Chương 1: Một triều đại đẫm máu (1)
Bức thư hoàn toàn bị nhàu nát trong tay cô.
Đây là bức thư thứ hai mà họ gửi.
[Rienne] “...”
Rienne nhìn chằm chằm xuống bàn tay nhợt nhạt và lạnh lẽo của mình. Máu như bị rút cạn khiến cô cảm thấy như đây không còn là tay mình nữa.
Các chi tiết của bức thư rất trực tiếp và đi thẳng vào trọng tâm.
_ ‘Ta đã chờ đợi mười lăm ngày rồi. Làm ơn, hãy cho ta câu trả lời của nàng.’
Nó giống với bức thư đầu tiên.
_ ‘Gửi Công chúa của Lâu đài Nauk. Thủ lĩnh của Lính đánh thuê Tiwakan gửi lời cầu hôn đến với nàng. Rất mong được sự hồi đáp từ nàng.’
Và nhân danh lời cầu hôn này, Lính đánh thuê Tiwanka đã vây hãm lâu đài của cô trong mười lăm ngày qua.
[Maslow] “Công chúa.”
Tiếng nói vừa cất lên là của Maslow, một cố vấn của phái đoàn quý tộc. Tiếng nói run rẩy và đầy ắp sự lo lắng.
[Maslow] “Người sẽ không chấp thuận nó phải không? Bọn họ là những con thú hoang dã không biết gì về lễ phép của con người, họ sẽ chỉ làm những gì họ muốn. Cầu hôn một cách táo bạo như thế này là bằng chứng cho sự man rợ của họ!...”
[Rienne] “Nhưng nếu ta không chấp nhận nó thì có còn cách nào khác để ngăn bọn họ lại không?”
Cố gắng hết sức để ổn định giọng nói của mình, Rienne dùng tay mở bức thư đã bị vò nát.
[Rienne] “Chúng ta không có đủ sức mạnh để mọi thứ đi theo ý của mình. Ông biết rõ điều đó.”
Những biểu tượng sức mạnh duy nhất còn lại của vương quốc vĩ đại một thời của họ là Rienne, Maslow, và Weroz - đội trưởng đội cận vệ. Không phải bàn cãi Vương quốc Nauk ngày xưa huy hoàng như thế nào.
Weroz nói với giọng nặng nề. Từ lâu ông ấy đã bảo thủ và cứng rắn như thế mặc dù hiện tại ông mới bước qua tuổi 40.
[Weroz] “Chúng ta vẫn có thể chiến đấu với chúng. Thần sẵn sàng từ bỏ mạng sống của mình nếu điều đó là cần thiết.”
Riene biết lòng trung thành của Weroz. Cô cũng biết ông thật lòng khi nói rằng ông ấy sẵn sàng hi sinh tính mạng mình vì vương quốc .
Và đó lại càng là lí do khiến cô phải chấp thuận lời cầu hôn.
Cô không thể để những hiệp sĩ như Weroz phải vứt bỏ mạng sống của họ một cách không cần thiết.
[Riene] “Tất cả chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với chuyện này.”
[Weroz] “C, Công chúa…!”
Weroz lắc đầu muốn phản đối, nhưng Rienne không cho ông cơ hội.
Đã mười lăm ngày trôi qua.
Chỉ trong mười lăm ngày, Lâu đài Nauk đã bị cô lập hoàn toàn và cách đây không lâu, các tuyến đường tiếp tế của họ đã bị cắt đứt. Mọi người đều kiệt sức vì chiến đấu, một số lính canh còn lại đã hoàn toàn mất tinh thần.
Họ đã không có bất kì cơ hội nào ngay từ đầu. Kể cả từ trước khi cuộc chiến nổ ra, lính đánh thuê đã có quân số gấp mười lần số quân dự bị của lâu đài.
Đó là chưa kể đến Lính đánh thuê Tiwakan, được biết đến là đội quân tàn ác và hung hãn nhất trên toàn lục địa, một đội quân bất bại. Đối với họ, việc này không khác gì như đi săn thỏ.
