Sau cuộc thi cầm âm hôm đó, mọi người điều háo hức các cuộc thi tiếp theo…..phấn khích cùng kịch liệt là ba quốc gia thi đấu với nhau
Hiện giờ ba quốc đang trong vị trí cân bằng, huề nhau…..
Còn cuộc thi cuối cùng….họa
Nhưng mà quộc thi này ai nấy điều chắc chắn Bắc Li quốc thắng, vì từ xưa đến giờ, họa sĩ của bắc li quốc điều hơn nhị quốc một bậc, tuy nhiên đôi khi cũng sẽ có bất ngờ xảy ra chăng….
Cho nên cuộc thi cuối cùng quyết định quốc gia chiến thắng vô cùng phấn khích đích, ai cũng suy đoán ko biết năm nay kì tích có xảy ra lần nữa như cuộc thi cầm ko…..
Trong ko khí rộn ràng khẩn trương ấy, thời gian vẫn như thế ko nghĩ ngơi trôi qua…..
Và cũng có nhân ko hề biết hai chữ " lo lắng" là gì nhàn nhã hưởng thụ ko khí trong lành….vui vẻ tự tại………
“ Thiên!, chiều nay sẽ bắt đầu thi…ngươi ko chuẩn bị sao….” Thiên Nhan nhíu mi vấn. Từ sau hôm thi lần đó, nàng rất muốn gặp lại vị kì nữ tử kia, đang buồn bực vì ko biết làm sao tiếp cận ko ngờ nàng lại đến tìm nàng làm cho nàng vô cùng vui vẻ
Thiên nhan, bây giờ cũng ko hiểu rõ bản thân tâm tình của mình lúc này, năm qua lần đầu tiên tâm hồn tĩnh lặng của nàng sao động kì lạ như vậy…vì sao nha!...nhưng mà bên cạnh nữ nhân kia khiến cho nàng an tĩnh kì lạ, tâm vô cùng thoải mái…cuộc sống dường như đậm sắc màu hơn..! kệ….mọi việc ra sao thì ra nàng bây giờ chẳng phải rất vui vẻ sao, như vậy là được….chuyện đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng!
“ Nga! Có gì chuẩn bị…..” Khuynh Thiên nghi vấn, chỉ là thi thôi mà….
“ Lần này Bắc Li họa sĩ là thiên hạ đệ nhất họa sư, xưa nay vô địch thủ, ta nghe nói hắn họa hoa nhi sẽ có bướm bay đến đích…….” Thiên Nhan nói
“ Ân…làm sao phương…” Khuynh Thiên cười khẽ, chỉ là chút tiểu xảo thôi, có gì lạ..
“ Ngươi!...thật là…..” Thiên Nhan than nhẹ, này nữ nhân lúc nào cũng lạnh nhạt, dường như ko việc gì làm cho nàng cảm xúc giao động đi….
“ Tiểu Nhan, ngươi ko cần nhíu mày như vậy, sẽ nhanh lão đích….nào lại đâu nếm thử chút bánh ngọt, ta tự làm đó,….” Khuynh Thiên cười nói. Thiên nhan công chúa này thật giống Duệ Nhi đích, lúc nào cũng tỏ bộ dáng thanh lãnh trong trẻo, thật ra cũng hài tử đích, với lại ô…ô..kia đáng yêu khuôn mặt thật khiến nàng muốn khi dễ một phen,…..
“ Ngươi đừng kêu ta Tiểu Nhan,….ta hơn ngươi một tuổi đích..” Thiên Nhan chu môi nói, nàng ko hiểu sao rõ ràng này nhân nhỏ tuổi hơn nàng nhưng khí chất lại thành thục mị hoặc luôn khiến cho người ta an tâm dựa vào
“ Tiểu Nhan chẳng phải thật dễ nghe” Khuynh Thiên tươi cười nói
“ Tùy ngươi….” Thiên Nhan thở dài, nói nàng chỉ thêm mệt…….
Mọi người hồi họp nhìn ba người thi nhau vẽ tranh trước mặt, ai nấy điều nín thở nhìn về ba con người kia, hai nam nhân, một nữ nhân
Đúng vậy, cuộc thi cuối cùng quyết định thắng thua tam quốc….vẽ tranh
Họa sư Thiên Vũ quốc, một trung niên thư sinh, nho nhã
Bắc Li thiên hạ nổi danh họa sư ko địch thủ
Hạo Nguyệt quốc, một thiếu nữ xinh đẹp mạo tựa thiên tiên Lãnh Khuynh Thiên
Ba người mỗi người một góc tự họa bức tranh mà mình đắc ý nhất…….
Thời gian nặng nề trôi qua..cuối cùng cùng hết giờ, ai nấy điều cố sức nhìn …..muốn xem bức tranh năm nay sẽ có gì mới lạ nha
Ko biết lần này vị kia Lãnh tiểu thư có tạo nên kì tích như lần trước đoạt đi danh hiệu đệ nhất họa sư kia chăng….mỗi người điều chăm chú lực chú ý vào Lãnh Khuynh Thiên….
Ba người giơ lên ba bức họa
Bắc Li quốc là một bức mẫu đơn đồ, xinh đẹp tiên diễm
Thiên Vũ quốc lại là một bức tranh thủy mặc, bao la bát ngát dạt dào cảm xúc
Hạo Nguyệt quốc….họa chỉ có một đóa hoa sen, đúng vậy đúng hơn là một bức hồng tuyết liên nhưng mà còn chưa nở…tuy thủ pháp tinh tế nhưng mà so với hai bức kia lại càng kém xa nha
Mọi người thất vọng nhìn Khuynh Thiên, xem ra Bắc Li quốc thắng là cái chắc….
