Tăng Nham Đan, cuối cùng cũng thành hình.
- Ngươi hãy chuẩn bị tinh thần trước đi, thứ này không dễ phục dụng đâu
Lão nhân gia đem nó đưa cho Hắc Vũ, miệng không quên nhắc nhở hắn.
Hắc Vũ cũng gật đầu, hắn cũng hiểu một đan dược luyện chế cần hai loại thiên tài địa bảo khó kiếm như vậy đương nhiên cũng không dễ để sử dụng.
- Nhanh vào giữa bệ đá.
Lão nhân gia quay người phất tay một cái liền đem đồng đỉnh thu lại để nhường chỗ cho hắn phục dụng đan dược.
Hắc Vũ cũng lập tức nghe theo mà đến giữa bệ đá ngồi xếp bằng lại, trên tay cầm sẵn Tăng Nham Đan chỉ cần lão ra hiểu sẽ lập tức dùng.
- Nhớ kĩ, dù thế nào cũng bắt buộc phải giữ cho bản thân mình tỉnh táo.
Trước khi bắt đầu lão nhắc một câu rồi ra hiệu cho hắn có thể bắt đầu.
Hắc Vũ gật đầu một tiếng rồi lập tức đem đan dược nuốt vào trong, chỉ là không lâu sau mặt hắn lập tức biến đổi.
Lão nhân vật gia bên ngoài nhìn thấy vẻ mặt của hắn thì liền lấy ra năm khối ngọc thạch quang ra, năm khối ngọc rơi vào xung quanh người Hắc Vũ tạo thành một hình ngũ giác.
- Kết trận!
Lão nhân gia hô một tiếng rồi tay kết thủ ấn, hồn lực điên cuồng mà bắn vào trong năm khối ngọc khiến chúng bắt đầu phát sáng.
- Ngự Linh Chế Trận, lập trận!
Một tiếng hô nghiêm nghị vang lên, giữa năm khối ngọc đang phát sáng bỗng hình thành một tia sáng liên kết lại với nhau, rồi chúng liền kết thành một không gian bao trùm xung quanh người Hắc Vũ.
Hắc Vũ ở bên trong lúc này sắc mặt đã sớm vặn vẹo khó coi, mồ hoang trên trán không ngừng hoạt ra, da thịt của hắn đỏ bừng lên.
Viên Tăng Nham Đan của đi vào trong cơ thể hắn vậy mà lập tức bùng phát ra một cỗ nhiệt lượng khổng lồ, nếu so với lần trước đây hắn sử dụng hoả tinh thạch thì còn nóng hơn gấp nhiều lần.
Hắn hiện tại đang dốc hết sức để khống chế ngọn lửa điên cuồng đó, ngay cả Hoàng Kim Hoá Hình Thạch và hai mảnh vỡ của Kim Lân Chiến Giáp cũng được điều động ra để phòng ngự.
Lúc này có thêm Ngự Linh Chế Trận giúp sức sắc mặt của hắn cũng đã dịu đi phần nào nhưng vẫn không tránh khỏi sức tấn công của nhiệt độ kinh khủng đó.
Ngự Linh Chế Trận là một trận pháp cấp cao của Đoàn gia, nó chuyên được dùng để áp chế những dược liệu có tính hung hãn khó luyện đan hoặc những trường hợp phục dụng đan dược năng lực lượng quá lớn như Hắc Vũ hiện tại.
Hiện tại Ngự Linh Chế Trận đang hoạt động rất tốt với vai trò của nó, cỗ nhiệt lượng kia lúc này đã bị ngăn chặn phần lớn, chỉ còn có thể tác động đến Hắc Vũ ba phần nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ làm hắn cảm thấy đau đớn.
Tuy đã chế ngự được phần nào sức mạnh của Tăng Nham Đan nhưng lúc này vẻ mặt của hai người lão nhân gia và Đoàn Dư gia chủ vẫn không mấy bình thản, bọn hắn biết vừa rồi chỉ mới là bắt đầu thôi.
Đúng như hai người biết, chỉ thấy không lâu sau, nhiệt độ bên trong Ngự Linh Chế Trận một lần nữa tăng cao, vượt xa hơn cả nhiệt độ lúc nãy.
Hắc Vũ bên trong lúc này cảm thấy nóng và đau đớn đến kịch liệt, y phục của hắn từ lâu đã được bị thiêu cháy phần lớn, trên người cũng bắt đầu xuất hiện những vết đỏ thẫm do da bị thiêu rụi.
Hắn cảm thấy không bên trong đan điền của mình, dị thuộc tính dung nham vừa gặp phải cỗ nhiệt lượng kia thì không ngừng reo hò phấn khích, cả hai bọn chúng đồng loạt bùng phát khiến Hắc Vũ khó có thể chịu được.
Đoàn Dư sức gia chủ lúc này không tiếp tục đứng xem nữa, hồn lực trong người hắn cũng lập tức phóng vào trong trận pháp cùng với lão nhân gia.