Họ có thể dễ dàng cầm cự trong nhiều tháng nếu cần.
Nhưng không phải trước khi mọi người ở Vương quốc Nauk chết đói.
Hít một hơi thật sâu, Rienne nói.
[Rienne] “Ta sẽ chấp nhận lời cầu hôn.”
Maslow và Weroz hét lên cùng một lúc.
[Weroz] “Không được, Công chúa!”
[Maslow] “Không, người không được phép! Người chỉ nói vậy bởi vì người không biết người của Tiwakan như thế nào thôi!”
Cô đã nghe đủ tin đồn.
Họ nói rằng thủ lĩnh của Tiwakan là con trai của Thần Chiến tranh, được sinh ra sau khi mẹ mình bị cưỡng hiếp. Kết quả là Thần Chết đã nguyền rủa anh ta, và Đất Mẹ liên tục từ chối cơ thể của anh.
Sự tồn tại đáng nguyền rủa của anh ta là thứ không bao giờ có thể bị diệt vong trên chiến trường.
[Maslow] “Họ nói rằng anh ta là một trong những người đã quay lưng lại với Chúa. Như vậy…”
[Rienne] “Có thể anh ta ham muốn đàn ông hơn phụ nữ?”
Nghe những lời nhận xét thẳng thừng và chân thật như vậy, Weroz lắp bắp nói.
[Weroz] “Ừm, như người đã biết, Lính đánh thuê Tiwakan có nhiều đàn ông hơn… trong hàng ngũ của họ…”
Maslow là một cố vấn giàu kinh nghiệm, vì vậy ông ta đã sử dụng lời lẽ sắc sảo để ngăn cản Rienne đồng ý lời cầu hôn.
[Maslow] “Bởi vậy, những người phụ nữ qua đêm với những người đàn ông như vậy có xu hướng không sống được lâu, thưa Công chúa.”
Nghe vậy, đôi mắt của Rienne trầm xuống. Nó đủ khiến cô rùng mình. Người đàn ông này là con quái vật gì vậy?
[Rienne] “Nhưng ta không nghĩ rằng hắn sẽ giết ta trong một đêm khuya gió lặng nào đó. Hắn sẽ không yêu cầu ta kết hôn với hắn chỉ vì muốn giết ta.”
Maslow hét lên với giọng hoảng hốt.
[Maslow] “Người không thể, Công chúa. Hay người đã quên những gì Lãnh chúa Kleinfelder đang cố gắng làm từng ngày vì lợi ích của người?”
[Rienne] “Ngài ấy nói sẽ tìm quân tiếp viện từ Vương quốc Sharka và đưa họ đến đây trong vòng mười ngày.”
Rienne không phải là kiểu người bi quan, nhưng cô không muốn giữ chặt những gì có thể trở thành hy vọng hão huyền.
Sau tất cả, cô ấy là Công chúa Rienne của Gia tộc Arsak, người cai trị Lâu đài Nauk, người chịu trách nhiệm về cuộc sống của tất cả những người dân sống ở đó.
[Rienne] “Mười ngày đã trôi qua rồi. Không có gì đảm bảo ngài ấy sẽ trở lại, cũng như không có gì đảm bảo rằng ngài ấy sẽ mang quân tiếp viện về như những gì ngài ấy đã hứa.”
[Maslow] “Người không tin Lãnh chúa Kleinfelder? Ngài ấy đang làm nhiều thứ vì người, Công chúa, nhiều hơn cả làm cho cuộc sống của chính mình. Thần chắc chắn rằng ngài ấy sẽ trở lại cùng với đội quân tiếp viện.”
[Rienne] “Nếu có thể làm được điều đó, ngài ấy đã trở lại trong thời gian quy định.”
Rienne nghiền ngẫm lời hứa của Rafit Kleinfelder, một hiệp sĩ của nhà Kleinfelder, với vẻ mặt đăm chiêu.
Khi họ lần đầu tiên nghe tin Lính đánh thuê Tiwakan đang hành quân đến Lâu đài Nauk, Rafit đã rời khỏi Vương quốc Sharka ngay lập tức. Gia tộc mẹ anh ta là một trong những gia tộc lớn nhất cả nước.
