Satsukawa Sara-senpai…
Là phó chủ tịch hội học sinh hay còn được biết đến với danh hiệu “Nữ thần cô độc”.
Vì vài lý do phức tạp mà chị ấy buộc phải sống trong cô độc, nên cái danh hiệu ấy cũng từ đó mà ra.
Mối quan hệ bí mật giữa tôi và chị ấy sắp sửa đi đến một bước ngoặt.
Sao tự dưng tiến triển theo hướng này cơ chứ?
Senpai chưa từng yêu ai trước kia, nên chị ấy cảm thấy bối rối âu cũng là lẽ thường tình.
Dẫu vậy, nếu chị ấy nói với tôi, tôi ước chị ấy đã có thể thực hiện nó từng chút một…. đừng đột ngột như vậy.
Senpai, với gương mặt hẵng còn đang ửng đỏ vì xấu hổ, nhìn tôi ánh mắt kiên quyết.
“Takanashi-san, chị không biết liệu cảm xúc này có gọi là tình yêu hay không. Nhưng, nếu là tình yêu… nó là dành cho em, chứ không phải một ai khác. Vậy nên…”
Sara-senpai nở một nụ cười hiếm thấy trên môi.
Chị ấy yêu tôi…..
Satsukawa Sara-senpai đã cho tôi câu trả lời tốt nhất mà chị ấy có thể.
*********************************
G1: “Gyahahaha!”
G2: “Trời ơi, thằng này tới thật kìa!”
G3: “Xin lỗi, ông đang mong điều gì xảy ra thế?”
G1: “Thật đáng thương làm sao~”
Tôi siết chặt đôi bàn tay khi nghe những lời giễu cợt của bọn chúng.
… Dừng lại đi…. Tôi không muốn chuyện này xảy ra lần nào nữa… Tôi không muốn nếm trải nó một lần nào nữa…..
G1: “Đằng nào cậu chàng cũng đã đến đây rồi, sao không nói đi?”
G2: “Đành vậy nhỉ……… Từ lâu lắm rồi, Takanashi-san, mình đã say cậu như điếu đổ!”
G3: “Wow, lời tỏ tình sốc thật đấy.”
G1: “Ê, trả lời cậu ta đi chứ.”
Chúng nó nghĩ tôi sẽ giữ im lặng và để cho chúng … đừng hòng.
G2: “Đùa thôi mà.”
VP: “Cậu thật sự đần độn khi làm những việc như thế này, phải không?”
Khi quay đầu về phía cánh cửa sân thượng ở sau lưng, tôi nhìn thấy một nữ sinh.
Cô ấy rảo bước đến chỗ chúng tôi và nói.
VP: “Mấy cậu đang làm cái trò gì thế? Bộ là học sinh tiểu học à?”
Thật kinh ngạc. Tận mắt chứng kiến mới thấy, cô ấy đẹp đến kỳ lạ….
Thiếu nữ ấy đang chĩa ánh nhìn lạnh tanh về phía bọn đần kia…. Nếu tôi nhớ không nhầm…. là phó chủ tịch hội học sinh?
G1: “Sao cơ? Học sinh tiểu học?”
G2: “Ấy ~, Phó Hội trưởng nói gì thế?”
VP: “Haizz… phiền phức quá. Thôi đủ rồi đấy. Tầng thượng này vốn cấm học sinh ở đây trừ khi có lý do nào đặc biệt. Vậy nên giải tán, nhanh chóng về lớp của mình đi.”
G3: “Được thôi, bảo trọng nhé.”
G1: “… Về thôi.”
G2: “Bye bye~.”
Rồi cứ thế, bọn đần độn ấy lục tục rời đi.
VP: “Cả cậu nữa, cậu cũng nên trở về lớp đi.”
MC: “Vâng, em xin lỗi…”
Đây chính là lần chạm mặt đầu tiên giữa tôi 「Takanashi Kazunari」một chàng trai đơn độc và phó chủ tịch Hội học sinh 「Satsukawa Sara」một nữ thần đơn độc.