- Phụ thân, có nên gọi thêm các trưởng lão đến giúp không? - Đoàn Dư hô to.
- Không, chuyện này không nên tổ để đám người đó biết.
Hai người lại điên cuồng phóng hồn lực vào trong Ngự Lịn Chế Trận, hồn lực của một Hồn Thần và một Hồn Thánh cùng lúc trợ giúp Hắc Vũ phục đan.
- Aaaaa...
Hắc Vũ bên trong gào to, nhiệt lượng lúc này càng lực càng khủng bố, tóc của hắn cũng đã bị cháy rụi sạch sẽ.
Tuy nhiên cỗ nhiệt lượng này cũng rất có lợi cho việc luyện thế của hắn, tiến độ Hấp Lực Luyện Thể tầng ba đang không ngừng tăng lên.
Chỉ có điều cỗ lực lượng này thực sự đang càng ngày càng vượt xa sức chịu đựng của Hắc Vũ, toàn thân hắn bây giờ đã là một huyết nhân, da đã bị cháy rụi hết, mạch máu mà thịt đều lộ ra ngoài, bộ dáng vô cùng thê thảm.
Trong tình huống nãy hắn buộc phải xuất động hồn lực để giữ bản thân còn chút tỉnh táo, chỉ cần hắn mất ý thức lúc này lập tức sẽ bị ngọn lửa kia thiêu cháy, lúc cho dù là hai vị cường giả ngoài kia cũng không cứu được hắn.
- Cái quỷ gì? Tên tiêu tử này vậy mà lại là Vũ Hồn song tu! - Lão nhân gia trợn mắt kinh hô lên một tiếng.
Lão đã là Hồn Thần đương nhiên việc Hắc Vũ phóng thích hồn lực không thoát khỏi sự quan sát của lão.
- Chỉ có điều là tu vi hồn tu tăng trưởng hơi chậm, hiện tại mới chỉ là Hồn Tướng tam trọng.
Tu vi Vũ tu của hắn đã là Vũ Vương ngũ trọng, còn tu vi Hồn tu vì không được hắn chú trọng tu luyện nên lúc này chỉ mới là Hồn Tướng tam trọng.
Nhiệt độ trong trận pháp vẫn không ngừng tăng cao, nếu cứ đà này chỉ e là không lâu sau Hắc Vũ sẽ bị cháy thành tro.
Việc luyện hoá Tăng Nham Đan vô cùng khó khăn như vậy nên mặc dù trước hắn và Vu lão đều có một số người sở hữu dung nham nhưng cuối cùng đều chỉ trở về làm tu sĩ bình thường.
Nhiệt độ bên trong lại một lần nữa tăng cao, Hắc Vũ miệng gào thét không ngừng, nỗi đau này hắn chưa từng được trải qua bao giờ.
Nhìn lại tình trạng của hắn bây giờ không còn ra hình người nữa, nhiều phần thịt đỏ đã bị lửa thiêu đốt để lộ ra phần xương.
- Không ổn, tiểu tử này sắp không trụ nổi nữa rồi! - Đoàn Dư nghiêm trọng nói.
- Đáng lẽ nếu đợi hắn đột phá Vũ Đế rồi sử dụng thì đã không thê thảm như này hiện tại.
Lão nhân gia thở dài một tiếng, hồn lực vẫn như nước rót ầm ầm vào trong Ngự Linh Chế Trận.
Nhiệt độ lại thêm một lần nữa tăng cao, mức nhiệt đã lên đến đỉnh điểm, ý thức của Hắc Vũ lúc này không thể giữ được nữa, hồn lực để duy trì một tia tỉnh táo nay đã cạn sạch dưới cỗ nhiệt kia.
Hắn toàn thân vô lực, nguyên khí chèo chống quanh cơ thể cũng nhanh chóng biến mất, cơ thể hắn đổ gục xuống đất.
- Không tốt! - Lão nhân gia và Đoàn Dư gia chủ kinh hô lên một tiếng.
Hai người lấy hết số hồn lực còn lại của mình mà còn điên cuồng truyền vào trong Ngự Linh Chế Trận.
Trong tình huống hiện tại cả hai người hoàn toàn không còn lựa chọn nào khác, nếu ngừng trận pháp lúc này thì ngọn lửa kia sẽ bị giải phóng mà thiêu cháy Hắc Vũ, còn nếu để nguyên thì hoả diễm cũng sẽ từ từ đốt chết hắn, việc hai người hiện tại có thể làm đó là rót hồn lực không ngừng nghỉ vào bên trong để giảm tối đa tốc độ tàn phá của hoả diễm.
Chỉ là hai người và đến cả bản thân của Hắc Vũ lúc này cũng không hề hay biết, trong cơ thể của tên này đang phát sinh một dị biến.
Giữa mi tâm của hắn lúc này, một đốm sáng bỗng nhiên xuất hiện, đốm sáng phóng ra một tia năng lương nhỏ đến cực điểm về phía đan điền của Hắc Vũ.