Nếu ai đó có thể nhận được sự giúp đỡ của gia tộc ấy, thì chắc hẳn người đó sẽ là anh ta.
Chỉ mười ngày, anh ta đã nói vậy.
Anh ta bảo họ chỉ cần cầm cự trong từng ấy thời gian.
Rienne muốn tin tưởng anh ta, nhưng một tia hy vọng le lói trong lòng chẳng là gì so với hiện thực phũ phàng trước mắt.
[Rienne] “Chúng ta không thể trì hoãn thêm nữa. Ngay cả khi ngài ấy có thể quay trở lại, Vương quốc Sharka sẽ không bao giờ cung cấp cho chúng ta đủ quân để đánh trả Lính đánh thuê Tiwakan. Có đất nước nào lại muốn gây chiến với họ chứ? Ngay cả Vương quốc Lekes vĩ đại cũng cũng quyết định tự hạ thấp mình bằng cách ký một hiệp ước hòa bình với họ.”
Đã quá năm ngày so với thời gian đã hẹn.
Ngay cả Maslow và Weroz cũng biết rằng hy vọng vào quân tiếp viện là điều vô nghĩa.
[Rienne] “Dù là lí do gì, chúng ta đều biết rằng lời cầu hôn của Tiwakan là thật. Bọn họ sẽ không chờ đợi cho một câu trả lời trong khi bao vây lâu đài nếu không có ý định đấy. Đội quân của họ có thể dễ dàng phá vỡ cổng thành bất cứ lúc nào họ muốn.”
Nhìn hai người duy nhất còn lại để bảo vệ Lâu đài Nauk cùng với cô ấy, Rienne đưa ra quyết định của mình.
[Rienne] “Là người thừa kế của gia tộc Arsak và cũng là người mang dòng máu cuối cùng, ta có nghĩa vụ phải bảo vệ Nauk. Nếu cuộc hôn nhân của ta có thể bảo vệ cuộc sống của mọi người dân nơi đây, thì đó là một cái giá quá hời.”
[Weroz] “Công chúa…”
Ông không thể nào phản bác lại cô ấy về điểm này. Nhắm đôi mắt lại, Weroz chấp nhận sự lựa chọn của cô với một tiếng thở dài, viền mắt nhăn lại, khuôn mặt đầy hối hận.
Nhưng Maslow vẫn chưa từ bỏ.
[Maslow] “ Vậy còn Lãnh chúa Kleinfelder thì sao? Nhà Kleinfelder hiện là một trong những gia tộc quyền lực nhất ở Nauk. Đó không phải là một mối quan hệ mà người nói cắt là cắt được; không phải không tham khảo ý kiến.”
Là một cố vấn cho tầng lớp quý tộc, Maslow từ lâu đã duy trì mối quan hệ tốt đẹp với nhà Kleinfelder. Ông ta là một trong số nhiều người tin rằng một ngày nào đó Rafit Kleinfelder sẽ kết hôn với Rienne và trở thành người cai trị Nauk.
[Rienne] “Chả có nghĩa lý gì khi tiếp tục bàn luận về vấn đề này.”
[Maslow] “Người có thể nói điều đó với nhà Kleinfelder không, thưa Công chúa?”
[Rienne] “Thế nói cho ta biết, người nhà Kleinfelder đang ở đâu trong khi lính canh của Vương quốc Nauk phải đổ máu để chờ đợi sự trở lại của Lãnh chúa Kleinfelder?”
Biểu cảm của Rienne trở nên lạnh lùng.
Mặc dù Lãnh chúa Kleinfelder trên danh nghĩa là “người yêu” của cô, nhưng quan hệ của cô với anh ta chưa bao giờ là yêu đương.
Nhà Kleinfelder giữ vững sự giàu có và quyền lực của quốc gia, những thứ không hề mất đi sự chú ý khi vương quốc nhỏ bé bắt đầu sụp đổ. Với quyền lực đó trong tay, Rafit thúc giục Rienne kết hôn với anh ta ngay sau khi cha cô vừa qua đời.