Mỗi người một thái độ…!!....
Lãnh Khuynh Thiên khóe môi nhếch lên, phượng mâu thùy hạ, không ai thấy nàng đang cười, cười nhẹ, một quỷ dị nụ cười, môi nhàn nhạt phun ra mấy tự…rất nhỏ ko ai nghe
được…..
Đến rồi………..
Ko biết từ đàng xa ở đâu rất nhiều bươm bướm sặc sở bay đến, hồ điệp xinh đẹp rập rờn tạo nên khung cảnh diễm lệ…
Mọi người kinh ngạc nhìn hàng chục chú bướm đậu xuống bức họa mẫu đơn đồ của Bắc Li họa sư, càng tôn lên vẽ đẹp diễm mỹ của bức tranh
Mọi người nhìn chằm chằm vào bức họa mà tán than, thật ko hổ đệ nhất họa sư nha, vẽ hoa nhi ngay đến bướm cũng tưởng hoa thật
Tưởng chừng người chấm thi công bố Bắc Li quốc chiến thắng thì bỗng một giọng nói hét lên làm cho tất cả mọi người chú mục kinh tâm khi thấy hiện tượng lúc này….này một màn làm cho tất cả nhân ở đây cho bến khi bạc đầu gia lão nhưng mà vẫn ko quên sự thần kì đó cùng kì lạ thiếu nữ kia…người khiến cho Hạo Nguyệt quốc lần đầu tiên chiến thắng trong cuộc thi tam quốc ……….
Chỉ thấy đóa hồng liên kia từ từ nở rộ dưới ánh dương quang, tựa như được thất thiên sơn huyết liên nở …diễm lệ nói ko nên lời, rồi nhìn kìa…tất cả những con bướm đang đậu ở bước họa mẫu đơn đều đồng loạt bay sang đóa hồng liên kia khiến cho tất cả điều kinh ngạc ko thôi
Họa sư Bắc Li quốc kinh ngạc nhìn cảnh tượng kia, kiêu ngạo một đời của hắn ko ngờ lại bị một tiểu cô nương đánh mất, thật tuyệt đẹp bức tranh khiến cho hắn có chút thán phục……….
Này trận đấu ko nói cũng biết kết quả người thắng nha…!!....
Sau khi kết thúc cuộc thi tam quốc, nổi danh đích tên Lãnh Khuynh Thiên cả thiên hạ điều biết
Lấy đi danh hiệu đệ nhất tài nữ của Thiên Nhan công chúa
Cướp mất danh hiệu đệ nhất họa sư của Bắc Li quốc…………
Khuynh thế băng dung
Một thân tử y mị hoặc chúng sinh…………
Nàng Lãnh Khuynh Thiên……thiên hạ đệ nhất mỹ nhân….truyền kì từ nay bắt đầu…….
“ Vệ Minh Kì, ta thắng ngươi giữ lời hứa..!!” Khuynh Thiên cười nhìn trước mặt Hạo Nguyệt đế
“ Ân…..Lãnh tiểu thư, ngươi có yêu cầu gì đâu?...” Vệ Minh Kì cười khẽ, nữ tử này càng ngày càng gây cho hắn nhiều bất ngờ như vậy ……
“ Ha hả, cũng ko có gì…..ta rất thích ngươi tiểu ngũ, cho đến nhà ta chơi cùng hai bảo bối được?!!” Khuynh Thiên nói
“ Tiểu ngũ….Minh Hạo!....” Vệ Minh Kì kinh ngạc, này nữ tử sao lại đưa ra kì quái điều kiện nha
“ Thế nào, ko được..?” Khuynh Thiên cau màu có chút ko vui……..
“ Ko có!... tùy ngươi…” Vệ Minh Kì lắc đầu nói….
“ Ân….” Khuynh Thiên cười tạ ơn Vệ Minh Kì
“ Nhưng mà Lãnh tiểu thư, ngươi có thể nói cho ta một chút về bức tranh được ko, ta ko hiểu tại sao hồng liên có thể nở được nha……” Vệ Minh Kì mâu quang nghi vấn
“ Ây da!.. cũng đừng khách sáo như vậy gọi ta là Khuynh Thiên là được, ta gọi tên ngươi, ngươi gọi lại ta như vậy công bằng…..” Khuynh Thiên nhìn Vệ Minh Kì nói
“ Được..!” Vệ Minh Kì gật đầu, hắn ko hiểu sao lại dung túng nàng như vậy gọi tên hắn nha, hắn đối với nàng luôn có tâm thân cận ý, như vậy ấm áp nhân khiên đế vương lãnh tâm như hắn có chút khát vọng, như vậy có lẽ đi, hắn với như vậy dung túng nàng……có nàng làm tri kỉ cũng thật ko sai ……..
“ Cũng ko có gì, tương kế tựu kế thôi, hồng liên lúc đầu ta họa là nở rộ như vậy nhưng mà phần cánh hoa nở ra ta dùng mực ẩn chỉ hiện dưới ánh sáng mặt trời, cho nên khi rọi dưới ánh dương quang cánh hoa dần hiện ra tạo huyễn tưởng thôi. Còn Bắc Li quốc mẫu đơn đồ sở dĩ có bướm đến vì họ cho phấn hương vào trong mực. Ta cũng cho nhưng bất quá là loại hương phấn mà bướm ưa thích hơn mà thôi…..” Khuynh Thiên giải thích. Nàng bình thường rất thích nghiên cứu các loại mực cho nên ko khó.!
“ Thì ra là vậy…..” Vệ Minh Kì sáng tỏ….Chỉ có vậy mà hắn lại nghĩ ko ra, thật là…..!!