Tia năng lượng vừa đến đan điền nơi dung nham và ngọn hoả diễm kia đang không ngừng reo hò thì liền phát ra một luồng quang mang bao quanh chúng.
Hai thứ vừa gặp phải quang mang liền trở nên run rẩy ngoan ngoãn như gặp phải đấng tối cao, không có một chút dám phản kháng.
Sao đó tia năng lượng tản ra đem cả dung nham và ngọn hoả diễm kia hợp lại thành một, nhiệt độ toả ra từ khoảnh khắc này thậm chí còn bùng nổ hơn cả lúc trước, chỉ khác là lần này toàn bộ sức nóng lại bị quang mang kia chặn lại không có thoát ra ngoài.
- Quái lạ, tên này vẫn trụ được, hơn nữa nhiệt độ lại còn đang giảm đi - Lão nhân gia khó hiểu.
Cỗ hoả diễm nhập làm một với dung nham liền đem độ nóng của nó tăng lên gấp mấy lần, tu vi của Hắc Vũ cũng từ đó mà điên cuồng tăng lên.
Một tiếng nổ nhỏ trong đan đan điền xuất hiện, tu vi của hắn lúc này đã từ Vũ Vương ngũ trọng đột phá lên Vũ Vương lục trọng.
- Ồ, trong thời điểm nước sôi lửa bỏng như vậy mà lại đột phá - Hai người bên ngoài lúc này đều có chung trong lòng một suy nghĩ.
Thế nhưng đó chưa phải là tất cả, tu vi của hắn vẫn chưa dừng lại mà vẫn điên cuồng tăng lên.
Một tiếng nổ nhỏ nữa tiếp tục phát ra, linh khí không ngừng lấy Hắc Vũ làm trung tâm mà ùa về, tu vi của hắn lần nữa từ Vũ Vương lục trong lên đến Vũ Vương thất trọng.
- Lại tiếp tục!
Nhiệt lượng trong đan điền hắn càng dâng cao thị tu vi của hắn cũng nhờ vậy mà không ngừng tăng trưởng, hiện tại vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Tu vi vừa chỉ mới đột phá Vũ Vương thất trọng lại một mạch leo lên đến đỉnh phong rồi trực tiếp phá vỡ bình cảnh trở thành Vũ Vương bát trọng.
- Không thể tiếp tục đột phá! - Cả hai người lão nhân gia và các Đoàn Dư lúc này đều có cùng một suy nghĩ trong đầu.
Nếu để hắn đột phá nhanh như vậy thì sẽ dẫn đến cơ thể không thích ứng được mà bạo thể chết, chỉ là cả hai cũng không biết, với sự giúp đỡ của tia năng lương kia, thì cho dù Hắc Vũ có đột phá đến tận Vũ Đế cũng không có mệnh hệ gì.
Cũng may là lúc này dung nham trong đan điền của hắn nhiệt độ đang dần trở về bình thường, tu vi của Hắc Vũ cũng không còn dấu hiệu muốn đột phá nữa.
Dòng dung nham lúc này lại trở lại như bình thường không còn chút gì phá phách, cỗ hoả diễm cũng biến mất chỉ còn để lại một phần sức nóng xung quanh cơ thể Hắc Vũ.
Tia năng lượng thấy mọi thứ đã yên ổn nhưng vẫn không chịu dừng lại, năng lượng từ nó tuôn trào mà ra đem dung nham dần dần hạ nhiệt xuống.
Dung nham mất đi nhiệt độ của mình thì dần dần chuyển sang màu đen, mãi cho đến khi không còn hơi nóng thì tia năng lượng mới dừng lại.
Nó rút trở lại vào đốm sáng ở mi tâm Hắc Vũ rồi sau đó đốm sáng cũng biến mất.
Mãi một lúc sau nhiệt lượng còn lại xung quanh lúc này mới tản bớt, lão nhân gia và Đoàn Dư gia chủ cũng lập tức đem Ngự Linh Chế Trận thu lại.
- Tên tiểu tử này vẫn còn sống, quả là kì tích - Đoàn Dư cảm thán một câu rồi liền đem đan dược trị thương nhét vào miệng hắn.
- Với tình trạng hiện tại thì hắn cần phải có một thời gian dài tĩnh dưỡng thì mới có thể khôi phục được.
..........
- Còn một môn nữa chưa thi nên mai tác tạm off hai ngày nhé mn.
- Tác đang phân vân không biết có nên cho main cắm sừng thằng khác không? Mọi người cmt sớm để tác biết ý kiến nhé.
- Hiện tại tác chưa có máy tính, hơn trăm chương đều là gõ bằng điện thoại nên tốc độ khá chậm, với lại sức viết của tác cũng không cao, thời gian rảnh trong ngày cũng không nhiều nên không thể ngày ra chương được, mong mọi người thông cảm.