Bằng cách này hay cách khác, Rienne đã bãi bỏ hôn ước chính thức để ngăn chặn những nỗ lực của Kleinfelder nhằm giành quyền kiểm soát chung đối với Nauk.
Có lẽ, anh ta có thể là một người yêu tốt.
Nhưng nhà Kleinfelder quá tham lam. Bọn họ sẽ vắt kiệt Nauk vốn đã cằn cỗi và không để lại gì ngoài đống xương.
[Rienne] “Ta sẽ gửi lại câu trả lời của mình tới người đứng đầu của Tiwakan.”
Weroz và Maslow nhìn cô ấy với khuôn mặt nhăn nhó.
Nói với giọng điệu vững vàng và rành mạch, Rienne đưa ra câu trả lời cho hai người đã ngăn cản quyết định của cô vì những lí do khác nhau.
[Rienne] “Ta chấp nhận lời cầu hôn.”
Một tiếng sau câu trả lời của cô, họ đã nhận được phản hồi.
Địa điểm để Rienne và người cầu hôn gặp mặt đã được quyết định.
Rienne được hộ tống bởi Weroz và một vài cận vệ khác.
Nhìn nó từ đây…
Khi tiếng vó ngựa lớn dần bên tai cô, Vương quốc Nauk nhỏ dần về phía xa.
[Rienne] “…”
Rienne quay đầu sang một bên, nhìn chằm chằm vào lâu đài mà cô đang bỏ lại phía sau lưng.
…Tôi tự hỏi liệu mình có thể trở về an toàn không.
***
Địa điểm chính xác của cuộc gặp là ở điểm giữa Lâu đài Nauk và đồn trú quân của Tiwakan.
Người của Tiwakan đã dựng lều từ trước. Rienne bước vào đầu tiên, chỉ có Weroz đi cùng.
Mặc dù mục đích của tất cả những điều này là cầu hôn, nhưng bầu không khí như đang ở chiến trường vậy. Quân lính hai bên chỉ cách nhau một cái lều ở giữa, có thể cảm nhận rõ sự căng thẳng trong không khí.
[Rienne] “…Anh ta vẫn chưa đến.”
Khi vào bên trong, không có gì ngoài một cái bàn và hai cái ghế đối diện nhau.
Weroz giận dữ nhìn chằm chằm vào chiếc ghế trống của kẻ thù của họ.
[Weroz] “Thần không ngờ chuyện này lại xảy ra. Thần không nghĩ rằng chúng không tôn trọng chúng ta đến mức này.”
[Rienne] “Ồ, cảm ơn họ vì điều đó, ít nhất ta cũng có chút thời gian để chuẩn bị tinh thần. Mọi thứ không tệ đến vậy đâ.”
Cô ấy nói đùa, nhưng trong lời đùa cợt ấy lại ẩn chứa một sự chân thành khó phát hiện.
Có thêm thời gian chuẩn bị cũng không tệ. Rienne lo lắng sự bồn chồn của mình sẽ thể hiện rõ nếu cô tiếp tục run như cầy sấy như lúc mới bước chân vào lều.
Cô bị ép chấp nhận lời cầu hôn này, nhưng cô không muốn mình trông như thể bị đe dọa.
[Rienne] “…”
Rienne cắn môi, ngồi vào chỗ mà cô cho là của mình.
Một lát nữa thôi, thủ lĩnh của Tiwakan sẽ bước vào. Một đứa con hoang, bị bỏ rơi bởi Thần Chiến tranh.
Đừng lo lắng.
Rienne siết chặt tay mình trong lòng.
Đừng để họ coi thường ngươi.
Đây không phải là cầu hôn. Đây là một cuộc thương lượng. Bất kể bọn họ muốn điều gì từ mình, mình cũng sẽ không từ bỏ nó một cách dễ dàng.
[Weroz] “Công chúa.”
Đột nhiên, Weroz gọi Rienne, hạ giọng nói.
