gỗ, chỉ có Tiểu Hồng là vẫn còn lười biếng ngủ ở bên trong.
- Hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi hồn kỹ đặc biệt do lão nương sáng tạo ra - Anh cô nói.
Hắc Vũ lúc này cảm thấy hơi thở mình không đều, hắn cảm thấy thời gian qua hắn đã có chút coi thường Anh cô.
Mặc dù không thể nhìn ra tu vi của người bất quá nhìn Thư Pháp Quang Kinh của Nghiên lão trong tay Tú Ngọc bá đạo như thế nào thì hắn cũng tin rằng hồn kĩ của Anh cô chắc chắn không tồi.
Trong ánh mắt mong chờ của Hắc Vũ, Anh cô rốt cuộc cũng có chuyển động, trên tay bà, hồn lực cuồn cuộn mà tụ tập về.
Hắc Vũ dựa vào khí tức liền có thể nhìn ra hiện tại Anh cô chỉ đang dùng lực lượng của một Hồn Vương nhất trọng.
Hồn lực của Anh cô bỗng chốc biến động, vô số hồn lực như nước liền ùa ra trường bên ngoài, hồn lực như có linh trí riêng chỉ thoáng chốc đã tụ thành một lưỡi kiếm trong suốt bằng hồn lực.
Hắc Vũ cũng không có gì kinh ngạc, khả năng biến thuộc tính thành vũ khí như này ở Vũ tu cũng đã có nhiều kẻ sử dụng qua như Đông Kì, Hồng Quan, về phía Hồn tu cũng không phải là không có vũ kĩ có thể kết hồn lực thành vũ khí như vậy.
- Ngươi có phải cảm thấy thứ này rất bình thường đúng không? - Như có thể nhìn ra suy nghĩ từ ánh mắt của hắn, Anh cô liền hỏi.
Hắc Vũ bị Anh cô nói trúng chỉ có thể gật đầu, lúc này người mới nói tiếp:
- Công pháp này có tên là Uy Linh Kiếm Hồn, muốn biết được sự khác biệt của nó thì ngày sau ngươi cứ từ từ cảm thụ.
Nói xong Anh cô liền truyền vào đầu hắn một dòng thông tin về cách tu luyện nó.
- Vẫn còn một thứ nữa, bất quá trước tiên ngươi cứ luyện món này trước đã - Anh cô nói.
Hắc Vũ liền vâng theo, trước tiên ngồi xuống tìm hiểu về Uy Linh Kiếm Hồn, còn Anh cô lúc này cũng vào trong nhà.