[Weroz] “Thần nghe thấy gì đó.”
[Rienne] “…Cái gì vậy?”
[Weroz] “Đó chắc chắn là tiếng kiếm va chạm.”
[Rienne] “Ý ông là?”
[Weroz] “Có ai đó đang đánh nhau. Những kẻ khát máu đó sẽ tìm bất cứ lý do gì để được chém giết, ngay cả là với nhau… Ah!”
Mặt Weroz đỏ bừng. Vỗ đầu gối, ông không thể kìm được niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt.
[Weroz] “Hẳn là ngài Kleinfelder! Ngài ấy chắc chắn đã dẫn quân tiếp viện của mình tấn công thẳng vào Tiwakan!”
[Rienne] “Cái gì?”
Rienne bật dậy với đôi mắt ngấn lệ.
[Rienne] “Vậy có nghĩa là… ta không cần phải chấp nhận lời cầu hôn này?”
[Weroz] “Tất nhiên rồi, Công chúa! Cho phép thần ra ngoài để kiểm tra. Nếu bọn chúng bị cuốn vào trận chiến, chúng sẽ cố gắng đổ lỗi cho chúng ta vì đã thất hứa.”
Weroz chịu trách nhiệm dẫn đường.
[Weroz] “Nhanh lên, Công chúa.”
Nhưng ngay khi Rienne mới bước được một bước, tiếng tấm màn của căn lều bị đẩy ra vang lên; như thể muốn chế giễu cô ấy vậy.
Phần phật, phần phật.
Một luồng ánh sáng mạnh mẽ, chói lòa tràn vào bên trong lều.
Rienne cau mày, buông tay Weroz ra. Cô chớp mắt, để mắt mình thích nghi với ánh sáng, sau một hồi, cô bắt đầu nhìn thấy một bóng đen đọng lại trong tầm nhìn của mình.
…Dường như có thứ gì đó rất lớn ở đấy.
Cái bóng lờ mờ bao trùm lấy cô khiến cô nhận ra người đứng trước mặt mình to lớn thế nào.
Oai phong, quyền uy, khó đoán và cực kỳ nguy hiểm.
[-] “Ta đến muộn.”
Giọng điệu khô khan và giọng nói uể oải của anh truyền trong không khí, phá vỡ sự im lặng.
[-] “Công chúa của Nauk.”
Người đứng đầu của Tiwakan đã đến, ngay khi cô đang cố gắng thoát khỏi màn cầu hôn rùng rợn này.
Sáng quá, cô cảm giác mắt mình bắt đầu ngấn nước. Rienne mở to mắt và nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đến gần cô.
Chỉ nhìn anh thôi cũng đủ khiến cô cảm thấy nghẹt thở.
Vóc dáng to lớn của anh khiến cô choáng ngợp, và mỗi khi anh tiến thêm một bước, cô lại cảm thấy cơ thể mình tê dại.
Tóc của người đàn ông đen đến khó tả, nhưng ngược lại, đôi mắt xanh sắc bén của anh lại trong như nước. Cảm giác giống như một con thú đang nhìn chằm chằm vào cô ấy, hơn là một con người.
Rienne chưa từng gặp ai có vẻ ngoài dữ tợn như vậy trước đây. Khi cô nhìn vào mắt anh, nó khiến cô rùng mình. Tuy nhiên, cô lại không thể dứt ra được.
Trên thực tế, mặc dù họ gọi anh là một kẻ tàn bạo, thú tính nhiều hơn nhân tính, nhưng anh ấy rất đẹp. Sự kết hợp giữa mái tóc đen như đêm tối và đôi mắt trong suốt như hồ nước ấy có thể khiến bất cứ ai cũng phải nín lặng khi nhìn vào.
Vô lý…
Rienne nhắm mắt lại và mở mắt ra lần nữa.
Nhưng ngay cả vậy, cô vẫn cảm thấy sốc khi nhìn thấy một con người tuyệt đẹp như thế.
Bình tĩnh nào. Ngoại hình đẹp hay không thì kẻ máu lạnh vẫn là kẻ máu lạnh.